Vạn Cổ Đại Đế
Chương 24: Linh dược các ở thành trường sinh
Lăng Tiêu cười khổ, tu luyện thành công bí thuật Tổ Long tất nhiên rất khủng bố. Nhưng mỗi lần tu luyện thì đối tài nguyên cũng gấp trăm lần bình thường!
Ví dụ như để tu luyện thành công tầng thứ nhất- Giao Long thân thể thì không đơn giản là cần mười vạn linh thạch thượng phẩm, mà còn cần linh dược để tu luyện một viên Hóa Long Đan.
“Linh thạch thượng phẩm thì có thể về tìm Nam Cung Hiên, Hóa Long Đan cũng chỉ linh đan thượng phẩm, luyện chế cũng không khó. Chỉ là có mấy cây linh dược rất khó tìm, xem ra cần đến thành Trường Sinh một lần rồi.”
Lăng Tiêu suy nghĩ một lúc lâu.
Lại nói tiếp về nguồn cội sâu xa của thành Trường Sinh và Trường Sinh Môn. Mấy ngàn năm trước, Trường Sinh Môn nắm giữ thành Trường Sinh ở trong tay. Theo sự suy thoái của Trường Sinh Môn, thành Trường Sinh hoàn toàn đổi chủ, hiện giờ đã trở thành một tòa thành của Đại Hoang Cổ Quốc.
Thành Trường Sinh là tòa thành trì lớn nhất trong vài ngàn dặm đổ lại đây, đại diện cho Đại Hoang Cổ Quốc. Cho nên! Dù là ba đại tông môn ở trước mặt thành Trường Sinh cũng không dám không cung kính.
Thành Trường Sinh cũng là thành trì có mức độ buôn bán lớn, hết sức phồn hoa, chắc sẽ có linh dược mà Lăng Tiêu cần thiết để luyện chế Hóa Long Đan.
Lăng Tiêu rời khỏi dãy núi Yêu thú, hướng về phía thành Trường Sinh.
Sau khi Lăng Tiêu rời đi không lâu, mang theo cóc đỏ ngàn năm thì có một vị khách không mời mà đến.
“Là kẻ nào? Là kẻ nào giết thiếu gia Mã Tuấn?”
Người đến là một trung niên có cái mũi diều hâu, cặp mắt đen âm u. Hiện giờ hắn nhìn thấy xác của Mã Tuấn cùng các đệ tử Hợp Hoan Tông, ánh mắt càng thêm đáng sợ.
“Vết thương này là… Tiểu Kim Cương Quyền tạo ra! Tiểu Kim Cương Quyền? Trường Sinh Môn? Dám giết thiếu gia Mã Tuấn, ta thấy có vẻ ngươi chán sống?”
Vị trung niên nghiến răng nghiến lợi nói, sâu trong ánh mắt cũng có chút sợ hãi. Mã Tuấn là con của Tề trưởng lão của Hợp Hoan Tông, cũng chính là Luyện Đan Sư thượng phẩm duy nhất của Hợp Hoan Tông. Nghĩ đến thủ đoạn của người đó, vị trung niên cảm thấy cơ thể rét run.
“Đầu tiên cứ mang về giao cho Thất trưởng lão xử trí!”
Vị trung niên đưa tay nắm ra hư không rồi nắm một cái, chân khí từ bàn tay phủ xuống tóm lấy Mã Tuấn và các đệ tử Hợp Hoan Tông sau đó lao vọt đi ra bên ngoài.
Giờ phút này thì Lăng Tiêu đã nghênh ngang đi về phía thành Trường Sinh, không hề biết Hợp Hoan Tông đã bắt đầu truy xét hung thủ sát hại Mã Tuấn. Mà cho dù có biết thì hắn cũng không để ý.
Thành Trường Sinh chiếm diện tích hơn trăm dặm, tường thành cao lớn, cực kỳ phồn hoa. Lăng Tiêu vào thành hỏi thăm một chút là biết vị trí của Linh Dược Các.
Linh Dược Các là cửa hàng đan dược lớn nhất thành Trường Sinh, các loại linh đan linh dược cần gì cũng có hết. Nghe đồn còn có Luyện Đan Sư cường đại tọa trấn.
Cửa hàng Linh Dược Các có ba tầng, nhìn qua cực kỳ khí thế. Lăng Tiêu vừa mới đi vào thì lập tức có một thiếu nữ xinh đẹp chạy ra chào đón.
“Khách quý chắc là lần đầu đến Linh Dược Các đúng không? Không biết khách quý cần gì? Nơi này của chúng ta cần linh đan linh dược đều có. Hơn nữa chất lượng cũng được bảo đảm.”
Thiếu nữ xinh đẹp nói lời giới thiệu cực kỳ thông thuộc.
“Cái gì cần đều có sao? Được! Vậy ta cẩn cỏ Hóa Long, máu tinh thuần của yêu thú cấp năm, hoa Vô Ngân, tua dây m Dương…”
Lăng Tiêu cười nhẹ, thuận miệng nói ra mười mấy loại tên thuốc.
“Cái này…”
Thiếu nữ có chút hơi khó trả lời…
Ai biết những linh dược mà thiếu niên này nói có phải thật hay không? Nếu là trêu đùa thì nàng không thiếu cách trách mắng. Nhưng nếu là thật thì lai lịch của thiếu niên này chắc chắn không tầm thường.
Ngay lúc thiếu nữ còn đang do dự, một giọng nói vang lên lanh lảnh.
“Giọng điệu thật lớn! Ngươi nói ra những linh dược mà ngay cả ta cũng chưa từng nghe nói. Chẳng lẽ ngươi tới quấy rối hay sao? Dám quấy rối ở Linh Dược Các, lá gan ngươi không nhỏ.”
Một thiếu nữ váy đỏ đi từ tầng hai xuống, vóc người cực kỳ bốc lửa, mặt mũi cũng hết sức xinh đẹp. Giờ đang nhìn chằm chằm Lăng Tiêu với vẻ mặt không đáng tin.
” Liễu tiểu thư, ngươi đã đến rồi!”
Thiếu nữ xinh đẹp vừa nhìn thấy thiếu nữ mặc váy đỏ, vẻ mặt cung kính.
Thiếu nữ váy đỏ xuất hiện cũng khiến tầng một xôn xao. Thông qua lời bàn tán của mọi người xung quanh thì Lăng Tiêu cũng biết thân phận thiếu nữ váy đỏ.
Nhi nữ của Liễu Hùng Phi- thành chủ thành Trường Sinh, Liễu Phiêu Phiêu!
“Ngươi chưa từng nghe không có nghĩa là không có! Ngươi chẳng qua là một Luyện Đan Sư hạ phẩm mà thôi. Mời mấy lão gia hỏa đang luyện đan kia xuất hiện đi. Nếu hắn cũng không nhận ra thì biển hiệu Linh Dược Các của các ngươi hạ xuống được rồi.”
Lăng Tiêu nói.
Thiên phú của Liễu Phiêu Phiêu quả thật không tệ, tu vị Chân Khí cảnh tầng chín, Luyện Đan Sư hạ phẩm, gần mười bảy tuổi, đi chỗ nào cũng được gọi là thiên tài!
Huống chi đây là đoàn thể của Luyện Đan Sư, chỗ nào cũng được nâng đỡ chào đón.
“Được lắm tên kia! Rốt cuộc ngươi là ai? Tuy nói có nhiều linh dược trên thế gian ta không biết. Nhưng không có nghĩa là ngươi nói thật! Ta thấy ngươi là do thám của cửa hàng khác đến, có ý quấy rối!”
Liễu Phiêu Phiêu nhìn Lăng Tiêu chằm chằm, càng nhìn càng ngứa mắt.
“Ếch ngồi đáy giếng!” Lăng Tiêu bật cười một tiếng, cũng lười tranh chấp cùng nàng.
Nhưng những lời này lại làm cho Liễu Phiêu Phiêu càng giận, nàng nói to lên: “Ngươi nói ai là ếch ngồi đáy giếng? Xem ra hôm nay không cho ngươi mở to mắt nhìn thì ngươi không biết sự lợi hại của bổn cô nương!”
Nói xong, Liễu Phiêu Phiêu nâng tay áo lên, chân khí trong người tản ra, muốn đánh về phía Lăng Tiêu.
Tính tình bà thím nhỏ này thật sự nóng như lửa.
Lăng Tiêu chẳng muốn dây dưa cùng nàng ta, nhìn một hướng khác của Linh Dược Các, khóe miệng nâng lên thành một đường cong, nói thật to:
“Muốn vỡ lò à? Nổ lò đấy! Nổ lò đấy!”
Giọng nói của Lăng Tiêu vang vô cùng, ngay khi nói xong câu thứ ba thì cũng vang vọng toàn bộ Linh Dược Các.
“RUỲNH!!”
Chỉ là sau một lát, một tiếng nổ mạnh ầm ầm, mặt đất rung chuyển, toàn bộ Linh Dược Các cũng bắt đầu rung không ngừng.
Một ông lão tóc bạc phơ, quần áo cả người nám đen, râu cũng tỏa ra mùi khét, chạy ra từ bên trong Linh Dược Các, vẻ mặt hổn hển.
“Là tiểu tử kia nói lò sẽ nổ phải không? Đi ra đây cho ta!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!