Sắc trời tối dần, đường phố vốn dĩ ồn ào vào ban ngày lâm vào yên tĩnh, mấy con chuột nhỏ trốn trong cống thoát nước vào ban ngày sột sột soạt soạt chạy ra tìm đồ ăn trong thùng rác. Một con chuột khá lớn chạy từ thùng rác đến khe hở của vách tường, trong miệng nó ngậm một thứ gì đó màu đen, âm thanh nhai nuốt khe khẽ vang lên.
Lúc này, một tên lang thang kéo chiếc túi ni lông lớn từ bên ngoài hẻm nhỏ đi đến, con chuột lớn nọ dường như không hề sợ con người, tiếp tục gặm đồ ăn trong miệng nó.
“A?”
Tầm mắt của tên lang thang dừng trên người con chuột một chút.
“Miếng thịt lớn như vậy lại ném đi, con người bây giờ đúng là…”
Miệng hắn một bên lải nhải nói, một bên buông chiếc túi trong tay xuống, đi về phía con chuột trong góc.
– —
Sáng hôm sau, trước một tiệm bán bánh bao dưới lầu, một người kéo tay một người khác.
“Nghe gì chưa? Tối hôm qua ở đường Tùng Thạch đã xảy ra chuyện, tên lang thang sống ở đó bị dọa choáng váng luôn rồi.”
“Chuyện này có gì kỳ lạ đâu? Con phố đó không phải vẫn thường xảy ra chuyện à? Mấy tên lang thang đáng ra phải thấy quen rồi chứ.”
“Lần này không giống vậy. Lần này….”
Giọng nói của người nọ nhỏ hơn một chút.
“Lần này người đó chết rồi. Nghe nói khi phát hiện thi thể, trong cơ thể người đó không có lấy một giọt máu nào, lũ chuột còn gặm mất một nửa cánh tay của thi thể nữa kìa.”
“Một giọt máu cũng không có? Có phải anh đang lừa tôi đúng không? Chẳng lẽ do quỷ hút máu làm ra? Đừng đùa nữa.”
“Thật đó! Tôi đùa anh làm gì?”
…..
Tiếng nói của hai người càng ngày càng xa, bà chủ mập mạp của tiệm bánh bao nhìn thiếu niên trẻ tuổi đội mũ lưỡi trai đứng trước mặt.
“Nhóc con, mua bánh bao à? Bánh bao nhân thịt mới ra lò, 1 đồng rưỡi 1 cái.”
“Vâng, lấy 3 cái bánh bao thịt.”
Lăng Sơ Nam lấy ra 5 đồng đưa cho bà chủ.
“Không cần thối lại. Xin hỏi một chút, đường Tùng Thạch ở đâu vậy?”
“Ở phía đông hẻm nhỏ thứ ba.”
Bà chủ tiệm bánh bao nhận được 5 đồng liền có chút vui vẻ.
“Nhưng mà tôi nói trước, ở đó phong thủy không tốt, bình thường có không ít chuyện như cướp bóc đánh nhau xảy ra, nghe nói tối hôm qua còn xảy ra án mạng, đúng là đáng sợ mà.”
Nói xong bà chủ nhìn gương mặt của Lăng Sơ Nam.
“Ai da tên nhóc này lớn lên cũng đẹp quá nhỉ, nghe dì nói này, ban đêm nhất định đừng đến cái hẻm nhỏ đó. Tháng trước có một thiếu niên trẻ tuổi bị hai tên côn đồ hành hạ đến chết ở con phố đó, đúng là ác độc mà.”
Rời khỏi một con phố, Lăng Sơ Nam đem bánh bao đưa cho nhóc ăn xin đang nuốt nước miếng nhìn vào túi nilon trong tay cậu. Nhóc ăn xin sợ hãi nhìn cậu một cái, nhận lấy bánh bao, nhỏ giọng nói cảm ơn, sau đó ăn ngấu nghiến, còn lại hai cái bánh bao liền cẩn thận cất vào trong ngực, nhanh chóng chạy vào con hẻm bên cạnh.
Lăng Sơ Nam nhìn chằm chằm về phương hướng nhóc ăn xin biến mất, đứng yên vài giây, cậu giơ tay sờ sờ miệng mình, cảm thấy yết hầu có chút khô khốc.
“098, ta có chút đói bụng.”
“…..”
Đây là thế giới hiện đại có bối cảnh quỷ hút máu, khó khăn chính là đây là cốt truyện nữ chủ, là thể loại một nữ chính được ghép với rất nhiều nam chính. Lúc Lăng Sơ Nam vừa nhìn thấy thể loại này còn có chút ngạc nhiên.
Nữ chính là một sinh viên bình thường, nhưng cô ta lại có thể nhất cực kỳ hấp dẫn với quỷ hút máu, mà bạn trai thanh mai trúc mã của cô ta lại là thợ săn quỷ.
Đây không phải là loại cốt truyện trừng trị kẻ ác hướng thiện, mà là một bộ ngôn tình làm tất cả mọi chuyện vì tình yêu, cho nên không thể dùng logic bình thường để đọc nó. Vì vậy nữ chính không hề ở bên cạnh người bạn trai thanh mai trúc mã ôn nhu của mình mà lại tương thân tương ái với quỷ hút máu đã gián tiếp hại chết bạn trai.
Thân phận hiện tại của Lăng Sơ Nam là vị bạn trai thanh mai trúc mã của nữ chính, cậu ta tên là Thư Nhất Hành. Ngay tối hôm qua, vị thợ săn quỷ này đã chiến đấu một trận với nam chính thứ nhất, vì bảo vệ nữ chính, cậu ta đã bị nam chính là thân vương(thân thích với vương/vua) cắn một cái.
Cậu ra che giấu chuyện bị thương, sau khi đưa nữ chính về nhà liền tự sát.
Đương nhiên, trong cốt truyện Thư Nhất Hành tự sát không thành công, bởi vì mất máu quá nhiều mà hôn mê bất tỉnh. Sau khi tỉnh lại, vì lực lượng trong cơ thể cậu ra hoàn toàn đối nghịch với lực lượng của quỷ hút máu, cậu ta liền mất đi lý trí, trở thành huyết cuồng ma, thậm chí thiếu chút nữa đã gi3t ch3t nữ chính. May mắn cậu ta kịp thời tỉnh táo lại, nữ chính mới thoát được một kiếp.
Nhưng sau đó cho dù cậu ta mất đi ký ức, nhưng vẫn luôn nhớ kỹ việc nam chính là kẻ địch của mình. Khi đó nam chính và nữ chính thông đồng với nhau, đã từng là người yêu, Thư Nhất Hành vẫn nhớ ra nữ chính, sâu trong lòng cậu ra vẫn luôn yêu cô ta. Khi cậu ta bị nữ chính tụ tay gi3t ch3t, câu cuối cùng mà cậu ta nói với nữ chính lại là “đừng tin lời những tên quỷ hút máu đó”.
Bởi vì không có quỷ hút máu nào lại chân chính xem con người là người yêu.
Tiếc là nữ chính lại không nghe theo.
Lúc Lăng Sơ Nam xuyên đến là lúc Thư Nhất Hành vì mất máu mà ngất đi, khi cậu tỉnh dậy miệng vết thương đã khép lại. Hơn nữa, không biết có phải là do có vật tên dung hợp kia hay không, mà năng lượng trong cơ thể cậu lại không hỗn loạn giống như nguyên chủ, thậm chí năng lượng đang có lại dung hợp với nhau, trở thành một loại lực lượng mới, sử dụng cũng không có trở ngại gì.
Nhiệm vụ hiện tại là ngăn cản không cho nữ chính ở bên cạnh bất kỳ quỷ hút máu nào.
Bề ngoài nhìn qua đây là một nhiệm vụ rất đơn giản. Kế đó Lăng Sơ Nam tổng hợp số lượng và chất lượng của nam chính một chút, nhớ kỹ thời gian và địa điểm xuất hiện, cuối cùng quyết định sẽ tìm nguyên nhân từ trên người nữ chính. Sở dĩ cô ta có thể trở thành miếng mồi thơm ngon trong mắt quỷ hút máu hoàn toàn là vì thể chất đặc biệt của cô ta, nếu loại bỏ thể chất đặc biệt đó, cô ra cũng chỉ là một cô gái bình thường.
Đương nhiên, chuyện này hoàn toàn không hề đơn giản, bởi vì Lăng Sơ Nam không biết rốt cuộc thứ gì đã tạo ra nguyên nhân này, trong cốt truyện cũng chưa hề nói qua.
Hiện tại, Lăng Sơ Nam muốn đi xem vị nam chính quỷ hút máu thân vương tối hôm qua. Thời kỳ này nam chính vẫn còn rất suy yếu, mặc dù tối hôm qua hắn đã hút máu của một người, nhưng sau đó bị Thư Nhất Hành đả thương không nhẹ, trong cốt truyện ngày hôm sau hắn nằm ở gần đó được nữ chính đi ngang qua mang về nhà.
Từ chuyện này xem ra, ngay cả khi tối hôm qua nữ chính không nhìn thấy gương mặt của nam chính, thì đối với một người đàn ông khả nghi đang bị thương, cô ta lại không hề có một chút cảnh giác nào. Cũng không biết là cô ta đơn thuần hay là ngu xuẩn nữa.
Hiện tại đường Tùng Lộ đã bị cảnh sát phong tỏa, thi thể bên trong đã bị đem đi, tên lang thang cũng bị mang về hỗ trợ điều tra, chỉ còn lại vài người cảnh sát mặc cảnh phục lục tìm trong thùng rác hôi thối tìm gì đó.
Quần chúng vây xem bởi vì không chịu nổi mùi hương nồng nặc kia mà đứng ra xa 10 mét, Lăng Sơ Nam chỉ nhìn thoáng qua một chút liền lui đi. Trong lúc cậu quan sát, một vài người hóng chuyện lộ ra mạch máu trên cổ, kể từ khi cơ thể này biến thành quỷ húy máu, khứu giác của cậu trở nên vô cùng nhạy bén, đứng cách mấy chục mét bên ngoài đã có thể ngửi được hương vị máu của đối phương.
Chuyện khiến Lăng Sơ Nam có chút buồn rầu chính là, cậu rõ ràng đã đói đến nỗi không chịu được, nhưng máu tươi của những người này hoàn toàn không dậy nổi h4m muốn của cậu, cậu là một con quỷ hút máu kén ăn.
Lúc này, điện thoại trong túi cậu vang lên, trên màn hình hiển thị là “Người yêu”, cánh tay Lăng Sơ Nam run lên, thiếu chút nữa đã buông điện thoại ra.
“Ký chủ, có lẽ là nữ chính gọi đến.”
098 kịp thời nhắc nhở. Phần sau của thế giới kia, trên cơ bản mỗi lần Lăng Sơ Nam nhìn thấy Phó Tiện Chi liền nhũn chân, hiện tại đã hình thành thói quen.
Hơn nữa, vừa hay có một thế giới người nọ đã đổi biệt danh trong điện thoại của Lăng Sơ Nam thành “người yêu”, vừa nãy run lên hoàn toàn là phản xạ có điều kiện.
Lăng Sơ Nam một bên nhận điện thoại, một bên trả lời trong lòng.
“Đương nhiên ta biết là nữ chính.”
Đối với ký chủ khẩu thị tâm phi của mình, 098 đã sớm nhìn quen, nhanh trí duy trì im lặng.
“Nhất Hành, anh mau đến giúp em với, vừa nãy em nhìn thấy một người ở gần nhà em.”
Giọng nói nhẹ nhàng của nữ chính truyền đến từ điện thoại.
“Hôm qua ba mẹ đã ra ngoài du lịch rồi, không biết khi nào mới quay về, anh ta bị thương rất nặng, em rất sợ.”
“Được rồi, trước hết em cứ cách xa anh ta một chút, anh lập tức đến đó ngay.”
Lăng Sơ Nam một bên trả lời, một bên đi về phía nhà nữ chính, trên đường còn thuận tay mua cho cô ta một phần ăn sáng.
Nhà của Tô Tử Kỳ cách nơi Lăng Sơ Nam đang ở hiện tại hai con phố, có điều khi nhỏ Thư Nhất Hành là hàng xóm của nữ chính, hiện tại bọn họ còn đang ở căn hộ trên lầu nữ chính.
Đây là một tiểu khu cũ kỹ, mặt đất phủ đầy đá cuội, mặt trời nhô lên, một vài người già ở dưới sân tiểu khu uống trà đánh cờ, Lăng Sơ Nam kéo thấp mũ xuống, nhanh chóng bước vào cánh cửa sắt thứ hai.
Không thể không nói, là nữ chính, quả thực Tô Tử Kỳ có lực hấp dẫn trí mạng đối với quỷ hút máu. Lăng Sơ Nam vẫn chưa lên lầu, liền ngửi được một mùi hương đặc biệt, hấp dẫn đến nỗi ngay cả quỷ hút máu không thuần khiết như cậu cũng bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
“Nhất Hành, anh đến rồi!”
Mở cửa chính là một tiểu mỹ nhân xinh đẹp thuần khiết khoảng 17-18 tuổi, thấy Lăng Sơ Nam đến, ánh mắt của cô ta liền sáng lấp lánh.
“Ừ.”
Lăng Sơ Nam đem bữa sáng trong tay đưa cho cô ta.
“Bữa sáng của em.”
Sau đó nhìn về phía soái ca đang nằm im trên sô pha trong phòng khách.
“Là anh ta à?”
“Đúng vậy, sáng sớm hôm nay lúc em ra ngoài chạy bộ, nhìn thấy anh ấy nằm ở bên góc đường, còn cầu cứu em nữa.”
“Cho nên em liền đưa anh ta về nhà?”
Lăng Sơ Nam cau mày.
“Em có nghĩ đến việc lỡ như anh ta là người xấu thì làm sao không?”
“Em… em chỉ có chút không nỡ, anh ta trông có vẻ rất khó chịu.”
Tô Tử Kỳ có chút ủy khuất.
“Không phải bây giờ anh đã đến rồi sao? Anh ta cũng đâu có làm hại em…”
“Anh nói là lỡ như. Em nhìn đi, anh ta mặc một bộ đồ đen thui.”
Nói xong, Lăng Sơ Nam liền chỉ chỉ hình xăm trên cánh tay đối phương.
“Còn xăm mình, vừa nhìn liền biết không phải người tốt lành gì.”
“Anh nói đúng.”
Cô gái nhỏ đơn thuần lập tức bị thuyết phục.
“Vậy bây giờ phải làm sao đây? Em đã đem anh ta về nhà rồi.”
“Có vẻ anh ta bị thương không nhẹ, nếu anh ta chết ở nhà em, chúng ta sẽ không tránh khỏi liên quan, để anh đưa anh ta đến bệnh viện.”
Lăng Sơ Nam đi lên, đem nam chính thứ nhất vẫn còn trong trạng thái hôn mê khiêng lên vai.
Nghe vậy Tô Tử Kỳ liền bỏ bữa sáng xuống.
“Để em đi với anh.”
“Không sao đâu.”
Lăng Sơ Nam xoa xoa mái tóc của Tô Tử Kỳ.
“Em ngoan ngoãn đợi ở nhà, lát nữa anh sẽ về thôi, sau này anh sẽ dọn về đây.”
“Thật vậy à? Vậy thì tốt quá!”
Vẻ mặt Tô Tử Kỳ đầy hớn hở, nháy mắt liền vứt nam chính thứ nhất sang một bên.
“Em ăn sáng trước đi, trưa nay anh muốn ăn thịt bò xào cà chua.”
Lăng Sơ Nam khiêng nam chính ra bên ngoài.
“Được, lát nữa em sẽ đi mua đồ ăn!”
Tư thế khiêng người của Lăng Sơ Nam rất nhẹ nhàng, có điều động tác của cậu lại không chút nào ôn nhu, trên người cậu được bao phủ một tầng hắc ám chi lực, trong khoảng thời gian ngắn có thể khiến người khác không chú ý đến mình. Sau đó mới đi ra ngoài tiểu khu.
098: “Ký chủ, ngài thật sự muốn đưa hắn đến bệnh viện sao?”
Ký chủ trở nên tốt bụng từ khi nào vậy?
Vừa dứt lời, 098 liền nhìn thấy Lăng Sơ Nam dừng lại bên cạnh một con mương hôi hám không người, buông nhẹ tay. Nam chính quỷ hút máu thân vương vốn dĩ được cậu khiêng trên vai phịch một tiếng lăn vào đó.
– —