Tuyển tập truyện ngắn về gia đình và trẻ em - Chương 7: Chiến binh nhỏ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
282


Tuyển tập truyện ngắn về gia đình và trẻ em


Chương 7: Chiến binh nhỏ


“Đám tang màu hồng của con vui quá, nhưng chiến binh con phải đi thôi bố mẹ ơi!”

——-

Câu chuyện kể về một đám tang màu hồng dành cho cô bé CAITIE dũng cảm…

Bé Caitlin Soleil Lucas (tên thường gọi là Caitie), 3 tuổi, người Philippines, mắc một dạng ung thư máu hiếm gặp. Tháng 9/2015, trên cơ thể cô bé bắt đầu xuất hiện những vết đỏ, nhưng bố mẹ bé chỉ nghĩ con mình bị côn trùng đốt. Bé được bôi thuốc nhưng không đỡ, những đốm đỏ lan dần khắp cơ thể. Sau đó, sức khỏe Caitie liên tục giảm sút, biếng ăn, ho, đi ngoài ra máu…

Khi tiến hành các xét nghiệm ở Philippines, các bác sĩ không phát hiện ra bệnh tình của cô bé. Bố mẹ Caitie sau đó đã bay sang Singapore để chữa trị cho con đầu tháng 2/2016. Ở đây, họ được thông báo con mình bị Juvenile Myelomonicytic Leukaemia, một dạng ung thư máu rất hiếm gặp, căn bệnh mà trong một triệu trẻ em chỉ có một bé mắc phải.

Trải qua hàng loạt các xét nghiệm, tiến hành xạ trị, cô bé Caitie vẫn rất lạc quan, yêu đời. Nụ cười cô bé luôn thường trực trên môi. Bé vẫn tự làm mọi thứ, mặc quần áo, chơi với em trai, vẽ những bức tranh yêu thích…

Ước muốn của bé trong suốt những ngày nằm viện là mau chóng được trở về nhà. Thế nhưng mong ước nhỏ nhoi của em không trở thành hiện thực khi Caitie trút hơi thở cuối cùng vào ngày 31/3/2016 sau 7 tháng kiên cường chống lại bệnh tật.

———

“Chúng tôi rất tự hào về con gái mình. Con bé đã chiến đấu rất dũng cảm! Lời cầu nguyện duy nhất của tôi lúc này là môt ngày nào đó, khi mở mắt ra, chúng tôi có thể nhìn thấy gương mặt rạng rỡ, hạnh phúc và xinh đẹp của con. Tôi sẽ ôm con và con sẽ thấy tất cả những điều này là xứng đáng”

Vào đêm cuối cùng của con, tôi luôn hỏi: “Con có ổn không?” bởi vì tôi thấy con rất yếu và nhịp tim đập chậm dần đi. Con bé nhìn tôi và tôi hỏi:”Con có muốn cha đưa con đi gặp y tá không?”…

Con bé mạnh mẽ nói với tôi:”Con ổn mà, con ổn.”

Tôi tiếp tục hỏi con có chắc là mình vẫn ổn không?

Con bé gật đầu và bảo:”Con vẫn ổn.”

Tôi nhận ra, con gái tôi đã tận hưởng cuộc sống này một cách dũng cảm…

Cha Yêu Con, chiến binh nhỏ của cha…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN