Tuyển Tập Những Câu Chuyện Kinh Dị - Chương Chuyện 1: Cái Chết Của Một Người Bạn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
129


Tuyển Tập Những Câu Chuyện Kinh Dị


Chương Chuyện 1: Cái Chết Của Một Người Bạn


Nhắc đến chuyện cái chết của thằng Hoàng,tôi bỗng rợn hết cả gáy.Năm đó,tôi lên cấp III,thằng Hoàng gặp tôi và chúng tôi làm bạn với nhau.Thằng Hoàng với tôi thân nhau như hình với bóng,như keo với sơn vậy.Rồi vài ngày sau lễ khai giảng năm học mới,lớp tôi có một học sinh nữ chuyển tới học.Cô bạn tên là Trương Hà Nhi.Hà Nhi xinh lắm nên được rất nhiều đứa theo đuổi,trong đó có cả tôi.Tôi luôn bắt chuyện với Hà Nhi mỗi khi Nhi cô đơn.Càng nói chuyện nhiều với Nhi,tôi lại thấy Nhi thật trong sáng,hồn nhiên và đáng yêu.Hơn hết,Nhi không hề yếu đuối như những nữ sinh khác trong trường.Trong một lần đi uống cafe tôi nói với thằng Hoàng:-Mày có nhớ Hà Nhi,học sinh mới của lớp mình không?

Hoàng uống một ngụm cafe rồi nói:

-Có biết!Thì sao?

Tôi trả lời nhanh:

-Tao thích nhỏ!Chắc nhỏ cũng vậy

Thằng Hoàng cười:

-Uk!Mày nói cũng phải!Hà Nhi xinh mà còn thân thiện,tốt bụng nữa.Tao có được đứa em gái như vậy thì đúng là tốt quá!
Nhưng cho đến một ngày,khi tôi từ tiệm cafe làm thêm đi về,tôi bắt gặp cảnh thằng Hoàng và Nhi đi chơi với nhau.Tôi thấy Nhi luôn nở nụ cười với Hoàng.Tôi bắt đầu phát ghen.Và ý định trả thù đã chiến thắng.Tôi hôm ấy,tôi gọi điện rủ thằng Hoàng đến nhà tôi nhậu cho đỡ buồn.Thằng Hoàng đồng ý ngay mà không chút do dự.Tôi nhếch môi lên cười”Hoàng!Hôm nay sẽ là ngày chết của mày.Tao sẽ khiến mày rời xa Hà Nhi của tao”

Đúng 9 giờ,thằng Hoàng có mặt ở nhà tôi.Trời cũng nổi mưa to.Tôi mở cửa ra:

-Mày đến rồi đó sao?Trời mưa to quá!Thôi,mày nhanh vô nhà đi kẻo ướt quần áo

Tôi nở một nụ cười đắc ý nhưng thằng Hoàng không nhìn thấy.Thằng Hoàng cười:

-Sao?Có chuyện gì mà mày buồn hả?Kể tao nghe đi rồi cùng uống rượu nữa!

Thằng Hoàng ngồi xuống ghế,tôi cũng ngồi xuống.Tôi mở chai rượu ra và lấy 2 cái li:

-Mày còn nhớ chuyện lúc tao nói ở quan cafe Star Nice không?

Rồi tôi uống hết li rượu

Thằng Hoàng nhanh mồm nói:

-Có!!

Tôi giả vờ buồn buồn:

-Hôm nay,tao nhìn thấy Hà Nhi cùng một thằng nam sinh cỡ bằng tuổi nhau đi với nhỏ Nhi mà còn rất vui vẻ nữa!Chắc đó là người yêu của nhỏ

Thằng Hoàng phì cười:

-Cũng phải thôi!Mày xấu vậy thì ai yêu cho được!Mày phải để lại cho Nhi một ấn tượng đặc biết chứ!

Nụ cười của thằng Hoàng chứa sự đùa giỡn nhưng với tôi,tôi coi nó là nụ cười chế giễu.Nụ cười chế giễu,xỉ nhục.Làm như vậy càng chứng minh nó và Hà Nhi có tình cảm với nhau

Tôi bình tĩnh lại.Bây giờ,chưa phải lúc manh động.Tôi rót thêm rượu vào li:

-Mày nói cũng phải.Tao sinh ra đâu có cao to,vạm vỡ được.Nhưng mày không cần những thứ đó vẫn cưa được đầy con gái vì mày có dáng chuẩn mà!

Thằng Hoàng thở dài,hướng mắt về phía tôi:

-Mày đang khen tao hay mỉa mai đấy?

Tôi trả lời:

-Thế mày nghĩ là gì?Nhưng tao là bạn chí cốt của mày,sao có thể mỉa mai được.Tao chỉ nói sự thật thôi

Thằng Hoàng đứng dậy:

-Cũng khuya rồi,tao về đây!Tao mà uống rượu say là không về được nhà đâu

Tôi cũng đứng lên:

-Về hả?Vậy để tao đưa cho mày cái này đã

Tôi mở ngăn kéo tủ ra và lấy một con dao sắc tiến đến chỗ Hoàng.Thằng Hoàng vừa bước ra xe vừa nói:

-Cái gì vậy?

Tôi đáp:

-Mày quay lại đây tao mới đưa được chứ!

Thằng Hoàng quay lại nhìn tôi.Tôi cầm con dao sắc bén nhìn nó:

-Tại sao mày lại đi với Hà Nhi hả?Có phải mày là người yêu của Hà Nhi không?Mày biết tao yêu nhỏ sao còn chen ngang vào?

Thằng Hoàng chau mày nhìn tôi:

-Lâm!Mày đừng đùa nữa!Tao đâu phải người yêu của Hà Nhi đâu!

Tôi cười :

-Không phải hả?Mày nói vậy tao đâu tin được.Tao sẽ cho mày lên trời để cái mồm gian dối của mày không còn nữa.

Tôi từng bước tiến lại gần thằng Hoàng.Rồi nhanh như chớp,tôi đâm một nhát dao vào bụng nó.Máu phun ra.Thằng Hoàng chằm chằm nhìn tôi:

-Tao…tao…

Chưa để thằng Hoàng nói hết,tôi đâm một nhát dao vào tim nó.Tôi nhìn Hoàng đầy đắc ý:

-Mày đang định nói mày là người yêu của Nhi đúng không?Bây giờ,mày sẽ không còn ở trên thế gian này nữa và Hà Nhi chắc chắn là người yêu của tao

Sáng hôm sau,bước vào lớp,tôi thấy Hà Nhi mặt buồn rười rượi.Tôi đi đến chỗ Hà Nhi:

-Cậu sao vậy?

Hà Nhi nhìn về phía bàn thằng Hoàng:

-Anh Hoàng anh ra đi rồi!

Hai chữ anh đập vào tai tôi.Anh sao?Còn tình cảm đến mức gọi là anh sao?Lòng tôi quặn thắt lại.Trên cuộc đời này,kẻ thù của tôi là thằng Hoàng.Thằng Hoàng chết,người thay thế nó chính là tôi.Tôi sẽ xóa bỏ hình ảnh thằng Hoàng trong mắt Hà Nhi.Tôi chau mày giả vờ không biết:

-Sao cậu lại gọi Hoàng là anh?

Hà Nhi rơi nước mắt:

-Vì Hoàng là anh tớ

Tôi lại càng căm phẫn hơn.Thằng Hoàng đã dặn Hà Nhi nói rằng ai hỏi sao gọi nó là anh thì bảo nó là anh trai sao?Vô dụng thôi Hoàng.Tao đã biết chuyện này rồi

Tôi không nói gì thêm,bước về chỗ nghĩ cách để Hà Nhi quên thằng Hoàng.Kết thúc buổi học,tôi bước về nhà.Chợt,tôi nhớ ra,mai được nghỉ 2 ngày.Vậy là tôi có thời gian nghĩ cách rồi.Thằng Hoàng đã chết,việc gì phải sợ

Bước đến cổng nhà,tôi nhanh tay mở cửa.Trời cũng đã gần tối.Tôi tắm xong rồi phóng xe đến quan cafe Zon cho khuây khoải đầu óc.Lúc về cũng đã là 10 giờ tối.Tôi đang đi xe thì từ đằng xa,một chiếc xe hơi lao như vũ báo như muốn thổi bay tôi đi.Tôi tức giận quay về phía người lái xe định chửi cho bõ ghét thì tôi nhận ra người trong xe chính là….thằng Hoàng.Và hơn hết chiếc xe hơi kia là chiếc xe Toyota nó mới mua 2 tuần trước.Tôi lắc đầu lắc đầu thì chiếc xe kia đã không còn nữa.”Chắc mắt mờ quá nên mới tưởng tượng ra thế thôi”-Tôi nghĩ

Đến nhà,mẹ tôi từ trong nhà bước ra.Tôi ngạc nhiên hỏi:

-Sao mẹ ở đây?

Mẹ tôi cười hiền:

-Về thăm đứa con trai thôi mà!Thôi,con vào nhà đi!

Tôi dắt xe vào:

-Mẹ vào nhà trước đi!Con khóa cửa cho

Mẹ tôi đóng cửa lại để chuẩn bị khóa:

-Thế sao được!Con phải ngủ sớm mới có sức chứ!Mẹ già rồi,ngủ muộn tí cũng không sao đâu!

Tôi cũng khá mệt,cười:

-Vậy nhờ mẹ rồi!Con lên lầu ngủ đây!Chúc mẹ ngủ ngon

Mẹ tôi gật đầu:

-Uk!Con cũng vậy!

Tôi bước thật nhanh lên tầng rồi nằm ngủ luôn.Và tôi đã gặp một giấc mơ kinh hoàng.Tôi mơ thấy mình gặp thằng Hoàng ở nhà nó.Tôi và nó đang nói chuyện với nhau.Đến lúc tôi định về nhà,nó mới lấy con dao ra-giống như lúc tôi lấy dao giết nó,cười nham hiểm:

-Tao hận mày!Tao sẽ giết mày!Và mày sẽ lên thiên đường cùng tao

Cảnh cuối cùng là hình ảnh tôi bị lòi mắt,bụng chi chít vết dao đâm,máu me đầm đìa khắp căn phòng

Tôi mồ hôi nhễ nhại thức dậy.Chỉ là giấc mơ.Tôi nhìn lên cái đồng hồ.Bây giờ là 12 giờ đêm.Chợt,tôi thấy rợn người.Tôi đã thấy thằng Hoàng đang hướng đôi mắt đầy ân oán nhìn tôi.Nó tiến về phía tôi,trên tay là một con dao để thái thịt.Tôi rất muốn hét nhưng không thể.Thằng Hoàng cười đầy man rợn:

-Mày khiến tao chết,giờ tao sẽ khiến mày chết!Như vậy bằng hòa.Mày hiểu rồi chớ!Hôm nay,mày sẽ lên trên kia cùng tao

Tôi nhảy xuống giường,mắt nhắm lại.Bỗng nhớ về cái lá bùa phòng thân,tôi lấy nó ra.Linh nghiệm thật!Thằng Hoàng biến mất dưới sức mạnh của lá bùa

Sáng thức dậy,tôi chẳng muốn nhớ chuyện xui xẻo đêm qua,liền lại tiếp tục nghĩ cách để Nhi yêu mình.Tôi liền nghĩ ngay đến việc đến nhà nó chơi để nó đỡ buồn chuyện thằng Hoàng.Thế là tôi tới ngay nhà Nhi theo địa chỉ.Đứng trước cửa,tôi nhìn căn nhà trước mắt.”Ơ,sao nhà Nhi lại giống nhà thằng Hoàng vậy nhỉ?” Dù không nhớ địa chỉ nhà thằng Hoàng nhưng tôi tin,căn nhà này cực là giống nơi thằng Hoàng ở.Phân vân một hồi,tôi quyết định bấm chuông nhà.Nghe thấy tiếng chuông,một người phụ nữ bước ra.Đây chẳng phải là bác Lan-mẹ thằng Hùng sao?Tôi nhìn người phụ nữ kia.Dừng như bác Lan nhận ra tôi,bác mở cửa ra:

-Lâm đó hả?Con đến thắp hương cho thằng Hoàng sao?

Tôi nhìn lại địa chỉ.Không hề sai.Đúng là số nhà 22,đường Minh Phú mà.Tôi nhìn bác Lan:

-Còn ai sống ở đây cùng bác với Hoàng không ạ?

Bác Lan hơi ngờ ngợ:

-Con biết chuyện ấy rồi à?

Tôi chau mày khó hiểu:

-Chuyện gì bác?

Bác Lan mời tôi vào nhà rồi nói:

-Chuyện con Hà Nhi là em ruột của thằng Hoàng đấy

Em ruột?Nghĩa là sao?

Tôi nhìn bác Lan với ánh mắt chứa đầy sự ngạc nhiên,bất ngờ:

-Em ruột ư?Cháu tưởng thằng Hoàng không có em?

Bác Lan kể:

-Thiệt ra chuyện là bác sinh được 1 nam 1 nữ.Đó là Hoàng và Hà Nhi.Năm Hoàng lên 3 tuổi,Hà Nhi bị mất tích.Thằng Hoàng hồi ấy còn nhỏ song rồi lúc ấy nó cũng bị bệnh hay quên.Thế nên,chuyện Hà Nhi sinh ra chỉ có 2 bác biết.Rồi 2 tuần trước,bác phát hiện ra một gia đình nuôi một đứa bé có khuôn mặt như Hà Nhi.Hỏi ra mới biết nhặt được đứa bé này ngoài đường.Hóa ra bác để quên Hà Nhi ở đấy.Thế là bác cho Hà Nhi cùng bác đi xét nghiệm máu thì máu trùng khớp với nhau.Bác còn nhận ra vết sẹo mà Hà Nhi bị ngã lúc nhỏ.Bác vui đến khôn siết và đem Hà Nhi về.Hà Nhi thông minh lắm vậy nên dù nó kém tuổi thằng Hoàng nhưng bác đã đăng kí cho nó đi học lớp 11

Tôi nghe mà sững người.”Chắc là lại một vở diễn nửa do thằng Hoàng đặt ra”-Tôi lại nghĩ vậy.Nhưng mà…nếu là vở diễn thì cần gì có Hà Nhi.Tôi hỏi:

-Vậy Hà Nhi đâu ạ?

Bác Lan chỉ vào căn phòng bên trái:

-Trong kia đó cháu.Nó buồn vì mất anh đến chẳng ăn uống gì đấy

Tôi chậm chạp bước vào phòng he hé nhìn.Hà Nhi đang khóc lóc không ngừng.Vậy là thật??

Cần kiểm chứng lần nữa tôi chào bác Lan rồi về nhà.Ngồi lên giường tôi mở điện thoại ra và lên facebook.Đã lâu tôi không lên face chơi rồi.Dòng đầu tiên đập vào mắt tôi là lời gửi của thằng Hoàng đến Hà Nhi:

-Happy birthday em gái của anh!Anh trai quý em!

Hả??Vậy thằng Hoàng cười nói vui vẻ cùng Hà Nhi là do đang nói chuyện cùng Hà Nhi sao?Oan hồn của thằng Hoàng lại về.Tôi sợ đến xanh mặt.Tôi phạm lỗi lớn rồi.Tôi nhìn thằng Hoàng:

-Hoàng!Hoàng!Nghe tao nói đã!Tao có lỗi với mày

Thằng Hoàng tiến đến chỗ tôi:

-Tao căm hận mày!!!

May mắn là trời sáng nên thằng Hoàng không tồn tại được lâu.Hôm nay,mẹ tôi cũng đã về quê.Tôi gọi thầy cúng để siêu thoát hồn ma thằng Hoàng.Từ đấy,nhà tôi cũng trở nên bình yên hơn.Nhưng tôi mãi vẫn không thể nào quên cái chết ấy.Cái chết khiến tôi phải dằn vặt mình.Tôi như vậy cần gì có bạn chứ?Tôi làm vậy khác gì quỷ đâu?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN