Vạn Cổ Chi Vương - Chương 6: Tiến giai Võ giả
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Vạn Cổ Chi Vương


Chương 6: Tiến giai Võ giả


Hắc Yêu lĩnh ban đêm yên lặng một cách thần kỳ.

Sưu sưu!

Trong lúc đó có một đạo cột sáng rét lạnh mang theo khí thế bễ nghễ vạn vật xông vào vòm trời, rồi sau đó chậm rãi tiêu tan.

Ở bên ngoài vài dặm có hai bóng người từ từ đi về phía trước.

– Ban đêm Hắc Yêu lĩnh sẽ càng nguy hiểm hơn nữa.

Một thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn nói, trên khuôn mặt trắng nõn để lộ ra vẻ ngưng trọng.

Ánh mắt của nàng lướt qua thiếu niên anh tuấn bên cạnh, trong lòng có cảm giác bình yên không hiểu, nàng nói:

– Có Cao Hiên học trưởng ở đây, ta không cần quá lo lắng.

Lúc này, ở phương xa có một đạo ánh sáng xông thẳng vào bầu trời, nương theo đó là linh khí thiên địa chấn động rất rõ ràng.

Hả?

Thiếu niên anh tuấn Cao Hiên kia có ánh mắt lạnh lùng mà nghiêm nghị, lúc này lập tức nhìn về nơi xảy ra động tĩnh.

– Đó là cái gì?

Thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn khẽ kinh hô.

– Không giống như là động tĩnh chiến đấu… Chẳng lẽ là dị tượng bảo vật xuất thế?

Ánh mắt thiếu niên anh tuấn Cao Hiên lập tức có vẻ tham lam.

Ở bên trong Hắc Yêu lĩnh có rất nhiều hung thú, nguy cơ trải dài tứ phía, lại còn có Yêu thú mạnh mẽ.

Nhưng đồng thời ở nơi này nguyên khí thiên địa cũng nồng đậm, khả năng thai nghén ra được một ít thiên tài địa bảo càng lớn hơn!

– Chỗ đó, dường như ở gần Nguyên khí Linh quả.

Thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn nói.

Nửa tháng trước, ở vách núi nào đó trong Hắc Yêu lĩnh, hai người đã phát hiện ra một khỏa Nguyên khí Linh quả còn chưa thành thục.

Đối với Võ giả Khai Mạch cảnh mà nói, Nguyên khí Linh quả cực kỳ trân quý, nếu như có tu vi và nội tình đầy đủ thì sẽ có năng lực trực tiếp làm cho bản thân đột phá lên một trọng.

– Không sai. Theo như ta suy tính, Nguyên khí Linh quả sẽ thành thục vào tối nay. Nhưng phải qua rạng sáng thì mới tới lúc hái.

– Lúc này còn cách rạng sáng mấy canh giờ, chúng ta đi trước nhìn xem, xem là thiên tài địa bảo gì dẫn ra dị tượng, không chừng là một thu hoạch càng lớn hơn nữa!

Cao Hiên tỉnh táo phân tích, trong mắt hiện lên một tia lửa nóng.

Thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn gật đầu, Cao Hiên là đệ tử thiên tài của Hoành Quang Học phủ, anh tuấn bất phàm, thực lực cũng mạnh mẽ, mình chỉ cần nghe theo hắn là được.

– Thần mạch, hoàn toàn mở ra!

La Thiên phấn chấn và kích động, hư ảnh cự long và hàn vụ lạnh lẽo sau lưng hắn cũng chậm rãi thu vào trong cơ thể.

Mở mạch từng là nan đề lớn nhất quấy nhiễu hắn.

Từ khi đạt được Tạo Hóa Thiên thư, trong hai ngày vấn đề khó khăn này đã được giải quyết xong, thật sự là thế sự khó liệu.

Luyện thể cảnh mở ra võ mạch thì chỉ có thể coi là chuẩn võ giả mà thôi.

Chỉ có khi nào sinh ra chân khí, trong người xây dựng ra một cái khí mạch thì mới có thể tính là Võ giả chính thức.

– Chỉ có một mạch, mau xây dựng khí mạch!

La Thiên tu luyện.

Võ mạch là cầu nối thân thể người câu thông thiên địa.

Mở võ mạch ra là có thể hấp thu linh khí thiên địa.

Sưu sưu!

U Long Thần Mạch trong cơ thể La Thiên chậm rãi di chuyển, tản mát ra một cỗ hấp lực cường đại, hấp thu linh khí thiên địa từ bốn phương tám hướng.

Trong phạm vi trăm thước, linh khí thiên địa bắt đầu khởi động, liên tiếp hội tụ đến.

– Không hổ là Thần mạch, tốc độ tu luyện lại nhanh như vậy!

La Thiên kinh hãi không thôi.

Linh khí thiên địa rót vào trong cơ thể, La Thiên chợt cảm thấy toàn thân sảng khoái dễ chịu.

Thời gian dần trôi qua, gần Thần mạch của hắn thai nghén ra một cỗ chân khí cường đại.

– Cái này là chân khí vốn có của Liễu Nguyên Bá, hiện tại ta cũng có!

Trong lòng La Thiên thầm nghĩ.

Hắn cảm giác nếu so chân khí của mình với Liễu Nguyên Bá thì được ngưng luyện mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Lúc này hắn mới vừa mới mở mạch thành công, còn chưa tấn chức Võ giả.

Đã có Chân khí, La Thiên bắt đầu xây dựng khí mạch.

Lấy võ mạch làm căn cơ, thân thể người cũng sở hữu chín đại khí mạch.

Hiện tại, La Thiên bắt đầu xây dựng cái thứ nhất.

Xì xì!

Khí mạch trong cơ thể bị xíu mở rộng từng chút một, hiệu suất nhanh tới kinh người.

La Thiên đã ở luyện thể cảnh cửu trọng ba năm, sau khi Thần mạch mở ra, tốc độ tu luyện của hắn đã hoàn toàn khôi phục, thậm chí còn vượt xa lúc trước.

Hơn nữa, khí mạch mà La Thiên xây dựng như rồng như mãng xà, so với khí mạch của Võ giả phổ thông còn tráng kiện hơn gấp mười lần!

Ô…ô…n…g sưu sưu!

Khí mạch trong cơ thể hắn liên tiếp truyền ra tiếng vang nhỏ bé, giống như sóng to tiến vào dòng sông khô cạn, nhanh chóng xây dựng khí mạch dọc theo người hắn!

Liền một mạch!

Đầu khí mạch thứ nhấ được khai thác một phần ba mới chậm rãi ngừng lại.

Tiến độ này hơn Võ giả phổ thông vài lần.

Thành!

Trong cơ thể La Thiên truyền đến một trận trầm đục như sấm, đó là chân khí đang toán loạn ở trong khí mạch.

– Khai Mạch cảnh nhất trọng! Cuối cùng ta đã bước vào cánh cửa Võ giả.

La Thiên mừng rỡ như điên, hét dài một tiếng.

Hắn thúc giục chân khí bên trong khí mạch, ngưng tụ vào trong lòng bàn tay, nó lập tức hình thành một tầng khí lưu màu lam, cảm giác lạnh lẽo lan tràn ra bốn phía.

La Thiên đánh ra một chưởng bắn trúng mặt đá ở bên cạnh.

Phanh. Rắc rắc.

Mặt đá tức thì rạn nứt, mảnh đá bay tán loạn, để lại một cái hố lõm.

Sưu sưu!

Một cơn gió lạnh vô hình lao đến, hàn ý dày đặc, cỏ cây ở gần đó đều bị ngưng kết ra một tầng sương lạnh.

Đột phá mở mạch bước vào nhất trọng, thực lực của La Thiên đã có tăng vọt về chất.

Thần mạch hoàn toàn mở ra, thể chất của hắn tăng lên nhiều, ngoài ra lại có chân khí phụ trợ, công kích càng cường đại hơn và sắc bén hơn!

– Ồ? Đó là cái gì?

La Thiên nhìn thấy ở bên ngoài hơn mười thước, ở bên trong một cái hố có bốn năm hoa cỏ có ánh sáng màu vàng.

– Linh tài!

La Thiên lập tức nhận ra.

Loại Linh tài này bình thường sinh ra ở chỗ linh khí thiên địa nồng đậm, ẩn chứa linh khí thiên địa tinh thuần, có thể cung cấp cho Khai Mạch cảnh tu luyện.

La Thiên có thể xác định được, khi hắn vừa tới cũng không có những trân tài này.

– Chẳng lẽ là lúc ta tu luyện đột phá, Thần mạch tụ tập linh khí thiên địa, làm thúc đẩy mấy gốc linh tài này thành thục hay sao?

Vẻ mặt của La Thiên kinh ngạc và vui mừng, trong lòng thầm suy đoán.

Hắn vừa mới đột phá Khai Mạch cảnh, mấy gốc Linh tài này có thể sử dụng để củng cố căn cơ, giúp hắn tiết kiệm được hơn nửa tháng tu hành.

La Thiên vừa mới ngắt lấy hết Linh khí cây cỏ.

Ô…ô…n…g sưu sưu!

Bỗng nhiên, Thiên Thư trong đầu hắn mở ra, tuôn ra một cỗ hấp lực.

Sau một khắc.

Mấy gốc linh thảo ẩn chứa linh khí trong tay hắn dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được khô héo đi, trong vòng mấy hơi thở đã biến thành mấy cây cỏ khô.

– A! Đó là cái quỷ gì vậy…

Tay La Thiên cầm mấy cây cỏ khô, cơ thể cứng ngắc.

Mấy gốc linh thảo này đối với Võ giả vừa mới đột phá Khai Mạch cảnh mà nói, vẫn có tác dụng không nhỏ.

Huống chi hiện tại La Thiên mắc nợ rất nhiều, cho nên thật sự rất thiếu tu luyện tài nguyên.

Kết quả, mấy gốc linh thảo này lại để cho Thiên Thư ăn mất.

Ý thức của La Thiên va chạm vào Thiên Thư.

Giờ phút này, trên tờ thứ nhất của Thiên Thư có ánh sáng tràn ngập một nửa khu vực, lúc trước nó vẫn vẫn chưa tới một phần năm.

– Hoá ra, Thiên Thư có thể hấp thu Linh tài để khôi phục lực lượng.

La Thiên chuyển buồn thành vui.

Lực lượng của Thiên Thư thần kỳ thế nào hắn thấu hiểu rất rõ, bây giờ súc tích được nửa trang lực lượng cũng đã không lỗ rồi.

Sưu sưu!

Trong thiên thư, một đám sương mù màu đen hiển hiện.

– Thiếu niên, rút cuộc ngươi đã tới rồi!

– Sao rồi? Phương pháp xử lý của Bản thần đã làm cho ngươi thành công mở mạch rồi chứ?

Thiên Thư chi thần ra vẻ ngạo nghễ nói.

– Hiện giờ đã có thể cho bản thần thoát khỏi Thiên Thư hay chưa…

Thiên Thư chi thần mới nói được một nửa thì ý thức của La Thiên đã rời khỏi Thiên Thư.

– Thiếu niên, ngươi đừng đi… tiểu tử, ngươi nói chuyện không giữ lời gì hết, ngươi lại dám lừa gạt bản thần, lương tâm của ngươi để đi đâu hả…

Thanh âm của Thiên Thư chi thần dừng lại, tất cả lại rơi vào bóng đêm.

– Thiên thư chi thần này, vẫn không thể thả ra một cách đơn giản được.

Trên mặt La Thiên hiện lên vẻ suy tư.

Thiên thư chi thần này hắn không biết nguồn gốc, thực lực nhìn qua cũng rất không đơn giản, không có cách nào dự đoán được hậu quả sau khi thả ra.

Đúng lúc này.

Trong đêm tối của Hắc Yêu lĩnh lại có một nam một nữ đến gần.

Thiếu niên kia có khuôn mặt anh tuấn, khí chất lạnh lùng; thiếu nữ thì dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, làn da trắng nõn non mềm, vừa nhìn đã biết là người phú quý.

– Người của Hoành Quang Học phủ?

La Thiên thông qua phục sức của đối phương mà đã nhận ra lịch của họ.

Ở gần Thanh Xương thành có một tòa thành thị, tên là Hoành Quang thành, Hoành Quang Học phủ ở chỗ đó.

– Đêm tối Hắc Yêu lĩnh rất nguy hiểm, hai vị nên mau trở về thì hơn.

La Thiên nhắc nhở một câu, chuẩn bị về nhà.

– Nơi này Linh khí nồng đậm, cái hố kia rõ ràng đã bị lật qua lật lại một phen, nhất định bảo vật xuất thế vừa rồi đã bị người này cầm đi!

Trong lòng thiếu niên anh tuấn Cao Hiên kia đã có phán đoán.

Hai mắt của hắn ở dưới ánh trăng trở nên lạnh lùng, quát lên:

– Tiểu tặc! Giao ra thiên tài địa bảo!

– Thiên tài địa bảo?

La Thiên hơi có vẻ kinh ngạc.

Thứ đối phương chỉ chẳng lẽ là linh tài hay sao?

Mấy gốc Linh dược kia dính ánh sáng của La Thiên cho nên mới sinh ra trưởng như thế.

Về tình về lý, đều là đồ của La Thiên.

Huống chi, linh dược đã bị Thiên Thư ăn mất.

– Các hạ có tu vi Khai Mạch cảnh nhị trọng, chẳng lẽ nhất định muốn vì vài gốc linh dược mà muốn động thủ với ta hay sao?

La Thiên Linh thức cảm ứng được, trong cơ thể của Cao Hiên có hai cái khí mạch chấn động.

Mấy gốc linh dược này đều là thứ vừamới thành thục, dược niên không cao, có lẽ không có lớn hấp dẫn như vậy đối với Khai Mạch cảnh nhị trọng.

Trong lòn La Thiên buồn bực.

– Linh dược? Lừa gạt trẻ con ba tuổi hay sao?

Cao Hiên dùng vẻ mặt khinh thường cười lạnh.

Dị tượng vừa rồi rất là bất phàm, làm sao có thể là vài gốc Linh dược được chứ?

Cao Hiên phỏng đoán, ít nhất là trân bảo có tác dụng đối với Khai Mạch cảnh cửu trọng, thậm chí là Linh Hải cảnh. Không ngờ tiểu tử này lại nói dối vụng về như thế, thật sự là ngu xuẩn!

– Ngươi đã không muốn giao ra, vậy thì đừng trách Cao mỗ không khách khí!

Phanh…!

Vẻ mặt Cao Hiên lạnh lùng, rút ra một thanh bảo kiếm hàn quang lạnh lẽo, hiển nhiên không phải một thanh binh khí phổ thông.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN