Vạn Cổ Chi Vương (Dịch) - Khai mạch thành công
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
134


Vạn Cổ Chi Vương (Dịch)


Khai mạch thành công



– Ca ca, đệ muốn phế hắn!

Giờ khắc này, Liễu Nguyên Hổ tự tin mười phần, có chút oán độc nhìn về phía La Thiên.

– Yên tâm. Ta sẽ dùng một chiêu bắt hắn.

Liễu Nguyên Bá mỉm cười ngạo nghễ, chân khí màu đỏ nhạt trên người đột nhiên giống như là lửa vọt lên.

Phanh!

Mặt đất nổ ra tạo thành một cái hố cạn, Liễu Nguyên Bá đột nhiên lao ra, nhấc theo một cơn cuồng phong.

Sau một khắc đã có một đạo bóng đen cao lớn xuất hiện ở trước mắt của La Thiên.

– Tốc độ thật nhanh!

Nếu đổi lại là Võ đồ tầm thường, căn bản sẽ không phản ứng kịp được, sẽ bị một chiêu đánh bay.

Nhưng La Thiên tu luyện Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết, ngũ giác lục thức tăng lên nhiều, Linh thức được thả ra, thân thể động tác của Liễu Nguyên Long trong tầm mắt hắn dường như đã chậm đi vài lần.

– Ca ca ta là Võ giả Khai Mạch cảnh! Giữa Võ đồ và Võ giả có chênh lệch không thể vượt qua, La Thiên, để ta xem ngươi sẽ cầu xin tha thứ ra sao!

Trong lòng Liễu Nguyên Hổ sảng khoái, dường như đã nhìn thấy tình cảnh La Thiên tùy ý để mình tra tấn.

– Long Hình Thủ!

Cánh tay của Liễu Nguyên Bá vẽ một cái, chân khí rực cháy màu hồng giống như là hình rồng bổ tới, tản mát ra một cỗ uy thế vô cùng bá đạo.

Long Hình Thủ, võ học Nhập phẩm của Liễu tộc, vượt xa vũ kỹ cơ bản, chỉ có Khai Mạch cảnh mới có tư cách tu luyện.

– Quá mạnh!Long Hình Thủ của Bá ca đã tu luyện tới cảnh giới tiểu thành rồi.

– Một chưởng này đã đủ để đánh cho phế vật kia nằm sấp rồi!

Vài tên thiếu niên Liễu tộc, nhao nhao hò hét.

Đối mặt với Võ giả Khai Mạch cảnh La Thiên không dám lãnh đạm mà vận dụng lực lượng toàn thân, ngăn cản một kích kia.

Phanh phốc!

Lực lượng mạnh mẽ nương theo một cỗ chân khí bá đạo có tính xâm lược, xông vào trong cơ thể của La Thiên.

– Đây là chân khí của Khai Mạch cảnh? Chưởng lực thật là bá đạo!

Cánh tay của La Thiên run lên, thân thể phập phồng bất định.

Ô…ô…n…g!

Bỗng nhiên, U Long Thần mạch trong cơ thể hắn toả ra khí tức màu xanh, ăn mòn và hấp thu cỗ chân khí này.

– Hả?

Lông mày của Liễu Nguyên Bá nhăn lại, một chiêu của mình không thể đánh sụp được tiểu tử kia sao?

Võ giả Khai Mạch cảnh có năng lực câu thông linh khí thiên địa, chân khí sinh ra trong cơ thể có lực phá hoại rất mạnh.

Mà vừa rồi.

Chân khí của hắn công kích lại bị dẫn dắt một cách khó hiểu, dường như bị bọt biển hấp thu vậy.

– Ba chiêu ta sẽ đánh bại ngươi!

Liễu Nguyên Bá ngạo nghễ nhìn xuống, chiêu vừa rồi hắn cũng không dùng hết toàn lực.

Nếu như đối phó với một Võ Đồ luyện thể mà lại không thể nhanh chóng chấm dứt chiến đấu thì quả thực là làm bẩn tôn nghiêm của Võ giả.

Sưu sưu!

Hai tay Liễu Nguyên Bá toả ra chân khí màu đỏ nhạt, sau đó mạnh mẽ nhảy lên cao, cánh tay đỏ thẫm giống như bùng cháy, khí thế càng thêm hung hãn hơn so với trước đó.

Phanh! Phanh!

Liên tiếp hai đạo công kích được đánh ra, sóng bụi tràn ra.

Lúc này.

Thân thể của La Thiên hơi nhoáng một cái, chống lại công kích, vẻ mặt thoải mái hơn, khóe miệng nở một nụ cười.

– Phương pháp xử lý của Thiên Thư chi thần quả thực có thể dùng được, Thần mạch của ta lại mở ra thêm được vài phần…

Trong lòng La Thiên mừng thầm.

Trước đó, Thiên Thư chi thần nói cho hắn biết một loại kỹ xảo, lợi dụng lực lượng chân khí của Khai Mạch cảnh để trợ giúp mình khai phá Thần mạch!

Chuyện này cực kỳ nguy hiểm.

Không có khí lực vững chắc thì sẽ không chịu nổi được chân khí xâm nhập.

Không có Tinh Thần lực và lực cảm giác mạnh mẽ thì cũng không có cách nào thuận lợi dẫn dắt Chân khí được.

Thế nhưng trùng hợp là hai cái này La Thiên đều có.

Ba chiêu vừa rồi, La Thiên đã thành công dùng chân khí của đối phương khiến cho Thần mạch trong cơ thể xây dựng tiến thêm một bước, đạt tới hơn sáu thành.

– Ngươi… Không ngờ lại chặn lại được hết sao?

Liễu Nguyên Bá giật mình, khó có thể che dấu được, trong lòng mơ hồ cảm giác được có chút không đúng.

– Khà khà! Ba chiêu đã qua, Võ giả Khai Mạch cảnh, cũng chỉ như vậy mà thôi.

La Thiên cười nhạo, mở miệng kích thích.

– Tự tìm lấy cái chết!

Liễu Nguyên Bá nổi giận, tôn nghiêm của Võ giả há lại để cho Võ Đồ khiêu khích cơ chứ?

Long Hình Ngũ trảo!

Hắn thi triển thế tấn công càng hung mãnh hơn nữa, hai tay liên tục đánh ra, chân khí lan tràn ra bốn phương tám hướng.

Nhưng mà.

Ở dưới thế tấn công như cuồng phong mưa rào của Liễu Nguyên Bá, La Thiên vẫn vững như thái sơn, vả lại còn ngày càng nhẹ nhõm hơn nữa.

Theo giao phong, La Thiên lần lượt dẫn dắt chân khí của đối phương nhập vào cơ thể, trùng kích Thần mạch trong cơ thể.

Thần mạch liên tiếp được xây dựng!

Năm thành… Sáu thành… Bảy thành… Tám thành.

Lại là mấy chiêu sau.

La Thiên đã xây dựng được Thần mạch đạt tới chín thành!

Chỉ còn thừa lại một tia gông cùm xiềng xích cuối cùng.

– Không đúng, chân khí của ta thâm nhập vào trong cơ thể của hắn, làm sao hắn lại không hề bị một chút ảnh hưởng nào chứ?

Liễu Nguyên Bá càng đánh càng cảm thấy không đúng, chân khí hắn đánh ra dường như là đá chìm đáy biển, tác dụng quá nhỏ.

Trái lại La Thiên thì lại càng đánh càng mạnh!

– Liễu Nguyên Bá, ngươi chỉ có chút năng lực ấy thôi sao?

La Thiên như mở cờ trong bụng, ra vẻ ngạo mạn nói.

– Xuyên Vân Long Thủ!

Liễu Nguyên Bá hét lên một tiếng giận dữ, thi triển ra sát chiêu Xuyên Vân Long Thủ trong Long Hình Thủ!

Trảo của Liễu Nguyên Bá đỏ sậm, từ trên trời giáng xuống.

Một kích này, cho dù là một đầu cự hùng thì cũng sẽ bị đục thủng đầu.

Phanh phanh!

Bụi bặm nổi lên bốn phía, cơ thể La Thiên có chút uốn lượn, đón đỡ Xuyên Vân Long Thủ của đối phương.

– Để xem ngươi có thua hay không!

Vẻ mặt của Liễu Nguyên Bá hung ác, chân khí toàn thân điên cuồng bộc phát.

– Ha ha, Liễu Nguyên Bá.

– Hôm nay, ta cần phải cảm tạ ngươi, ngươi đã giúp ta giúp một tay.

Một tiếng cười khẽ truyền đến.

Oanh!

Ở chỗ sâu sau lưng La Thiên truyền ra nổ vang và chấn động kỳ lạ.

U Long thần mạch to lớn trong cơ thể hắn có biến hóa, bề mặt có từng khối lân phiến u ám, có hàn quang lóe lên, toả ra một cỗ Long uy âm hàn và chí cao vô thượng.

Thần mạch sắp hoàn toàn mở ra, đã xây dựng được chín thành chín!

– Đáng giận! Ngươi đang lợi dụng chân khí của ta để mở võ mạch sao?

Cuối cùng Liễu Nguyên Bá đã phát hiện ra, chân khí mình đánh ra đã bị La Thiên dẫn dắt đến võ mạch của Võ giả.

– Tiểu súc sinh, tức chết ta rồi.

Liễu Nguyên Bá nổi trận lôi đình, sắp tức nổ phổi.

Hắn vội vã thu chiêu, hắn không thể giúp La Thiên hoàn toàn mở ra võ mạch được!

– Đã chậm rồi!

La Thiên cười cười khà khà, thúc giục Thần mạch, lòng bàn tay bắn ra ra một cỗ lực đạo kinh khủng, nổi lên một đạo ánh sáng lạnh lẽo.

Phanh! Đạp đạp đạp!

Liễu Nguyên Bá lùi lại liên tiếp ba bước, khí huyết sôi trào, một cánh tay đã bị đông cứng, đã gần như mất đi tri giác.

– Làm sao lại như vậy chứ?

Liễu Nguyên Bá khó mà tin được, chẳng những sát chiêu của mình không đánh bại được La Thiên mà còn bị Hàn lực cổ quái trong cơ thể đối phương làm tổn thương.

– Thành!

La Thiên mừng rỡ như điên, kiềm chế sự kích động trong lòng.

Dưới sự trợ giúp của Liễu Nguyên Bá xuống, Thần mạch hoàn toàn thức tỉnh, đã xây dựng được tới chín thành chín.

Nếu như không phải La Thiên áp chế, Thần mạch đã hoàn toàn mở ra rồi.

Hắn đứng lặng tại chỗ, ánh sáng quanh thân tối tăm, không khí đóng băng, mơ hồ truyền đến tiếng Long ngâm.

– Thiên Thư chi thần nói, lúc Thần mạch hoàn toàn mở ra sẽ có dị tượng kinh người, ta không thể khai mạch ở chỗ này được…

La Thiên đè nén Thần mạch.

Một khi Thần mạch lộ ra ngoài, cũng không phải là chuyện gì tốt.

La Thiên lần nữa nhìn về phía Liễu Nguyên Bá, thân thể nhoáng một cái đã tới gần.

– Làm sao có thể? Tốc độ của ngươi!

Liễu Nguyên Bá chấn động.

Tốc độ của La Thiên lại tăng lên gấp đôi so với so với trước đó.

Đồng thời, hàn ý thấy lạnh cả người bao phủ toàn thân Liễu Nguyên Bá, cơ thể phát lạnh, máu tươi ngừng chuyển động.

Phanh!

La Thiên thúc giục Thần mạch, một chưởng đánh trúng ngực của Liễu Nguyên Bá.

A! Ầm!

Liễu Nguyên Bá kêu thảm một tiếng, cơ thể bay ra ngoài, ngực có mấy cái xương vỡ vụn, cìn có một cỗ hàn ý lạnh như băng, xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng.

Liễu Nguyên Bá vừa mới đứng lên thì miệng phốc một cái, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

Sau lưng đám người Liễu Nguyên Hổ, từng người một sợ ngây người.

Liễu Nguyên Bá đã thất bại?

Võ giả Khai Mạch cảnh bị luyện thể cảnh cửu trọng đánh bại?

– La Thiên, xem như ngươi lợi hại, hôm nay ta đã thua trong tay ngươi rồi.

Liễu Nguyên Bá cắn răng, chùi vết máu ở khóe miệng.

– Nhưng mà ngươi đừng đắc ý, đại tiểu thư Liễu Tử Yên của Liễu tộc ta hai năm trước đã đột phá Khai Mạch cảnh, được danh sư ở Quận thành thu làm đồ đệ, chờ lúc đại tiểu thư trở lại, hừ hừ…

Sắc mặt Liễu Nguyên Bá âm trầm, để lại một câu ngoan độc rồi dẫn người bỏ chạy.

– Liễu Tử Yên?

La Thiên hừ lạnh một tiếng.

Ba năm trước đây.

Gia chủ Liễu gia đã mang theo nữ nhi Liễu Tử Yên thiên sinh lệ chất đến nhà La Thiên cầu hôn.

Chỉ có điều.

Liễu gia cầu hôn đã bị phụ thân La Thiên cự tuyệt trước!

Chuyện này làm cho Liễu Tử Yên không nể mặt, trong lòng mang theo sự oán hận, tuyên bố ngày sau sẽ trả thù.

Trước đây, lúc La Thiên ở bên trong Học phủ, bị đệ tử Liễu gia bắt nạt, nghe nói là đến từ sự gợi ý của Liễu Tử Yên.

– Đợi Thần mạch của ta mở ra thì sẽ một bước lên trời. Không quan tâm tới Đỗ Vân Trình hay là Liễu Tử Yên, tất cả đều bị ta siêu việt…

Trong lòng La Thiên cười lạnh, nhìn đám người Liễu Nguyên Bá hốt hoảng bỏ chạy.

– Việc cấp bách là tìm chỗ một không có ai!

La Thiên áp chế Thần mạch, chạy ra ngoài thành.

Rốt cuộc dị tượng Thần mạch được xây dựng lớn có bao nhiêu, La Thiên không dám khẳng định, vì vậy hắn dứt khoát ra khỏi thành.

Ngoài mười dặm phương Bắc của Thanh Xương thành chính là Hắc Yêu lĩnh.

Nghe nói, bên trong Hắc Yêu Lĩnh này có Yêu thú ẩn hiện, có thể hấp thu tinh hoa nhật nguyệt trong thiên địa để tu luyện.

Lão sư lớp cao cấp là Lâm Khiếu Phong đã từng khuyên bảo, chưa tới Khai Mạch cảnh thì không nên đi vào Hắc Yêu lĩnh.

La Thiên lại không quản tới những thứ này, người ở Hắc Yêu lĩnh thưa thớt, rất thích hợp để hắn mở mạch.

Hai canh giờ sau.

Ở bên ngoài Hắc Yêu lĩnh, bên cạnh một chỗ vách núi.

La Thiên khoanh chân ngồi xuống, buông áp chế đối với Thần mạch ra.

Rống sưu sưu!

Giống như có một tiếng rồng ngâm đến từ vực sâu địa ngục, nương theo đó là một cỗ cảm giác tối tăm lạnh lẽo khuếch tán ra.

Ở bên trên lưng hắn có phác thảo một cái Long mạch màu lam tràn ngập ánh sáng, như vừa sống lại bình thường, tản mát ra khí tức chấn nhiếp sinh linh vạn vật.

Sưu sưu!

Quanh thân La Thiên có một tầng hàn vụ màu lam bốc lên, trong đó dần dần có một hư ảnh Cự Long tối tăm hiện ra, dữ tợn mà lại uy nghiêm.

Uy thế như thế có thể nói là kinh thế hãi tục.

Ở bên trong phạm vi vài dặm có rất nhiều Yêu thú Trùng Nghĩ, cả đám run rẩy phát ra từ bản năng, sau đó nhao nhao thối lui.

Nếu là ở bên trong Thanh Xương thành thì đã sớm dẫn tới chú ý.

La Thiên cảm nhận được có một cỗ lực lượng lành lạnh khổng lồ đã chảy khắp kinh mạch toàn thân, tẩy rửa toàn thân của hắn.

– Thần mạch, mở!

Hắn khẽ quát một tiếng, nương theo một tiếng Long ngâm chấn động tâm hồn, Thần mạch trong cơ thể hắn chiếu rọi, tạo thành một mảnh ánh sáng mập mờ, sau đó hóa thành một đạo cột sáng, xông lên phía chân trời.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN