Vạn Cổ Chúa Tể - Chu Thiên Sinh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
158


Vạn Cổ Chúa Tể


Chu Thiên Sinh



Chu gia, hậu sơn…

Một hắc động xuất hiện giữa hư không, một đạo nhân ảnh từ không trung rơi xuống.

“Ầm…”

Mặt đất xuất hiện một hố sâu 3 thước chằng chịt vết rạn, trung tâm một đạo nhân ảnh nằm bất động trông hết sức thê thảm, quần áo phá toái, thân thể chằng chịt vết thương, hai mắt nhắm nghiền, hơi thở gần như đoạn tuyệt…

” A! có người ”

Một thanh âm vang lên, Thiên Sinh tâm trí mơ hồ đó là lời cuối cùng mà hắn nghe thấy trước khi lâm vào hắc ám…

Từng đoạn kí ức chạy qua trong đầu hắn, thời điểm hắn chứng đạo, thời điểm hắn đã bước một chân vào Chí Cao Cảnh Giới: Hỗn Nguyên Chúa Tể, trận chiến cuối cùng của hắn với hàng chục Thần Đế. Rồi đến khi người của Hùng Vương Thần Điện cùng Thập Bát Đại Hùng Vương đến giải vây thiêu đốt tinh huyết mở ra lỗ hổng hư không bảo toàn hắn mạng sống mà vẫn lạc 7 vị. Hắn vẫn nhớ hình ảnh Thập Bát Đại Hùng Vương cùng toàn bộ đệ tử của Hùng Vương Thần Điện liều mạng bày trận cản hơn chục vị Thần Đế mà trong đó có Thượng Cổ Thần Đế, Huyết Giới Ma Tổ, Bàn Cổ Đại Thần… những tồn tại khủng bố, phải biết Thập Bát Đại Hùng Vương chỉ là Thần Vương chi cảnh, cao nhất là Đệ Nhất Hùng Vương Lộc Tục cũng chỉ là bán bộ Thần Đế. Càng không nhắc tới đệ tử của Hùng Vương Thần Điện chỉ là pháo hôi làm chậm bước tiến địch nhân mà thôi. Nghĩ đến 7 vị Hùng Vương vì hắn mà ngã xuống, nghĩ đến các đệ tử, huynh đệ của hắn vì hắn mà hi sinh thân mình, hắn điên cuồng gào thét nhưng đáp lại hắn chỉ là vô tận hắc ám.

Sâu trong thần hồn hắn, một tôn to lớn hoàng kim thần tướng lơ lửng trên không, thần tướng của hắn sau trận chiến trở lên ảm đạm rất nhiều, thân thể càng là chằng chịt vết nứt tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể tan biến. Một viên Thất Thải Thạch đầu tỏa ra thất sắc quang mang trôi nổi trước mặt hắn thần tướng, thất sắc quang mang chậm rãi tu bổ hắn thần tướng, chỉ là tốc độ có phần quá chậm, tựa như chỉ giữ được thần tướng của hắn không đổ nát mà thôi.

4 tháng sau…

Thiên Sinh đã khôi phục ý thức, cảm nhận được thân thể, những vết thương trên người hắn đã bắt đầu đóng vảy, sau 4 tháng thân thể hắn đã tự động tu bổ vết thương, dù sao thân thể hắn cũng là Đạo Nguyên Thần Thể tuy bị phá toái mười không còn một nhưng dầu gì cũng là chí cao Thần Thể, uy năng tự nhiên không thể coi thường.

Hắn cố suy chuyển thân thể nhưng vô dụng, thân thể hắn nặng trịch tựa như một tòa đại sơn áp lên người hắn, ngay cả một đầu ngón tay cũng không thể lay chuyển.

Nội thị bản thân, thấy được mình thần tướng, hắn cười khổ, chỉ sợ chỉ cần một cái tinh thần công kích nhẹ nhàng là thần hồn hắn sẽ tan biến. Nhìn sang Thất Thải Thạch đầu, hắn lại dấy lên nghi vấn, thạch đầu này là hắn nhặt được lúc vẫn ở Địa Cầu thấy thú vị lên mang theo bên người, đó cũng là lúc hắn gặp tai nạn và trọng sinh ở Thần Giới, mấy ngàn năm hắn đã tìm kiếm, lật qua hàng vạn hàng triệu cổ tịch nhưng vẫn không biết lai lịch của thất thải thạch đầu.

Hắn chỉ biết thạch đầu này đã cứu mạng hắn rất nhiều lần, hắn tin rằng Thất Thải Thạch đầu là nguyên nhân hắn trọng sinh ở Thần Giới. Thất Thải Thạch đầu khiến ngộ tính của hắn tăng vọt, thần hồn trở nên mạnh mẽ vượt cảnh giới, cơ hồ không nhìn tinh thần công kích. Có Thất Thải Thạch đầu hắn một đường tiến mạnh từ một phàm nhân trở thành một tôn Bán Bộ Chúa Tể trong thời gian ngắn ngủi 5000 năm.

Phải biết những tôn Thần Đế, những tồn tại khủng bố như: Thượng Cổ Thần Đế, Bàn Cổ Đại Thần… Cái nào không hàng triệu hàng tỉ năm mới đạt được cảnh giới này, cũng chính vì hắn tiến cảnh quá nhanh và mạnh mẽ nên mới dẫn đến những tồn tại này chú ý và phát sinh vô số trận chiến hòng tìm ra bí mật trên người hắn.

Lúc đầu hắn còn chật vật chạy trốn, qua một thời gian ngắn ngủi vài trăm năm hắn đã có thể cầm Thần Đế treo lên đánh, kể cả những tồn tại khủng bố cũng không ai là đối thủ của hắn.

Nếu không phải hắn Chứng Đạo thành Chúa Tể bị quấy nhiễu phản phệ, thì hàng chục tôn Thần Đế cũng không đủ hắn nhìn. Nghĩ đến đây hắn lại nhớ lại hình ảnh các vị Hùng Vương cùng toàn bộ Hùng Vương Thần Điện liều mình cứu mạng hắn, hắn không khỏi tâm thần rung động, cảm xúc hỗn loạn, ý nghĩ báo thù điên cuồng vận chuyển che lấp tâm chí hắn.

Thất Thải Thạch nhẹ nhàng phát ra Thất Sắc quang mang xoa dịu tâm thần hắn, hắn dần khôi phục thần trí, mồ hôi từng giọt lăn xuống trên thân thể bất động của hắn.

Hắn, Thiên Sinh Thần Đế, Bán Đạo Chúa Tể chỉ chút nữa thôi sẽ bị tâm niệm báo thù che lấp mà Nhập Ma, mất đi thần trí, trong đầu chỉ có chém giết cùng báo thù.

Nhìn lại Thất Thải Thạch đang phát ra quang mang lơ lửng giữa thần hồn, hắn lại thở dài:

” Ngươi, lại cứu ta lần nữa…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN