Tuyệt Đỉnh Thánh Sư
Chương 6 : Chiếc Nhẫn Là Một Thế Giới .
Nghe thấy Cường nói thế thì cả ba đứa nhóc đều cười cười , còn cô gái cũng nở một nụ cười nhạt sau đó phất tay nói :
– Được rồi , đừng ồn ào nữa , còn về cậu thì thật sự rất đáng tiếc là với thực lực của tôi thì không thể phá được những dây xích này . Thế nhưng nếu có thể thì tôi sẽ mời thái thượng trưởng lão ra giúp đỡ một chút . Nếu không được thì ít ra tôi có thể đảm bảo cho cậu 1 ngày 3 bữa cơm ngon .
Cường nghe vậy thì gật đầu mỉm cười nói :
– Dù không tháo được những sợi xích ra thế nhưng có lời hứa của cô là đã đủ rồi , mà không biết tôi có thể hỏi tên của cô là gì không ?
Cô gái nghe vậy thì cũng gật đầu nói :
– Tôi tên Thanh Vân , còn đây là ba đồ đệ của tôi , lần lượt tên là Thanh Nhàn , Thanh Nhân , Thanh Huyền .
Thanh Vân nói xong thì cả ba đứa nhóc cũng đều cười cười . Cường thấy vậy thì cũng cười đáp lại nói :
– Như vậy , mong rằng chúng ta còn có cơ hội gặp lại .
Thanh Vân gật đầu ngay sau đó lấy ra một thanh kiếm rồi phóng to nó lên , cả 4 người đều đứng lên đó bay lên trên , ba đứa nhóc ở trên kiếm cũng nhìn xuống phía dưới Cường vẫy tay chào tạm biệt . Mặc dù tình cảnh này mà nói đổi lại thành người khác chắc chắn phải rất ngạc nhiên , thế nhưng đối với Cường mà nói dù có thêm cái gì nữa cũng chả đáng ngạc nhiên là bao nhiêu .
Cường thấy vậy thì cũng vẫy tay chào lại ,ngay khi tất cả đều biến mất trong tầm mắt thì Cường cũng thở dài nhắm mắt lại , thế nhưng kì quái chính là Cường lần này không thể tiến nhập vào không gian vừa nãy nữa .
Cảm thấy quái lạ , bởi vì Cường đã làm y hệt như vừa nãy , vậy mà lần này lại không được . Thử lại nhiều lần vậy mà vẫn không thành công , lần này Cường thở dài ánh mắt có mấy phần ảm đạm lẩm bẩm nói :
– Chả lẽ nói cuộc đời ta đến đây là chấm dứt sao .
Ở trong tình huống của Cường mà nói mặc dù có chút bi quan thế nhưng có thể thấy được Cường đã cực kì kiên trì , luôn cố gắng để lấy được hi vọng , thế nhưng hiện tại hi vọng duy nhất lại không biết làm cách nào trở lại , vậy nên sự bi quan này của Cường cũng không thể tránh khỏi .
Rất muốn nhắm mắt lại nằm ngủ một giấc thế nhưng đáng tiếc chính là tảng đá này thật sự quá cứng , không có chỗ nào mềm để gối phần đầu nên Cường không quen nằm ở nơi này .
Lấy tay để gối đầu sau đó Cường mới từ từ nhắm mắt lại và cảm thán rằng cuộc đời chính mình từ bây giờ thật sự là bi đát .
Ngay lúc đó trong đầu Cường vang lên giọng nói của “chùm sáng” :
Chương 6 : Chiếc nhẫn là một thế giới .
Nghe thấy Cường nói thế thì cả ba đứa nhóc đều cười cười , còn cô gái cũng nở một nụ cười nhạt sau đó phất tay nói :
– Được rồi , đừng ồn ào nữa , còn về cậu thì thật sự rất đáng tiếc là với thực lực của tôi thì không thể phá được những dây xích này . Thế nhưng nếu có thể thì tôi sẽ mời thái thượng trưởng lão ra giúp đỡ một chút . Nếu không được thì ít ra tôi có thể đảm bảo cho cậu 1 ngày 3 bữa cơm ngon .
Cường nghe vậy thì gật đầu mỉm cười nói :
– Dù không tháo được những sợi xích ra thế nhưng có lời hứa của cô là đã đủ rồi , mà không biết tôi có thể hỏi tên của cô là gì không ?
Cô gái nghe vậy thì cũng gật đầu nói :
– Tôi tên Thanh Vân , còn đây là ba đồ đệ của tôi , lần lượt tên là Thanh Nhàn , Thanh Nhân , Thanh Huyền .
Thanh Vân nói xong thì cả ba đứa nhóc cũng đều cười cười . Cường thấy vậy thì cũng cười đáp lại nói :
– Như vậy , mong rằng chúng ta còn có cơ hội gặp lại .
Thanh Vân gật đầu ngay sau đó lấy ra một thanh kiếm rồi phóng to nó lên , cả 4 người đều đứng lên đó bay lên trên , ba đứa nhóc ở trên kiếm cũng nhìn xuống phía dưới Cường vẫy tay chào tạm biệt . Mặc dù tình cảnh này mà nói đổi lại thành người khác chắc chắn phải rất ngạc nhiên , thế nhưng đối với Cường mà nói dù có thêm cái gì nữa cũng chả đáng ngạc nhiên là bao nhiêu .
Cường thấy vậy thì cũng vẫy tay chào lại ,ngay khi tất cả đều biến mất trong tầm mắt thì Cường cũng thở dài nhắm mắt lại , thế nhưng kì quái chính là Cường lần này không thể tiến nhập vào không gian vừa nãy nữa .
Cảm thấy quái lạ , bởi vì Cường đã làm y hệt như vừa nãy , vậy mà lần này lại không được . Thử lại nhiều lần vậy mà vẫn không thành công , lần này Cường thở dài ánh mắt có mấy phần ảm đạm lẩm bẩm nói :
– Chả lẽ nói cuộc đời ta đến đây là chấm dứt sao .
Dục tu Tiên đạo, tiên tu Nhơn đạo, Nhơn đạo bất tu, Tiên đạo viễn hỹ
( nghĩa là Muốn tu đạo Tiên, trước tu đạo Người, đạo Người không tu, đạo Tiên xa vậy. )
Nghe thấy vậy Cường đột ngột mở mắt ra , không phải là do ngạc nhiên khi nghe thấy được những câu từ này mà là ngạc nhiên khi nghe thấy giọng nói của “chùm sáng” , Cường đột ngột hét lớn :
– Ngươi đang ở đâu , mau ra đây cho ta , ta muốn trở về , ta không muốn ở lại nơi này một chút nào nữa .
Ngay sau lời của Cường nói thì chiếc nhẫn đột ngột phát sáng lên bao trùm quanh Cường trên người rồi sau đó lại rút về chiếc nhẫn , Cường cứ như vậy nằm lăn quay ra mặt đất .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!