Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu
Chương 77: Bảo bảo ác ma
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Thương Hỏa đang ngồi ở bên giường, vừa thấy Hà Tấn xuất hiện liền chỉ vào bảo bảo nói: “Xem này!”
Thang Viên nhắm mắt, đầu liên tục húc húc lên như muốn xuyên thủng tầng vỏ trứng mỏng manh kia. Hai người bọn hắn đều quên đây chỉ là một đứa bé trong game, thật cẩn thận chụm đầu vào cùng một chỗ, hệt như đôi chồng chồng mới được làm cha lần đầu, khẩn trương lo lắng không thôi.
A Tấn: “Nó vẫn luôn không ra được sao? Như vậy bao lâu rồi?”
Thương Hỏa: “Sắp một tiếng, em không tới, anh cũng không dám động vào.”
Hà Tấn lớn mật vươn tay khều khều lớp màng mỏng tang bên ngoài, muốn giúp đứa nhỏ bên trong một chút, kết quả ngón tay cậu vừa mới đụng tới, tầng màng kia liền biến thành một bộ quần áo trắng muốt bao bọc thân thể vốn trần trụi của Thang Viên!
Trong lúc cả hai còn đang giật mình, Thang Viên đột nhiên mở mắt!
Hà Tấn sợ hãi nhảy dựng lên, Thương Hỏa cũng nín thở nhìn chằm chằm tiểu Thang Viên bất ngờ tỉnh dậy. Đôi con ngươi màu đỏ trong như bảo thạch ẩn ẩn hiện hiện dưới hàng mi chớp chớp không ngừng, Thang Viên vươn đầu đụng đụng vào bàn tay còn chưa kịp rút về của Hà Tấn theo bản năng. Xúc cảm từ mái tóc đen ngắn ngủ của nó hệt như lông chim, trong nháy mắt, tâm tư Hà Tấn mềm nhũn, căng khóe miệng mà cười ngốc không ngừng.
Mà Thương Hỏa cũng y như vậy, nhìn vào biểu tình hiện tại, căn bản không ai có thể liên tưởng được tới bộ dạng đại thần cao ngạo lãnh tĩnh của hắn thường ngày!
Bảo bảo vừa thức tỉnh chỉ nhỏ bằng nửa em bé nhân loại, nhìn na ná một tiểu sủng vật. Lúc này, nó đang bắt đầu ngọ ngậy, hết nhìn A Tấn lại ngó sang Thương Hỏa, hai mắt thật to gần như chiếm hết nửa khuôn mặt, nếu bỏ qua hai cái sừng ở trên đỉnh đầu, bộ dạng nó quả thực tựa như một con búp bê SD(*) vừa xinh đẹp lại vừa tinh xảo.
(*) Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa:v
Tiểu bảo bảo xoay người, A Tấn và Thương Hỏa vừa kinh ngạc vừa vui mừng khi phát hiện ra, sau lưng nó thế mà có một đôi cánh nho nhỏ màu đen!
… A? Nhúm lông thò ra chỗ cái mông trắng trắng mịn mịn kia là cái gì? Còn có đuôi di truyền từ loài chồn sao? (=口=)
Cứ như biết được Thương Hỏa và A Tấn đang nhìn vào chỗ nào, Thang Viên lúc lắc cái đuôi, Thương Hỏa phì cười, dang hai cánh tay về phía giường, nói với nó: “Thang Viên, lại đây.”
Thang Viên nhìn nhìn Thương Hỏa, sau đó vẫy vẫy đôi cánh nhỏ, bay lên không trung, chỉ mất nửa giây đã bay tới khoảng không phía trên lòng bàn tay Thương Hỏa, từ từ đáp xuống.
Thương Hỏa & A Tấn: (⊙o⊙)!
Cặp chồng chồng nọ giống như tìm được món đồ chơi thú vị nhất trên đời, chỉ huy Thang Viên bay tới bay lui một lúc.
A Tấn: “Nó thực ngoan!”
Nghe Hà Tấn khen, Thang Viên lại lắc lắc cái đuôi, còn chủ động bay đến bên tay A Tấn dùng đầu cọ cọ cậu, chẳng qua không nói một lời nào, Hà Tấn hiếu kỳ: “Nó có thể hiểu lời nói của chúng ta sao?”
Thương Hỏa: “Có thể là nhận dạng được thanh âm.”
Hà Tấn nghĩ nghĩ lại nghi hoặc nói: “Thang Viên rốt cuộc là cái gì, NPC à?”
Thương Hỏa: “Hẳn là một loại hình thuộc hệ thống sủng vật.”
Bất kể là sủng vật hay NPC thì cũng đều có thuộc tính, hai người phóng tầm mắt lên đầu Thang Viên, ngay lập tức khoảng không hiện ra một khung thông tin nhân vật gần như là trong suốt —
『 Con của Thương Hỏa và A Tấn 』
Tên: Thang Viên
Chủng tộc: Bảo bảo Ma tộc
Số tuổi: 1 tuổi
Giá trị sinh mệnh: 100000
Thuộc tính: bảo bảo công kích cường lực, có thể thay thế sủng vật xuất chiến với cha mẹ hoặc một trong hai người
Cái tên “Thang Viên” đã được điền vào, có lẽ thảo luận giữa hai người đã bị hệ thống tự động nắm bắt, chẳng trách khi bọn hắn gọi tên, đứa trẻ kia lại có phản ứng ngay lập tức. Thế nhưng, khi Thương Hỏa và A Tấn nhìn vào thông số giá trị sinh mệnh của Thang Viên thì liền chấn động rồi… Cái gì, mười vạn?!
Khi Hà Tấn ở dưới hình thái chồn bạc, lượng máu cũng chỉ mới hơn năm vạn mà thôi, đứa nhỏ này thế mà gấp đôi cậu? Đây là muốn nghịch thiên sao!
Lại nhìn sang biểu tình kinh ngạc của Thương Hỏa, hiển nhiên đối phương cũng phát hiện ra điểm tương đồng — “Máu của nó sắp vượt qua cả anh rồi!” Thương Hỏa nói.
Đang lúc nghiên cứu thông số Thang Viên, khung bạn tốt của cả hai đột nhiên điên cuồng nhấp nhảy.
Thương Hỏa tùy tiện mở một cái ra, vừa vặn là Thệ Thủy gửi tới: “Các người sinh bảo bảo rồi?”
Làm sao hắn biết? Chuyện Thang Viên lên TV sao?
Thương Hỏa nhìn lên kênh thế giới, quả nhiên không ngoài dự đoán, đám người chơi đã vì “Bảo bảo Ma tộc” mà chém gió đến khí thế ngất trời, kéo lên phía trên một chút, hắn liền phát hiện mấy phút trước, hệ thống mới bắn ra một cái thông báo toàn server — Chúc mừng vợ chồng người chơi 『 Thương Hỏa 』, 『 A Tấn 』 thành công sinh và ấp nở một bảo bảo Ma tộc!
Vừa rồi Thương Hỏa và A Tấn quá mức chuyên chú vào Thang Viên cho nên đều không để ý tới tin tức hệ thống, hiện tại đám bạn gửi tin hỏi thăm mới vội vàng dò xem!
Một lát sau, vài người được phép đến gia viên của Thương Hỏa và A Tấn đã nhao nhao xuất hiện, vẫn là mấy người quen thuộc lúc trước và thêm một Tề Thiên Đại Thặng.
Hầu Đông Ngạn vừa mới thi xong, muốn tìm Hà Tấn cùng về thế nhưng hoàn toàn không thấy tăm hơi người nọ, đến khi trở lại ký túc xá liền phát hiện bạn cùng phòng đã đội mũ giáp mò lên game. Đối diện với tình cảnh này, cậu cũng không biết có nên lo lắng một chút hay không, vì thế liền onilne theo, chẳng ngờ vừa bước vào thế giới Thần Ma lại thấy một cái thông báo shock trong các loại shock! Thì ra là vội vàng trở về sinh con!
Sinh và ấp nở…
Nhìn đến hai cái từ kia, toàn thân Hầu Đông Ngạn như bị sét đánh đến cháy vàng, kết hôn với đàn ông còn chưa tính, bây giờ lại sinh thêm một đứa con… Mẹ nó, Tấn đại ca của cậu thật sự muốn bình vỡ ném tiếp, một chút liêm sỉ cũng không cần giữ lại hay shaoooooo? (=皿=)
Mọi người lộ ra vẻ mặt hiếu kỳ mà nhìn Thương Hỏa ôm “Thang Viên” xuống lầu. Kỳ thực bảo bảo Ma tộc căn bản không cần người ôm, nó tự biết bay, nhưng Thương Hỏa vẫn nhịn không được muốn thể nghiệm cảm giác kiêu ngạo của một người vừa được làm cha (…).
Hà Tấn đứng sau lưng hắn, một đám người vây quanh nhìn ngó bọn họ một lúc lâu, mồm năm miệng mười bàn tán —
Cửu Điện Hạ: “Tao fuck, đã có con nhanh như vậy rồi… Tao đây ngay cả vợ còn chưa lấy được!”
Thệ Thủy: “Bộ dáng rất đáng yêu, tên là gì?”
Dã Hạc: “Trên đầu nó còn sừng trâu này, dễ thương quá!”
Nhàn Vân: “Sặc, đây không phải là sừng trâu, là sừng ma chứ nhỉ?”
Ly Lạc: “Đây là A Tấn sinh ra hở? Sinh kiểu gì thế?”
Kỳ thực, Hầu Đông Ngạn cũng rất muốn hỏi vấn đề này, chẳng qua là cậu ta không thốt ra miệng được…
Hà Tấn làm bộ không nghe thấy, chỉ trả lời câu hỏi Thệ Thủy đặt ra, Ly Lạc bị phớt lờ lại nhịn không được mà hỏi một lần nữa: “A Tấn, cậu sinh như thế nào vậy?”
Hà Tấn xấu hổ không tài nào chịu được, lại chẳng biết nên đáp ra sao, đúng lúc này, Thang Viên đột nhiên quay sang phía con gấu mèo, há miệng “phì” một tiếng, phun lửa vào mặt đối phương!
Ly Lạc hét thảm: “Đậu má, nó dám phun lửa tôi này!”
Thang Viên tránh khỏi vòng tay Thương Hỏa, hung hăng tấn công Ly Lạc, một bên thi triển các loại pháp thuật lên thân thể đối phương, một bên hung tàn mà phát những âm đơn tựa như đang gầm rú: “Khà! Khừ! Phì! Phù! …”
Ly Lạc: “Tôi chịu hết nổi rồi, khả năng thương tổn của con bảo bảo này cao vãi ra! Cứu mạng!”
Hà Tấn nhanh chóng gọi “Thang Viên”, lúc ấy bảo bảo Ma tộc mới dừng công kích mà bay trở về bên người cậu…
Mọi người trưng ra vẻ mặt u mê, Cửu Điện Hạ thì thắc mắc: “Chuyện quái gì xảy ra vậy? Sao tự nhiên nó lại nổi bão thế!”
Thệ Thủy dùng kỹ năng của chủ thuần dưỡng hồi máu cho Ly Lạc, thong thả nói: “Đại khái là Ly Lạc đã hỏi một vấn đề không nên hỏi thôi.”
Hầu Đông Ngạn âm thầm cảm thấy may mắn vì mình đã bảo trì trầm mặc, nếu không bị một con bảo bảo mới sinh của hệ thống đánh cho sml thì thật đúng là vô cùng nhục nhã. (=_=)
Tuy Thang Viên đã bị Hà Tấn gọi về, song vẫn trưng ra bộ dáng hung thần ác sát, đôi mắt đỏ trợn trừng, miệng thở hổn hển, mũi phun khí nóng, cánh đập liên hồi, quả thực đúng là một tiểu ác ma.
Có điều, trải qua một loạt động thái vừa rồi, tất cả mọi người liền bắt đầu tò mò về lực công kích cùng thuộc tính của bảo bảo Ma tộc, khi nghe Thương Hỏa nói màu nó dày tới mười vạn thì ai nấy đều phải giật mình!
Thệ Thủy: “Lượng máu này tương đương với một boss nhỏ đấy nhỉ?”
Nhàn Vân: “Nhìn vào thao tác của nó lúc đánh Ly Lạc, xem ra cũng rất sắc bén, sủng vật hệ thống hiện nay hẳn là không lợi hại được vậy đâu.”
Tề Thiên Đại Thặng: “Dù sao cũng là bảo bảo kết hợp giữa người chơi với hệ thống mà sinh ra, so sủng vật thông thường, khẳng định phải cao cấp hơn nhiều chứ.”
Dã Hạc hâm mộ nói: “Ấy dà, tôi cũng muốn sinh một đứa!”
Nhàn Vân: “…”
Hà Tấn nhớ đến chuyện vừa phát sinh, nghiêng đầu nhìn về phía Thang Viên, dạy dỗ: “Ly Lạc là bạn, không được tùy tiện công kích.” Chẳng biết nó có nghe vào tai hay không nữa…
Không ngờ Thang Viên vừa nghe Hà Tấn nói chuyện, biểu tình vốn đang hung ác bỗng chốc trở nên thực đáng thương, hai con mắt to tròn ngập đầy nước mắt, cái đuôi cũng rũ xuống không ngoe nguẩy gì, tóm lại là muốn ủy khuất bao nhiêu liền có bấy nhiêu.
Hà Tấn vã ra một đầu mồ hôi lạnh… Xỉu, đứa nhỏ này thật thông minh, nó còn biết giả bộ đáng thương và dễ thương nữa chứ!
“Được rồi, cũng không phải đang trách con mà.” Hà Tấn an ủi nó một câu, Thang Viên nháy mắt biến trở về bộ dạng mặt than, lúc lắc cái đuôi hai phát.
Hà Tấn run rẩy khóe miệng…
Thảo luận xung quanh đề tài bảo bảo trong chốc lát, Thệ Thủy đột nhiên nhắc tới chuyện thi đấu và chiến đội: “Thương Hỏa, chú mày được nghỉ rồi đúng không? Bớt chút thời gian chuẩn bị cho trận đấu đi, nhớ phải liệt kê danh sách thành viên, thảo luận chiến thuật mới. Mày xem xét rồi bố trí đi.”
“Ừ, hiện tại ngoại trừ Tề Thiên, tất cả những người có mặt ở đây đều nằm trong danh sách chiến đội, mọi người đều tự có cân nhắc rồi chứ?” Lúc nói những lời này, Thương Hỏa đặc biệt nhìn về phía Ly Lạc.
Ly Lạc hiểu ý, đáp: “Ừ, tôi đã biết! Gần đây chủ nhân cũng mang tôi đi luyện cấp mỗi ngày.”
Thương Hỏa lại nói: “Chiến đội tổng cộng gồm mười người, trong tám đội viên chính thức có hai acc Linh sủng, đã định là A Tấn và Ly Lạc. Hiện tại còn thiếu một đội viên chính thức cùng hai đội viên dự bị, nhưng tôi đã có phạm vi lựa chọn rồi, tối nay sẽ gửi danh sách bọn họ cho các người, chúng ta thảo luận một chút xem ai thích hợp hơn, chọn xong tôi sẽ đi mời, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, khoảng một tuần là có thể xác định.”
Hầu Đông Ngạn không nhịn được hỏi: “Đại thần, đến lúc đó có thể cho tôi tới xem một chút không? Tôi cam đoan sẽ không tiết lộ nội dung huấn luyện cũng như chiến thuật bí mật của các anh!”
Thương Hỏa sửng sốt, nhìn về phía Hà Tấn. Hà Tấn đương nhiên là đồng ý, nhưng dù sao việc này cũng liên quan tới một giải đấu với số tiền thưởng rất lớn, cậu không có cách nào đứng ra đảm bảo cho Hầu Đông Ngạn.
Chẳng qua là Thương Hỏa rất nhanh liền đáp ứng: “Có thể, rất hoan nghênh.” Lúc trước Tần Dương từng mang Hầu Đông Ngạn đi đánh phó bản Tầm bảo, mọi người còn cùng lên TV, song sau đó người kia cũng không rước đến bất cứ phiền toái gì cho hắn, chỉ từ điểm này, Tần Dương có thể tín nhiệm đối phương.
Cùng lúc đó, Thệ Thủy gửi tin nhắn mật tới: “Đáng tin không?”
Thương Hỏa: “Đáng, quen biết ngoài đời, nhưng cậu ta không biết thân phận của tôi.”
Thệ Thủy: “Ha ha, còn lừa gạt người khác nữa à.”
Thương Hỏa: “Sợ phiền toái.”
Sau mấy câu tán gẫu đơn giản này, Thương Hỏa và A Tấn lại mang Thang Viên đi dã ngoại giết quái một lát, mọi người cùng vây xem, nhân tiện cảm thụ thực lực nghịch thiên của bảo bảo Ma tộc.
Thệ Thủy: “Vợ chồng hai người có nhóc bảo bảo này thật đúng lúc, đến giải đấu mang lên lôi đài khẳng định sẽ làm kinh hãi một đám người.”
Cửu Điện Hạ: “Đúng vậy, Kem Ly cho rằng lừa được Lạc Hoa Y Y theo mình là thắng rồi sao? Chắc chắn hắn không biết chúng ta còn có vũ khí bí mật lợi hại thế này! Ha ha ha!”
Thương Hỏa liếc mắt nhìn Hà Tấn một cái, hắn còn chưa giúp A Tấn ép trang bị, chờ sửa soạn xong xuôi, chồn bạc của hắn cũng là một vũ khí bí mật đấy.
Dã Hạc đột nhiên hỏi: “À đúng rồi, Thương Hỏa, chiến đội của chúng ta tên gọi là gì?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!