Uổng Phí Thông Minh - Chương 7: Bao lì xì
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
129


Uổng Phí Thông Minh


Chương 7: Bao lì xì


Hà Phỉ Phỉ cũng có thể tưởng tượng ra phản ứng của mọi người ở trên mạng, ánh mắt khẽ liếc một cái, quả nhiên, vẫn đang là đề tài nóng hổi, mười bình luận thì có tám cái là bàn luận về vấn đề này.

Ông xã có thận tốt, bà xã mới không bỏ chạy…… Vương bát đây là cô đang ra ám hiệu với Kiều Hoa sao, mắt tôi chớp sắp bị đui luôn rồi.【 Hình động vẫy tay 】

Mẹ nó chấn động tinh thần!!!! Cp Bát Kiều này phát triển rồi!!! Tôi còn tưởng rằng cả đời này chỉ có thể tự cắt thịt đùi của mình mà ăn!!! Yêu chết mất thôi: Có rất nhiều truyện đồng nhân cao H chỉ ba mươi giây đã đạt tới cao trào 【mỉm cười 】

Mẹ nó Bát Kiều là cái gì quỷ vậy 2333, tôi đây còn Cửu Quý đây này【 cười cry】

Tại sao là “Bát Kiều” mà không phải là “Kiều Bát”!! Cái gì! Bạn dám nói Vương Bát là công, còn Kiều Hoa là thụ?! Kiều Hoa là tổng công, bang hội bày tỏ sự không phục【 mỉm cười 】

Có phải mọi người đều cảm thấy Vương Bát và Kiều Hoa có mờ ám? Có phải mọi người đều cảm thấy bọn họ mặc dù không thân thiết lắm nhưng cp này có gì đó là lạ? Hừ, mấy người thật ngu xuẩn, tôi nói cho mấy người biết, tôi cũng cảm thấy như vậy【 mỉm cười 】

Kiều Hoa, cậu còn nhớ thím ba bên Đại Minh Hồ không 【 mỉm cười 】

Kịch vừa chiếu một cái, phía trước đã bán hạt dưa, bắp rang, bong bóng.

Hà Phỉ Phỉ: _(:3″ ∠)_ các người sao lại quan trọng hoá lên như vậy! Buổi sáng không phải tôi đã giải thích rõ chuyện tôi và Kiều Hoa rồi sao!!

Cô phản hồi lại, gửi một cái biểu tượng hình đầu lâu.

A Đại: Hàng phía trước xin phỏng vấn, xin hỏi là hai người cấu kết với nhau từ khi nào【 mỉm cười 】

Vương bát Chi Khí: thật ra thì, đây là một hiểu lầm. Tôi bị trộm số.

Lão Xuân ca: giả bộ, tiếp tục giả bộ di.

Vương bát Chi Khí: không tin thì cậu có thể hỏi Kiều Hoa, tôi với Kiều Hoa chỉ hỗ trợ phần đăng bài truyền bá, chưa từng gửi bình luận đó. Nhất định là có người muốn quảng cáo thận tốt đã trộm tài khoản của tôi.

Nick chính của cô cũng không liên hệ với Kiều Hoa nhiều lắm, Hà Phỉ Phỉ cũng không hi vọng nick phụ và nick chính bị biết đến quá nhiều, dù sao nick phụ đa số là độc giả, cô muốn giữ một khoảng không gian yên tĩnh cho mình, cho nên lúc này chỉ có thể nhắm mắt không thừa nhận. Nhưng mà nếu như Kiều Hoa hỏi, có lẽ cô sẽ trả lời thật. Kiều Hoa đối với cô mà nói, cũng không đơn giản chỉ là một người nói chuyện phiếm đỡ buồn, anh đã cho cô sự khích lệ và cảm động, cô vĩnh viễn sẽ không quên.

Lão Xuân ca: Được. Vậy thì hỏi Kiều Hoa. Tôi kéo anh ấy vào hội.

Vương bát Chi Khí:!!!

A Đại: mẹ nó, làm sao anh biết được số của Kiều Hoa, không phải anh ấy không công khai thông tin cá nhân sao?

Lão Xuân ca: nửa tháng nữa có tổ chức họp mặt ở Bắc Kinh, tôi và Kiều Hoa đều có tên trong danh sách, nên tôi gửi tin nhắn riêng xin số anh ấy, đến lúc đó tới Bắc Kinh có thể hỗ trợ lẫn nhau. Anh ấy đồng ý, nên cho tôi.

A Đại: mẹ nó tổ chức họp mặt gì, sao tôi lại không biết!!!

Lão Xuân ca: vớ vẩn không được tham gia, chỉ mời những người có sự nghiệp lớn, A Đại em suốt ở nhà vọc máy vi tính chơi game, dĩ nhiên sẽ không được mời 【 mỉm cười 】

A Đại: anh có tin là tôi sẽ đăng tin về chuyện thời gian anh bắn ra ngoài cho mọi người biết không【 mỉm cười 】 Bát bát, mình nói cho cậu nghe, lần trước mình đang nói chuyện dở với người này, anh ta lại nói mình là đi chơi với bạn gái, kết quả là mình vừa mới mở trò chơi ra, anh ta đã trở lại, nói là đã thỏa mãn được bạn gái rồi【 Hình động vẫy tay 】

Lão Xuân ca: dầu gì cũng kiên trì đạt kỷ lục vượt rào một trăm mét rồi, không tính thời gian bắn, cám ơn.

Vương bát Chi Khí: mười hai giây Bát Bát! Lão xuân ca đã ghi chép lại rồi! Anh ấy đã đạt mức xuất sắc!!!

Hà Phỉ Phỉ cười đến mức run rẩy lên, rất nhanh, cô nhận thấy Cố An Thành đang liếc mắt qua nhìn, vì vậy cố nhịn lại, xúc miếng cơm cho vào miệng, nhưng mà vì quá gấp gáp, cho nên đã bị sặc, liên tục ho khục khục.

Cố An Thành nhìn cô bị ho sặc tới mức mặt đỏ bừng, giống như suýt chết ngạt vậy, vì thế nhanh chóng đi lại bình nước nóng, lấy một ly nước đưa tới cho cô, chân mày cũng nhíu lại, “Ăn từ từ thôi.”

Hà Phỉ Phỉ khó khăn lắm mới ngừng ho khan lại, đột nhiên lỗ mũi cảm thấy nhột nhột, sau đó nhảy mũi một cái.

Kèm theo đó là hạt cơm từ trong lỗ mũi của cô bay ra, rơi tán loạn trên bàn, Hà Phỉ Phỉ cảm giác hình tượng ưu nhã dịu dàng ở bên ngoài của cô đã sụp đổ rồi, ngay cả cặn bã cũng không sót lại.

# bạn đã từng trải qua sự tuyệt vọng chưa #

# bạn đã từng ở trước mặt mối tình đầu mà bị mất hết hình tượng #

Cô trầm mặc.

Hình như Cố An Thành cũng im lặng mấy giây một cách kỳ lạ, sau đó, anh rút khăn giấy ra, lau đi những hạt cơm ở trên mặt bàn của cô.

“Lần sau chú ý một chút, lúc ăn cơm đừng để cơm rơi lên bàn.”

Cố An Thành trở về ngồi rồi, Hà Phỉ Phỉ mới có cảm giác sống lại. Cô lừa mình dối người mà nghĩ, có lẽ Cố An Thành đã thật sự không thấy cơm bay ra từ trong mũi cô (≧▽≦)/.

Sau đó cô ăn thêm một chút, nhìn lại điện thoại di động thì Lão Xuân ca đã kéo Kiều Hoa vào nhóm rồi.

Hà Phỉ Phỉ và Kiều Hoa đều liên lạc với nhau qua tin nhắn riêng, số cũng không add, nhất thời tò mò mở danh sách bạn bè của Kiều Hoa lên, lại phát hiện trống trơn.

Có lẽ không thường dùng nick ảo đúng không? Vì để tránh những phiền phức không cần thiết, người bình thường đều tách riêng cuộc sống thực tế mà mạng internet riêng ra, cũng giống như Phỉ Phỉ, bên ngoài cô thường add thêm những người quen trên mạng, còn một danh sách khác thì cô thêm vào những người cô quen biết thực tế.

Tiếng gõ cửa vang lên, Abby cầm tài liệu đi tới, “Tổng giám, đây là hai bộ hồ sơ đề án mà lúc sáng ngài muốn có.”

Cố An Thành đẩy hộp cơm qua một bên, “Đưa cho tôi.”

Hà Phỉ Phỉ liếc mắt nhìn hộp cơm của Cố An Thành mới ăn được một nửa, đã bắt đầu làm việc rồi, sau đó cô cũng nhanh chóng ăn hết phần cơm còn lại của mình, chỉ sợ Cố An Thành nói một câu thì cô cũng phải bắt đầu làm việc luôn.

Đem hộp cơm ném vào thùng rác, Hà Phỉ Phỉ liền đang cầm điện thoại di động lên xem tin tức.

A Đại: hi, rốt cuộc cũng được ở cùng một nhóm với đại thần Kiều Hoa một lần, tôi muốn chụp màn hình để up lên!

Lão Xuân ca: vào nhóm phát lì xì 【 mỉm cười 】

Vương bát Chi Khí: xin chào Kiều Hoa xd (nó cũng là một biểu tượng mặt cười hay dùng trong online)

Ba người ồn ào mấy câu, nhưng Kiều Hoa cũng không trả lời lại câu nào, Hà Phỉ Phỉ không khỏi suy nghĩ ở trong lòng, tên nhóc này không phải bị sợ người lạ đấy chứ (╯▽╰)

Sau một lát nữa vẫn là không có động tĩnh gì, bọn họ liền cho rằng Kiều Hoa đang bận chuyện khác rồi, nên tự mình tán gẫu với nhau.

Chớp mắt một cái đã tới một giờ rưỡi.

Cố An Thành khép văn kiện lại, gọi điện thoại nội bộ nói hai quản lý bộ phận tới để xử lý công việc, rồi nói sơ qua những sơ suất nhỏ của bản đề án.

Sau khi hai quản lý bộ phận rời khỏi phòng làm việc xong, Cố An Thành thở dài, liếc nhìn về phía người nào đó còn đang nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động cười khúc khích, trước mắt bỗng hiện lên một bóng dáng của nhiều năm trước cũng cười không tim không phổi như vậy. Không khỏi thở dài một cái.

Cô, vẫn không thay đổi chút nào.

Anh cầm điện thoại di động lên muốn nhìn thời gian một chút, kết quả nhìn thấy rất nhiều thông báo chưa đọc.

A Đại: lại nói Lão Xuân, lúc anh đi Bắc Kinh có thể chụp nhiều hình một chút hay không! Đi họp mặt được gặp nhiều người như vậy tôi cũng muốn đi gào khóc, gào khóc

Vương bát Chi Khí: nhóm thành công trên mạng tổ chức gặp mặt ha ha ha ha ha ha có kịch hay

A Đại: Vương bát, cậu cũng không nhận được lời mời?

Vương bát Chi Khí: không có, mình cũng là người ăn no chờ chết, làm sao lại có thể có thể diện lớn như vậy chứ.

A Đại: nếu không, vậy chúng ta hẹn nhau đi! Chủ nhật nửa tháng sau, chúng ta cùng nhau đi Bắc Kinh!!! Lẫn vào trong đám fan hâm mộ, để nhìn những đại thân vang dội xem hình dáng họ ra sao.

Vương bát Chi Khí: đừng nói nữa, mình cũng có chút động tâm rồi này【 cười cry】

Lão Xuân ca: rõ ràng là muốn nhìn xem hình dáng của Kiều Hoa như thế nào【 mỉm cười 】

Hà Phỉ Phỉ nâng cằm lên, ở trong ấn tượng của cô, Kiều Hoa là một người tương đối kín kẽ, vừa gầy vừa cao, đeo mắt kiếng, dáng người đầy vẻ thư sinh lịch sự. Có lẽ dáng người khó coi một chút, nhưng lại rất hiền lành và tốt bụng.

Nếu như thật sự có thể trở thành bạn bè, thì đó cũng là một chuyện tốt.

Lúc này, Kiều Hoa vẫn không nói lời nào bỗng lên tiếng.

Cha Đạt: xin chào mọi người.

A Đại: a a đã nhận được một tin nhắn của Kiều Hoa! Chụp màn hình, chụp màn hình.

Vương bát Chi Khí: chào nam thẳng đại thần, ba của Đạt Ca, Đạt Muội sao【 cười cry】

Lão Xuân ca: lần đầu tiên bốn người chúng ta lập nhóm, để ăn mừng, Kiều Hoa, phát một bao tiền lì xì đi 【 mỉm cười 】

A Đại: bao tiền lì xì, bao tiền lì xì!

Kiều Hoa cũng không còn nhăn nhó, trực tiếp quăng bao tiền lì xì lên.

Hà Phỉ Phỉ mở ra, sửng sốt.

…… Hai phân.

Đi nhìn xem tình hình của hai người kia.

Lão Xuân ca: 46. 34 đồng

A Đại: 53. 64 đồng

Nói cách khác, Kiều Hoa gửi đi 100 đồng, cô cướp được hai phân (10 phân bằng 1 xu, 10 xu bằng 1 đồng).

A a, cuộc sống thật tàn khốc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN