Tuyệt Sắc Khuynh Thành Mỹ Nhân - Chương 4: Dời năm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Tuyệt Sắc Khuynh Thành Mỹ Nhân


Chương 4: Dời năm


“Ngươi là ai?” Ngô Quần Kiêm bực dọc ngẩn đầu lên

Sao nhiều người chống đối hắn thế nhỉ? (Mizu: NGU =.=”)

Vì Mộng Điệp đang lấy tay che miệng nhưng che cũng gần nửa cái mặt để cười khúc khích nên Ngô Quần Kiêm không nhìn ra đó là người mà hắn đã coi là chết…

Còn Mộ Hà My cầm ly trà dựa lan can, mái tóc màu đen rũ xuống làm nàng trở nên quyến rũ dù đã dịch dung thành khuông mặt bình thường

Triệu Lương ư? Hắn đã núp trước khi Ngô Quần Kiêm nhìn lên nên Ngô Quần Kiêm cũng không thể thấy hắn

Vì nghe thấy câu hỏi của hắn, Mộng Điệp định đứng lên dõng dạc, tự tin mà khoe thì bỗng nhớ tới người của Ngô gia đang truy lùng họ nên đành bịt miệng

“Bản cô nương là… ách”

“Nói! Ngươi là người nơi nào mà dám cười bản thiếu gia hả?” Ngô Quần Kiêm quát tháo, hừ, chỉ là một nha đầu miệng còn hôi sữa thì sao có thể chống lại hắn?

Nhưng đang nhắm mục tiêu là Mộng Điệp thì bỗng nhiên hắn quay sang nhìn thẳng vào Mộ Hà My

Khuôn mặt và ngũ quan của nàng tuy trông bình thường nhưng khí thế lại không hề nhẹ, lại là bậc khí thế của vương giả khiến ai nhìn cũng phải khiếp sợ nên hắn khá là chú ý

(Mizu: thấy nữ 9 nói hơi ít làm cho câu chuyện hơi nhạt nên làm nữ 9 nói “nhiều” hơn một chút cho đỡ bùn nghen!!)

“Khoan, ngươi đợi đó, còn ngươi, ngươi là kẻ nào?” Ngô Quần Kiêm nhăn mày lại lấy tay chỉ vào Mộ Hà My

Hắn cảm nhận được áp lực từ Mộ Hà My, trực giác mách bảo cho hắn rằng Mộ Hà My rất nguy hiểm và phải cẩn thận nàng ta (Mizu: v cả trực giác)

“Hử”

Đáp lại hắn là một cái nhướng này đầy khiêu khích của Mộ Hà My

“Nói mau, bản thiếu gia không rảnh” Ngô Quần Kiêm lớn giọng nói

“Phốc”

Ngay lập tức, một cuồng phong đánh ập vào hắn làm hắn bay ra khỏi tửu lâu đập thân vào cây cổ thụ gần đấy khiến người qua lại phải giật mình hét lên.

“Tsk, quá yếu” Tắc lưỡi, Mộ Hà My chán nản nói. Haizzz, đánh với kẻ yếu thật không vui…

Yếu?

Hắn ta là Linh Từ 4 trung kỳ đấy!

Thế mà tiểu cô nương này chỉ nhìn một cái thôi mà hắn đã bay rồi!

Trời ạ!!!

Vâng, những lời trên là những lời biểu tình trong lòng của những người có mặt trong tửu lâu. Dĩ nhiên họ chỉ nghĩ trong đầu chứ không dám nói ra…

“Thiếu… thiếu gia… ngất rồi” Một tên gia đinh nào đó của Ngô Quần Kiêm thốt lên.

O o O/

Đó là khuôn mặt của mấy tên gia đinh còn lại. Ai mà chả biết Ngô Quần Kiêm được xem như là bảo bối của cả Ngô gia cơ chứ?

Nhìn xem! Bây giờ hắn thua dưới tay một cô gái, đã vậy lại còn bị mọi người thấy, chẳng phải là nhục chết đi được sao??

Mấy tên gia đinh chạy lại khiêng Ngô Quần Kiêm bỏ chạy, trước khi đi không quên bỏ lại một câu

“Chờ gia chủ biết chuyện rồi ngươi sẽ phải chết”

Thầm cười khinh, Mộ Hà My nàng đây chán ghét mấy tên ỷ mình có quyền lực rồi ức hiếp người khác

“Cô nương, ngươi nên cẩn thận, Ngô gia đang ngày càng lộng hành, bọn chúng rất có quyền lực và rất mạnh” người chưởng quầy lúc nãy, à không lão giả chưởng quầy cất tiếng lên nói

“Đa tạ tiền bối” Mộ Hà My nhìn lão giả chưởng quầy rồi chấp tay

“Cô nương này thật kì lạ, còn trẻ mà đã mạnh hơn Linh Từ 4 trung kì rồi, không biết người tuổi trẻ tài cao này là người của gia tộc nào”Lão giả chưởng quầy thầm nghĩ

Thực ra, đây là đương kim hoàng thượng của Chu quốc.

(Mizu: T.T trước giờ cứ ko bík mìk quên điều j, hoá ra là quên nói nữ 9 ở quốc gia nào…)

Tại đại lục Phong Vũ này có Tứ Đại Cường Quốc là Chu quốc, Thanh quốc, Bạch quốc và Huyền quốc. Ngoài ra còn có một số quốc gia khác nhỏ hơn nằm ở gần đấy.

Trong đó, Chu quốc là quốc gia yếu nhất do cách đây 10 năm đã xảy ra cuộc chiến giữa các gia tộc làm đảo lộn hết tất cả và do các gia tộc mạnh nhất thường dùng để trấn giữ quốc gia đều đồng loạt biến mất.

À thôi, quay lại với ông hoàng thượng

Ông năm nay cũng gần 50 rồi nhưng vẫn còn rất khỏe mạnh. Ông thích giả dạng người khác để đi ra ngoài cung điện chơi và quan sát cuộc sống hằng ngày của người dân xung quanh. (Mizu: trẻ trâu 🙄🙄)

À thì… coi như là ông cũng có phá hoại tài sản chút đi.

Từ cái ngày ông nghĩ ra cách này để trốn khỏi cung thì.. ôi thôi rồi, cháy nhà, tai nạn, bể bát đĩa,….(và hàng ngàn chiến công khác)

Í!! Quên, ông tên là Ngãn Lân (Mizu: thấy tên quen hơm? Tên giống ai ấy nhỉ?)

Nhóm Mộ Hà My nhanh chính hoàn thành bữa trưa của mình rồi trả tiền để đi ra ngoài hóng mát

Vừa đi, Mộng Điệp và Triệu Lương vừa chạy vòng vòng mua đồ ăn vừa cãi nhau chí choé chỉ để giành…. mua đồ ăn cho ai ăn… (=.=”””)

Nghỉ ngơi tại thành được 2 ngày, bỗng lúc ngồi uống trà trong sảnh của một nhà trọ thì nghe được

“Ngươi nghe tin gì chưa? Ta nghe nói việc thi đấu giữa tứ đại cường quốc bị dời lui 1 năm nữa mới thi đấu đấy!” Một người nào đó nói

“Ôi trời, ngươi hay tin thật là chậm, ta biết từ hồi tối qua lận” Một người khác phũ phàng nói với người kia

Rồi 2 người đó nói gì thì Mộ Hà My cũng mặc kệ vì Mộ Hà My đã bước thẳng lên lầu để họp Mộng Điệp và Triệu Lương. Nàng cần phải nói chuyện a

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN