Tung Hoành Đại Thiếu - Chương 10: Ngươi rốt cuộc muốn gì?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
92


Tung Hoành Đại Thiếu


Chương 10: Ngươi rốt cuộc muốn gì?



Không chỉ riêng mỹ nữ Tử Du, phía sau lưng nàng ta còn đứng đấy một đám người.

– Haha, Quân đại phế vật lần này chết chắc.

– Dám trêu chọc thánh nữ Thiên Tuyết tông, không phải tự tìm đường chết hay sao.

– Còn mạnh miệng chê bai Thiên Tuyết tông, thực không biết hắn lấy đâu ra lá gan.

– Quân lão gia làm người trung nghĩa chính khí, thật không hiểu sao sinh ra tên nhi tử bất tài, còn biết dẫn họa gia tộc như vậy.

..

Ầm ĩ nghị luận âm thanh, quần chúng nhân dân người bè ta hát, diễn trọn vẹn vai nhân vật làm nền.

Quân Đại Soái tất nhiên không thụ chút ảnh hưởng, tươi cười chắp tay.

– Tử Du cô nương, tìm tại hạ có việc.

– Không sai, có thể mời ta tiến vào Quân phủ.

Băng lãnh kiêu ngạo biểu tình, tựa như là Quân Đại Soái có việc cầu người, mà không phải là nàng ta, cái này khiến Quân đại thiếu gia có chút nổi giận.

– Xin lỗi, bổn thiếu không rảnh, ta đang ăn dở bữa cơm.

Nói đi lại đi, xoay người đi vào, để lại đám người ngơ ngác.

Mẹ nó!

Thật trâu bò!

Tử Du trong mắt đẹp bừng lên lửa giận, lần đầu tiên có thể xem như hiểu lầm, liên tục hai lần, rõ ràng tên này không để nàng vào mắt a.

Dù gì, bản thân nàng cũng là một tên thánh nữ ngũ phẩm tông môn, thực lực đã đạt đến cửu phẩm võ sư, tiến thêm nửa bước sẽ đạt đến võ tông.

Đặt ở bên ngoài, có đủ tư cách khai tông lập phái, ngươi tốt xấu gì cũng nên cho chút tôn trọng a.

Đổi lại người khác, có thể sẽ có chút kính sợ nàng, nhưng Quân Đại Soái là ai.

Là xuyên không giả, là tồn tại sớm muộn sẽ đứng ở đỉnh phong chí tôn, làm sao lại e sợ một cái tiểu cô nương.

Ân, mặc dù tiểu cô nương này bây giờ có thể nhẹ nhõm hung hăng ngược hắn, nhưng hắn không sợ vẫn là không sợ.

Điển hình nghé con không sợ cọp.

– Ngươi.. Đứng lại…

Đang muốn chà đạp con hàng dám ngó lơ mình này, bên trong một đám người vội vã đi đến, dẫn đầu là Quân Đại Dũng.

– Quân nhi, người đến là khách, mau mau tiếp đãi..

– Không sai, Tử Du cô nương, nhi tử mới bệnh nặng dậy không hiểu chuyện, mong cô nương bớt giận.

– Mời vào, mời vào..

Ân cần hồ hởi, khiến cho nổi giận thánh nữ không tiện phát tác, châm chước một chút đi vào.

Quân phủ hạ nhân rất nhanh đóng kín cửa lớn, khiến cho đám đông quần chúng bên ngoài bị ngăn trở tầm mắt, chỉ còn biết nhàm chán bàn tán.

– Lần này Quân đại thiếu thảm rồi.

– Đúng vậy, làm không tốt cả Quân gia cũng dính vào.

– Ta thực muốn biết kết cục sẽ như thế nào a.

– Ta cũng vậy, nếu không, đối diện có trà lâu, chúng ta kết bạn tiến đến..

– Tốt, tốt.

Người nên tản thì tản, kẻ nào ưa hóng hớt thì ở lại, khiến cho đối diện trà lâu lão bản đột nhiên vớ được một đám khách hàng lớn, âm thầm vui vẻ không thôi.

Quân Đại Dũng đẹp trai gia chủ lúc này tươi cười bắt chuyện với Tử Du, trong lòng đã chửi mắng Quân Đại Soái vô số lần.

Thủ hạ ban nãy vừa mật báo, tên nhi tử không nên thân này, vừa sống lại đã ra ngoài hung hăng gây rối.

Cái gì thần phẩm linh căn, cái gì Thiên Tuyết tông cũng chỉ như vậy..

Con mẹ nó chứ!

Ây za quên mất, mẹ nó là nương tử mình.

Sai rồi, sai rồi..

– Quân gia chủ, sao ngươi lại tự bạt tai?

Tử Du lạnh nhạt hỏi.

– E hèm.. Ta tự thấy nhi tử đã có điều không phải với cô nương, làm cha không dạy dỗ nó tốt là lỗi của ta. Cho nên ta tự phạt mình, mong cô nương có điều thông cảm.

Quân Đại Dũng mặt không đổi sắc trả lời, một bộ phụ thân đáng kính, khiến người khác tràn đầy khâm phục.

Bên cạnh Quân Đại Soái cũng có chút cảm động, lão cha này…

May mắn, hắn không biết được sự thật, cho nên có thể thấy được kỹ thuật biểu diễn của Quân đại lão gia quá tốt.

– Được rồi, Quân lão gia, có thể để ta và lệnh công tử nói chuyện riêng..

– Sao được, rồng đến nhà tôm, phải để bọn ta tận tình hậu đãi chứ..

Quân Đại Dũng vội nói, hắn có chút sợ để hai người này ở riêng a.

Không phải sợ nhi tử hắn sẽ làm gì đó cầm thú với vị cô nương này, mà sợ rằng, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của nhi tử hắn.

– Không cần phiền phức, ta là có chút việc riêng, cần nhanh chóng giải quyết để sớm trở lại tông môn.

Quân Đại Dũng châm chước một chút, gật đầu đồng ý.

Hắn quyết định tập trung tinh lực mười phần chú ý vào phòng, để có gió thổi cỏ lay gì cũng sẽ nhanh chóng ra tay can thiệp.

– Quân nhi, tiếp đãi Tử Du cô nương cho tốt, không nên làm gì quá khích.

Hắn kéo lấy tay áo nhi tử, thấp giọng truyền âm.

Ân, nhi tử hôm nay là dùng dược liệu gì, mùi hương quyến rũ như vậy, không được, đợi lát nữa phải hỏi rõ mới được.

Quân Đại Soái và Tử Du tiến vào thư phòng, bên ngoài một đám thủ hạ được lệnh của Quân gia gia chủ phong bế kín kẽ.

– Mau nói, sao ngươi lại biết được.

Còn không đợi Quân đại thiếu gia yên vị trên ghế, Tử Du đã chằm chằm nhìn lấy hắn, giọng nói có chút kích động.

– Biết chuyện gì?

Quân Đại Soái giả ngu.

– Việc ta tu luyện Cực Âm Băng Tuyền, còn có xảy ra vấn đề. Ngươi thực là thần phẩm linh căn?

– Thần phẩm linh căn, dĩ nhiên ta không phải..

Đối với cái này, Quân Đại Soái không tiếp tục giả vờ, dù sao chỉ cần tùy tiện trắc thí là sẽ biết rõ.

Còn không đợi mỹ nữ nổi giận, hắn đã lạnh nhạt nói tiếp.

– Nhưng ta biết vấn đề của cô là gì, còn có phương hướng giải quyết.

Cái này không phải chém gió, may mắn cô nàng vẫn là Võ sư, nếu là Võ tông, kỹ năng “phân tích nhãn” vô dụng, hắn cũng chỉ có thể ngậm miệng.

Khai mạch, võ đồ, võ sư.

Ba cái cấp bậc này, là phạm vi phân tích nhãn có thể áp dụng a.

Tuy nhiên, vừa vặn.

Tử Du mắt đẹp hiện ra phấn khích, giọng nói không tự chủ được gấp rút..

– Ngươi mau nói..

– Sao ta phải nói cho cô?

Đúng vậy, sao hắn phải nói?

Hai người không quen không biết, mà vấn đề này còn làm khó cả một cái ngũ phẩm tông môn, dễ gì nói cho nàng.

Cẩn thận trầm tĩnh lại, Tử Du cấp tốc suy nghĩ.

Mạo nhận thần phẩm linh căn, thu hút chú ý của nàng, đưa ra thiếu hụt tu luyện gợi nên ham muốn, để nàng tìm đến.

Con hàng này, là có ý đồ.

– Ngươi rốt cuộc muốn gì?

Ta muốn cô làm nữ nhân của ta. Ta muốn hung hăng nện cô mỗi ngày, cho đến khi cô cầu xin ta..

Khụ.

Lời ấy, đương nhiên Quân Đại Soái không dám nói ra.

Mặc cho người trước mắt giống hệt thần tượng kiếp trước, người hắn vô cùng yêu thích, thậm chí số đo ba vòng kích thước cơ thể càng thêm hoàn mỹ hơn, nhưng hắn chưa có ngu ngốc não tàn như vậy.

– Ta có thể giúp cô giải quyết vấn đề, nếu cô sẽ trở thành thuộc hạ của ta.

Hắn giả bộ suy nghĩ một chút, rốt cuộc nói ra yêu cầu của mình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN