Tuyển tập các mẩu truyện ngôn tình(sủng, ngược) - Chương 1: Sủng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
366


Tuyển tập các mẩu truyện ngôn tình(sủng, ngược)


Chương 1: Sủng


“Lần này điểm thi của cô lại bét lớp đấy!” – thầy dạy Toán tức giận đập tay xuống bàn.

Nữ sinh im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Cô xem thành tích của cô như vậy thì sao vào được đại học? Rồi ra làm cái gì? Rồi ai dám lấy cô?”

Cạch!

Một cây bút bi bị ném lên bục giảng. Cậu nam sinh hạng nhất lớp từ từ đứng dậy, mặt lạnh lùng nhìn thẳng vào thầy giáo:

– Vợ em, em nuôi. Thầy khỏi lo!

——————————————————————————————————-
Một buổi tối trước ngày thi cuối kỳ, cô yên lặng ở nhà ôn toán. Loáng thoáng nghe tiếng gõ cửa, cô to gan mở cửa, không phải thần quỷ tới thăm mà là anh.

“Làm bài thi này coi như ôn tập toán, sau đó nghỉ ngơi sớm chút.” Anh thấy cô nhận bài thi, ngay lập tức tiện tay đóng cửa lại. Xuyên qua mắt mèo, cô nhìn thấy dáng dấp đi bộ của anh hơi kỳ lạ… chân đi cà nhắc.

Sáng hôm sau thi môn đầu tiên là toán, cô ngạc nhiên phát hiện bài thi được phát ra nhìn quen quen.

Rất nhiều năm sau nhắc lại chuyện xưa, vị lạnh lùng đó mới nhè ra. Anh nói khi ấy anh làm học trò ngoan nhiều năm như vậy, nhưng lại sợ một đứa ngốc rớt môn mà đau lòng nên trèo tường đi trộm đề thi.

——————————————————————————————————-
Cô thích thầm anh đã 3 năm.

Anh đẹp trai học giỏi lại chơi thể thao cừ. Đặc biệt chiều cao 1m85 của anh khiến nhiều người mê mẩn.

Còn cô chỉ là một cô gái bình thường, chẳng xinh đẹp, chẳng học giỏi và cao vỏn vẹn 1m58… quá chênh lệch với anh nên cô cũng không có ý định đi tỏ tình.

Cô chỉ âm thầm bên cạnh anh, mỗi khi anh chơi bóng xong, cô sẽ đặt một chai nước khoáng cạnh ba lô anh. Khi anh bị thương, cô sẽ để bông băng vào ngăn tủ của anh.

Rồi đến một ngày, cô đang lén bỏ vào tủ anh cái khăn choàng cô tự đan. Bỗng anh từ đằng sau xiết chặt lấy eo cô thì thầm:

“Nếu như em không thích phải nhón chân, thì anh sẽ cúi xuống để ôm chặt em.”

——————————————————————————————————-
Thầy giáo thực tập mới về trường, đẹp trai lại hiền lành dễ thương khiến nhiều nữ sinh trêu chọc. Cô cũng là 1 trong những người đó.

– Thầy ơi, thầy có bạn gái chưa ạ?

– Chưa!

– Vậy em làm bạn gái thầy nhé!

Nhìn anh mặt đỏ như gấc, cô bật cười sặc sụa. Người gì mà đáng yêu vậy chứ?

Hôm đó trên đường đi học về, cô gặp phải một đám lưu manh. Không biết làm sao, vừa vặn thấy anh đi đến, cô cuống quýt kêu anh đến cứu.

Anh đi đến bên cạnh cô, nhưng không hề có màn đánh nhau giống trong tiểu thuyết. Anh cười tươi, nhẹ giọng:

– Em có 2 lựa chọn. Một làm bạn gái tôi như em đã nói. Hai, tôi để em lại đây cho đám này xử lý.

Trong tình trạng khẩn cấp, cô gật đầu làm bạn gái anh.

Anh liền quay người dang đám người phía sau.

– Mấy đứa còn không mau chào chị dâu!

——————————————————————————————————-
– Mật khẩu điện thoại của anh là gì thế?

– 89 63 85

– Mật khẩu gì nghe kì vậy? Sao anh lại đặt thế này?

– Số đo ba vòng của em.

– Lưu manh? Sao mà anh biết?

– Dùng tay đoán! Dáng người em rất đẹp!

——————————————————————————————————-

Trong phòng thi, cô rối đến sứt đầu mẻ trán, bỗng dưng 1 tờ đáp án được ném lên bàn cô. Cô vô cùng ngạc nhiên.

Thi xong, tung tăng ra khỏi phòng thi, cô kể cho con bạn thân: “Có đứa nào ném đáp án nhầm sang chỗ tao, tao được lợi quá.”

Bạn thân lườm cô một cái rồi nói: “Bọn tao thấy hết rồi, thằng kia ném riêng cho mày đó.”

Cô tròn mắt: “Hở, sao lại thế?”

Cậu bạn xách cặp đi ngang qua, thản nhiên đáp: “Thích cậu thôi!”

——————————————————————————————————-

Cô thầm thích anh từ lâu, anh lại là kẻ trầm lặng, kiệm lời. Cô chạy khắp nơi tìm mọi thủ đoạn để thu phục anh nhưng đều bị anh phớt lờ. Một hôm, biết được có tiền bối IT khóa trên học rất đỉnh, hack pass được tất cả các loại tài khoản mạng, cô tìm đến thương lượng. Tiền bối nhìn cô, nháy mắt:

“Tiền với tôi không quan trọng, cô chịu đi chơi với tôi 1 tối, ăn uống, xem phim thôi. Lâu quá rồi tôi cũng chưa hẹn hò với em nào…”

“Được!” Cô cười toe toét, gật đầu lia lịa.

*Bốp* Cô giật bắn mình mình anh đập cuốn sách vào đầu tiền bối, 1 tiếng “Oái” vang lên đầy oán hận. Anh chậm rãi cất giọng:

– Cậu thôi ngay cái trò gạ gẫm ấy đi, chết sớm đấy. Còn em, bị ngốc à, mật khẩu là ngày sinh của em đấy, cần cứ lấy mà dùng, sao lại đi tin mấy tên lừa đảo này chứ?

-HẾT-

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN