Bên trong cung điện nguy nga tráng lệ, nữ hoàng Faranila đang ngự trên chiếc ghế ngọc khảm kim cương và đá quý. Khuôn mặt bà ta vô cùng xinh đẹp, con ngươi đỏ sẩm như màu của máu. Gió mông lung thổi qua mái tóc vàng nhạt, đối diện là hình ảnh mặt trăng máu, bà ta ở trong lòng cảm thấy vô cùng sợ hãi, bàn tay ngọc ngà chà xát với quai ghế. Trăng đêm nay có sắc đỏ tươi, to hơn mọi này gấp 3,4 lần. Ánh sáng của nó lafm nổi bật cả bầu trời đêm của những vì tinh tú…Báo hiệu cho dòng máu Thánh Chủng xuất hiện……… Bên ngoại, tiếng ” cốc cốc ;; vang lênh phá tan sự im lặng. Faranila có hơi giật mình, nhưng vẫn điềm tĩnh lấy lại vẻ uy nghi của bất nữ hoàng cao quý -” Vào Đi ” mắt bà ta hơi híp lại, con ngươi lại tỏ ra mùi vị lãnh khốc Nữ Quan Nache mở cửa đi vào trong, tiếng ” chi nha ” của cửa vang lên. Trong lúc đó Faranila không kiêng kị đi xuống phía của nữ quanh, tay báu chặt váy, trong lòng có một chút hồi hộp -” Chuyện thế nào rồi ? Nghiệt chủng kia chết chưa ” bà ta gằng giọng, nghiếng răng ken két. Nache cung kính quỳ xuống, dáng vẻ hèn mọn cất tiếng: -” Thưa nữ hoàng hoàng phi hạ sinh bé gái ạ! Ả ta đã chết rồi ạ nên người đừng lo lắng sẽ ảnh hưởng sức khỏa của người. Nhưng về phần đứa bé kia…” nữ quan nên ấp úng, không biết nói ra sao. Đôi mắt trở nên sợ hãi, có nên nói cho nữ hoàng biết không ? Cả người dâng lên một luồng khí lạnh Faranila cảm thấy không ổn, lòng trở nên xôn xao chỉ thẳng vào mặt Nache quát: -” Còn Không Mau Nói ” nếu cô ta sinh ra là bé gái thì quả thật không gây ra nguy hiểm gì đến ngôi vị của bà ta. Nhưng cỏ chưa diệt tận gốc thì bà chưa an tâm, để tránh hậu quả về sau bà ta không thể khinh xuất dù chỉ một nước cờ được. Nữ qun Nache trở nên lẫm cẩm đáp: -” Dạ tâu nữ hoàng.. Đứa..bé..đ..ó….. không biết vì sao đã biến mất rồi ạ. Chính vì vậy mà bệ hạ đã cho người tìm kiếm khắp nơi, chúng ta cũng ko tránh khỏi bị liên lụy ” Biến mất ? Sao có thể như vậy. Chẳng lẽ cô ta đã ra tay trước một bước. Khá lắm Saphia ! Ta đã xem thường quá rồi. Ta sẽ không bao giờ bỏ qua cho đứa nghiệt…chủng của ngươi và bệ hạ đâu, dù ngươi chết thì đứa con của ngươi cũng sẽ chết theo. Đôi mắt bà ta trở nên khát máu. Ngươi, Nache không thể tồn tại được, nếu có trách thì đừng trách ta ác độc ? Có trách thì trách ngươi làm việc quá ẩu tả. Nếu không giết ngươi ta sẽ không tránh được bị trị tội. từ từ tiến lại bên phía nữ quan đang run rẫy ở dưới sàn. Cuối người xuống, tay nâng khuôn mặt lúc xanh lúc trắng của Nache, rồi bất giác nở nụ cười hết sức tàn độc: -” Ngươi có biết cái giá của sự thất bại là gì không Nache… Ngươi đã đi theo hầu hạ ta tám trăm năm rồi nhĩ, chắc ngươi cũng biết chứ…Hử? ” bà ta bóp mạnh cằm của ả ta, môi nhếch lên nụ cười man rợ như ác quỷ đến địa ngục. Nache hốt hoảng đầu dập xuống nên đá lạnh như băng, máu từ đó mà chảy xuosng, còn đọng một tý mồ hôi lạnh lẽo. -” Xin nữ hoàng tha mạng… Nữ hoàng bệ hạ.. Tha cho ta đi…Xin…” ả ta chưa nói hết câu liền bị một cây chủy thủ từ tay Faranila đâm xuyên qua động mạch trên cổ. Máu của Nache từ trên cỗ mà văng tung tỏa xung quanh sàn đá tạo nên một bức tranh quỷ dị đến lạ thường. Mắt của ả ta trợn thẳng về phía bà ta, Nache thật không ngờ lại tàn độc như vậy, sao lại như vậy… Có lẽ ả ta đang còn luyến tiếc điều gì đó. Sau đó, bà ta vứt cái xác sang ở dưới, trên cửa sổ một bóng đen lúc ẩn lúc hiện trèo vào khung cửa sỗ, Faranila ra lệnh: -” Vứt cái xác này ra hồ dung nham cho ta… Nhớ! Phải làm cho tốt ” đúng là nữ hoàng vampire, tàn độc, nham hiểm.. bà đều có đủ, hồ nham thạch là loại hồ giống như dung nham một khi đã đem vào thì cả một tý bột xương cũng không còn sót lại Tên mặc đồ dạ hành ” vâng” một tiếng không nha không chậm lấy ra cách bọc đen dài đi vào lấy cái xác của Nache đem vào bọc rồi kéo khóa lại. Rồi lặng lẽ bay đi một cách nhanh chóng. Bên ngoài hầu nữ đem nước ấm lau mặt cho nữ hoàng đi vào, thấy được cảnh máu me tay run cầm cập, đứng im một góc không biết phải làm gì. -” Còn không mau lau dọn chỗ này cho ta… Nếu không lau sạch coi chừng mạng nhỏ này của ngươi ” Faranila không quan tâm tay che mũi để tránh mùi hôi ẩm của máu, lòng thầm nghĩ đúng là loại vam cấp thấp cả mùi cũng không chịu nổi hầu nữ liền gật đầu lia lịa mau chóng ra ngoài lấy khăn vào lau sạch sẽ những vết máu này, trong lòng run sợ không thôi. Bà ta thật độc ác kễ cả nữ quan thân cận cũng giết bà ta đi về phía căn thự của quốc vương Anhyla, trên đường đến nữ hầu xung quanh lúc nãy còn nói chuyện rơm rã khi thấy bà ta liền sợ cúi mặt xuống. ………………. Thế Giới Con Người Thành phố Niadilan Ở một căn hộ gần hẻm đường. Bên trong là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp đang ngồi trước màng hình ti vi, miệng còn nhai miếng lê còn lỡ dỡ và cầm một ly rượu máu nguyên chất. tiếng chuông ở phía dưới lầu vang lên những tiếng ” reng reng…..” ” Xuống liền… Xuống liền đây ” tắt tivi, bỏ đồ ăn xuống chạy xuống dưới lầu. Trước căn hộ là một thanh niên chừng 26t dáng vẻ cao lớn, khuôn mặt có vài phần tuấn tú, tay đang ôm một đứa bé chưa đầy 1 tuổi Cô gái đi xuống mở cửa ra, nhìn về phía tay của chồng mình đang ôm một đứa bé thì ngjac nhiên hỏi: -” đứa bé này là con của ai vậy. Nhìn cũng dễ thương đó chứ ” Sanka nhanh chóng vào nhà, không quên kéo tay vợ vào trong phòng kisn rồi đóng cửa lại: -” Nali em yên lặng đi… Nghe anh nói !! Đây là con của saphia cô ấy vừa bị sát hại! Saphia nhờ anh nuôi đứa bé. Sau này em phải giữ bí mất về thân phận của nó, bởi vị Faranila đang truy lùng hành tung của nó ” -” Saphia.. chẳng lẽ cô ấy… Được rồi dù gì trước kia cô ấy cũng từng giúp đỡ em vậy bây giờ em nuôi nó coi như trả ơn vậy ! Nhưng bây giờ đặt nê cho nó là gì đây bé cũng có một cái tên chứ ” -”Yuki đi ” sanka lên tiếng -” Yukito !! ” -” được rồi nghe cũng dễ thương đó ” Hai người mĩm cười nhìn đứa bé! Không biết bao lâu thì cô bé này mới lớn đây
Chap 12 Bước chân vào cổng trường mấy chị nhà ta đã gặp nhau thì đã tám tám tám. Nó chỉ lẳng lặng đi đằng sau cùng bọn hắn. Ken bất ngờ khoác vai nó như mấy thằng bạn, nói nhỏ bên tai nó – Sara, em ngụy trang rất kĩ – Em chưa tính sổ anh đâu_nó khoác vai Ken. Nhìn 2 anh em nhà này như 2 thằng bạn thân thiết làm mấy chàng đằng sau cũng hơi bất ngờ vì dù gì đi chăng nữa nó là nữ mà. – Mấy thằng kia, Như là em kết nghĩa của tao nên đừng nghĩ bậy bạ nhá_Ken chỉ bọn hắn – Tao đập cho mày trận giờ, tao là anh mày đấy nhá, thích vơ đũa cả bó ko?_Kan quát – Vơ đũa cả bó? Nghe lần đầu đấy, tưởng vơ đũa cả nắm chứ?_Ken ngây ngô hỏi lại – Thằng kia, tao đập chết mày_Kan đuổi Ken quanh trường nhìn như 2 thằng điên. Cả lũ nhìn 2 anh em mà cười lăn cười bò, sau đó thì mặc kệ Kan và Ken rồi bỏ lên lớp. Đang học thì tiếng loa trong lớp phát lên tiếng của thầy hiệu trưởng yêu quái nhầm nhầm, yêu quý: ” Trường ta tổ chức đi chơi trong 3 ngày nữa, địa điểm tại Hang Seo”. Thầy vừa dứt lời thì cả trường đã xôn xao về cái địa điểm quái gở mà thầy HT vừa nói nhưng bị giáo viên trong lớp nhắc nhở bằng 1 giọng cực kì ‘nhẹ nhành’ nên im luôn. Và sau 2 tiết học, địa điểm đầu tiên bọn nó đặt chân đến chính là căntin – Ko biết cái địa điểm thầy nói là ở đâu nhỉ_San thắc mắc – Ủa, ko biết àk?_Chi lên tiếng – Thật thất vọng quá, tưởng IQ Diamond cao lắm_M.Anh nhìn đểu San – Xí, có giỏi thì nói đi_San phụng phịu – Hang Seo đọc ngược là Heo Sang đúng ko?_Chi nói và nhận được những cái gật đầu – Mà trong nam gọi heo thì ngoài này gọi lợn đúng chưa?_M.Anh tiếp lời – Lợn Sang đọc ngược là Lạng Sơn đó_nó chốt lại – Ặc, thông minh dữ_Win nhìn chằm chằm vào 3 nàng – Ăn gì mà khôn vậy?_Nana nhìn thán phục – Ko phải người rồi_San kết lại – NÀY, MUỐN CHẾT À?_3 nàng quát lớn – Hạ hỏa, hạ hỏa, tại hạ lỡ lời mong các vị tha lỗi_San nấp sau Kan – Thôi được, đại nhân ta đây ko chấp nhận kẻ tiểu nhân như ngươi_M.Anh hất mặt – Đợi đấy, ta sẽ páo chù_San lườm M.Anh – Ta sẽ đợi để ngươi làm quân tử. Hahaha_M.Anh đáp lại – Thôi đi mấy nàng, hết phần ăn giờ_nó gắp thức ăn trong phần của M.Anh vào miệng nó – AAA, trả đồ ăn đây_M.Anh bóp cổ nó và nhận được cái nhìn kinh dị luôn – Đồ ăn trong miệng ta mà muốn cướp thì ngươi thích chết rồi_nó cười nửa miệng rồi sắn tay áo – Ấy ấy bạn hiền, tớ biết lỗi rùi mà_M.Anh khóc – Đã bảo là cất lọ thuốc nhỏ mắt đi mà_nó lắc đầu M.Anh chỉ lè lưỡi gãi đầu, cất ngay lọ thuốc vào túi áo. – Tinh mặt thế? M.Anh nhỏ mắt lúc nào tôi còn ko nhìn thấy_Leo – Nói thừa, mắt người bình thường thì 10/10. Còn mắt Như nó là 13/10_Chi cười – Này con kia, tao đập cho 1 trận giờ, ý mày tao ko phải người đúng ko?_Nó trừng mắt – Tao ko nói gì, mày có tật giật mình à_Chi cười – Đúng là Chi, con Như nó ko bao giờ nói lại mày_M.Anh vỗ vai Chi – Nhưng tao mày đánh mày thì được đấy_nó nhìn M.Anh – Đấy, ko làm gì được Chi là lại quay mục tiêu sang tao_M.Anh lườm nó – Thôi đi, mà Như tinh mắt thì giúp tìm mật khẩu căn nhà kính được ko?_Ken cười gian – Đúng rồi_tất cả đồng thanh – Ở đâu vậy?_M.Anh ngơ ngác – Đi thì biết_Win nói rồi kéo tay mấy nàng đi. Đến căn nhà kính, nó giả vờ nhìn quanh 1 lượt rồi nhập : Hoàng Vũ Phong Anh ..píp.píp.píp.. Cánh của bật mở ra. -Mật khẩu là tên tôi à?_hắn ngạc nhiên – Tên cậu hả, chắc người lập ra mật khẩu yêu cậu lắm_nó nói nhìn hắn cười – Ừ, mong là thế_hắn cười buồn. Tất cả ngồi ở căn nhà kính 1 lúc thì về lớp sau tiếng chuông. Hắn thì vẻ lạnh lùng xen lẫn man mác buồn làm tâm trạng của nó cũng buồn theo. Kết thúc 1 ngày học tập, mỗi người mang 1 tâm trạng khác nhau, người buồn, người đau, người vui vẻ,… _._._ Hết chap 12
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!