Vai Chính Công Thụ Sao Lại Đánh Nhau Vì Mình?!
Chương 4: Em vừa nghĩ ra một cách tuyệt vời để trở thành tri kỷ của anh!
Nhìn không khí hòa hợp giữa Tạ Như Hành và Đường Bạch, sắc mặt Cố Đồ Nam vô cùng u ám, dù sao cũng không có alpha nào có thể vui vẻ để cho vị hôn thê của mình đội nón xanh*.
(*đội nón xanh: cắm sừng)
Tạ Như Hành không biết quan hệ giữa Cố Đồ Nam và Đường Bạch, thản nhiên liếc Cố Đồ Nam một cái.
Ánh mắt đố kỵ tôi chính là alpha có diễm phúc.
Tạ Như Hành nhẹ nhàng thu hồi tầm mắt, bình thản đánh giá khuôn mặt thanh tú đáng yêu của Đường Bạch, giữa alpha và alpha trời sinh không hợp, họ khó có thể thưởng thức giá trị nhan sắc của người cùng giới.
Tạ Như Hành thích Đường Bạch nũng nịu, là omega nhỏ nhắn dễ thương, vui vẻ đáng yêu lại còn hiền lành.
Thử hỏi có alpha nào lại từ chối mẫu hình omega mình thích chủ động bày tỏ với mình chứ?
Dù sao Tạ Như Hành cũng không thể.
“Em nhất định sẽ nấu thật ngon, còn nghiêm túc dạy anh lễ nghi!” Đường Bạch hận không thể hạ quân lệnh ngay lập tức, ánh mắt chân thành tha thiết, giọng nói kiên định, còn có bộ dạng đáng yêu làm tim Tạ Như Hành run lên.
Giọng nói Tạ Như Hành mang theo chút đùa giỡn: “Vô công bất thụ lộc*, sao cậu lại tốt với tôi như vậy?”
(*Vô công bất thụ lộc: không có công thì không dám nhận thưởng.)
Đường Bạch nghe vậy mớ tóc ngốc nghếch lập tức vểnh lên.
Tới rồi, tới rồi! Nếu đây là một cửa trong trò chơi, khẳng định là phân đoạn hỏi đáp nâng cao độ hảo cảm của nhân vật!
Đáp án tốt chính là chị em với nhân vật thụ chính, đáp án bình thường chỉ có thể là chị em plastic, đáp án kém cỏi thì ngay cả tiểu đệ cũng không có khả năng!
Lúc này, tất nhiên không thể nói những lời chân thành linh tinh như “Em hy vọng có thể chăm sóc anh thật tốt”, “cùng anh phấn đấu vì sự nghiệp bình quyền A O vĩ đại”. Dù sao thì cậu và Tạ Như Hành không thân cũng chẳng quen, dựa theo lòng cảnh giác cao độ của Tạ Như Hành, câu trả lời như vậy nhất định sẽ phản tác dụng.
Đại não Đường Bạch liên tục nhảy số, cố gắng suy nghĩ vấn đề theo góc nhìn của Tạ Như Hành.
Nhân vật thụ chính Tạ Như Hành là O giả A, bạn đồng hành trong sách đều là alpha, như quân sư, chiến hữu, bạn học, những nhân vật này có vô số vai phụ lao vào tranh đoạt, thường thì bọn họ vẫn có thể cùng Tạ Như Hành cùng nhau học tập, kề vai chiến đấu, khó có thể thay thế những vị trí này.
Thế thì cậu phải suy nghĩ vị trí của mình.
Tạ Như Hành có thiếu bạn bè là alpha không? Không thiếu!
Hắn thiếu chính là chị em omega tri kỷ!
Nhưng tại sao trong sách Tạ Như Hành không kết bạn với omega? Bởi vì Tạ Như Hành không thích phần lớn omega trong hoàn cảnh đó.
Trong sách, Tạ Như Hành kiêu ngạo từ trong cốt tủy, ngay cả alpha cũng chướng mắt, hơn nữa đối với omega cùng lắm là cảm thông và quan tâm kẻ yếu, muốn làm bạn với Tạ Như Hành trước hết phải nhận được sự đồng ý của hắn.
Vậy làm thế nào mới có thể nhận được sự đồng ý của Tạ Như Hành?
Có rồi!
Đường Bạch kích động vươn bàn tay nhỏ đang đeo chiếc nhẫn quang não đưa tới trước mặt Tạ Như Hành: “Thật ra, em có chuyện muốn nhờ nhưng không tiện nói, nếu không thì thêm thông tin liên lạc rồi nói? ”
Nhanh thêm em đi! Em vừa nghĩ ra một cách tuyệt vời để trở thành tri kỷ của anh!
(lưu số iem điii, khi nào có mở sòng loto thì gọi cho iemmm 🤙)
Đường Bạch tựa hồ đã suy nghĩ rất lâu, nhưng thật ra trong đầu rất nhiều suy nghĩ lướt qua, sự tình hiện tại trong mắt Tạ Như Hành lại là hình ảnh:
Omega xinh đẹp sau khi nghe ra ái muội trong lời nói của hắn, do dự vài giây, ánh mắt long lanh không ngừng lưu chuyển đánh giá hắn, khẽ cắn môi dưới hạ quyết tâm chủ động tấn công, dùng ánh mắt ngọt ngào, ái muội lại quyến rũ mở miệng xin phương thức liên lạc.
Con thú nhỏ trong lòng “oanh” một tiếng.
Ngón tay mảnh mai trắng tuyết chạm vào ngón trỏ thon dài đeo găng tay màu đen, nhẫn hoa hồng và nhẫn gai đặt cùng một chỗ, hình ảnh hài hòa đến kỳ lạ.
Âm thanh thông báo “ding dong ~” cho biết đã thêm thành công.
Đường Bạch vui vẻ rút tay về, cười híp mắt, cầm hộp cơm nhỏ vẫy tay tạm biệt Tạ Như Hành, “Lát nữa trò chuyện trực tuyến nhé!”
Tạ Như Hành nhếch môi gật đầu với Đường Bạch.
Sau khi nhìn thấy nhân vật thụ chính gật đầu, tâm trạng Đường Bạch rất tốt, cậu nóng lòng muốn trở thành bạn tốt với Tạ Như Hành, sau đó chăm sóc tốt thân thể Omega Light, hỗ trợ sự nghiệp của hắn!
Đường Bạch cười rạng rỡ quay đi, suýt chút nữa đụng phải Cố Đồ Nam, đối mặt với vẻ mặt thối của Cố Đồ Nam, nụ cười biến mất tại chỗ. (nụ cười đã tắt….cái này nổi lâu rồi, gần đây lại hot chung với vụ Kris Wu nữa)
“Tại sao muốn thêm Tạ Như Hành? Trên bàn ăn của hắn lại có cái gì kia?” Vẻ mặt Cố Đồ Nam u ám, trầm giọng hỏi.
Gã không thích vị hôn thê tiêu chuẩn này, nhưng không có nghĩa người khác có thể chạm vào đồ của gã.
Nghĩ đến bộ dạng cười khanh khách vừa rồi của Đường Bạch đối với Tạ Như Hành, một tia kiềm chế mưa giông bão táp hiện lên trong đôi mắt xanh xám.
Nhưng Đường Bạch hoàn toàn không sợ Cố Đồ Nam, cậu giống như mèo con hư hỏng, ngay cả trước mặt con sư tử hung tàn khát máu cũng không sợ hãi, bởi vì trong lòng có con mèo này, cho nên cậu cũng là sư tử. (sư tử và mèo cùng là họ Mèo)
Hừ, tôi rất nhanh sẽ trở thành omega tỷ muội thân thiết với nhân vật thụ chính, làm ơn tôn trọng tôi chút đi!
“Anh biết thế nào là tú sắc khả xan* không?” Đường Bạch khoanh tay trước ngực, đúng lí hợp tình nói : “Tôi thấy anh ấy rất đẹp, lúc ăn cơm hay lớn giọng tán dóc cũng đẹp, ngay cả quyền trong lúc ăn cơm nhìn người khác tôi cũng không có?”
(*Tú sắc khả xan: ý chỉ một người có tư sắc mỹ lệ mê người. Sắc đẹp thay được cho cơm.)
Bởi vì thái độ Đường Bạch quá đương nhiên, Cố Đồ Nam có chút không theo kịp, gã nhìn chăm chú Đường Bạch, thấy Đường Bạch ngẩng cổ không chịu thua nhìn hắn, nếu trong lời nói có đuôi, nhất định vểnh lên tận trời toàn bộ chổi lông gà đều nổ tung(?).
Cố Đồ Nam nhận ra một tia vi diệu.
Cái này không đúng lắm.
Nếu Đường Bạch có hứng thú với Tạ Như Hành, cậu nhất định sẽ không quyến rũ Tạ Như Hành trước mặt Cố Đồ Nam, chẳng lẽ sợ gã không biết mình sắp bị cắm sừng sao?
Hơn nữa, lúc Đường Bạch bị gã chất vấn, ngược lại không có chút chột dạ, còn là bộ dạng bình thản có lý chẳng sợ.
Nghĩ lại một loạt biểu hiện khác thường của Đường Bạch, mọi chuyện đều bắt đầu khi gã từ chối cơm hộp tiện lợi của cậu.
Cố Đồ Nam nhìn cơm hộp được Đường Bạch tỉ mỉ chuẩn bị, vừa nhìn đã biết tốn không ít tâm tư, ngay cả trứng cũng được ép thành hình trái tim.
Cơm hộp tiện lợi như vậy, gã không thèm liếc mắt một cái đã từ chối.
(có không giữ, mất tiếc ghê:))))))
Chẳng lẽ …
Đường Bạch không thể chấp nhận sự thật tâm ý của mình bị nhẫn tâm từ chối nên mới khóc lóc, âm thầm lên kế hoạch trả thù gã?
Theo tính cách giống mèo của Đường Bạch, rất có thể sẽ thực hiện hành động trả thù trẻ con như vậy.
Mọi chuyện rốt cuộc cũng thông suốt, Đường Bạch cố ý hỏi thăm Tạ Như Hành từ chỗ gã, cố ý nói chuyện cười đùa với Tạ Như Hành trước mặt gã, cố ý thêm thông tin liên lạc của Tạ Như Hành…
Tất cả là để gã ghen!
Cố Đồ Nam đột nhiên tỉnh ngộ, con ngươi gã chấn động, miên man bất định, cuối cùng gã nói: “Lần sau cậu làm cơm hộp tiện lợi… Tôi sẽ ăn.”
Đắm chìm trong ánh mắt “Nhìn cậu đáng thương nên cho cậu mặt mũi” của gã, Đường Bạch: “???”
Cái tư duy ngu ngốc kiểu gì đây? Lần sau? Cơm hộp tiện lợi? Gã nghĩ cơm hộp tiện lợi do thiên tài nấu muốn ăn lúc nào cũng được chắc?
Đừng có mơ*.
(*câu gốc là真是在想屁吃: hơi tục, mình tra thì nó đồng nghĩa với “đừng có mơ” nên mình dùng luôn)
Cố Đồ Nam thấy Đường Bạch nhìn mình không chớp mắt, đôi mắt màu hổ phách rất tĩnh, bất kỳ tia gợn sóng tình ý nào cũng có thể nổi lên.
Sau khi nghe được sự nhượng bộ của gã, đôi mắt trong veo kia dần dần nhiễm ý cười nông cạn, có chút phong tình “Tôi không hiếm lạ gì anh”, hất cằm, khuôn mặt nhỏ nhắn quay đi, ngạo kiều rời khỏi.
Cố Đồ Nam sửng sốt một chút, trong lòng đột nhiên ngứa ngáy như bị móng vuốt mèo cào, Đường Bạch là…bên ngoài từ chối nhưng trong lòng đã tiếp nhận?
Bên kia, Đường Bạch đứng dưới bóng cây, chỉnh sửa nội dung tin nhắn lần nữa, sau khi xác nhận câu từ trôi chảy không có lỗi chính tả, cậu bấm gửi:
Xin chào bạn học Tạ, em là Đường Bạch, sinh viên chuyên ngành ẩm thực của Học Viện Lễ Nghi bên cạnh, em biết anh không biết em, nhưng em rất ngưỡng mộ anh, bởi vì bạn học Tạ là người đặc biệt nhất mà em từng gặp, vừa mạnh mẽ lại ôn nhu. Lần này mạo muội quấy rầy bạn học Tạ là có việc muốn nhờ.
Em nghĩ tư duy chủ đạo của xã hội này là một hạn chế đối với omega. Một omega nên có nhiều lựa chọn nghề nghiệp, không nên giới hạn chỉ làm nội trợ trong gia đình, miễn là anh ta muốn, anh ta thậm chí có thể trở thành chiến binh cơ giáp , chuyên gia chế tạo cơ giáp. Nhưng thật đáng tiếc, đại đa số omega trong xã hội ngày nay không có tư duy “phản nghịch” này.
Để khai thông tư tưởng của omega, em muốn viết tiểu thuyết “Omega này là bậc thầy chế tạo cơ giáp”, nhân vật thụ chính sinh ra trong một khu ổ chuột, là một O giả A độc lập, tự mình cố gắng vươn lên trong thời đại mới. Thi đậu vào khoa chế tạo cơ giáp của Học viện Quân sự Liên bang, đè bẹp lũ alpha, trở thành câu chuyện truyền cảm hứng về một bậc thầy chế tạo cơ giáp.
Để viết tiểu thuyết này, em muốn nhờ bạn học Tạ đưa em đến khu ổ chuột và đấu trường ngầm để thu thập tài liệu, đổi lại, em sẽ phụ trách ăn uống và dạy lễ nghi cho anh! Cute.jpg
Trên đây là nội dung tin nhắn của Đường Bạch.
(p/s: vì Tiểu Bạch coi Tạ ca là Idol, thêm nữa là Tạ ca và Cố ca cùng khóa với nhau mà ẻm đã gọi Cố ca là anh rồi cho nên mình cho xưng hô anh-em luôn)
Để phòng ngừa sau này quân đội kiểm tra hồ sơ liên lạc của Tạ Như Hành, Đường Bạch không đề cập đến bất kỳ thông tin nào cho thấy “Em biết anh là omega”, nhưng ngụ ý trong chữ thì có.
Lý do khiến nhân vật chính trong cuốn sách bị thay đổi thành bậc thầy chế tạo cơ giáp là vì sợ ai đó sau khi đọc cuốn tiểu thuyết mà cậu viết sẽ tự bổ não, sinh ra nghi ngờ giới tính thật của Tạ Như Hành.
Tin nhắn đầu tiên này không chỉ cho thấy cậu biết bí mật của Tạ Như Hành, mà còn cho thấy cậu và Tạ Như Hành cùng chung chí hướng, nội dung tin nhắn đi thẳng vào vấn đề, nếu không phải vì sợ Tạ Như Hành nghi ngờ não mình bị hỏng, Đường Bạch muốn trực tiếp nói thật ra trong đầu cậu có thêm một quyển sách.
Chờ thời cơ thích hợp, cậu sẽ nói rõ mọi chuyện cho Tạ Như Hành biết.
Bây giờ, tùy theo thái độ của Tạ Như Hành, Đường Bạch lo lắng chờ hồi âm.
Vừa mạnh mẽ vừa… ôn nhu?
Ôn nhu?
Tạ Như Hành nhướng mày, lần đầu tiên trong đời, có người dùng từ ôn nhu để hình dung hắn.
“Anh Tạ, đang xem cái gì vậy?” Cừu Ngôn chưa bao giờ thấy biểu tình vi diệu trên mặt Tạ Như Hành, giống như một tiểu thái giám dò đoán thánh ý, cung kính hỏi.
“Cậu cảm thấy tôi có ôn nhu không?” Tạ Như Hành hỏi.
Cừu Ngôn: “??????”
Anh ơi, nhận thức của anh có bị lệch chỗ nào không vậy? ! Anh ơi, tỉnh táo đi anh!
Vẻ mặt của Cừu Ngôn hoàn mỹ trả lời cho câu hỏi trên, Tạ Như Hành thu hồi tầm mắt, ngọt ngào nghĩ đến việc tiểu omega này phải định hình lại bộ lọc* của mình như thế nào mới có thể cảm thấy hắn ôn nhu.
(*bộ lọc(filter): là thuật ngữ mạng có nghĩa là người hâm mộ sẽ tự động lọc ra những thiếu sót hoặc khiếm khuyết của họ khi họ nhìn vào các nghệ sĩ và thần tượng yêu thích của họ. Tiểu Bạch chắc dùng bộ lọc IG dữ lắm mới thấy ổng ôn nhu :))))
Tạ Như Hành không biết nên khóc hay cười, cúi đầu đọc tiếp.
Đấu tranh để khai thông tư tưởng của omega?
Nhân vật thụ chính, với tư cách là một omega, quyết tâm trở thành bậc thầy chế tạo cơ giáp?
Vai chính này là cậu tự viết về mình hả?
Tạ Như Hành dùng vẻ mặt kỳ quái xem từ đầu tới cuối nội dung tin nhắn Đường Bạch gửi, kéo đến cuối tin nhắn còn có một gói biểu tượng cảm xúc Miêu Miêu bán manh.
Chú mèo đang vẫy lightstick, giống như thế giới nội tâm chứa đầy cảm xúc mãnh liệt và đáng yêu của Đường Bạch.
Thật khó để tưởng tượng mấy lời này xuất phát từ omega bề ngoài thoạt nhìn nũng nịu giống gói biểu tượng cảm xúc đáng yêu bên trên, sự tương phản mạnh mẽ này khiến Tạ Như Hành sinh ra một loại ý niệm thăm dò mới mẻ.
Hắn nhìn một lượt từ đầu đến cuối nội dung tin nhắn của Đường Bạch lần nữa, khóe môi không nhịn được nhếch lên.
Thật là ngây thơ đến đáng yêu.
Vừa nhìn là biết chỉ có đứa trẻ tâm tư đơn thuần mới nói ra những lời đó, tạm thời không nói đến ý tưởng khai thông tư tưởng của omega để viết tiểu thuyết ngây thơ đến mức nào, đã lớn như vậy còn đem toàn bộ tâm tư của mình nói cho người khác nghe, đủ để thấy là người xử sự vô trong sáng thánh khiết.
Nếu hắn muốn lợi dụng làm tổn thương omega này, chỉ cần hắn phát tán mấy lời nói này của đối phương, đó sẽ là một đòn nặng nề hủy hoại thanh danh của Đường Bạch.
Một omega cho rằng xã hội không công bằng, chỉ điều đó thôi cũng đủ khiến những người theo phe bảo thủ tức giận.
Tạ Như Hành tin phần lớn các alpha nghe được lời nói của Đường Bạch, đều cảm thấy omega này không biết tốt xấu.
Cũng giống như đám người ở Học viện Quân sự Liên bang biết hắn tham gia tranh giành vị trí thủ lĩnh đều cho rằng hắn suy nghĩ hão huyền.
Nghĩ đến đây, mày kiếm anh tuấn từ từ cau lại, đường nét khuôn mặt tạo nên một sức hấp dẫn vô cùng mạnh mẽ.
Có điều nhìn thấy gói biểu tượng cảm xúc Miêu Miêu trên màn hình vẫn đang quơ quơ lightstick, lông mày cau có của Tạ Như Hành khẽ thả lỏng, hắn trả lời: “Được, chúng ta chọn thời gian rồi đi.”
Đường Bạch: “!!”
Đường Bạch kích động, nhân lúc không có ai vui vẻ vỗ tay, rồi lạch cạch gõ chữ: “Em lúc nào cũng rảnh, anh cứ sắp xếp thời gian theo ý mình là được! Nhân tiện, tối nay anh muốn ăn gì hông, em nấu mang qua cho~ “
Đồng thời, Đường Bạch tính toán tìm cơ hội làm mấy món tráng miệng trong Âm Long* và phật nhảy tường. Mặc dù cơm huấn luyện trong Học viện Quân sự khó ăn, nhưng giá trị dinh dưỡng cao, cậu phải tìm cơ hội làm thêm đồ ăn nhẹ mới được, không biết Tạ Như Hành có muốn ăn thực phẩm bổ sung của omega không.
(*Âm Long: theo như mình tra thì đó là mấy món ăn lấy cảm hứng từ bộ truyện này. Tên truyện có thể không chính xác)
Đường Bạch nhớ tới trong nhà có mua một lô sản phẩm dưỡng sinh omega thần thánh có thể điều chỉnh kỳ phát tình không đều, nhớ tới Tạ Như Hành dùng thuốc ức chế trong thời gian dài, kỳ phát tình chắc chắn rối loạn.
Trong sách có một tình tiết: Sau khi thời kỳ phát tình của Tạ Như Hành bị rối loạn, phát tình đúng lúc thuốc ức chế mất tác dụng, còn đụng phải Cố Đồ Nam, lúc đó thân phận mới bại lộ.
Không được, không được, đợi đến lúc tình tiết truyện phát sinh, cậu phải kéo Tạ Như Hành ra ngoài, nói không được để tên Cố Đồ Nam ngu ngốc chiếm tiện nghi!
Đường Bạch phẫn nộ siết chặt tay thành hai quả đấm nhỏ, lồng ngực đầy uất ức khi nhìn thấy “bông hoa nhài cắm bãi phân trâu”, cậu dùng sức “hừ” một tiếng, cúi đầu tiếp tục gõ chữ hỏi: “Anh muốn uống thuốc bổ không? Là bổ dưỡng thân thể chúng ta về phương diện kia, anh biết mà ~”
Tạ Như Hành đang lo lắng nghĩ cách nói Đường Bạch không cần xuống bếp nấu ăn cho hắn mỗi ngày, Tạ Như Hành thật sự lo lắng một omega mềm mại như vậy sẽ bị khói bếp hun đến ngạt thở. Hắn vất vả lắm mới sắp xếp ngôn ngữ xong, kết quả liền nhìn thấy tin nhắn này của Đường Bạch.
Tạ Như Hành: “…?”
Phương diện? Phương diện nào cơ? Hắn biết cái gì? ? ?
Vẻ mặt Tạ Như Hành biến đổi, lượng thông tin trong câu nói này quá lớn khiến hắn trong một lúc không thể giải thích được. Tiểu omega lớn mật đó đang thăm dò năng lực ở phương diện kia của hắn? Hay hắn trông có vẻ cần tẩm bổ phương diện kia?
(ông nói gà, bà nói abcdefg :))))
Khuôn mặt tuấn mỹ cứng đờ trong chốc lát, Tạ Như Hành chậm rãi gõ phím hỏi: “Cậu nghĩ thử xem tôi có giống như người rất cần tẩm bổ phương diện kia không?”
Đường Bạch nhận được tin nhắn trả lời đã gật đầu lia lịa, này, anh có biết cơ thể này của anh trong tương lai sẽ kém thành cái dạng gì không!?
Nghĩ đến trong sách Tạ Như Hành không thèm quan tâm cơ thể mình, Đường Bạch tức giận trả lời: “Đương nhiên rồi, anh nhìn cậu xem, sắc mặt trắng thành cái dạng gì rồi, vừa nhìn đã thấy không có sức sống. Nếu không quý trọng bản thân thật tốt, sau này cơ thể sẽ ngày càng kém! “
Thực ra, Đường Bạch biết Tạ Như Hành trời sinh da trắng lạnh lẽo, nhưng cậu nhất định phải đem vấn đề nói nghiêm trọng một chút để Tạ Như Hành biết tính nghiêm trọng của vấn đề.
(hông phải đou, ổng xài kem trộn mới trắng z á😶)
Tạ Như Hành: “…………?”
Khuôn mặt xưa nay luôn bình tĩnh điềm đạm, khí chất cương quyết bất tuân nhìn đời bằng nửa con mắt, lần đầu tiên xuất hiện vét nứt hoài nghi nhân sinh.
Tác giả có điều muốn nói:
Tiểu kịch trường:
Chúng ta cùng xem suy nghĩ của các nhân vật một chút:
Đường Bạch: Tôi đang biểu thị với Omega Light rằng linh hồn chúng tôi cùng chung chí hướng!
Tạ Như Hành: Cậu đang trêu chọc tôi.
Cố Đồ Nam: Không phải muốn tôi ghen sao?
********
Tiểu kịch trường đến từ độc giả “Chíp bông Miêu Miêu”:
Mọi người chia sẻ về kênh đang xem:
Đường Đường: Kênh “Mật ngữ khuê phòng của hội chị em”
Tạ Tạ: Kênh “Mối tình đầu là mỹ nhân”
Cố Cố: Kênh “Tiểu kiều thê đào hôn của bá tổng”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!