Tuyển Tập Những Câu Chuyện Kinh Dị - Chương Chuyện Thứ 3 : Ngày Đáng Sợ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
92


Tuyển Tập Những Câu Chuyện Kinh Dị


Chương Chuyện Thứ 3 : Ngày Đáng Sợ


Vậy là chỉ còn vài ngày nữa là tôi đã ra trường rồi.Ngồi thẫn thờ trong phòng học tôi bần thần suy nghĩ về những kỉ niệm xưa.Nó thật đẹp và ý nghĩa

Trường tôi là trường Trung Học Phổ Thông Minh Anh.Trường to,cao và đẹp lắm.Nhưng đáng sợ bởi tin đồn…..”Trường có ma” Khi biết tin ấy tôi sợ đến xanh mặt nhưng rồi cũng cho qua vì không tin mấy vào chuyện ma quỷ.Bỗng,một bàn tay vỗ vào vai tôi.Tôi quay mặt ra nhìn-đó là Hạ Vy.Cô bạn đưa tôi một tờ giấy:

-Hẹn bạn 7 giờ tối nay đến trường.Trường tổ chức tiệc chia tay đấy!

Tôi mỉm cười:

-Umk!Cảm ơn bạn nhé!Tớ sẽ đến

Hạ Vy gật đầu:

-Vậy gặp vào tối nay nhé!À mà bạn không về hả?Trường hôm nay cho học sinh về sớm hơn 10 phút đó.Cậu không thấy lớp mình về hết rồi à?

Tôi đáp:

-Mình biết mà!Chỉ muốn ngắm lại cảnh trường thôi

Hạ Vy đọc vài câu thơ như muốn khen tôi

“Bạn là một con người dễ gần và thân thiện

Bạn yêu trường,yêu lớp,yêu bè bạn

Bạn luôn giúp đỡ những người xung quanh

Dẫu sau này không gặp được nhau,thì mình vẫn mãi nhớ về bạn

Với biệt danh “Cô Gái Có Tâm Hồn Tuổi Trẻ”

Vừa đọc xong,Hạ Vy liền xách cặp ra về.Tôi gọi lại:

-Vy!Vy!Cậu khen mình hả?

Nhưng Vy đã đi rồi.Tôi hụt hẫng.Chưa được giải đáp thắc mắc mà!!

“Ôi không!Muộn quá rồi!”-Tôi kêu lên khi phát hiện đã 5 giờ 40

Kiểu này thể nào cũng bị mẹ la cho coi.

Không nghĩ được gì nữa,tôi cầm ngay cái cặp lao như tên bắn về nhà (Có quá tốc độ không nhỉ ^^)

Vừa đến trước cổng,tôi thở không ra hơi.Ối cha mẹ ơi!Còn 1 tiếng nữa là bữa tiệc bắt đầu rồi!!

Tôi nhanh như cắt,mở cổng bước vào.Tắm rửa xong 15 phút tôi chạy xuống nấu mì tôm ăn.Lúc ăn xong đã 6 rưỡi.May quá!Vẫn kịp-Tôi nhìn lên đồng hồ

Không để đến trễ giờ tao bắt xe bus tới trường.Vừa nghe tôi nói”Cho cháu đến trường Trung Học Phổ Thông Minh Anh”bác tài xế và các hành khách trong xe đã tái mẹt lại.Bác tài xế nhìn tôi:

-Cháu đừng có đến đó!Nguy hiểm lắm!Bác nhiều lần đến đó cũng sợ vì gặp ma đấy.Mà con ma đó đến tối mới xuất hiện.Bác toàn nhìn thấy một cái bóng ma áo trắng mắt lòi ra lưỡi thè dài ảo ảo mờ mờ tiến về xe bác chục lần luôn rồi

Những hành khách khác cũng tiếp lời:

-Cháu không nên đến đấy thì hơn!Ta đã đi đến đây vào ban đêm rồi,cẩn thận kẻo bị ma bắt đó cháu rồi chẳng biết đường nào mà lần về đâu

-Ta cũng đã từng đến đó.Nó đáng sợ lắm

-Cô đi đến trường Minh Anh một lần rồi.Nếu cháu học ở đấy chắc cũng biệt phòng học bỏ hoang đúng không?Học sinh ở đó đều chết vì chơi bom.Đêm về hồn họ lại thiêng lắm.Tốt nhất,cháu chỉ nên đến đó vào buổi sáng.

Một cảm giác sợ hãi bao trùm lấy tôi.Nhưng rồi tôi cũng lắc đầu,nhìn lên đồng hồ.Còn 20 phút nữa bữa tiệc sẽ bắt đầu.Tôi vội vã nói:

-Bác tài!Bác mau đưa cháu đến đấy đi ạ!Cháu sẽ ghi nhớ lời bác và mọi người nói.Giờ cháu mà đến muộn là không ổn đâu ạ!

Bác tài nhìn về đằng trước,nơi đến trường Minh Anh.

-Thôi được rồi!Cháu ngồi vào ghế đi!

Tôi cúi đầu:

-Cháu cảm ơn bác !!^^

Bác tài liền lái xe đến trường Minh Anh

Xe đi nhanh nên 15 phút sau đã đến trường.Tôi trả tiền xe rồi đi.Trước khi bước xuống tôi đã kịp để ý về khuôn mặt biến sắc của bác tài và các hành khách trên xe.Dẹp chuyện ấy đi,tôi chạy một mạch vào trường.Ánh sáng lung linh của đèn làm ngôi trường thêm đẹp hơn.Bánh kẹo đã được xếp đầy trên bàn nhưng…các học sinh khác đâu?Chợt,điện thoại tôi rung lên.Tôi lấy ra,Hạ Vy đang nhắn tin cho tôi.Bạn ấy nhắn:”Bữa tiệc bị hoãn”Tôi bất ngờ.Tôi chán nản bước ra cổng nhưng mà sao nơi này thay đổi vậy.Vừa nãy có đèn giờ đã không còn nữa.Khung cảnh đen tối,hoang vu.Bác bảo vệ cũng chẳng thấy đâu cả.Tôi cảm nhận rõ hơi lạnh của ai đó phả vào người mình.Tôi sợ sệt nhìn đằng sau.Một cái bóng trắng mắt bị móc ra máu ở khắp mặt đầu tóc rũ rượi đang nhìn tôi.Rồi cái bóng ấy lao nhanh như cắt đến phía tôi.Tôi nghe rõ câu nói khàn khàn của bóng ma ấy”Ta….sẽ…giết….người…uuuuu!”

Tôi đang ở lớp học bỏ hoang?Sao có chuyện này được?Sự việc này như mơ vậy?Tôi mặt cắt không một giọt máu.Mồ hôi rơi lấm tấm trên trán.Cứ thế tôi lùi lại.Aaaaaa!Có máu!-Tôi hét lên.Máu từ mắt của con ma kia rơi xuống.Con ma ấy lại tiếp tục”Tao….sẽ…đưa…mày…đi…lên…kia…cùng….tao….oooo”

Lại cái giọng nói ghê rợn ấy.Tôi chạy như bay ra ngoài.Trời đã sẩm tối

Bây giờ tôi đã không còn ở đấy nữa nhưng hình ảnh con ma đó cứ in sâu vào não tôi.Ghê nhất là hình ảnh…con ma ấy móc mắt ra và rơi máu xuống đất.Một màu đỏ tươi đáng sợ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN