Tuyệt Thế Kiếm Thần
Chương 60: Tâm tư của lâm kỳ
Thời gian vội vã qua đi.
Sau nửa canh giờ, Lâm Thần đúng giờ đi lên võ đài, dường như là cùng lúc, thân ảnh của Lâm Lang, cũng xuất hiện từ trong đám người, ung dung, vững chãi đáp xuống một bên võ
– Lâm Thần đối đầu Lâm Lang? Khà khà, xem ra Lâm Thần thua chắc rồi!
– Chắn rồi, ngươi nghĩ xem Lâm Lang là ai, hắn là một trong ba người có sức chiến đấu mạnh nhất, thực lực so với Lâm Hùng, Lâm Tuyết các người cũng không ít hơn bao nhiêu, mà lại có kinh nghiệm thực chiến phong phú, thực lực vô cùng mạnh mẽ, Lâm Thần cùng lắm là tu vi Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy, hắn tại sao lại có thể là đối thủ của Lâm Lang?
Dưới võ đài rất nhiều con cháu Lâm gia thấp giọng bàn tán.
Hầu như không ai xem trọng Lâm Thần, tuy rằng thực lực của Lâm Thần có thể chứng minh để mọi người mở rộng tầm mắt, nhưng dù sao lực tu luyện của hắn quá thấp, còn chưa cùng đẳng cấp để đối đầu cùng thiên tài Lâm Lang này.
Mặc dù mọi người không mấy xem trọng Lâm Thần, nhưng Lâm Lang trên võ đài sắc mặt lại khá là nghiêm nghị, có thể thấy hai mắt tràn ngập chiến ý nhìn Lâm Thần.
Bỗng dưng, hai mắt Lâm Lang giật giật nói:
– Lâm Thần, ngươi đột phá rồi sao?
Lâm Thần hôm qua vẫn là Luyện Thể Cảnh tầng thứ bảy trung kỳ, chỉ một đêm, liền đột phá đến Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy hậu kỳ rồi.
Nhưng Lâm Lang cũng không quá để ý, hưng phấn nhìn Lâm Thần nói:
– Đúng lúc! Lâm Thần, thực lực của ngươi bọn họ không hiểu rõ, ta ngược lại lại rất rõ ràng. Thời điểm ta trở về gia tộc, đi qua Tam Thủy trấn, chà chà, chiêu của lão Cao cũng không phải là đối thủ của ngươi. Lâm Thần, ta rất muốn đấu với ngươi một trận!
Lâm Thần khẽ gật đầu, sắc mặt thoáng nghiêm nghị một chút. Lâm Lang tu luyện tương đối muộn, mà nguyên liệu tu luyện lấy được trong tộc cũng tương đối ít, nếu không, tuyệt đối có thể cùng đám người Lâm Hùng, Lâm Tuyết so
– Bàn luận đến đây thôi, bây giờ bắt đầu đi!
Một bên trọng tài thấy hai người đã sẵn sàng chuẩn bị, lúc này lớn tiếng nói.
Thấy tình hình này, Lâm Lang cũng không nói nhảm nữa, trong mắt hắn ý chí chiến đấu càng ngày càng rõ, dường như có một luồng hỏa diễm đang thiêu đốt.
– Lâm Thần, ngươi cẩn thận đấy!
Lâm Lang đột nhiên hô lớn một tiếng:
– Ngàn Âm bạo!
Cùng lúc đó, liền nhìn thấy cơ thể Lâm Lang đột nhiên mở ra hướng về trước, hai cái tay xuất chưởng hướng tới Lâm Thần.
Hai tay hắn đồng thời mở ra, vang lên thanh âm bùm bùm của từng chưởng, dường như tiếng pháo vậy, quan trọng hơn là, trên người hắn phát ra một luồng khí, từng tia sát khí mãnh liệt.
Con cháu Lâm gia đứng rất gần võ đài cảm nhận được sát khí trên người Lâm Lang, sắc mặt nhất thời trở nên trắng bệch, cơ thể lui về sau mấy bước.
Võ giả có sát khí, tất nhiên là đã từng chém giết, săn giết yêu thú, chém giết võ giả, lâu dần trên người sẽ có một luồng uy lực, nếu là người bình thường cảm nhận được uy lực này, e sẽ sợ hãi đến không dám có một cử động nhỏ nào.
Mà sát khí trên người Lâm Lang so với những võ giả bình thường khác lại rõ hơn rất nhiều, khiến không ít con cháu Lâm gia đều cảm thấy ớn lạnh trong người.
Nếu đổi lại những con cháu Lâm gia kia là đối thủ của Lâm Lang, e đã không đánh mà hàng. Cũng bởi vậy, mọi người đều càng thêm không coi trọng Lâm Thần, Lâm Lang thật sự là quá mạnh.
Nhưng vào lúc này, bỗng trên người Lâm Thần cũng phát ra một khí thế cực mạnh, sát khí trong đó không yếu hơn Lâm Lang chút nào.
Thấy tình hình này, trong mắt Lâm Lang nhất thời lộ ra một tia kinh ngạc.
Mấy tháng trước, Lâm Thần luôn tu luyện ở Mặc Liên sơn, chém giết yêu thú nhiều không kể xiết, chém giết không ít võ giả, sát khí trên người của hắn đương nhiên là vô cùng lớn.
Không chỉ như vậy, trước khi đến Thiên La Sơn bí cảnh, Lâm Thần và Tiết Linh Vân có ở cùng nhau mấy ngày, khí thế trên người Lâm Lang tuy mạnh, nhưng so với Tiết Linh Vân, lại kém hơn không ít, bởi vậy, bây giờ đối mặt với khí thế này của Lâm Lang, Lâm Thần không sợ chút nào.
Trong võ đài, hai luồng khí thế qua lại luân phiên, địa vị ngang nhau!
Nói rất dài dòng, nhưng thời gian lại qua đi trong chớp mắt.
Vù!
Một lúc sau, cơ thể Lâm Thần bỗng dưng chấn động, nhất thời hiện ra một luồng ánh sáng màu đồng, cực kỳ chói mắt.
– Cổ Đồng Luyện Thể công pháp? Lâm Thần, xem ta phá phòng ngự của ngươi như thế nào!
Nhìn thấy ánh sáng màu đồng trên người Lâm Thần, trong mắt Lâm Lang lóe lên một vệt sáng, mà tiếng “vèo” phía sau lưng càng nhanh hơn nhằm phía Lâm Thần tấn công.
Ầm ầm ầm…
Lâm Thần đồng thời nắm chặt hai tay, tấn công về phía Lâm Lang. Trong phút chốc, trên võ đài truyền đến từng đợt âm thanh vô cùng nặng nề, hai người đều sử dụng tới thân pháp, thân thể không ngừng lóe sáng, không ngừng truyền đến tiếng vang.
Rất nhiều con cháu Lâm gia dưới lôi đài nhìn mà hoa cả mắt, tốc độ của hai con người quá nhanh, mà lực tu luyện của những con cháu Lâm gia này vẫn chưa luyện qua Thể cảnh, nhãn lực căn bản không theo kịp tốc độ của hai người.
Nhưng tất cả trưởng lão của Lâm gia, cùng với rất nhiều vị đứng đầu các thế lực đang làm khách càng xem trong lòng càng kinh hãi.
– Nhân tài tốt! Tiểu tử tên Lâm Lang kia, tuổi còn trẻ đã tu luyện tới Thiên Cương Cảnh Sơ kỳ, khí thế trên người vô cùng rõ, tiềm lực của hắn tuyệt đối không thua gì Lâm Hùng!
Một vị trong đó nói.
– Khiến người ta kinh ngạc hơn vẫn là tiểu tử Lâm Thần này, mới là Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy, đã không thể phân thắng thua với Lâm Lang.
– Thật là một nhân tài tốt!
Ông ta cảm thán một tiếng.
Một bên khác, hai mắt Lâm Thành Thiên híp lại nhìn Lâm Thần trên võ đài, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Mặt Lâm Khiếu Thiên không hề có cảm xúc, nhưng hai con mắt của hắn lại nhìn chằm chằm Lâm Thần và Lâm Lang, dường như chỉ sợ bỏ sót cái gì.
…
Cứ như vậy trong chốc lát, Lâm Thần và Lâm Lang đã dùng hơn trăm chiêu, mỗi một lần cùng nhau tấn công, đều phát ra tiếng vang nặng nề.
Nhưng Lâm Lang lại càng đánh càng nghiêm nghị, mỗi một lần tấn công của hắn, đều sẽ gia tăng lực đạo, đánh về phía sau, hầu như hắn càng lúc càng vận dụng toàn lực, nhưng lại vẫn bị Lâm Thần ngăn cản.
Ầm!
Nắm đấm và bàn tay cùng nhau tấn công, theo nguồn sức mạnh này, cơ thể Lâm Lang chợt lui về sau mấy bước, chỉ cảm thấy hai tay tê dại.
Cho dù lực tu luyện của hắn cao hơn Lâm Thần rất nhiều, nhưng tấn công điên cuồng như thế, Lâm Lang vẫn cảm thấy có chút không chịu nổi.
Phải biết, Lâm Thần đang ở bên dưới toàn lực công kích, từng quyền lên tới một vạn năm nghìn cân, vậy những võ giả Thiên Cương cảnh sơ kỳ lâu năm đều khó mà chống đỡ. Lâm Lang có thể liên tục cùng hắn đối đầu lâu như vậy, đã là tốt rồi.
– Lâm Thần, ngươi phải cẩn thận! Một chiêu này của ta tên Lục Cực Hoảng Trảo, Huyền Mịch cấp thấp võ học!
Còn tiếp tục đánh như vậy, cũng khó phân kết quả, Lâm Lang định vận dụng toàn lực.
Lâm Thần gật đầu, vẻ mặt hơi nghiêm nghị.
Thấy Lâm Thần không có ý định rút Tinh Cương Kiếm ra, trong mắt Lâm Lang không khỏi lộ ra một tia thất vọng, sau đó, hai mắt hắn ngưng lại, đột nhiên duỗi một tay ra, hướng về phía Lâm Thần.
Một trưởng này của hắn, xem ra rất bình thản, nhưng Lâm Thần lại cảm nhận được sự uy lực rất lớn. Lâm Lang thực lực vốn rất mạnh, huống chi hắn thi triển vẫn là công pháp Huyền Mịch cấp thấp, như vậy uy lực một chiêu này của hắn có thể tưởng tượng được.
Thấy một màn này, Lâm Thần nhất thời vận lực trong cơ thể, mạnh mẽ truyền đến nắm đấm, sau đó, toàn cơ thể giống như một con diều hâu, hướng về phía Lâm Lang. Hiển nhiên, Lâm Thần đã sử dụng Cổ Đồng Luyện Thể quyết đến cực hạn.
Cổ Đồng Luyện Thể quyết tổng cộng chia làm bốn tầng, Lâm Thần chỉ là tu luyện tới tầng thứ ba, tầng thứ bốn lại chưa luyện chút nào, quan trọng hơn là, Lâm Thần vẫn cảm giác Cổ Đồng Luyện Thể quyết không dùng tới toàn lực, bây giờ tấn công Lâm Lang thế này, vừa hay có thể khiến hắn xem thử Cổ Đồng Luyện Thể quyết cực hạn sẽ như thế nào.
Vào đúng lúc này, rất nhiều con cháu Lâm gia trên quảng trường đều nín hơi chờ đợi, hai con mắt mở lớn, không chớp nhìn Lâm Thần và Lâm Lang trên lôi đài.
Lâm Thần thua chắc rồi sao?
Mang theo sự nghi ngờ này, tất cả mọi người đều vô cùng tập trung tinh thần.
Ầm…
Không để mọi người chờ đợi quá lâu, trên võ đài, Lâm Thần và Lâm Lang cùng nhau tấn công.
Sau một lúc, liền thấy hai cơ thể của hai người đều lui về phía sau, sắc mặt đều hơi thay đổi thành trắng xám.
Mọi người càng mở to mắt.
Rất nhanh, hai người đều ngừng lại, nhưng Lâm Thần lui hơn mười bước thì dừng lại, sắc mặt có chút tái nhợt, thở dốc, hai tay nắm lại, quần áo dĩ nhiên bị rách nát, thân hình có chút chật vật.
Mà Lâm Lang, lại lùi tới cạnh võ đài mới dừng lại, tóc tai bù xù, so với Lâm Thần càng thêm chật vật, quan trọng hơn là, sắc mặt hắn cũng tái nhợt, yết hầu còn hơi lên xuống, hiển nhiên là chịu đả tích.
– Chuyện này…
– Lâm lang… Hắn, hắn bại bởi Lâm Thần?
Tất cả mọi người há hốc mồm nhìn Lâm Thần trên võ đài, tuy rằng Lâm Lang không bị kích xuống võ đài, nhưng ở bên trong đòn đánh này, Lâm Thần lại vững vàng chiếm thế thượng phong, cho dù đánh tiếp nữa, Lâm Lang cũng chắc chắn là thất bại.
Mà thắng trận này rồi, Lâm Thần có thể tiến vào tám vị trí đầu!
Một võ giả Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy tiến vào tám vị trí đầu! Tất cả mọi người cảm thấy khó mà tin nổi.
Trên võ đài, Lâm Thần sắc mặt tái nhợt xuất hiện một tia hồng hào, thở dốc một hồi, lúc này mới bình tĩnh lại, mà một bên khác, Lâm Lang lại mở miệng nuốt một viên đan dược chữa trị vết thương, lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lâm Thần.
Trên mặt hắn lộ ra một nét cười khổ nói:
– Lâm Thần, ngươi quá biến thái rồi, ngay cả ta cũng không thể làm cho ngươi rút ra Tinh Cương kiếm, thật không biết thực lực chân chính của ngươi mạnh như thế nào.
Lâm Thần cười cợt, trong lòng hắn cũng kinh ngạc với thực lực của Lâm Lang, cú đấm vừa xong, Lâm Thần cũng vận dụng toàn lực, e là cú đấm đạt đến hơn một vạn năm nghìn cân kia, tuyệt đối là phát huy hết khả năng, nếu không, chỉ cần lấy Cổ Đồng Luyện Thể quyết cũng không có cách nào đánh bại Lâm Lang.
Lâm Lang không nói gì nữa, xoay người trực tiếp nhảy xuống võ đài, trong chốc lát liền biến mất bóng người.
– Phù…
Lâm Thần thở ra một hơi, quay đầu, hướng về phía trọng tài nói.
– Trọng tài, hiện tại có thể tuyên bố kết quả chứ?
Lúc này trọng tài vẫn đang chưa thể bình tĩnh, hắn nhìn chằm chằm Lâm Thần, sau khi nghe tiếng nói, sực tỉnh lại, lớn tiếng nói:
– Lâm Thần thắng!
Lâm Thần cười gật gù, nhảy xuống võ đài.
…
Dường như lúc Lâm Thần nhảy xuống võ đài, Lâm Thái mới sực tỉnh lại, nhìn thấy Lâm Thần lại thắng một trận, hắn chỉ cảm thấy buồn bực mất tập trung, chỉ vội vã đi tới cạnh Lâm Hùng bên trong khu nhà nhỏ.
Lâm Hùng vẫn còn một canh giờ tỉ thí, tỉ thí với những con cháu Lâm gia khác, Lâm Hùng cũng không hứng thú gì, bởi vậy cũng không tới sân đấu.
– Đại ca!
Lâm Thái gấp gáp đẩy cửa phòng ra, đồng thời đi vào trong, la lên.
– Hả?
Lâm Hùng quay đầu, nhìn về phía Lâm Thái, mà bên cạnh hắn, chính là Lâm Kỳ.
Không nghĩ quá nhiều, Lâm Thái nói thẳng vào vấn đề, hốt hoảng nói rằng:
– Đại ca, Lâm Thần kia, hắn… hắn đánh bại Lâm Lang!
– Cái gì? Hắn đánh bại Lâm Lang?
Lâm Hùng còn chưa nói, Lâm Kỳ nhất thời trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, miệng thốt lên.
Căn bản sau khi Lâm Kỳ bị Lâm Thần đánh bại, trong lòng vẫn không phục, nhưng giờ khắc này vừa nghe đến Lâm Lang cũng thua trong tay Lâm Thần, trong lòng không khỏi cả kinh, đồng thời lại càng cảm thấy thoải mái.
Đối đầu với Lâm Lang, Lâm Kỳ không có một chút chắc chắn nào, mà Lâm Lang lại bị Lâm Thần đánh bại, như vậy hắn bại bởi Lâm Thần, cũng không tính là chuyện lớn gì.
Nhưng Lâm Thái rõ ràng không nghĩ nhiều như vậy, hắn như sắp khóc, nói rằng:
– Đại ca, không thể lại để cho Lâm Thần thắng!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!