Tướng Phủ Đích Nữ - Quyển 4 - Chương 56: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
61


Tướng Phủ Đích Nữ


Quyển 4 - Chương 56: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Hộ giá!” Lúc này mọi người mới phản ứng được, vội vàng bảo hộ ở trước mặt Kiếm Thiếu Phong cùng Thái hoàng Thái hậu, cảnh giác nhìn Sở Thái tử!

Sở Thái tử cười lạnh vài tiếng, hắn nhẹ nhàng vỗ tay một cái, ánh mắt lại chỉ nhìn Nạp Lan Tĩnh, cái hắn muốn chính là loại đối thủ như này, đủ mạnh, đủ để cho mình phí một ít ý định!

Hắn nhẹ nhàng vỗ tay một cái, vốn nhóm ám vệ quỳ dưới đất, nhưng chợt phát động công kích đối với Nạp Lan Tĩnh, tốc độ rất nhanh, Nạp Lan Tĩnh không có công phu, muốn tránh thoát là hoàn toàn không thể, thị vệ Hoàng gia cũng chỉ bảo đảm bảo hộ Hoàng đế cùng Thái hoàng Thái hậu, Thu Nguyệt phản ứng cực nhanh, nhanh chóng che chở, Nạp Lan Hiên cùng Nhiếp Các cũng vội gia nhập vòng chiến của bọn họ, Nạp Lan Tĩnh chỉ đứng đó, lẳng lặng nhìn những người nếu nói là trung thành này!

Bọn họ chỉ trung thành với Hoàng đế, chỉ cần Hoàng đế không có việc gì, bọn họ sẽ không động, Vận Ninh ở trung tâm âm thầm lo lắng, nàng để Thôi Nguyên đi qua hổ trợ, Thôi Nguyên ngay cả động cũng không nhiều lắm, trong lòng của hắn, hắn muốn bảo vệ cho tới bây giờ cũng chỉ có một người Vận Ninh Nhất cá nhân, hiện tại hỗn loạn như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không rời đi!

Nhóm người Nạp Lan Tĩnh dần dần ở thế hạ phong, dù sao nhóm ám vệ nhiều người, tường người trên kia cũng không dám xuống, muốn dồn người của Sở Thái tử, đột nhiên, chỉ thấy được một bóng dáng màu trắng bay vọt vào, cửa lớn phủ Khánh quốc công chợt mở ra, tiến vào không ít thị vệ, vây lại toàn bộ nhóm người Sở Thái tử!

Bóng dáng màu trắng kia như đang dạo chơi ở giữa nhóm người, đến mức chỉ có thể nhìn thấy thi thể kẻ địch, Nạp Lan Hiên bọn họ hơi lui về phía sau, rốt cuộc an toàn thối lui khỏi phạm vi đánh nhau!

Người này tới suy cho cùng là có chỗ tốt, nói ví dụ như bây giờ, người của Sở Thái tử đã không còn là bao, nhưng nam tử mặc áo trắng kia, cũng giống như mênh mông vô tận, giết một cái sẽ tới hai cái, ba cái, loại này đứng đầu xa luân chiến*, nhưng cũng hữu hiệu nhất!

* xa luân chiến: thay nhau đánh; đánh luân phiên; nhiều người đánh một người; cậy đông hiếp yếu

Rốt cuộc Sở Thái tử không nhịn được, hắn phóng người lên, cùng Bạch y nhân kia đánh nhau, sau mấy hiệp, hai người giống như không phân thắng bại, bọn họ mạnh mẽ đối chưởng (chắc giống võ hiệp trong film tay đập tay), hai người cùng rơi trên mặt đất, thân thể không khỏi lui về phía sau, cách ngay gần mọi người, lúc này mới nhìn rõ ràng, hóa ra là Tương Bình vương chạy tới!

Ngay sau khi Tương Bình vương rơi xuống đất, tất cả mọi người vây quanh đoàn người Sở Thái tử, vòng càng ngày càng nhỏ, Tương Bình vương nhìn Sở Thái tử có chút nhếch nhác, không khỏi cười lạnh một tiếng,: “Người nước Sở ngu xuẩn, ngươi chắc cũng chưa từng nghe nói, muốn bắt ba ba trong rọ thế nào!” Tương Bình vương nói một câu, trong giọng nói mang theo khinh thường!

Sở Thái tử hừ lạnh một tiếng, hắn dám tự mình đến Đại Dung, tự nhiên là có bản lãnh rời đi, chợt hắn cúi thấp đầu, nhưng chợt ném thứ ở trên người về phía quan binh Đại Dung, tay của hắn một dạng, thứ màu trắng kia, cũng khiến mắt mọi người đều không mở ra được, mắt xem xét liền nhảy lên, Nạp Lan Tĩnh hơi cong môi một cái, nàng chờ thời khắc này đã rất lâu rồi!

Nạp Lan Tĩnh chợt giơ tay, đột nhiên từ trong tay của nàng xuất hiện ngân châm đầy trời, giống như là một mưa ngân châm dày đăc, rơi vào khoảng không Sở Thái tử muốn nhảy lên, Sở Thái tử so với bất luận kẻ nào cũng biết được, Nạp Lan Tĩnh hiểu độc, hơn nữa so bất kỳ ai còn tàn nhẫn hơn, tự nhiên hắn không dám đón đỡ, thân thể hắn không khỏi rơi xuống, có lúc thành bại ngay trong nháy mắt này, chờ khi hắn muốn nhảy lên lần nữa, đã là không thể nào, đao của quan binh kia, đã gác ở trên cổ hắn!

Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng nhìn Sở Thái tử, khóe miệng khẽ nhếch, lúc này chính là thời buổi cá lớn nuốt cá bé, bất cứ lúc nào đều phải có năng lực tự vệ, Nạp Lan Tĩnh không có võ công, không có khinh công có thể nhảy người lên, cho nên nàng không làm gì liền nghiên cứu dược thảo, đi nghiên cứu ở dạng góc độ gì ngân châm mới có thể nhất bắn ra uy lực của nó, nàng trùng sinh trở lại thế giới này đã sáu, bảy năm, nhưng phần lớn thời gian đều nhìn cái này, bây giờ toàn thân nàng cũng mang đầy độc dược, ngân châm!

“Mang xuống!” Nhìn Sở Thái tử đã rơi vào trong lòng bàn tay của mình, Tương Bình vương lúc này mới phân phó tướng lĩnh dân Sở Thái tử đi!

“Nhi thần gặp qua Mẫu hậu!” An bài xong tất cả mọi chuyện, Tương Bình vương lúc này mới quỳ trên mặt đất, thỉnh an Thái hoàng Thái hậu!

“Tham kiến Vương Gia, Vương Gia Thiên tuế vạn tuế thiên thiên tuế!” Thấy đã không có gì đáng ngại, mọi người lúc này mới thỉnh an Tương Bình vương!

“Được, được, trở về là tốt rồi!” Nhìn Tương Bình vương bình an ở trước mặt mình, tay Thái hoàng Thái hậu tay có chút run rẩy, muốn đỡ Tương Bình vương dậy, nhưng lại phát hiện vươn tay ra cũng khó như vậy, ánh mắt của bà dường như có chút mơ hồ, suy cho cùng cũng là con trai của mình, năm năm không thấy làm sao có thể cam lòng, bà có chút nức nở, cũng không biết đến tột cùng là vì cái gì!

“Khiến Mẫu hậu chịu khổ!” Tương Bình vương chậm rãi cúi đầu xuống, cuối cùng là mẫu tử thân sinh, cho dù có xảy ra tranh chấp gì đi nữa, trong lòng cũng rất lo lắng!

“Không khổ, không khổ, chỉ cần ngươi trở về, là tốt rồi!” Thái hoàng Thái hậu nói xong, rốt cuộc lên tiếng khóc, giờ khắc này bà giống như những mẫu thân bình thường, đau lòng con của mình, không cách nào áp chế dòng suy nghĩ của mình!

Trên mặt Tương Bình vương có một khắc mất tự nhiên, có lẽ bởi vì chia lìa đã lâu, Mẫu hậu ông vẫn luôn cao cao tại thượng, chưa từng có bộc lộ dòng suy nghĩ của mình như vậy, ánh mắt Tương Bình vương không khỏi nhìn về bên cạnh, nhưng lại vừa vặn nhìn thấy thi thể của Khánh quốc công, ông khẽ thở dài một cái, tới cùng cũng là cậu của ông, trong lòng không tránh khỏi có chút khổ sở!

“Trở về bên cạnh Mẫu hậu được không?” Thái hoàng Thái hậu thấy Tương Bình vương thật lâu không nói lời nào, trong lòng rất bất an, có lẽ đã lớn tuổi, hiện tại người thân bên cạnh từng người một rời bà mà đi, lại càng hi vọng, có người cùng với mình!

“Mẫu hậu thứ tội, nhi thần đã thú Cung Hinh Nhi làm thê, nhi thần đồng ý với nàng sẽ theo nàng ấy!” Tương Bình vương nhìn Thái hoàng Thái hậu hèn mọn cầu xin mình như vậy, trong lòng tới cùng rất khó chịu, cho tới nay Thái hoàng Thái hậu luôn kiêu ngạo, vô luận là đối với nhi tử của bà, hay là đối với đại thần trong triều, cưa bao giờ bà sẽ cúi thấp đầu xuống, nhưng bây giờ lại cầu xin mình như vậy, nhưng Tương Bình vương nhớ tới Cung thị, trong lòng rất không muốn, chia lìa hơn nửa đời người, rốt cuộc bây giờ có thể ở cùng một chỗ, ông thủy chung không muốn lại chia xa, không muốn làm cho Cung thị có một chút không vui!

“Đây là chuyện tốt, chuyện tốt, người đâu truyền ý chỉ của Ai gia, phong Cung thị Hinh Nhi làm Tương Bình vương phi, chính nhất phẩm Cáo Mệnh!” Thái hoàng Thái hậu lau nước mắt, tay vẫn lôi kéo tay Tương Bình vương thật chặt, “Về là tốt rồi!” Thái hoàng Thái hậu ngẩng đầu, bà đã không còn người thân, đến bây giờ mới hiểu được, vị trí cao cao tại thượng, cũng chỉ là nhà giam nhốt mình mà thôi, Khánh quốc công vừa đi, lòng của bà cũng trống rỗng vô cùng!

“Hoàng thượng!” Đột nhiên truyền đến tiếng hô to của Đồng Quý phi, lại chỉ nhìn thấy Kiếm Thiếu Phong đột nhiên ngã xuống đất ngất đi, nhưng mọi người chỉ mắt lạnh nhìn, không có một người tiến lên, một

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN