Tung Hoành Đại Thiếu - Chương 13: Vưu vật tiểu mỹ nữ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Tung Hoành Đại Thiếu


Chương 13: Vưu vật tiểu mỹ nữ



Quân Đại Soái thật không nhớ rõ hắn là làm thế nào để gài dây áo lót cho Tiểu Liên, bởi toàn bộ tinh lực của hắn đều chú ý vào cái cổ thon dài cùng làn da trắng nõn của tiểu cô nương xinh đẹp này.

– Được rồi, Tiểu Liên, quay lại ta xem.

Tiểu Liên cẩn thận buông hai tay giữ áo lót ra, xác định nó không có rơi xuống, xấu hổ bẽn lẽn quay người.

Tiểu mỹ nữ bởi nguyên cớ còn nhỏ, thân thể chưa hoàn toàn phát dục, nhưng lúc này cực kỳ gợi cảm mê người.

Hai cái tuyết lê trước ngực, kích thước hơi nhỏ, nương nhờ áo lót làm lộ ra một cái khe rãnh.

Quân Đại Soái không chú trọng mấy, bởi trong sâu thẳm hắn vẫn là một người nam nhân thành thục theo chủ nghĩa yêu mông.

Mà cặp mông Tiểu Liên, không biết duyên cớ vô cùng nảy nở, khiến vòng eo thon gọn càng thêm nổi bật.

Cả cơ thể Tiểu Liên vô cùng trắng nõn tản mát ra thanh thuần thiếu nữ cảm giác, hai cái bàn tay không biết nên đặt đâu cho đúng, luống cuống đan vào nhau.

– Thiếu gia, em… đẹp không?

Đầu cô nàng tận lực cúi thấp nhất có thể, giọng nói lí nhí phát ra.

Cái này, khiến Quân Đại Soái sao có thể nhịn được.

Quân đại thiếu gia có thể nhịn, bên dưới thằng em không thể nhịn a.

– Tiểu Liên.. Em thật là xinh đẹp.. Thiếu gia muốn ôm em vào lòng.

Hắn tận lực khiến cho giọng nói hòa ái, chậm rãi cẩn thận đưa cánh tay vòng qua eo thon mềm mại, e sợ kinh động tiểu cô nương.

Cảm nhận nhiệt độ nam nhân từ từ áp sát, Tiểu Liên khó khăn ngửa đầu, trong đôi mắt đẹp có kinh hoảng có ngọt ngào.

Quân Đại Soái nhìn thấy bờ môi anh đào tiểu mỹ nữ hé mở, đang muốn nói gì đó, liền đưa ngón tay lên chặn lại, mỉm cười nói.

– Tiểu Liên.. Đừng nói gì, để cho thiếu gia thỏa sức ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp của em đi.

Hắn cúi đầu thưởng thức, đoạn khẽ nâng cằm tiểu mỹ nhân, khiến cho gương mặt cô nàng ngẩng cao chút nữa, kề sát khuôn mặt hắn.

Vưu vật!

Đôi mắt to tròn long lanh, cái mũi dọc dừa thẳng cao, cùng đôi môi thơm hồng hào, khiến cho gương mặt non nớt tràn đầy quyến rũ.

Quân Đại Soái chấm cho 10 điểm hoàn mỹ.

Không kiềm lòng được, hắn hôn lên bờ môi anh đào kia, tham lam nuốt trọn.

– Ư mm.. ư mm.. thiếu gia..

– Tiểu Liên.. Thiếu gia thực yêu thích em..

Nghe hắn nói thế, đôi mắt đẹp tiểu mỹ nữ tràn đầy ngọt ngào, chậm rãi nhắm nghiền lại, để mặc cho hắn tùy ý xâm chiếm đôi môi.

Quân Đại Soái ngậm lấy vành môi, dùng lưỡi khẽ liếm, tinh tế thưởng thức sự thơm ngọt của thanh xuân thiếu nữ.

Cảm thấy chưa đã, hắn hôn lấy cái chóp mũi vươn cao, rồi hôn lan sang gò má, hôn xuống cổ, xong tiến lên đến bọng dái tai, không chừa một chỗ nào.

Đi đến bộ vị nào trên gương mặt xinh đẹp, hắn đều vừa hôn, vừa dùng lưỡi liếm láp cẩn thận, tựa như thưởng thức mỹ thực, khiến cho Tiểu Liên vô cùng ngại ngùng, run rẩy không thôi.

– Thiếu gia.. ư..

Quân Đại Soái du ngoạn một vòng trên gương mặt khả ái xinh đẹp, lại quay trở lại ngậm nuốt đôi môi mềm.

Hắn hung hăng ghì chặt vòng eo thiếu nữ, khiến cho cặp tuyết lê ép sát vào lồng ngực mình, cách xa mấy lớp áo vẫn có thể cảm nhận được sự mềm mại co giãn.

Bên dưới, cự vật to lớn cũng không cam lòng, ma sát với hạ thân Tiểu Liên, nhiệt độ nóng hổi xuyên thấu y phục, khiến tiểu mỹ nữ kinh sợ.

Bàn tay Quân đại thiếu gia buông eo ra, thay đổi mục tiêu, tiến xuống kiều đồn căng tròn, nhiệt tình xoa nắn.

Cặp mông Tiểu Liên rất có da có thịt, vô cùng mềm mại thư thái, liên tục biến dạng bởi ma chưởng của hắn, khiến cho Tiểu Liên không kìm được rên rỉ.

– Ư.. ư..

Sau có hai bàn tay to lớn nhiệt tình xoa nắn, trước có cự vật nóng nảy cọ sát vào, chiếc quần lót màu hồng nhạt của tiểu mỹ nữ rất nhanh ướt đẫm một mảnh.

– Thiếu gia.. y phục của ngài.. ướt rồi..

Tiểu cô nương nhu thuận hoàn toàn không để ý bản thân, chỉ thấy trước quần thiếu gia đã bị dính ướt, lo lắng nói.

– Em xin lỗi.. Là do em.. Để em thay y phục cho thiếu gia..

Bộ dáng mười phần hiểu chuyện, khiến Quân Đại Soái có chút thanh tỉnh.

Hắn, sao lại cầm thú thế này!

Xuyên qua, có được hệ thống, bản thân tâm lý đột nhiên trở nên có chút biến thái a.

Tiểu cô nương trước mắt, mới có 15 tuổi, còn chưa đủ tuổi vị thành niên đây này.

– Được rồi, Tiểu Liên. Em trước thay y phục đi, ta muốn đi tắm.

Hắn có chút ngăn cách tâm lý, dường như mình đang làm việc trái với luân thường đạo lý vậy, nên trước chưa “”ăn”” Tiểu Liên vội, đợi thêm một thời gian đã.

Thực ra, nếu Quân Đại Soái có làm gì đó, cũng hoàn toàn không vấn đề.

Nơi này là cao võ thế giới a, nhà người ta nữ hài tử mười bốn mười lăm tuổi đã hoàn toàn trưởng thành, chịch nhau ầm ầm, lấy chồng sinh con đều không hiếm lạ.

Cái này Tiểu Liên, bởi được định sẵn làm thiếp thân nhà hoàn Quân đại thiếu gia, nên luôn mang tư thái dâng hiến. Chỉ là từ nhỏ đến lớn được bao bọc bên trong Quân phủ, tâm lý có chút ngây ngô non nớt mà thôi.

Quân Đại Soái đưa bản vẽ cho Tiểu Liên, lệnh nàng thay y phục xong thì đi tìm người tin cậy chế tác.

Hắn bước vào phòng tắm, ngâm mình trong dòng nước mát lạnh, nội tâm âm thầm tán thưởng chính mình còn giữ vững một ít lương tri..

Nơi nào đó bên trong Quân phủ.

– Bái kiến lão gia.

– Bái kiến lão gia.

A Điền A Thất cung kính nói, cúi đầu hành lễ với người trước mặt, chính là Quân Đại Dũng.

Quân gia chủ nhấp nhẹ ngụm linh trà, buông xuống, nhìn lấy hai tên hạ nhân ôn hòa hỏi.

– Nghe Đại Sơn trưởng lão nói, các ngươi đột nhiên mở ra linh căn tu luyện, việc này là thế nào?

Đối diện hai tên hạ nhân nhìn nhau, cẩn trọng trả lời:

– Bẩm lão gia, là nhờ ơn đại thiếu ban thưởng tiểu nhân đan dược ạ.

– Cái gì? Thật sự?

– Dạ, tiểu nhân không có nửa lời dối trá.

Đan dược giúp khai thông kinh mạch, cải tạo tư chất tu luyện, không phải không có, nhưng vô cùng quý hiếm, nếu không khắp nơi đầy đất đều là kẻ có linh căn.

Sao nhi tử hắn lại có được, hơn nữa còn dùng trên người hai tên hạ nhân này.

Mặc dù A Điền A Thất đều là cô nhi từ nhỏ được Quân phủ nuôi dưỡng, về trung thành không có vấn đề, nhưng dùng quý giá đan dược như vậy trên người bọn hắn vô cùng lãng phí a.

– Được rồi, các ngươi lui ra đi.

Hai tên hạ nhân cẩn thận thối lui, bóng tối không có dấu hiệu dần dần hiện ra một thân ảnh, trùm đầu kín mít.

– Lão gia, đây là vật đại thiếu tìm người chế tác.

Xuất hiện trên tay hắn là bản vẽ ám khí Đường Môn của Quân Đại Soái.

Đẹp trai Quân gia chủ cầm lấy, xem xét hồi lâu, lâm vào trầm tư.

– Đan dược quý hiếm.. ám khí tinh xảo.. trêu chọc thánh nữ Thiên Tuyết tông mà không có việc gì.. Đứa nhỏ này, đột nhiên vô cùng thần bí a..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN