Tung Hoành Đại Thiếu
Chương 7: Tông môn chiêu mộ
– Thiếu gia, em chưa thấy ngài vẽ bao giờ nha, còn thứ quần áo cổ quái kia nữa. Sao thiếu gia lại biết vậy!
Nhàm chán tản bộ trên đường, Tiểu Liên cô nương tò mò hỏi.
Nếu là lúc trước, cho mười lá gan cô nàng cũng không dám lắm lời, nhưng từ sau khi tỉnh lại, thiếu gia dường như đã có biến hóa to lớn.
Đẹp trai hơn, cường tráng hơn, hòa ái dễ gần hơn.
Ách, còn có cái đó cũng biến hóa….thật lớn..
Quân Đại Soái không để ý gò má thiếu nữ ửng đỏ, hắn hung hăng tự sướng một phen:
– Thiếu gia ta anh tuấn vô song, cái gì cũng biết, chỉ là không muốn thể hiện thôi.
Nói rồi, nhìn thấy phía trước một đám đông đang tụ tập, nhàn nhạt ra lệnh.
– Chuyện gì đằng kia? A Thất, đi xem.
A Thất ứng tiếng chạy đến, cố gắng chen lấn đám người nghe ngóng dò hỏi, một lát sau đã trở lại, xoa xoa mồ hôi nhễ nhại.
– Bẩm thiếu gia, là hiếm thấy ba năm một lần tổ chức tông môn chiêu mộ đệ tử. Khắp nơi tông môn cử người đến Thiên Long thành tuyển chọn thành viên ạ!
– Ồ, cái này trò vui, đi xem một chút.
Tông môn a, đọc truyện nghe qua đã nhiều, thật không biết bộ dáng tận mắt chứng kiến ra sao.
” Nhị công tử Trần gia đã đến!”
” Cái nào công tử, có phải kẻ có tư chất thượng phẩm linh căn không?”
” Đúng vậy, đúng vậy, nghe đồn mục tiêu lần này của hắn là Thiên Tuyết tông””
” Bên kia, là thiếu niên dong binh Lưu Đạt, nghe đồn kiếm tu.”
” Thật đẹp trai a! ”
…
Bốn người chậm rãi đi đến, xung quanh nghe được nghị luận, đều là hồ hởi bàn tán cái gì thiên tài, cái gì cao đẳng tông môn xuất hiện..
Không còn lời nào xem thường Quân Đại Soái, thậm chí ném cái ánh mắt khinh khỉnh cũng không có.
Nói cách khác, lúc này quần chúng nhân dân chả quan tâm đến cái tên đại thiếu Quân gia phế vật này nữa, điều này làm Quân Đại Soái bi thương không thôi.
Bổn soái là tên nam chính đẹp trai nhất truyện, các ngươi tốt xấu cho chút điểm quan tâm a.
Thật vất vả chen qua đám đông fan cuồng nhiệt, Quân Đại Soái nhìn thấy một bãi đất trống, dựng đầy các lều trại..
Mặt ngoài đều có một cái bàn, ngồi đấy hai ba tên dáng vẻ đệ tử canh giữ, phía trên lều trại là bảng hiệu ghi rõ cái nào tông môn.
” Lục Đao môn ”
” Lĩnh Nam phái ”
” Thiên Tuyết tông ”
” Huyết Lang bang ”
…
Lúc này, trước mỗi cái lều trại đều đứng đầy thiếu nam thiếu nữ nhiệt huyết, có hỏi thăm các loại vấn đề, có dò hỏi tình huống môn phái..
– Đơn sơ như vậy?
Quân Đại Soái hơi chút thất vọng, còn tưởng được xem đấu đá chém giết đặc sắc chứ.
– Thiếu gia có điều không biết, các tông môn phải phân tán người đi khắp các thành trấn chiêu mộ, nên nhân số có chút ít. Mà lại, bên ngoài đều là các đệ tử canh giữ, chỉ khi nào có người đặc biệt, mới kinh động đến trưởng lão bên trong lều tiến đến xem xét..
Tiểu Liên cẩn thận giải thích.
– Không có tỷ võ luận kiếm gì hết à?
– Cái này.. chỉ là trắc nghiệm tư chất, cùng với các loại yêu cầu. Chỉ khi nào có nhiều tông môn tranh chấp một người nào đó, mới dùng vũ lực giải quyết, nhưng tình huống này rất ít.
– Là thế..
Mấy tình huống tuyển dụng nhân sự này, hình như đều là bước đệm mà mỗi cái nhân vật chính đều phải trải qua a.
Gia nhập môn phái, tranh đấu từ ngoại môn đến nội môn, dã ngoại đoạt bảo, đánh nhỏ rồi đến đánh lớn..
Tuy nhiên, bổn soái là ai.
Đường đường đại thiếu gia, đến đây có cũng là để tìm thủ hạ, nơi nào rảnh rỗi nhàm chán tiến đến tông môn chơi đùa.
– Ồ Quân huynh, ngọn gió nào đưa ngươi đến đây.
Một tên phiêu phiêu công tử, thân mặc lam y, giả trang một bộ gương mặt chính khí tiến đến, phe phẩy trong tay cái quạt cười nói.
Xác định hắn là đang bắt chuyện với mình, Quân Đại Soái quay sang hỏi Tiểu Liên.
– Tên này là ai?
– Thiếu gia, đây là đại công tử Trần gia Trần Văn Long, quan hệ không mấy tốt đẹp với chúng ta ạ.
– Là đối đầu?
– Dạ.. đúng vậy..
Đạt được câu trả lời chắc chắn, Quân Đại Soái dứt khoát nâng lên ngón giữa, chỉ thẳng Trần Văn Long.
FUCK YOU!
Tên kia mộng bức nhìn thủ thế ngón tay của hắn, có chút không hiểu, tuy nhiên mặc kệ. Hiếm thấy có cơ hội, phải thỏa sức châm chọc con hàng này mới được.
– Nghe nói huynh bệnh nặng, tiểu đệ đang muốn đến phủ thăm, ai ngờ huynh đã sinh long hoạt hổ thế này.
– Huynh đến đây, là dự định tiến nhập môn phái nào sao?
– Gia đệ Trần Văn Hùng đã thuận lợi thông qua trắc thí của Thiên Tuyết tông, trở thành một tên thành viên trong đó nha..
…
Lời nói nhẹ nhàng, thắm mát như gió xuân, ai không biết sẽ tin tưởng hai người là hảo bằng hữu..
Quân Đại Soái có chút phiền, nhưng lúc này hắn không rảnh để quan tâm đến Trần đại công tử, bởi đập vào mắt hắn là một mỹ nữ vô cùng xinh đẹp.
Cái kia mái tóc đen dài, làn da trắng nõn, phối hợp cặp mắt to tròn cùng bờ môi anh đào xinh đẹp, tạo nên một gương mặt quả thực hoàn mỹ, giống hệt thần tượng kiếp trước Tzuyu của hắn.
Không chỉ gương mặt, bộ ngực nàng ta còn chuẩn con mẹ nó gu của Quân Đại Soái, đầy đặn cao ngất.. Dù chỉ ngồi đó thôi, mà hắn có cảm tưởng lúc nào cặp núi đôi đó cũng có thể xuyên phá tà áo, ngạo nghễ vươn ra ngoài.
Đúng vậy, là ngồi đó, dưới bảng hiệu Thiên Tuyết tông.
Lúc này, nàng ta đang phụ trách ghi chép tuyển dụng đệ tử, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra băng sương, nhưng không chút nào ngăn cản lòng nhiệt tình hưng phấn của đám thiếu niên trước mặt.
Không biết là hưng phấn vì khả năng được gia nhập ngũ đẳng tông môn, hay vì có cơ hội diện kiến tuyệt sắc mỹ nữ.
– Quân huynh, ngươi cũng ưa thích Tử Du cô nương a, nếu không đều gia nhập Thiên Tuyết tông thế nào, thuận tiện rảnh rỗi chiếu cố giúp gia đệ.
Trần Văn Long nhìn theo ánh mắt của hắn, nội tâm tràn đầy khinh thường, buông lời châm chọc.
Bằng cái con cóc ghẻ phế vật ngươi, cũng muốn ăn thịt thiên nga.
Bên cạnh A Điền A Thất trong mắt đều là lửa giận, nắm chặt song quyền, Tiểu Liên trong đôi mắt đẹp cũng tràn đầy khó chịu.
Quân Đại Soái từ đầu đến cuối đều không để ý, mấy tên phản diện não tàn này, nơi nào chả có.
Hắn phủi phủi tay như đuổi ruồi, chậm rãi tiến đến trước lều trại Thiên Tuyết tông.
Nhàm chán đợi đến lượt, hắn tiến vào hệ thống, sử dụng lần rút thưởng ngẫu nhiên kia.
” Ting, rút thưởng hoàn tất! ”
” Chúc mừng ký chủ, đạt được thần phẩm công pháp Bất Tử Kim Thân ”
Mỹ diệu âm thanh hệ thống vang lên, khiến hắn vô cùng hưng phấn.
Mẹ nó, vận khí thật tốt!
– Tính danh.
Phía trước mỹ nữ, khóe mắt đều không nhấc lên một lần, chắp bút lạnh nhạt nói.
– Quân Đại Soái.
– Tuổi?
– Mười tám.
– Tư chất?
– Thần phẩm linh căn.
Cái gì?
Phía sau đám thiếu niên tràn đầy kinh ngạc, hét lớn.
Mỹ nữ cũng có chút hoang mang, bút trong tay đều dừng, ngửa mặt lên ngước nhìn.
Quân Đại Soái được dịp,vội vàng xem kỹ, nội tâm không tự chủ toát ra hai chữ.
Nữ thần!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!