Tướng Công Của Ta Đáng Yêu Nhất - Chương 43: Hôn sự
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Tướng Công Của Ta Đáng Yêu Nhất


Chương 43: Hôn sự


Phong San về phủ trong tâm trạng bồi hồi xao xuyến. Thật sự không phải nàng là sắc nữ, thấy nam nhân có nhan sắc là mê. Nhưng công nhận, tên áo đen kia tuấn tú vô cùng.

Là con người thuộc phái hành động, đương nhiên nàng không để yên được. Trước hết nên điều tra hắn là ai đã.

– Phong Nhị! Ngươi đi điều tra người hắc y giúp chúng ta buổi chiều nay đi?

– Vâng, tiểu thư! Thuộc hạ làm ngay.

Phong Nhị cung kính đi là việc mà tiểu thư giao phó. Còn Phong San, nàng đi gặp cha nương để tặng quà khi đi dâng hương mua cho họ. Tiện thể báo chuyện gặp cướp ở ngọn núi ngoài thành.

Phong san chán nản cầm tập thiếp đỏ đập xuống bàn. Khẽ nhấp một ngụm trà. Chết tiệt! Nàng lại nhớ gương mặt tuấn tú kia rồi. Lắc đầu khỏi dòng suy nghĩ linh tinh, nàng cần phải tìm việc gì làm mới được.

– Tiểu thư! Đã điều tra xong! – Phong nhị nhanh chóng vào phòng đưa cho nàng mấy tờ giấy chi chít chữ, đây là thông tin của hắc y nhân kia. Đúng là thuộc hạ Phong gia, Phong Nhị làm tốt vô cùng. Đọc hết thông tin tra được của người kia, nàng cười nhẹ một cái, hút hồn mà đầy quyến rũ. Nhưng cõ lẽ nàng cũng không biết nàng cười như vậy.

– Nguyên Lam Thiên – Phong San nhẩm đi nhẩm lại tên người này thật nhiều lần. Quen, rất quen!

Gấp mấy tờ giấy cất vào ngăn tủ, Phong San lấy đống thiếp kia ra xem. Bới đi bới lại, không có. Tại sao? Tìm lại lần nữa, đây rồi!

– Đại công tử Nguyên phủ. Võ quan tứ phẩm Nguyên Vũ tướng quân – Nguyên Lam Thiên. Thì ra là chàng.

Phong lão gia và Phong phu nhân không hiểu tại sao nữ nhi nhà mình, đã 18 đang nằng nặc không muốn lấy chồng lại đổi ý nhanh như vậy. Vừa ngày hôm trước nàng còn:

“Nữ nhi còn nhỏ, còn muốn ở bên cạnh bồi cha nương. Chuyện phu quân con chưa tính tới, mong cha nương suy xét.”

Hôm sau nàng tới thỉnh an, cứ cho rằng nàng chối bay chối biến chuyện chọn tướng công thì nàng lại nhất quyết muốn lấy Nguyên Lam Thiên tướng quân. Phong gia nhị lão sửng sốt, nhưng hai người biết nữ nhi luôn có chủ ý nên cũng chiều theo, cho người dò hỏi về Nguyên gia công tử.

– Ha ha! Tốt! Tốt lắm! Đúng là nữ nhi của ta. Chọn phu quân rất có mắt nhìn! – Phong lão gia sang sảng khen nữ nhi.

Là một võ tướng đồng triều với cha con Nguyên gia, Phong lão gia cũng hiểu phần nào về Nguyên Lam Thiên. Huống chi hắn còn tương trợ nữ nhi khi hoạn nạn, quan trọng là nữ nhi đã siêu lòng. Tất cả cộng lại Phong lão gia càng nhìn Nguyên Lam Thiên càng thuận mắt.

Tỏ rõ thái độ của mình, nhưng không thấy Nguyên Lam Thiên có động thái gì, Phong San bắt đầu sót ruột. Có lẽ, nàng nên tiên hạ thủ vi cường.

Đêm đã về khuya, kinh thành như chìm vào giấc ngủ. Nhưng lấp ló sau bức tường kia là một hắc y nhân đang ẩn nấp. Thời cơ đã đến, lúc này chắc chắn mọi người đã ngủ hết, Phong San bắt đầu thi triển khinh công về phía Tây của Nguyên phủ. Hướng đó là hướng phòng của đại thiếu gia.

Nhẹ từ bước, nàng đáp xuống đất. Nàng tin tưởng khinh công thượng thừa của Phong gia không làm hắn tỉnh giấc. Nhưng, nàng quá coi thường một võ tướt như hắn rồi.

Dù biết có người đang tới gần phòng mình, nhưng Nguyên Lam Thiên không mở mắt, hắn không cảm nhận được sát khí nên cũng kệ. Còn nữa, bước chân thanh thoát kiểu này, rất giống của nữ nhi. Giữ nguyên tư thế giả ngủ, hắn đang đợi xem ai to gan dám đột nhập vào phòng hắn.

Phong San không một tiếng động mở cánh cửa, rồi đi vào trong. Qua ánh trăng mờ mờ qua cửa sổ, nàng thấy được căn phòng khá đơn giản, mà vẫn mang vẻ quý phái. Nam nhân trên giường kia vẫn tuấn tú như ngày trước nàng trông thấy, đôi mắt nhắm để hở hàng lông mi thật dày, sống mũi cao, thẳng thật nam tính.

Cảm nhận đđược người kia bất động nhìn mình, Nguyên Lam Thiên hé mắt, bật người dậy khóa chặt người kia:

– Ngươi là ai? Nửa đêm lẻn vào Nguyên phủ có mục đích gì? – Nguyên Lam Thiên ghì chặt, nói nhỏ như không muốn người khác nghe thấy.

– Ta.. Ta..

– Là nàng?

– Ừm

Thả nhẹ người kia ra, Nguyên Lam Thiên bối rối cười cười. Thắp ngọn nến lên, 2 người ngồi xuống bàn nói chuyện. Một đêm không ngủ!

Không biết có chuyện gì xảy ra mà sau đó Nguyên gia đại thiếu gia đã đính hôn với tiểu thư Phong gia. Lễ thành thân của họ được tổ chức long trọng vào một ngày đẹp tháng sau.

Kinh thành nay náo nhiệt vì lễ thành hôn của hai gia tộc lớn trong thành. Phong gia và Nguyên gia, có người nói là liên hôn chính trị, là ép hôn, là.. nhưng tất cả đều không quan trọng đối với Nguyên Lam Anh.

Nàng đã biết về chuyện của đại ca và đại tẩu, thật chúc phúc cho hai người. Nắm tay tướng công nhìn nụ cười hạnh phúc của đại ca đang cầm dải lụa đỏ cùng với đại tẩu làm theo lời của người chủ hôn.

– Nhất bái thiên địa.

– Nhị bái cao đường.

– Phu thê giao bái.

– Đưa vào động phòng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN