Tuyển Tập Thơ Chế, Đoản Văn Ngôn Tình - Đoản 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
212


Tuyển Tập Thơ Chế, Đoản Văn Ngôn Tình


Đoản 4


“419”

“Em thật sự muốn ngủ với tôi”

“thầy bị điên à”

Đoản

#Hà_Tiểu_Ngư

“kí đi”

Đình Mạc Ngôn ném xuống trước mặt Ngọc Nhu Nhi tờ giấy li hôn, trong đôi mắt ấm áp thường ngày nay đã ngập tràn lửa giận. Anh thật không ngờ, sau ba năm , sự thánh thiện của cô càng ngày càng biến mất, khiến cho anh cảm thấy thật ghê tởm và hổ thẹn

Anh không muốn vợ mình là con hồ ly gian xảo!

“Mất em, anh sẽ vui vẻ sao?”

Ngọc Nhu Nhi thẫn thờ nhìn xuống chữ ký đầy mạnh mẽ của anh, trong tim bỗng nhiên nhói đau như hàng vạn mũi kim nặng nề châm xuống

Anh là người cô yêu…nhưng đáng tiếc, người cô yêu không tin tưởng cô

Cô và anh đến với nhau đã được ba năm, cuộc sống này vốn dĩ rất hạnh phúc , tựa như một giấc mộng dài về tương lai. Nhưng ba năm bên nhau, ba năm cô tin tưởng anh, ba năm toàn tâm toàn ý yêu một mình anh, cuối cùng nhận lại chính là một đứa bé cùng với tình nhân của anh, giống như một cái bạt tai giáng xuống cuộc đời của cô. Anh nói, là anh sai. Anh nói, trước lúc lấy cô, anh đã có đứa bé. Cô tin tưởng, chăm sóc đứa bé của anh, chỉ vì yêu anh. Nhưng bây giờ cô nhận lại được gì? Đắng cay…đau đớn…tàn nhẫn cấu xé linh hồn cô

Đình Mạc Ngôn xoay người, ánh mắt đầy hận thù xoáy sâu vào đôi mắt ngập nước của cô, buông lời tàn nhẫn

“Tôi sẽ rất vui! Cô nghĩ xem, để loại rắn độc ngày ngày hãm hại hai mẹ con họ, hại cô ấy bị tổn thương, hại con tôi phải nhập viện không rõ sống chết, sau này còn chuyện gì có thể xảy ra? Cảnh sát tôi cũng đã gọi, tội cố ý giết người của cô tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ tha thứ!”

“cô ấy” trong lời nói của anh, chắc là người tình của anh. Sống cùng cô ấy, có lẽ, con tim anh đã không còn thuộc về cô

Ngọc Nhu Nhi im lặng rơi nước mắt, mọi đau đớn vì sự tàn nhẫn của anh mà trở lên tê dại. Nỗi oan này, cô nuốt không trôi. Nhìn người khác hạnh phúc bên người đàn ông mình yêu, cô cười không nổi

“Em không kí”

Ngọc Nhu Nhi cắn chặt môi đến bật máu, cô hùng hổ tuyên bố, nén bi thương rời khỏi phòng

Năm năm, cô bị gán mác tội cố ý giết người, phạt năm năm tù giam, cuộc đời cô chìm trong bóng tối. Cô đã hứa với chính mình, thù này, cô nhất định sẽ trả cho cô ta gấp bội

[…]

5 năm sau

Ngọc Nhu Nhi trở về nhà , khuôn mặt non nớt năm nào nay đã trưởng thành theo năm tháng, ánh mắt kia, vừa lạnh lùng, vừa vô hồn lại chất chứa cả những nỗi bi thương

Nơi đây đã từng cất giữ bao nhiêu ngọt ngào, hạnh phúc trong cuộc đời cô. Cũng tại nơi này, một dây sao liền hủy hoại tâm hồn của cô ngày xưa. Cô yêu nó như cách cô đã yêu anh. Cô hận nó như cách hận cô ta

“Uất Thiên Tâm, Ngọc Nhu Nhi tôi nhất định sẽ không để cô được yên ổn “

Ngọc Nhu Nhi tiến về phía cổng lớn, đôi giày cao gót kêu lộp cộp trên sàn gỗ nhẹ nhàng mà có lực. Nâng đôi mắt xinh đẹp lên nhìn xung quanh, hai đồng tử khẽ nhíu lại, trái tim lại hung hăng đau đớn. Cứ nghĩ sau năm năm xa cách, cô có thể quên đi sự dịu dàng của anh. Nhưng khi nhìn thấy anh quan tâm người khác, đôi mắt cô như chìm dần vào nơi sương lành lạnh

“Mạc Ngôn…”

Ngọc Nhu Nhi run giọng, một tay lắm chặt vạt áo, tay còn lại vươn ra chờ đợi anh lại vội rụt rè bỏ xuống. Cô nhìn thấy ánh mắt khinh thường của anh…

“Lẽ ra cô lên chết mục xương ở trong tù!”

Biết là khi gặp anh, cô sẽ chịu tổn thương, nhưng cô không ngờ nó lại đau đớn đến mức này. Nó cứa vào trái tim cô những hồi ức đau đớn, khiến nó ầm ĩ đầy khó chịu

Cô biết, anh vì hiểu lầm cô lên mới đối với cô chán ghét như vậy, cô không nên trách móc anh

“Mạc Ngôn, nghe em nói”

“Ngọc Nhu Nhi, cô tại sao vẫn còn mặt dày quay lại đây? Cô hại chết con tôi, bây giờ còn muốn hãm hại nốt đứa bé còn lại có phải hay không?”

Uất Thiên Tâm cắt ngang lời cô, đau lòng gào thét, giọt nước mắt nhẹ nhàng lăn xuống gò má, vô cùng uất ức, nhưng trong đôi mắt lại hiện rõ lên sự tính toán. Cô ta núp sau lưng anh, yếu đuối dán vào lưng anh , oa oa khóc lớn khiến ai cũng phải chua xót lòng người, Ngọc Nhu Nhi nhếch nhẹ khóe miệng trào phúng không ngớt. Tính kế cô? Năm năm trước, cô bị cô ta hãm hại. Năm năm sau, để coi ai mới là người thua cuộc!

“Cô Uất, nhà của tôi, lẽ nào tôi không thể trở về sao? Tôi thấy cô nói thật không đúng đắn cho lắm!Nhà của tôi, tôi về. Chồng của tôi, tôi giữ. Không phải việc cần cô bận tâm”

Thời gian cô ta sống trong vui vẻ đã quá dài, bây giờ là lúc cô cần lấy lại những gì thuộc về mình. Chồng của cô, hạnh phúc của cô

Đình Mạc Ngôn nãy giờ vẫn trầm mặc, nghe sự hung hăng trong lời nói của cô, anh liền thẳng tay tháo chiếc nhẫn mình đang đeo đạp đi không thương tiếc. Đối với anh, ngày xưa hai người có thể chung chăn gối, nhưng từ giờ phút này, tất cả phải dừng lại . Chấm dứt, đó là điều tốt nhất cho cả hai . Anh không muốn cô tiếp tục vấp phải vết xe đổ của năm xưa. Nói anh yêu cô, anh không phủ nhận. Nhưng cô chính là người giết chết con trai anh, đó chính là ranh giới ngăn cách giữa hai con người

“Ngọc Nhu Nhi, chúng ta chấm dứt rồi! Tôi sẽ ly hôn với cô bằng mọi giá!”

Anh hít vào một hơi thật sâu, sau đó không nhìn cô, trực tiếp dắt tay Uất Thiên Tâm trở vào nhà

“Cô ấy còn đang mang thai, xin cô đừng làm phiền cô ấy”

Ngọc Nhu Nhi thẫn thờ nhìn theo anh, đầu óc rơi vào trạng thái mơ hồ không rõ. Mang thai? Lúc này, cô mới chú ý đến cái bụng đã nhô cao của cô ta, trong lòng không kìm được đau đớn.

Có lẽ, năm năm là thời gian quá dài để chờ đợi. Năm năm, đủ để đánh mất một niềm hy vọng nhỏ nhoi. Vậy năm năm qua, anh vẫn còn đeo nhẫn làm gì?. Anh gieo rắc trong cô những hy vọng mờ nhạt để làm gì

Anh nói, anh nhất định sẽ ly hôn với cô
Anh nói, đừng làm phiền cô ấy

Chiếc giường hai người đã từng chung chăn gối, hiện tại đã tồn tại bao nhiêu vết nhơ? Liệu năm năm qua, anh có bao giờ nhớ về cô dù chỉ một chút? Cô đau lòng, anh có thấu hay không?

Sưu tầm

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN