Tuyển tập truyện ngắn về gia đình và trẻ em
Chương 5: Con gái
Liên vốn biết chồng mình vốn thích có con trai, nhưng cô không ngờ rằng Hùng lại gia trưởng tới mức ghét luôn cả đứa con của mình chỉ vì nó là con gái. Ngày Liên mang bầu con gái thì Hùng không thèm đưa vợ đi khám thai, tới khi sinh con xong Hùng cũng không thèm bế ẵm. Thay vào đó thì Hùng liên tục giục Liên mang bầu lần 2 để sinh cho mình đứa con trai bằng mọi giá.
Liên khóc lóc van xin thì Hùng lại đánh vợ không thương tiếc. “Em xin anh…anh muốn em đẻ thì cũng phải đợi cho con gái mình lớn thêm tý đã. Con bé cũng là con của anh mà.”
“Tôi chỉ cần con trai, chứ đứa “vịt giời” đó tôi không thèm. Cô làm vợ thì nghĩa vụ của cô phải là đẻ con trai nối dõi tông đường cho nhà tôi. Nếu cô không đẻ được thì đừng trách tôi ra ngoài kiếm con.”
Muốn êm cửa êm nhà nên Liên đành gạt nước mắt sớm có bầu lần 2 cho chồng vừa lòng. Vậy nhưng 3 lần mang thai thì chưa được 2 tháng đều bị sảy. Đến tận khi bác sỹ yêu cầu Liên không được mang thai nữa nếu không sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe.
Khỏi phải nói lúc đó Hùng điên tiết như nào. Mỗi lần uống rượu về là anh đánh vợ con không thương tiếc vì cho rằng Liên cố tình không chịu sinh con trai cho mình. Liên chỉ biết ôm con bật khóc vì không thể làm gì khác ngoài cam chịu trước người chồng vũ phu của mình.
Cứ vậy cô con gái của Liên lớn lên trong cảnh thiếu tình yêu thương của bố. Lắm lúc nó còn nhìn Liên hỏi ngây thơ: “Mẹ ơi, có phải bố ghét con…vì con là con gái đúng không?”
“Không phải đâu con gái yêu, làm gì có bố mẹ nào đi ghét đứa con của mình chứ? Bố mẹ rất yêu thương con.”
“Không đúng…chỉ có mẹ là yêu con thôi. Bố ghét con. Ở lớp các bạn được bố chở đi học rồi được bố bế bồng thơm vào má…Con chưa bao giờ được như vậy. Mỗi lúc con lại gần thì bố đều mắng con là đồ “vịt giời”. Con biết “vịt giời” nghĩa là gì đấy mẹ ạ? Bố thật sự không yêu con. Là con gái thì có tội gì sao hả mẹ?”
Nghe con nói mà Liên bật khóc nức nở, cô biết chắc hẳn con gái mình đã tổn thương ghê gớm.
Thế rồi cho đến một ngày thì hôm đó Hùng lại uống rượu, về nhà thấy vợ và con gái đang ăn cơm thì anh lao luôn vào túm cổ tát vợ liên tiếp mặc cho con gái khóc.
“Bống…chạy lên phòng đóng cửa lại đi con. Nhanh lên” – Liên hét toáng.
Vậy nhưng cô con gái 8 tuổi không lên phòng mà vào cúi xuống cầm mảnh thủy tinh vỡ để vào tay mình. “Con xin bố đừng đánh mẹ nữa. Người mẹ đầy vết thâm tím rồi…mẹ khổ lắm rồi.”
“Con làm gì vậy hả? Bỏ xuống đi…sẽ bị thương đấy..đau lắm con ơi “- Liên bật khóc.
“Là vì con nên bố mới đánh mẹ đúng không bố. Vì con là con gái nên bố ghét con, ghét về nhà ăn cơm với mẹ con con. Vì con là con gái nên bố không bao giờ âu yếm con đúng không? Chẳng lẽ con gái thì không được yêu thương sao bố?. Chắc hẳn nếu con là con trai thì bố mẹ vui lắm nhỉ? Bố ơi, dù bố ghét bỏ con…nhưng con vẫn yêu bố lắm. Nếu có kiếp sau con muốn được làm con trai của bố. Khi đó con là con trai bố hãy bế con, yêu thương con như bố các bạn khác nhé. Con xin lỗi…vì kiếp này con sinh ra làm con gái khiến bố không vui. Nếu con đi rồi…bố đừng đánh mẹ nữa nhé.”
Nói rồi cô con gái 8 tuổi cứa mạnh miếng thủy tinh vào tay mình, máu chảy ồ ạt…nhìn đứa con gái khóc rồi quỵ xuống, Hùng lao đến bật khóc nức nở gọi xe cứu thương. Bế con trên tay chưa bao giờ Hùng hối hận và sợ mất đứa con này của mình đến thế…
Hết.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!