Uổng Phí Thông Minh - Chương 9: Canh một
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Uổng Phí Thông Minh


Chương 9: Canh một


Abby tới gõ cửa phòng làm việc, “Tổng giám đốc Cố, đã đến giờ tan sở rồi ạ.”

“Abby, cô đừng vội về, đi mua giúp tôi một chút đồ đã.” Cố An Thành thả chìa khóa xe và ví tiền vào trong tay của Abby, vẻ mặt bình tĩnh nói, “Một chiếc quần thể thao rộng rãi, và cả…… panties. Hãy lấy xe của tôi mà đi.”

Abby trừng mắt lên nhìn, vẻ mặt ngây thơ hỏi, “Là quần lót của phụ nữ sao? Tổng giám đốc, anh cứ nói thẳng tiếng Trung ra cũng được, tôi đã ở Trung Quốc nhiều năm rồi, nghe hiểu từ này mà.”

Khoé miệng của Cố An Thành hơi căng thẳng một chút, giọng nói hơi thấp một chút, “Abby, công ty thuê cô làm trợ lý, chứ không phải phiên dịch.”

Abby nghiêm túc gật đầu, “Dạ được, tôi sẽ lập tức đi mua quần lót mà ngài muốn.” Die enda anl eequ uyd onn.

“……”

Trước khi rời khỏi phòng làm việc, Abby vẫn không nhịn được cố hỏi, “Tổng giám đốc, là mua cho trợ lý Hà sao?”

“Bớt nhiều lời, đi làm đi.”

Lúc Hà Phỉ Phỉ hoảng hoảng hốt hốt từ toilet bước ra, trong đầu vẫn không ngừng hiện ra cảnh tượng mới xảy ra mười phút trước kia.

Sau khi suy nghĩ luẩn quẩn một hồi, trong đầu cô hiện lên hai chữ:

—— đần độn.

Dường như bây giờ cô có thể tưởng tượng ra lúc đó Cố An Thành đã bị đả kích như thế nào, vẻ mặt anh đã nói lên tất cả rồi!! Được rồi, bây giờ cô hoàn toàn không cần lo lắng việc dây dưa không rõ với anh, đoán chừng lúc này thật sự đã vạch rõ giới hạn rồi, có lẽ Cố An Thành không muốn người khác biết anh đã quen một người hậu đậu như cô đâu 【 Hình động vẫy tay 】

Vẻ mặt xám xịt trở lại phòng làm việc, Hà Phỉ Phỉ sợ hãi cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt của Cố An Thành, cầm lấy túi xách của mình chuẩn bị chuồn lẹ, kết quả lại bị Cố An Thành gọi lại, “Em hãy đợi ở đây một lát đi, tôi đã bảo Abby đi mua quần để em thay rồi……. Em để vậy đi ra ngoài không thích hợp lắm.”

Hà Phỉ Phỉ bối rối cúi xuống, mặc dù muốn rời đi ngay lập tức, nhưng cho dù da mặt cô có dày cũng không thể mặc chiếc quần có vết bẩn như vậy mà đi rêu rao khắp nơi, vì vậy không thể làm gì khác hơn là hậm hực quay trở lại chiếc bàn của mình.

Trong lúc cô vô tình cúi đầu xuống, liếc mắt nhìn thấy vết máu ở trên ghế, nhất thời ảo não không biết làm sao. Tại sao cô không phát hiện ra sớm một chút? Thanh danh một đời của cô đã mất sạch rồi, hơn nữa lại là ở trước mặt của Cố An Thành, quả thật muốn tự sát ngay lập tức mà!

Không khí ngột ngạt lan tràn ra, cũng không lâu lắm, Cố An Thành khẽ ho một tiếng, phá vỡ bầu không khí trầm mặc.

“Nếu như rảnh rỗi, thì hãy tìm hiểu tình hình phát triển của công ty một chút, trên diễn đàn nội bộ của công ty có tài liệu, có thể lên đó xem. Tôi đã bảo Abby tạo tài khoản của nhân viên cho em rồi, em có thể trực tiếp đăng nhập vàom mật khẩu là sinh nhật của em. Chủ tịch Hà kỳ vọng rất lớn vào em, tôi chỉ có thể hướng dẫn em, còn em cần phải chủ động tìm hiểu và học tập, đừng phụ sự kỳ vọng của chủ tịch Hà.”

Nói xong, Cố An Thành liền nhắn địa chỉ của diễn đàn nội bộ vào máy tính của Hà Phỉ Phỉ. Hà Phỉ Phỉ ồ lên một tiếng, mở diễn đàn ra, đăng nhập vào rồi cô đi tới phần giới thiệu vắn tắt sơ bộ về công ty. Trong lúc chờ load tài liệu xuống thì cô đi dạo websites một chút, phát hiện ra một nhóm nhân viên thị trường đang trao đổi trong chat room.

Trên thanh công cụ có thể hiện, trong chat room có hơn ba mươi người cùng online, náo nhiệt như vậy sao, chẳng lẽ đang nói tới chủ đề thú vị nào sao? Đang nhàn rỗi và nhàm chán nên Hà Phỉ Phỉ cũng tham gia vào, đúng lúc thấy một đoạn chat nói chuyện phiếm.

Baby: tám cho mọi người biết một chuyện cực kỳ xác thực! Bây giờ tôi đang ở cửa hàng Ngân Thái mua quần lót giúp cho boss 233333

Bạn muốn lên trời: mẹ nó thiệt hay giả, người boss kia sao? Người cấm dục kia sao?

Baby: không sai, hhhh nhưng mà mua quần lót cho phụ nữ, các người nói xem ý này là ý gì! A ha ha ha ha ha ha tôi cười đã, không trả lời được! Có lẽ chúng ta đã đoán đúng, người ta thật sự là người yêu, cũng chơi trò ân ái trong phòng làm việc ha ha ha

Chú chó mạnh mẽ: kịch liệt như vậy sao, xé nát hết sao 23333 nhìn không ra à nha, vị kia thường ngày nhìn áo mũ chỉnh tề có dáng vẻ rất nghiêm trang cơ mà.

Hà Phỉ Phỉ thấy tám chuyện như vậy, thì không dời mắt nổi rồi, tò mò chờ đợi tiếp tới đoạn sau. Cũng không biết là vị quản lý cao cấp nào, sao lại xui xẻo như vậy, dẫn theo cả tình nhân về play ở trong phòng làm việc lại bị cấp dưới phát hiện, cô cho anh ta một trăm điểm luôn.

Nhưng mà…… Quang minh chính đại thảo luận chuyện riêng như vậy thật sự không có chuyện gì chứ? Không lo lắng lỡ như cấp trên nhìn thấy sao?

Hà Phỉ Phỉ tùy tiện đổi một username, sau đó lên tiếng.

Lão bát xinh đẹp không vướng bẩn: chat room này thật sự thú vị 2333 bị cấp trên nhìn thấy thì phải làm sao! Sẽ không bị mời tới phòng làm việc uống trà chứ _(:3″ ∠)_

Baby: sẽ không, Tiểu Trần trong bộ phận trước kia là, đã xoá chat room trong máy vi tính của các sếp lớn rồi, xd Taoo do leê quíy dđono.

Hà Phỉ Phỉ chậc chậc mấy tiếng, trong lòng cảm thán đây thật sự là những người phụ nữ nhàm chán và nhiều chuyện, cô chú ý tới địa chỉ của chat room này. Cô nghiêm chỉnh suy nghĩ, chờ gom lại hết các chứng cứ, cô sẽ tố cáo với ông Hà về cái chat room này, vì nề nếp của công ty, diệt sạch các loại play! Ừ, chính nghiêm khắc và chính trực (≧▽≦)/

Anh chàng tương tư: đúng rồi Abby, trên đường về nhớ mua giúp tôi ly cà phê tám gram, hôm nay có dự án phải làm thêm giờ, cảm ơn nhiều.

Baby: ok

Hà Phỉ Phỉ liếc mắt nhìn về hai câu này, trong lòng chợt loé lên cảm giác quái lạ. Abby? Cấp trên của Abby không phải……

Mẹ nó, là Cố An Thành mà!!!

Anh lại có thể play ở trong văn phòng! Hôm nay cô ở trong văn phòng cả một ngày, sao cô lại không biết vậy!!!

Đợi chút, đầu óc của Hà Phỉ Phỉ khựng lại trong chốc lát, đột nhiên nhớ lại hai mươi phút trước Cố An Thành có nói —— tôi đã bảo Abby đi mua quần để em thay rồi

……

Anh không nói là anh nhờ Abby đi mua quần lót mà!!

Hà Phỉ Phỉ cảm giác mình không thể hiểu nổi Cố An Thành rồi, mua quần thì mua quần đi, tại sao lại còn muốn mua thêm cái quần lót? Khiến cho người ta hiểu lầm như vậy!! Cô lặng lẽ nuốt một ngụm máu vào lòng, cũng không thể nhìn thẳng lên màn hình xem cuộc nói chuyện phiếm nữa rồi. Cái gì mà “xé nát”, cái gì mà “play trong phòng làm việc”…… Cô không hiểu chút nào hết! Hơn nữa bình thường không phải suy nghĩ đầu tiên của con gái khi dì cả tới không phải là cần thay quần sao? Trong đầu Abby nghĩ bậy gì vậy, cô ấy nhìn mà không hiểu sao【 Hình động vẫy tay 】

Vừa nghĩ tới việc trong suy nghĩ của nhân viên bộ phận thị trường cô trở thành nữ chính có cảm xúc mạnh mẽ trong phòng làm việc, Hà Phỉ Phỉ liền muốn xông ra và hét lên một tiếng “Tôi là do dì cả tới, là dì cả tới mà thôi” để lấy lại sự trong sạch. Bàn tay cô run run thoát ra khỏi chat room đó, đồng thời trong đầu có suy nghĩ, có nên nói với ông Hà nhà mình một chút là có nên đổi công ty khác để học tập không.

Sau khi tỉnh táo lại một chút, Hà Phỉ Phỉ như đang đứng trên đống lửa. Cô coi như xong, dù sao da mặt cô cũng dày, bị dựng chuyện thì dựng chuyện đi, nhưng mà vừa nghĩ tới Cố An Thành cũng bị một đám phụ nữ ăn no rửng mỡ bình phẩm như vậy, trong lòng cô cảm thấy không thoải mái chút nào. Không hề suy nghĩ nhiều, Hà Phỉ Phỉ liền gọi một cú điện thoại cho ông Hà, nghiêm túc nói, “Chủ tịch Hà, con muốn đưa ý kiến, diễn đàn của công ty có một số tài liệu không tìm thấy, con nghi ngờ đã bị xoá mất rồi, xin hãy nói nhân viên kiểm tra lại trang web xem có vấn đề gì không, nói không chừng trang web đã bị hacker xâm nhập rồi.”

Ông Hà: “Cái gì?? Ba con bây giờ đang ở bên ngoài nghe ca nhạc, không nghe thấy gì hết, về nhà lại nói tiếp!”

Hà Phỉ Phỉ thính tai nghe thấy đầu bên kia điện thoại truyền tới tiếng hát đinh tai nhức óc của tiếng hát Phượng Hoàng trong truyền thuyết, trầm mặc một lúc, sau đó cúp điện thoại.

Cô cũng không từ bỏ, mà trực tiếp ẩn danh đi tố cáo chat room.

Cô còn chưa bao giờ nói Cố An Thành thế này thế kia như vậy đâu ╭(╯^╰)╮

Rất nhanh, Abby đã trở lại. Sau khi Hà Phỉ Phỉ thay quần xong, nhìn thấy Cố An Thành vẫn đang bận rộn với công việc, do dự một chút, vẫn nên nói một tiếng hẹn gặp lại. Cố An Thành gật đầu, giọng nói nhàn nhạt nói: “Đi đường cẩn thận.”

Hà Phỉ Phỉ chuẩn bị đi tìm Hướng Nhụy, kết quả đi tới nửa đường bị Abby gọi lại, “Hà Phỉ Phỉ đợi chút, tôi còn mua cho cô hai miếng dán giữ nhiệt nữa.”

Hà Phỉ Phỉ quay đầu, nghi ngờ nói, “Mua cho tôi miếng dán giữ nhiệt? Hôm nay cũng không lạnh tới mức đó mà.”

Abby cười hì hì nói, “Không phải là dì cả tới à, dán lên sẽ tốt hơn một chút.”

Hà Phỉ Phỉ ngẩn người, “Cô không phải là……”

“Tổng giám đốc Cố bảo tôi đi mua quần thì tôi đã đoán ra ngay…, sau đó tôi còn cố ý nói đùa cùng với các đồng nghiệp.” Abby nở nụ cười rực rỡ, “Nhân viên phòng thị trường đều thích tám chuyện về tổng giám đốc Cố, bởi vì người ta vừa đẹp trai lại có tiền, thoả mãn tất cả những ảo tưởng của phụ nữ mà. Nhưng mà mọi người chỉ nói giỡn một chút thôi, sau này cô có nghe thấy cái gì, ngàn vạn lần đừng tin là thật đó, tổng giám đốc Cố của chúng ta giữ mình rất trong sạch, tôi làm trợ lý cho anh ấy hơn một năm rồi, chưa bao giờ nhìn thấy anh ấy dây dưa không rõ ràng với phụ nữ.”

Thì ra là chỉ là nói giỡn…… Mẹ nó một mình cô cười nói giống y như thật vậy, tôi đã đem tất cả các người tố cáo rồi【 Hình động vẫy tay 】

Hà Phỉ Phỉ về đến nhà, thu dọn đơn giản một chút rồi đi xuống dưới lầu ăn cơm tối. Dđienn damn leie quyýdon.

Hiển nhiên hôm nay ông Hà đi chơi rất vui vẻ, lúc ăn cơm còn ư ử hát theo giọng ca Phượng Hoàng trong truyền thuyết.

“Bà xã ~”

Hà phu nhân ngước mắt lên mí mắt vén lên, “Ừ hử?”

Hà Phỉ Phỉ cười thiếu chút nữa thì bị sắc. Cô che miệng lại, rất vất vả mới nuốt xuống rồi bắt đầu vỗ bàn mà cười, “Ba mẹ, hai người ăn ý một trăm phần trăm luôn, con không sợ hai người kiêu ngạo đâu, thật đó.”

Hà phu nhân cau mày, “Con gái con đứa, lúc cười mà đập đập bàn, không ra dáng con gái gì hết.”

Lão Hà cười híp mắt nhìn Hà Phỉ Phỉ, “Con gái, hôm nay ở trong công ty như thế nào? Tiểu Cố có chăm sóc cho con không?”

Hà Phỉ Phỉ nói qua loa: “Rất chăm sóc.”

Hà phu nhân nói trúng tim đen, “Con gái ông khi nào thì cần người khác chăm sóc, nó không khiến cho người khác nổi nóng là đã mừng làm rồi.”

Hà Phỉ Phỉ vừa nghe, bất mãn nói, “Làm gì có ai nói con gái nhà mình như vậy, mẹ, đến cuối cùng thì con là cái gì của mẹ?”

“Mẹ kiếp đầu óc tối dạ quá.”

Hà Phỉ Phỉ:…… (#‵′)凸

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN