Tuyệt sắc Thiên Yên
Chương 1
Hắn là thiên tử Đại Đường, là đệ nhất chiến thần, bất cứ các nước ngoại bang nào nghe danh cũng sợ hãi, là người nắm trong tay vận mệnh thiên hạ, nhưng không một ai biết hắn đã trải qua những gì để có được ngôi cửu ngũ chí tôn như bây giờ
Ngay từ khi còn nhỏ, hắn đã là rồng giữa vạn người, văn võ binh pháp đều tinh thông, nhưng hắn mãi mãi bị gắn với cái danh là thứ tử. Hắn luôn được dạy là không được tranh đoạt ngôi vị với con trưởng, hắn cũng tự biết rằng mình có tài giỏi đến đâu thì cũng không so được với tên huynh trưởng vô tài, vô đức kia của mình.
Không biết vì lí do gì, từ nhỏ hắn đã không được mẫu phi yêu thương, mẫu ohi chỉ thương ca ca và các đệ đệ ruột của mình thôi. Nên từ nhỏ hắn đã mang trong mình sự lạnh lùng vô cảm.
Có rất nhiều đại thần nhìn thấy được tài năng của hắn, liền ra sức muốn phò trợ hắn lên ngôi vua, nhưng từ trước tới nay hắn đều không muốn tranh giành.
Thời gian cứ trôi đi, càng ngày hắn càng bộc lộ rõ tài năng của bản thân mình, nhưng vẫn luôn giả vờ ngu dốt trước vị huynh trưởng của mình
Hàng ngày tận hưởng cuộc sống du sơn ngoạn thủy không màng triều chính. Cho tới khi hắn gặp nàng…
Nàng là công chúa của Thục quốc, là công chúa không được mọi người chú ý đến. Nàng được cử đến Đại Đường để cầu thân. Nơi cung cấm lạnh lẽo đã làm hai người quen biết và dành tình cảm cho nhau.
Nàng yêu hắn, cung Tường Vi chính là điểm hẹn gặp của hai người – tam hoàng tử Lý Thế Dân và nàng…
Dục vọng và tình ý đã khiến hắn sớm chiếm đoạt nàng, mà nàng lại cam tâm tình nguyện hiến dâng cho hắn.
Vì nàng là công chúa nước nhỏ bé nên sống trong cung cũng nhanh chóng bị lãng quên, tạo điều kiện thuận lợi cho hai người gặp nhau dễ hơn. Kết quả, sau nhiều lần hoan ái, nàng có mang và hạ sinh ra một tiểu oa nhi. Ngoại trừ hắn thì không một ai biết cả, thế là đứa bé được đưa ra khỏi cung một cách im lặng…
Hắn muốn cho nàng một danh phận, liền đến đại điện cầu xin phụ hoàng mình. Đây cũng là lần đầu tiên hắn cầu xin phụ hoàng của mình.
Trớ trêu thay, hoàng huynh của hắn – đại hoàng tử cũng là thái tử đã đến trước một bước và xin phụ hoàng ban nàng cho đại hoàng tử làm thiếp.
Lý Thế Dân như chết lặng giương đôi mắt căm phẫn nhìn y, rút thanh gươm sắc nhọn kề trước cổ y gằn từng chữ
” từ trước tới nay, cái gì ta cũng không giành với ngươi, hoàng vị ta cũng không muốn giành, vậy tại sao ngươi lại cứ phài giành nữ nhân với ta chứ? ” Nói rồi hắn lạnh lùng bỏ đi trước sự bàng hoàng của các đại thần
Nàng biết tin, chỉ biết khóc, nàng biết cả nàng và hắn đều không thể kháng chỉ , nàng không thể liên lụy hắn. Ngày hôm sau, chiếu thư ban hôn ban ra, thì mọi người đã hay tin nàng đã tự sát.
Lý Thế Dân như phát điên, hắn cầm trên tay bức thư tuyệt mệnh mà nàng viết có in chữ:
” Thế Dân, thiếp xin lỗi vì đã bỏ chàng mà đi, thiếp không thể liên lụy đến chàng được, thiếp yêu chàng, thiếp mãi mãi là của chàng , … “
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!