Tung Hoành Đại Thiếu
Chương 21: Gian lận
Nhìn thấy cùng đi với chính mình mà đến Chu công tử bị hung hăng sỉ nhục đến ngất đi, Trần Văn Long lạnh lẽo hăm dọa.
– Quân Đại Soái, việc này, Quân gia cũng không thể bảo vệ ngươi.
Dọa.
Ngươi tiếp tục dọa a.
Bổn thiếu lại sợ quá.
Chúng ta Quân Đại Soái là một thành viên trong binh đoàn xuyên không, nơi nào sẽ để ý đến tôm tép nhãi nhép như vậy.
– Mau cút, đừng có tiếp tục làm ruồi nhặng bên tai, nếu không bổn thiếu cho ngươi hạ tràng giống hắn.
– Hừ, hừ, ngươi chờ lấy..
Vứt lại câu ngoan thoại, Trần gia đại công tử đỡ lấy họ Chu huynh đệ chật vật rời đi.
Quân Đại Soái đến đây là để chơi đùa, đột nhiên hào hứng bị phá hủy, hắn thực có chút phiền muộn.
Giống như để an ủi hắn, đột nhiên hệ thống phát ra êm dịu âm thanh.
“Ting, hoàn thành nhiệm vụ ẩn: Sơ hiện hung danh. ”
“Ban thưởng: 10 điểm yy, thẻ kinh nghiệm x1.”
Đám đông con bạc cùng với quần chúng nhân dân xung quanh, lúc này nhìn vào Quân đại thiếu gia, ánh mắt đã có chút thay đổi.
Có tò mò, có lạ lẫm, có kính sợ.
Thằng này, làm sao đột nhiên trở nên hung hãn như vậy.
Cái kia Quân đại phế vật đi đâu rồi, là ai đang giả mạo hắn đây.
– Quân huynh, ngươi.
Diệp Thanh Vân muốn nói lại thôi, khiến Quân Đại Soái buồn bực.
– Chuyện gì?
– Ngươi.. ngươi là ai?
Khụ.
Có chút chột dạ a.
– Đừng có nói nhảm, ta đương nhiên là Quân Đại Soái, thiên hạ đệ nhất mỹ nam.
Diệp béo vòng vòng xung quanh người hắn ngắm nghía, tựa như phát hiện tân lục địa, không ngừng trầm trồ.
– Làm sao ngươi ẩn giấu sâu như vậy. Ta đã biết rõ ngươi không tầm thường, nếu không làm sao chúng ta lại kết bạn cơ chứ..
Ờ.
Ngươi biết rõ.
Quân Đại Soái nựng một chút Pikachu, nắm lấy bàn tay bé nhỏ Tiểu Liên, hào hứng trở lại nói:
– Đi thôi, lên lầu ba. Bổn soái muốn biết cách thức đánh bạc của người tu luyện như thế nào.
Đợi cho bóng lưng của hắn khuất bóng, xung quanh con bạc lúc này mới xôn xao lên.
– Ta có nhìn lầm không, cái kia phế vật Quân gia thế mà đánh bay hai tên dong binh đoàn Chu thị.
– Không phải hắn không thể tu luyện sao, hai tên kia tốt xấu cũng là Khai mạch cảnh tầng ba tầng bốn a.
– Việc này không quan trọng, quan trọng là Chu đồ tể sẽ đối đãi thế nào với Quân gia, hắn là một cái người hung ác nha.
– Haha, chuẩn bị có kịch vui.. Djt mẹ, bỏ xuống bạc, đừng cho là lão tử không thấy.
…
Bên trong một căn phòng.
Tiểu Liên nắm chặt bàn tay nhỏ, đưa lên trước ngực, lẩm bẩm cầu nguyện.
Bên cạnh, Pikachu cũng gương mặt căng thẳng, học theo bộ dáng chắp tay..
– Được rồi, mở bát.
Một tên nào đó nhân viên hô lên, đưa tay mở ra trước mặt một cái bát úp.
Bên trong mở ra, chính là ba viên xúc xắc, mặt trên phân biệt là một hai sáu.
– Chín điểm, xỉu. Quân đại thiếu gia thắng.
Tên nhân viên có chút kinh ngạc nói, khiến cho đang vô cùng căng thẳng Tiểu Liên và Pikachu thở phào, hoan hô.
Quân Đại Soái chỉ là nhàn nhạt cười, ra lệnh.
– Tiểu Liên, thu linh thạch.
Tiểu Liên vui vẻ “dạ” một tiếng, đoạn mở ra chính mình túi trữ vật, nhanh nhẹn gom vào trên bàn linh thạch.
Khoan hãy nói, túi trữ vật loại đồ chơi này tương đối đắt tiền, chỉ có chúng ta Quân đẹp trai gia chủ mới hào phóng phân phó cho một cái nữ nha hoàn như vậy.
Đương nhiên, Tiểu Liên cái này nha hoàn có chút đặc thù, thiếp thân Quân đại thiếu kiêm chức làm ấm giường thị nữ, đối đãi nên có khác biệt.
– Quân huynh, ngươi lại thắng, làm sao vận khí tốt như vậy?
Diệp Thanh Vân trố mắt hỏi, hôm nay bị Quân Đại Soái liên tiếp mang đến kinh ngạc, thật sự có chút lạ lẫm thằng này a.
– Bổn soái đẹp trai, chơi đùa cờ bạc dĩ nhiên được thần trợ.
Thần trợ?
Đương nhiên là chém gió.
Chúng ta Quân đại thiếu gia là truyền nhân thất thập nhị biến của Tôn Ngộ Không, luyện được môn thần thông nhìn xuyên thấu này, nếu chơi bạc để thua, chính là hắn cố ý.
Mặc dù cái bát kia làm bằng đặc thù chất liệu, mặt trên còn có trận pháp ngăn cách linh thức tu luyện giả dưới Võ Tông, nhưng thần thông chính là thần thông.
Chút việc nhỏ này còn không làm được, Tôn hầu tử có thể mất mặt a.
Đối diện mấy tên trang phục loạn thất bát tao nam nữ, liên tiếp thua bạc, trên mặt có chút khó coi.
– Hừ hừ, ta xem Diệp gia các ngươi chính là muốn nịnh bợ Quân gia, nên âm thầm động chân tay a.
Một tên râu mép dài nam tử trung niên, bén nhọn nói, dẫn đến cùng chơi con bạc phụ họa.
– Đúng vậy, nếu không, cái này phế vật làm sao lại dám cùng chúng ta đặt cược.
– Nhất định là như vậy. Diệp gia, các ngươi làm ăn thật mẹ nó không giữ chữ tín.
– Lâm mỗ sẽ báo việc này lên Dong binh công hội, yêu cầu tẩy chay các ngươi.
– Gọi Diệp Tranh ra đây, lão phu muốn đích thân nói chuyện với hắn.
…
Diệp Thanh Vân có chút khó xử.
Việc này cũng thật mẹ nó tà môn, chính hắn cũng âm thầm nghi ngờ không biết bên trong có gì đó khuất tất hay không đây.
– Làm sao, chính các ngươi vận khí cứt chó, thua không chịu được thì đừng chơi.
Quân Đại Soái chậm rãi lên tiếng.
Một đám nghèo bức!
“Ký chủ, bọn hắn thua là do ngươi gian lận a. ”
“Hừ, gian lận cũng là tài nghệ bổn thiếu học được.”
“Thì liên quan gì vận khí bọn hắn??”
“Bọn hắn vận khí tốt, cũng nhặt được một cái hệ thống như ta, là có thể học cách gian lận nha.”
“….”
Hệ thống im lặng.
Ký chủ nói không sai.
Bọn hắn, ừm, quả đúng là vận khí cứt chó.
Diệp Thanh Vân đang muốn lên tiếng giải thích, chính mình Chu gia không có liên quan, bên ngoài một tên mập mạp trung niên đã vội vã bước đến.
– Chuyện gì xảy ra?
Người đến, hình thể thế mà to lớn gấp đôi Diệp Thanh Vân, tuy nhiên bước đi nhẹ nhàng, không một tiếng động.
Xem qua, cũng là một tên cao thủ.
Hắn chính là Diệp Tranh, gia chủ Diệp gia.
– Diệp gia chủ, chuyện này, ngươi phải cho chúng ta một cái giải thích.
Nói chuyện là râu mép dài nam tử kia.
Diệp Thanh Vân không đáp lời hắn, trước lúc đến, bên người thủ hạ đã nói sơ qua sự việc. Hắn chỉ là nhìn về bên cạnh Quân Đại Soái Diệp bàn tử, ôn hòa hỏi.
– Nhi tử, việc này ngươi nói.
– Cha. Quân Đại Soái hắn chơi mười sáu bàn tài xỉu, tất cả đều thắng hết. Bọn hắn là nghi ngờ chúng ta Diệp gia gian lận.
– Ngươi không có động thao tác.
– Không! Cha, con nếu muốn động, có thể làm được gì đây.
Xác thực như vậy.
Diệp Tranh gật gật đầu, ý bảo mọi việc chính mình giải quyết, đoạn quay đầu nhìn đám người, cười lấy lòng nói.
– Các vị, việc này Diệp gia chúng ta không sai, ta có thể lấy danh dự Diệp gia đảm bảo. Không cần lại nói lung tung, coi như là cho Diệp mỗ một bộ mặt.
Hắn tư thái ôn hòa, tuy nhiên lời nói mười phần khẳng định, khiến cho đám con bạc kia có chút trấn tĩnh lại, thấp giọng bàn luận.
– Ta cảm thấy, việc này, có khả năng chỉ là trùng hợp..
– Đúng vậy, uy tín Diệp gia trước giờ vẫn rất tốt.
– Việc này, hay là đến đây thôi..
Tên kia râu mép dài nam tử nghe được, biết việc đã có một cái kết cục, ánh mắt lấp lóe hung quang.
Hắn hôm nay, là người thua linh thạch nhiều nhất, một bộ phận trong đó là chính hắn lấy từ bang phái đi ra chơi, với mong muốn kiếm lời để mua sắm tài nguyên cho bản thân.
Nào ngờ, đều rơi vào tay phế vật này.
Một tia chủ ý đã quyết định, hắn lạnh lẽo liếc nhìn túi trữ vật của Tiểu Liên, đoạn đứng dậy cáo từ rời đi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!