Vả Mặt Nữ Phụ Bốp Bốp Bốp! - Chương 39: Vả mặt nữ tiên chí tôn (18)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
58


Vả Mặt Nữ Phụ Bốp Bốp Bốp!


Chương 39: Vả mặt nữ tiên chí tôn (18)


Edit: Brown Bảo Bối

Beta: Há Cảo

– ———❤———-

Lời đồn lúc truyền đến tai Hạ Vũ, ả là “đương sự”, tất nhiên là không tin, thậm chí còn xì mũi coi thường, đoán không biết người nào nhàm chán như thế lại truyền ra lời nói đó.

Tuy rằng ả rất thích Quân Vô Thanh, nhưng tuyệt đối sẽ không vì Quân Vô Thanh mà vứt bỏ tình nhân của mình, lại càng không ra tay đối phó với bọn họ, trừ khi những người này phản bội mình trước, giống như Lâm Trạch!

Hơn nữa, phẩm hạnh Quân Vô Thanh là cái dạng gì, ả tự nhận là vẫn hiểu biết một hai, người này nếu có cảm tình với nàng, sao có thể lựa chọn rời đi!

Ả nhìn cũng thấy, Quân Vô Thanh thật sự rất nhạt nhẽo, hoàn toàn là một loại tiên vô dục vô cầu, người như vậy, cho dù là làm nhục hay khẩn cầu, chỉ cần hắn không để ngươi ở trong mắt, cũng không thể nào lọt vào mắt xanh của hắn.

Cho nên Hạ Vũ không quan tấm đến, hơn nữa trước đây được đám người Lâm Trạch bao dung, nuông chiều. Hạ Vũ đương nhiên sẽ không đi để ý tâm tình hay cảm nhận của bọn họ, càng không có chuyện đi giải thích với họ đầu tiên.

Cứ như vậy, hiểu lầm lại càng lớn!

Vì vậy, Quân Vô Thanh từng bước một đẩy Hạ Vũ vào vực sâu, làm cho ả rời xa người thân, tất cả tình nhân đều bỏ ả mà đi!

Nhưng nếu lúc này Hạ Vũ có thể phát hiện vấn đề, cũng chủ động giải thích hiểu lầm, chân thành nói chuyện cùng mọi người, có lẽ một ít hiểu lầm đều có thể giải trừ!

Dù sao bố cục này của Quân Vô Thanh không có gì tuyệt diệu, đơn giản chỉ là làm cho mọi người hiểu lầm nhau, thiên tín thiên nghe*.

(*) Tin tưởng, phán đoán đều bị lệch khỏi quỹ đạo.

Chỉ cần bọn họ bình tĩnh, ôn hòa nhã nhặn phân tích lại sự tình sẽ lập tức phát hiện trong đó có vấn đề, cũng có thể biết được là bị người ta hãm hại!

Nhưng mà Hạ Vũ và những nam nhân đó thiếu chính là tin tưởng, bàn bạc, và nói chuyện. Dù sao có nhiều nam nhân như vậy, muốn đoàn kết đúng là quá khó khăn!

Hơn nữa, Quân Vô Thanh tiếp tục mở ra cửa ải, lại cho người bắt Lâm Trạch, nhốt trong địa lao, tra tấn ngày đêm!

Bởi vì “Bỉ Dực Song Phi”, tra tấn hắn chính là tra tấn Hạ Vũ.

Cho nên cảm giác được thời điểm tính mạng mình bị đe dọa lần nữa, Hạ Vũ chọn một địa phương để ẩn nấp bế quan, tạm thời không để ý tới phân tranh.

Cứ như vậy, Hạ Vũ đã mất đi cơ hội giải thích hiểu lầm cuối cùng!

Đến giờ, tình nhân bỏ ả mà đi, hơn nữa kết cục hận ả thấu xương đã định sẵn!

Nhưng Hạ Vũ căn bản không biết chuyện này bởi vì ả đem toàn bộ tinh lực tập trung ở trên cơ thể, muốn tìm ra mình rốt cuộc trúng bí thuật gì!

Nhưng cuối cùng, dù ả tra xét thế nào, vẫn không thu hoạch được gì, đúng là không có vấn đề gì cả!

Nói đến đặc điểm của Bỉ Dực Song Phi, chỉ có thử dùng đan dược lên một người, ảnh hưởng thân thể người đó, mà người còn lại cũng bị ảnh hưởng, còn không thì không thể tra ra được nguyên nhân!

Trong một đoạn thời gian Hạ Vũ bế quan, bởi vì không tìm thấy ả, cho nên tình nhân kết hợp lại, đầu tiên là diệt trừ Huyền Vũ tông mà ả thành lập, đệ tử chết thảm, trốn tránh

Toàn bộ tông môn cũng bị tàn phá hết, đan dược, pháp khí, linh thạch có được đều bị cướp bóc không còn, mà ngay cả linh thảo đều không để lại cho Hạ Vũ!

………………………………

“Lương Lương, thân thể này của cô chỉ là tạp linh căn, tu luyện thế nào cũng sẽ không có tiến triển quá lớn.” 9957 xem cô tu luyện, ở một bên dội nước lạnh.

“Ta muốn đổi lại thân thể.” Hạ Lương không vận hành pháp công, mở miệng nói.

“Cô muốn đổi lại với Hạ Vũ một lần nữa? Vấn đề này, tôi cảm thấy tốt nhất cô nên bàn bạc với Quân Vô Thanh một chút, dù sao tôi thấy hắn có vẻ rất thích thân thể này, mỗi ngày ôm ôm cắn cắn, nếu cô thay đổi, tôi sợ hắn sẽ không quen, ha ha~” Cả người 9957 phơi phới nói.

Ái chà! Hai người này không biết xấu hổ, cả ngày làm chuyện ngượng ngùng đó, hệ thống nó nhìn mỗi ngày, thật sự rất ngại.

Nhưng nó cực kỳ thích nghe ngóng tình hình này, trước kia tranh luận, quả nhiên không sai tí nào!

Cảm tình này… “ngủ” mới đến được.

Trải qua một đoạn thời gian, kế hoạch cải tạo Lương Lương đã được 10%, cái tiến độ này làm cho 9957 mỗi ngày vui vẻ uốn éo thân mình, hát hò, phơi phới quá xá.

Hạ Lương nghe 9957 nói như vậy, đáy lòng dâng lên cảm giác khác thường, có chút ngọt ngào, có chút ngượng ngùng.

Nhớ tới Quân Vô Thanh, bây giờ hắn không ở bên cạnh làm cho Hạ Lương nổi lên xúc động muốn đi tìm hắn.

Không có hắn bên cạnh đúng là cảm thấy thiếu gì đó, ngay cả vận hành pháp công cũng không thể nào tịnh tâm được.

“Ừ. Ta đi hỏi hắn một chút.” Hạ Lương gật gật đầu, mặt không chút thay đổi, lãnh đạm nói.

Nhưng cảm xúc trong mắt cô bán đứng nhan sắc ảm đạm vì có tia chờ mong, mà long lanh có thần, sáng chói như ngôi sao.

Bên trong chính điện, Quân Vô Thanh đang nghe thuộc hạ báo cáo, đột nhiên khóe miệng cong lên một chút ý cười, chỉ một lúc mà một thân lạnh nhạt thờ ơ biến mất tăm làm cho người ta thấy cảnh tượng giống như trăm hoa đua nở, cực kỳ đẹp đẽ.

Tiểu Thất đang nói chuyện nhìn thấy tôn chủ như vậy, vẻ mặt sửng sốt, lập tức cúi đầu, không dám nhìn nữa mà phóng ra tinh lực điều tra xung quanh.

Quả nhiên!

Là Hạ Lương tới.

Cũng chỉ có nàng mới có thể làm cho tôn chủ lộ ra cảm xúc như vậy, bỏ xuống vẻ lạnh lùng hờ hững, phóng thích toàn bộ dịu dàng, chỉ vì một mình nàng mà thôi!

“Tôn chủ, sự việc là như vậy, thuộc hạ cáo lui!” Tiểu Thất cũng không dám ở lại chỗ này quấy rầy tôn chủ ở chung với vị nào đó.

“Ừ.” Quân Thanh thờ ơ gật đầu.

Bây giờ tâm tư của hắn đều đặt trên người Hạ Lương, trong lòng có một ít chờ mong, đây là lần đầu tiên hai người tách ra mà Hạ Lương chủ động tới tìm hắn.

Vốn muốn ngồi ngay ngăn ở trên ghế, chờ nàng gõ cửa vào, nhưng lại đợi không kịp!

Thân hình vừa động, Hạ Lương vừa mới giơ tay lên muốn đẩy cửa thì Quân Vô Thanh đã mở cửa ra, kéo nàng ôm vào lòng.

“Tại sao lại tới đây? Nhớ ta sao?” Quân Vô Thanh vùi đầu ở cổ nàng, ngửi hơi thở trên người nàng, hít sâu một hơi, nhìn như con chó trung thành, đâu còn giống bộ dáng tiên quân lạnh nhạt nữa.

Hạ Lương bị hơi thở hắn phun ra làm cho ngứa, tuy rằng khóe miệng không nhếch lên nhưng đáy mắt lộ ra mỉm cười, một đôi mắt long lanh sáng rỡ đầy màu sắc nhìn đẹp vô cùng.

“Lương Lương, nói cho ta biết, có phải nhớ ta hay không?” Quân Vô Thanh giống như lúc trước, mỗi lần đều phải hỏi ra đáp án mới thôi.

Cho dù Hạ Lương tạm thời không trả lời cũng không gấp, dù sao thì hắn có rất nhiều cách có thể “bức” Hạ Lương nói ra.

-15.3.2020-

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN