Tuỳ Ý Đoạt Lấy - Chương 61: C61: Công khai
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
11


Tuỳ Ý Đoạt Lấy


Chương 61: C61: Công khai


Trans: Nê

Beta: Caryn

————

Nguyễn Sơ Tinh không biết cậu đang âm mưu cái gì.

Đàm Tễ buông cô ra, múc cho cô một muỗng canh trước, cậu thổi thổi: “Để anh đút em ăn.”

“Em là đứa trẻ ba tuổi sao?” Nguyễn Sơ Tinh nhanh tay cầm lấy muỗng của mình.

Đàm Tễ có chút chờ mong mà nhìn cô, chớp chớp mi hỏi: “Có ngon không?”

Lúc này hiển nhiên không nên đả kích tâm trạng của của cậu nhóc, dù sao cũng là cậu tự tay làm. Nguyễn Sơ Tinh liền gật đầu: “Ăn rất ngon, không kém mẹ em chút nào.”

“Thật không?” Đàm Tễ kích động hỏi.

Nguyễn Sơ Tinh kéo cậu: “Anh nếm thử xem.”

Đàm Tễ không cầm chiếc đũa lên, cậu ngồi xuống đợi Nguyễn Sơ Tinh đút cho mình.

Cô gắp một miếng đưa đến miệng cậu, trêu ghẹo: “Yêu đương khiến anh tàn phế rồi à?”

“A…… Nếu không phải em đang ôm anh, thì anh cũng rất muốn tàn phế đó.”

“……” Thật kiêu ngạo.

Nụ Hôn Mùa Xuân khiến Đàm Tễ trở thành nam thần quốc dân, người xung quanh ai cũng xem nó, trên mạng xã hội cũng toàn là ảnh chụp của Đàm Tễ. Ra mắt chỉ giúp Đàm Tễ tỏa sáng, mà bộ phim lần này lại giúp cậu đi đến đỉnh cao.

Độ nổi tiếng của Đàm Tễ gần như kéo dài toàn bộ mùa hè, mặc dù đi kèm với nó là lời đồn và mắng chửi, nhưng không một ai có thể phủ nhận rằng cậu đã thật sự nổi tiếng. Cho dù là Đàm Tễ đi tham gia chương trình nào đó, thì vẫn bị vô số fan tư sinh đuổi theo.

Có người nói, Nguyễn Sơ Tinh không hổ là nữ phụ nữ đã tạo ra nửa giang sơn người nổi tiếng, cô vĩnh viễn sẽ không thất bại trên tay người nào.

Vào ngày kết thúc Nụ Hôn Mùa Xuân, sau khi giao lưu với khán giả xong Đàm Tễ liền đi vào hậu trường, Nguyễn Sơ Tinh đưa cậu một chai nước lạnh.

Thẩm Giai Giai nhìn điện thoại, đột nhiên kinh ngạc nói: “Trời đất, Tiết Văn Vi đang làm gì vậy?”

“Hả?”

Cô ấy tức giận: “Người phụ nữ này đăng Weibo tố Thẩm Lâm Gia bạo hành cô ta, còn chỉ trích người bạn gái cũ là chị không nhắc nhở cô ta.”

Nguyễn Sơ Tinh: “……”

Cô cạn lời nhìn thoáng qua Weibo, đầu tiên Tiết Văn Vi đăng ảnh chụp chứng minh mình bị bạo hành, xem ra lần này Thẩm Lâm Gia dính đạn thật rồi, dù sao trên hot search cũng gắn một chữ hot rất lớn.

Ở dòng cuối Tiết Văn Vi đăng thông tin cá nhân xong còn nhắc đến Nguyễn Sơ Tinh.

Nguyễn Sơ Tinh một lời khó nói hết mà đăng Weibo xong tag cô ta vào: [Thẩm Lâm Gia lại không bạo hành tôi, sao tôi nhắc nhở cô được? Chuyện của hai người thì lôi tôi vô làm gì, có cho tôi tiền lên sân khấu không vậy?]

Dân mạng bàn luận vô cùng sôi nổi: [Chẳng lẽ tôi là người cuối cùng biết Nguyễn Sơ Tinh và Thẩm Lâm Gia từng yêu đương à?]

[Ôi vãi, tôi vẫn luôn cảm thấy hai người bọn họ có cái gì đó, không nghĩ tới đúng như vậy thật.]

[Cho nên Thẩm Lâm Gia không hẳn là người bạo lực, nếu không sao anh ta không đánh đập Nguyễn Sơ Tinh chứ?]

Đàm Tễ không xác định hỏi: “Anh ta chưa từng đánh em đúng không?”

“Anh ta dám đánh em chắc?” Hắn cũng chỉ dám đánh Tiết Văn Vi không có bối cảnh gì thôi.

Cậu khẩn trương mà nhìn cô: “May là không có, nếu không anh sẽ đau lòng chết mất.”

Lời này nói ra đặc biệt buồn nôn, cố tình vẻ mặt của Đàm Tễ lại rất nghiêm túc. Cậu như nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên tủi thân nói: “Toàn thế giới đều biết em từng yêu anh ta, còn anh thì sao? Anh không có danh phận à?”

Nguyễn Sơ Tinh chột dạ, cô cũng không dám làm Đàm Tễ thương tâm vì người đàn ông khác: “Đúng là em đã quen anh ta, nhưng cũng không xảy ra chuyện gì cả. Còn danh phận thì sau này sẽ cho anh, thật đó.”

“Được, em phải nhớ đó.” Nếu không chúa ghen tuông này sẽ ghen đến chết mất.

Đàm Tễ kêu Thẩm Giai Giai đi mua hai trái chanh, Thẩm Giai Giai mê mang: “Làm gì vậy?”

“Không có gì, tôi chỉ muốn ăn một trái chanh, xem rốt cuộc là nó chua hay tôi chua thôi.”

Nguyễn Sơ Tinh: “……”

Thừa dịp Thẩm Giai Giai đi rồi, cô ôm Đàm Tễ hôn trong chốc lát rồi lại dỗ cậu một lát: “Em chỉ thích mình anh, anh đừng khó chịu nữa.”

Chờ Thẩm Giai Giai trở về, hai người này như càng khó xử hơn. Đàm Tễ ngồi ở trên sô pha, dáng ngồi có chút kỳ quái.

Boy tâm cơ đương nhiên sẽ không bỏ cơ hội nói điều kiện với cô, buổi tối khi về nhà cậu liền nói với Sơ Tinh: “Ngực anh đau quá, em có thể xoa cho anh không?”

Nguyễn Sơ Tinh vươn tay xoa cho cậu: “Làm sao vậy?”

“Tưởng tượng đến cảnh hôm nay trên Weibo em thừa nhận mình là bạn gái cũ của anh ta, anh liền đau lòng.”

Cô hít hà một hơi, sớm biết như vậy cô sẽ không phản ứng lại cậu rồi, Nguyễn Sơ Tinh lạnh nhạt hỏi: “Vậy làm sao anh mới hết đau lòng?”

Đàm Tễ nói nhỏ bên tai cô cái gì đó.

Cô trừng lớn đôi mắt nhìn cậu: “Không được, thật sự không được.”

“Sao lại không được, lần đầu tiên là dùng tư thế đó mà.”

Nguyễn Sơ Tinh lắc đầu, quá kí.ch thích, cô chịu không có nổi.

“Sẽ chịu được mà.” Đàm Tễ ở bên tai lừa gạt cô, “Đợi lát nữa em cứ thử đi, khẳng định em có thể mà. Được không?”

Cuối cùng Nguyễn Sơ Tinh cũng không chịu nổi cảnh cậu năn nỉ ỉ ôi, cô nhắm chặt mắt, lại nghe thấy Đàm Tễ khóc chít chít nói: “Em thật chặt, cắn anh thật khó chịu.”

Cô run thân mình trừng cậu, đuôi mắt nhiễm s.ắc tình, cảnh cáo: “Đàm Tễ……”

“Sơ Tinh…… Chúng ta công khai được không?” Đàm Tễ nhịn không được mà nói, cậu thật sự rất chua rồi, “Tại sao chuyện anh ta và em yêu đương mọi người đều biết, còn anh thì không được. Rốt cuộc anh kém anh ta ở chỗ nào, kém đến mức không thể gặp người khác sao?”

Nguyễn Sơ Tinh cắn môi: “Anh ta không thể so với anh được.”

“Nếu không thể so sánh, vậy anh muốn tìm một đãi ngộ công bằng cũng không được sao?” Đàm Tễ tủi thân, “Người khác biết chồng em đẹp trai, dáng ngon thì sẽ hâm mộ em thôi, em sợ cái gì chứ?”

Rốt cuộc cậu đang nói hươu nói vượn cái gì vậy?

Mặt cô đều đỏ như cà chua chín: “Anh có biết bây giờ anh đang nổi tiếng nhất không.”

“Anh không biết.” Trước giờ Đàm Tễ đều không thèm để ý đến mấy cái này, nếu không phải Nguyễn Sơ Tinh thưởng thức người có danh tiếng, thì cậu cũng sẽ không nỗ lực như vậy, “Anh chỉ biết tên đàn ông kia có thì anh cũng phải có, em nhất định phải cho anh.”

Trong miệng nói như ra lệnh, nhưng giọng điệu lại như đang làm nũng với cô.

Nguyễn Sơ Tinh bị đụng một cái, thanh âm đứt quãng: “Em…… Em không muốn anh…… Ưm……”

Đàm Tễ nắm chặt mắt cá chân trắng nõn của cô: “Công khai.”

*

Khi dư luận trên mạng đang sôi trào, Tiết Văn Vi thấy bài tag của Sơ Tinh cũng không đáp trả nữa.

Mà fans của Thẩm Lâm Gia vì tẩy trắng cho idol mình, liền nhanh chóng đăng vô số bài bịa đặt để làm sáng tỏ, hơn nữa còn đưa ra vô số nghi vấn chất vấn Tiết Văn Vi.

Tiết Văn Vi tức giận đến mức trực tiếp ném ra càng nhiều tin bạo hơn, chẳng hạn như lịch sử trò chuyện với hắn, ảnh chụp riêng tư, cùng với đàm phán giữa mình và người đại diện của Thẩm Lâm Gia.

Tin vừa tung ra càng khẳng định Thẩm Lâm Gia chính là một gã đàn ông bạo hành bạn gái.

Nguyễn Sơ Tinh bởi vì vô tội bị cuốn vào, hơn nữa cậu còn ghen, cô đương nhiên cũng quạt gió thêm củi, khiến cho mọi người đều biết chuyện Thẩm Lâm Gia là tra nam.

Thẩm Lâm Gia sứt đầu mẻ trán, Triệu Miểu nói: “Tôi giúp anh dời sự chú ý, hiện tại bọn họ đang quan tâm đến Nguyễn Sơ Tinh, cho nên chúng ta sẽ tuôn ra chuyện cô ấy yêu đương với Đàm Tễ.”

Thẩm Lâm Gia cau mày, Triệu Miểu lại nói: “Anh yên tâm, chúng ta không tung những bức ảnh kia ra thì Nguyễn Sơ Tinh sẽ không biết là anh làm đâu. Chỉ cần sự chú ý của dân mạng dời đi, bọn họ sẽ không để ý đến chuyện này nữa, không phải nhiệt độ cũng giảm bớt sao? Bây giờ xử lý lạnh là kết quả tốt nhất, anh cũng không có cách nào phản bác lại Tiết Văn Vi mà.”

Thẩm Lâm Gia gật gật đầu: “Chỉ có thể như vậy thôi.”

Triệu Miểu còn chưa kịp kéo bọn họ dính phốt, ai ngờ Đàm Tễ đã trực tiếp phát Weibo tag cô vô.

[Công khai hay không công khai? Không công khai thì anh sẽ hỏi tiếp đó @ Nguyễn Sơ Tinh QAQ]

“???”

Sáng nay Ninh Mông vừa mới tỉnh, cô ấy vừa muốn lướt xem ảnh chụp của em trai, kết quả vừa mở Weibo lên cô ấy liền ngu người luôn. Cô ấy nhìn thời gian, hôm nay đâu phải cá tháng tư đâu nhỉ.

A a a a a sao lại thế này!

Con mẹ nó, em trai lại có một chân với người đại diện? Cô ấy muốn nhắn lại, kết quả phát hiện Weibo đứng hình rồi.

[Không phải đâu không phải đâu không phải đâu, đây là tình huống gì vậy?]

[Mẹ nó? Tôi chưa tỉnh ngủ à?]

[Không công khai còn muốn hỏi lại một lần nữa là thao tác chóa má gì đây?]

Đáng thương cho những account marketing đã soạn sẵn tin tức yêu đương của bọn họ, kết quả lại bị Đàm Tễ giành trước, hoàn toàn mất đi cơ hội đứng top.

Lập trình viên cũng trở tay không kịp, bọn họ không nghĩ tới sẽ đột nhiên xuất hiện một tin tức khủng như vậy, chỉ có thể để bụng đói mà tăng ca. Một lát sau Weibo cũng sửa xong, bài đăng của Đàm Tễ leo thẳng lên hot search, đằng sau đính kèm một chữ HOT đỏ chói.

Mặc kệ là diễn đàn nào trên mạng, mọi người ai cũng đang thảo luận chuyện này.

[Đàm Tễ điên rồi à? Không phải gần đây cậu ta đang nổi tiếng sao? Thế mà lại trực tiếp khui quan hệ yêu đương ra.]

[Nói thật tôi rất hâm mộ bạn gái cậu ấy, nếu là người khác thì họ còn hận đừng công khai, còn cô ấy lại bị Đàm Tễ bắt công khai.]

[Hu hu bây giờ tôi đi làm người đại diện thì có thể kiếm được một em trai như vậy không?]

Ỷ vào hôm nay nghỉ ngơi, hôm qua tên nhóc này liền quấn lấy cô muốn lần này đến lần khác. Nguyễn Sơ Tinh thật sự là quá mệt mỏi, khi tỉnh lại mới phát hiện đã 11 giờ. Là do đồng hồ báo thức hỏng hay là do cô ngủ sâu quá vậy? Cô cầm điện thoại lên, nghĩ thầm chắc là do Đàm Tễ tắt đồng hồ báo thức của cô rồi.

Không phải…… Nguyễn Sơ Tinh lại nhìn thoáng qua điện thoại.

Đây là có chuyện gì vậy? Sao lại có nhiều cuộc gọi nhỡ, tin nhắn và thông báo vậy?

Đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

Nguyễn Sơ Tinh vừa thấy tin tức, thiếu chút nữa liền trầm cảm.

Tên chóa Đàm Tễ này sao lại công khai chứ? Nếu giờ cô không rep, cậu định hỏi tiếp à?

Tên nhóc này muốn tạo phản sao?

Nguyễn Sơ Tinh vén chăn ra, cô đột nhiên nghĩ đến một chuyện. Ngày hôm qua vì dỗ cậu mà cô đã gọi chồng hết lần này đến lần khác, thế mà Đàm Tễ vẫn thờ ơ. Cuối cùng khi cô mơ màng ngủ đi, hình như nghe thấy Đàm Tễ đang hỏi cô cái gì đó.

Lúc ấy cô quá mệt nên cứ gật đầu bừa. Bây giờ nhớ lại, hình như Đàm Tễ hỏi cô: “Sơ Tinh, anh đăng Weibo nha.”

“……” Nguyễn Sơ Tinh đè tim mình lại, có phải bây giờ cô nên tìm Liên Thắng mua thuốc trợ tim gấp không.

Vừa nghĩ đến người này, tin nhắn liền hiện lên.

Liên Thắng: [Ha ha ha ha ha ha chị cũng có hôm nay à, có phải đột nhiên cảm thấy Hứa Đình Thâm cũng không chó đến vậy không?]

“……” Coi như trước giờ cô chưa từng khen Đàm Tễ ngoan đi.

Nguyễn Sơ Tinh tức đến run rẩy, cô đi chân trần mặc lại quần áo, còn chưa mặc xong thì cửa đã mở ra, cô hoảng sợ: “Làm gì vậy?”

Đàm Tễ cũng bị hoảng sợ, lên án nói: “Anh…… Không phải anh đã nhìn thấy hết rồi sao?”

“Đi ra ngoài.” Tai cô đỏ lên.

Cho dù đã từng thấy cũng không được, cậu đừng không kiêng nể gì mà nhìn cô như vậy chứ, cô ngại lắm đó.

Cửa vừa đóng lại, đâu chỉ mặt Nguyễn Sơ Tinh mà người cô cũng ửng hồng. Cô nhanh chóng mặc quần áo vào, đi ra ngoài vừa định chất vấn Đàm Tễ thì điện thoại lại đột nhiên vang lên.

Nguyễn Sơ Tinh nhận cuộc gọi.

“Cô chính là Nguyễn Sơ Tinh à?”

“Cô là ai vậy?”

“Cô không cần biết tôi là ai, cô có phải bạn gái Đàm Tễ không? Sao cô có thể độc chiếm em trai bọn tôi chứ, cô không xứng với cậu ấy chút nào.”

“Cô là ai vậy hả?”

Đàm Tễ thấy cô bị quấy rầy liền đoạt lấy điện thoại của cô: “Này, cô là ai vậy? Sao lại quấy rầy vợ tôi vậy?”

Giọng khàn khàn trong điện thoại vô cùng gợi cảm, cũng rất dễ nhận ra.

Fan não tàn nghe được hai chữ vợ thiếu chút nữa đã tức chết.

———

Mau cho ảnh danh phận đi chị ơiiii, ảnh nôn lắm rùii

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN