Vai Chính Công Thụ Sao Lại Đánh Nhau Vì Mình?! - Chương 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
50


Vai Chính Công Thụ Sao Lại Đánh Nhau Vì Mình?!


Chương 18


Chương 18: Đồ đồi bại về đạo đức! Một alpha chen chân vào tình cảm của người khác!

“Nghỉ ngơi tại chỗ mười phút!”  

Theo lệnh của sĩ quan huấn luyện, các alpha đang đứng thẳng nháy mắt thả lỏng, ngồi xuống đất nghỉ ngơi.  

Hôm nay là ngày huấn luyện quân sự thứ ba, hầu hết alpha đều đen một vòng, chỉ riêng Tạ Như Hành trắng đến mức phát sáng.  

Lục Lữ nhìn thấy kem chống nắng Tạ Như Hành đang dùng, thuận miệng nói: “Em trai tôi cũng dùng nhãn hiệu này. Mỗi lần chỉ nặn một chút ra móng tay, rất keo kiệt.”  

”Em trai của cậu cũng…chú ý như vậy” Cừu Ngôn vốn muốn nói khí chất omega, nhưng anh Tạ alpha nhất* lại bôi kem chống nắng trước mặt anh ấy.

(*giống kiểu nói menly nhất, thẳng nhất)

  

(Bít kem chống nắng đó là bồ tuii mua khum mà nói😏)

“Em trai tôi là omega.” Lục Lữ đáp.  

“Vậy là không tốt nha Tiểu Lữ, tại sao cậu không nói cho chúng tôi biết cậu có em trai là omega!” “Phải đó phải đó!”  

“Cút cút cút.” Lục Lữ lớn giọng nói: “Các cậu đừng đánh chủ ý lên người em trai tôi, Học viện Lễ nghi bên cạnh có nhiều omega như vậy, nếu cô đơn thì tự mình theo đuổi đi.”  

Nhắc đến omega của Học viện Lễ nghi, nhóm alpha đột nhiên chìm vào im lặng ngắn ngủi.  

Mặc dù đội cổ vũ chỉ xuất hiện trong ngày đầu tiên và cuối cùng của đợt huấn luyện quân sự, nhưng họ không ngừng để lại ấn tượng sâu sắc cho nhóm alpha không này.  

Một lúc sau, có người nhắc tới Đường Bạch, một đám alpha đều mở máy hát.   

(buôn dưa lê time)

“Omega tên Đường Bạch đó thật sự rất dễ thương. Bộ dạng xinh đẹp, giọng nói hay, tính cách thú vị, chính xác là mẫu người lý tưởng của tôi.”

“Đúng…cũng là mục tiêu ngắm bắn của tôi.”

“Không biết pheromone của cậu ta có mùi gì, thật muốn ngửi một lần.”

“Ài, không dám theo đuổi, gia thế của cậu ấy quá cao, nếu cậu ấy là omega thường dân thì tốt rồi.”   

“Tôi mơ ước tìm được một omega như vậy làm vợ, tôi nguyện ý ăn cám nuốt rau rừng*, toàn bộ tiền lương đều giao hết cho em ấy, chiều chuộng em ấy cả đời! “

(*miêu tả cuộc sống nghèo khổ, vất vả)

(welcome to bà cụ Tứ’s home, free nồi chè khoán 100% cám heo)  

“Tôi cảm thấy Đường Bạch có tình ý với khoa cơ giáp của chúng ta. Cậu ấy đã hướng khoa cơ giáp tung hoa hai lần.” Một alpha yếu ớt nói.  

“Đúng, đúng, đúng! Tôi cũng muốn nói cái này! Tôi xem lại đoạn phát sóng trực tiếp, tôi còn phát hiện cậu ấy nháy mắt với phương trận của chúng ta!!!” Một tên ngốc nào đó xem đi xem lại đoạn cut phát sóng trực tiếp của Đường Bạch nói như vậy.  

Là người biết Đường Bạch đưa hộp cơm cho Tạ Như Hành, Cừu Ngôn cười nhạo nói: “Các cậu đừng tự kỷ, nhìn xem người đẹp trai nhất trong phương trận của chúng ta là ai?” Là anh Tạ của tôi! Anh Tạ của tôi! Anh Tạ! ! !  

Nói xong Cừu Ngôn còn chân chó nhìn về phía Tạ Như Hành, vốn dĩ anh không mong chờ Tạ Như Hành phản hồi gì, bởi vì mấy ngày nay có nhiều omega hỏi phương thức liên lạc của Tạ Như Hành, kết quả đều bị Tạ Như Hành từ chối.  

Không ngờ đôi mắt phượng ấy lại ánh lên một tia…tán thưởng nhìn anh!  

Cừu Ngôn lần đầu tiên vuốt mông ngựa thành công*, vui mừng rơi lệ! Anh cảm thấy mình không chỉ phát hiện ra cách ôm đùi thích hợp! Còn đoán được ứng cử viên cho chức chị dâu tương lai!

(*vuốt mông ngựa: a dua, nịnh hót)

  

“Quả thực, Đường Bạch còn đưa loa phát thanh cho anh Tạ của chúng ta.” Một alpha khác gãi đầu nói.  
Mặc dù các alpha nhìn chung đều tự tin vào ngoại hình của mình, nhưng mọi người thực sự bị khuôn mặt của Tạ Như Hành thuyết phục. Nghĩ đến việc Đường Bạch còn đem loa phát thanh đưa cho Tạ Như Hành, mời  Tạ Như Hành phát biểu, mùi chanh thoang thoảng bay ra từ một đống alpha đang đổ mồ hôi nhễ nhại dưới tiết trời nóng hổi.  

Hầu như tất cả các alpha có mặt đều hâm mộ nhìn Tạ Như Hành, chỉ có Cố Đồ Nam cau mày, đôi mắt xanh xám như bầu trời trước cơn bão.

Đây rõ ràng là hôn thê tương lai của gã, đám alpha này thèm muốn hôn thê của gã còn chưa tính, còn luôn miệng nói Tạ Như Hành và Đường Bạch là một đôi? !  

Về chuyện Đường Bạch đơn phương cắt đứt quan hệ với gã, Cố Đồ Nam trong cơn tức giận theo bản năng không để ý tới.  

Gã cố gắng kiềm chế bản thân không nhìn tiểu nhân đắc ý Tạ Như Hành, nhưng vẫn có alpha hết lần này tới lần khắc đổ thêm dầu vào lửa: “Vậy thì alpha mạnh mẽ, cường đại như anh Tạ có thể khống chế được ớt ngọt nhỏ cá tính mạnh như Đường Bạch rồi, tôi hóng—“  
“Cậu ấy quả thật tùy hứng một chút.” Cố Đồ Nam đột nhiên nói, vẻ mặt bình tĩnh, giọng điệu bình tĩnh, cả người đều bình tĩnh đến mức như đang đọc một báo cáo học thuật nào đó.  

Nhưng chỉ có Cố Đồ Nam biết có một ngọn lửa quỷ dị đang bùng cháy trong lồng ngực mình, khiến gã cảm thấy nóng đến mức không thể bình tĩnh được.  

“Cậu ấy thích được người ta nuông chiều, rất trẻ con, kén ăn, yếu ớt, một đống tật xấu. Nhìn có vẻ tế nhị, thực tế là uống sữa nhanh còn bị sặc, thích quần áo và trang sức đẹp, thích nghe nhạc kịch, thích……….. ”  

Trong đầu hiện lên những cảnh đi chơi với Đường Bạch, quả thực là một omega tùy hứng đến cực điểm. Lần đầu tiên gặp mặt, nghe xong tiêu chuẩn chọn bạn đời của gã, cậu ấy không chịu thua kém bẻ ngón tay nói ra các tiêu chuẩn lựa chọn bạn đời của chính mình.  
—— “Tôi muốn một alpha dịu dàng quan tâm tôi, không được nổi giận với tôi, không được nói nặng lời với tôi, không để tôi làm việc bẩn thỉu, không được lạnh nhạt với tôi, có đồ ăn ngon và thứ gì chơi vui nhất định phải để cho tôi, cưng chiều tôi, yêu thương tôi và bảo vệ tôi cả đời.”  

Cậu một hơi nói một chuỗi dài, cầm cốc uống một ngụm sữa, uống rất nhanh, một vòng sữa dính trên môi.  

Họ cùng nhau đi dạo, dọc đường trời đổ mưa to tầm tả, omega nhỏ nhé kia không muốn để cho đôi giày mới của mình bị nước bùn làm bẩn, dứt khoát cởi giày, một đường lảm nhảm: “Cố Đồ Nam, chân của tôi nhất định sẽ bị cỏ cắt trúng.”

  

“Tất cả là lỗi của cậu, lúc đầu nói muốn xem nhạc kịch, nhưng cậu lại đến muộn. ”

  

Omega nhỏ đang than thở nửa chừng đột nhiên dừng lại, chân trần đạp lên vũng nước bên cạnh, làm nước bùn bắn tung tóe lên người gã rồi cười hì hì chạy đi: “Tôi không chơi với anh nữa, anh có thể tự mình đi dạo~”  
Omega nhỏ nhắn vẫn luôn hoạt bát, đôi mắt sáng lấp lánh nở nụ cười, giọng nói ngọt ngào mềm mại, hiện lên trong trí nhớ của gã một cách sống động.

Cậu nói làm cơm hộp tiện lợi cho gã ăn, nói mang một quyển sách tặng cho gã, nói: “Cố Đồ Nam, anh không nên là người như vậy.”  

Cuối cùng dừng lại hình ảnh omega cầm loa nhỏ đứng trên đài, sườn mặt nghiêm túc lạnh lùng nói Tần Tuấn nhận lỗi, khuôn mặt thanh tú như được ông trời ưu ái ban cho, đến cả mái tóc cũng có vẻ phát sáng.  

Cố Đồ Nam dừng một chút, sau đó nhẹ giọng nói: “Nhưng cậu ấy độc lập, tự mình cố gắng, là một…omega ưu tú.”  

Đám alpha: “???”  

Một alpha nhịn không được hỏi: “Sao cậu hiểu rõ Đường Bạch quá vậy?”

Cố Đồ Nam bình tĩnh nói: “Bởi vì tôi là hôn phu của cậu ấy.”
“À, vốn dĩ là….cái gì?!” Alpha kia mắt cả kinh trừng lớn, không thể tin nhìn Cố Đồ Nam.

  

Cố Đồ Nam trước giờ không thích Đường Bạch, cũng chưa từng nói với bạn cùng lớp về mối quan hệ của mình với Đường Bạch, hơn nữa bọn họ mới bắt đầu đi học, bạn học cũng chưa biết nhiều nên lời nói của Cố Đồ Nam chẳng khác gì một quả bom. Ầm một tiếng làm mọi người tỉnh mộng!  

Cừu Ngôn lắp bắp xác nhận: “Đường, Đường Bạch là hôn thê của cậu?” Còn anh Tạ của tôi thì sao? !  

Cố Đồ Nam nhìn vẻ mặt kinh ngạc của mọi người xung quanh, đặc biệt là sau khi nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Tạ Như Hành, toàn bộ phiền muộn trong lồng ngực đều tan biến.

Cố Đồ Nam hãnh diện gật đầu, làm bộ lơ đãng nói: “Lần trước cậu ấy còn đến nhà ăn của trường chúng ta đưa cơm hộp cậu ấy tự tay làm tặng cho tôi, chẳng qua tôi không nhận nên làm cậu ấy tức giận.”
(cái nết giả bộ lơ đãng của hai ông cháu y chang nhau:))))

  

Đôi mắt xanh xám nhìn về phía Tạ Như Hành: “Cậu ấy cáu kỉnh nên tìm alpha nói chuyện phiếm, muốn tôi ghen. “  

Tạ Như Hành: ” … “  

Một alpha không biết sự thật thở dài: “Thật sự rất tùy hứng, nào có đạo lý bản thân nói chuyện phiếm với alpha khác trước mặt hôn phu của mình.”

Tạ Như Hành: ” ………… “  

Nhìn thấy khuôn mặt ngày càng đen cùng sát khí trong đôi mắt phượng đen kịt của Tạ Như Hành, Cừu Ngôn đau khổ cúi đầu—   

Đừng nói nữa, đừng nói nữa, cầu xin mọi người đừng nói nữa, vẻ mặt của anh Tạ thật sự rất đáng sợ! Hơn nữa nếu Đường Bạch là hôn thê của Cố Đồ Nam, vậy lúc nãy anh vừa mới vỗ mông ngựa đối với anh Tạ chẳng phải thành vỗ vào chân ngựa sao a a a a a? !  
“Vậy lần trước Đường Bạch đến đây cũng không để ý tới cậu là vì vẫn còn cáu kỉnh sao?” Alpha chưa từng yêu đương dùng thái độ muốn rút kinh nghiệm hỏi.  

Cố Đồ Nam không biết xấu hổ gật đầu: “Còn đang ầm ĩ, tính tình nóng nảy, không có biện pháp.”  

Tạ Như Hành: “………………”

  

Đây, con, mẹ, nó, là, có, ý, gì!A! A! A ——! ! !

  

Biểu cảm trên khuôn mặt tuấn mỹ tái nhợt trở nên sắc bén lạ thường. Chỉ cần một cái liếc mắt đã tràn đầy áp bách khiến người ta hết hồn. Càng đáng sợ hơn nữa là uy áp thuộc về alpha cao cấp lại đang ở bờ vực bạo phát, khí lạnh mơ hồ tràn ra dọa người ở gần Tạ Như Hành nhất là Cừu Ngôn lạnh cóng.

Cố Đồ Nam cả người thoải mái, ý vị thâm trường nói: “Là hôn phu phu thì nên bao dung. Tôi và cậu ấy môn đăng hộ đối. Ngoài nhau ra, chúng tôi không thể tìm thấy ai có điều kiện thích hợp như vậy.”  
Lệ khí không áp chế xuống được trong lòng Tạ Như Hành như đao chém loạn, chém con thú nhỏ đang không ngừng gào thét bị thương đầy mình.  

Nghĩ đến vẻ mặt của Đường Bạch, ngón tay hắn từng chút siết chặt, Tạ Như Hành hít sâu một hơi, cố hết sức thu hồi uy áp.  

Tức giận cái gì chứ…  

Mày có tư cách gì tức giận?  

Mày rõ ràng biết Đường Bạch là trà xanh, rõ ràng biết Đường Bạch có hôn phu, nhưng lại không khống chế được rung động của bản thân.  

Mày nên giận bản thân mày nhất! Đồ đồi bại về đạo đức! Một alpha chen chân vào tình cảm của người khác!

Tạ Như Hành giống như phân thành hai phe, phe lý trí đang phỉ nhổ chính mình, cố gắng mắng hắn tỉnh lại:  

Nhanh cắt đứt đi! Đừng đắm chìm trong cảm giác gì mà em sẽ đưa cơm cho anh! Quan hệ của hai người không đứng đắn, ngay cả muốn khoe em ấy mày cũng không dám khoe! Bản thân chỉ có thể ghen!  
Nhưng phần bản năng còn lại giãy ra khỏi trói buộc của lý trí, cười lạnh nói:

Chẳng qua là một vị hôn phu, không đánh dấu cũng không chứng nhận, ngay cả từ “tương lai” cũng không được gỡ bỏ, họ là loại quan hệ đứng đắn nào?  

Cố Đồ Nam nói mày là một công cụ ghen tuông thì mày thực sự coi mình là công cụ? Hôn phu tương lai Cố Đồ Nam mới là lá bài an toàn, còn mày mới là tình yêu đích thực!  

Hai nhân vật phản diện chiến đấu với nhau dữ dội, trong lúc nhất thời không phân cao thấp.  

Trầm mặc hồi lâu, Tạ Như Hành quyết định đợi kết thúc đợt huấn luyện quân sự ngày hôm nay, trực tiếp đi hỏi Đường Bạch xem mối quan hệ của họ là gì.

 

Tác giả có điều muốn nói:

Tiểu kịch trường:

Cố Đồ Nam: Tôi muốn làm cho Tạ Như Hành cảm thấy xấu hổ
Cố Đồ Nam:? ? ? Tại sao tôi lại làm thêm một đợt hỗ trợ nữa rồi

(mị đã trở lại gòi đâyyyyy(◍•ᴗ•◍)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN