Vạn Cổ Đại Đế
Chương 73: Một quyền đánh chết!
“Không biết mình đã tu luyện bao lâu rồi!”
Lăng Tiêu khẽ nhăn mày một cái, đuôi mắt như ánh lên tia sáng, bởi vì hắn không nghe thấy tiếng đánh lên Tam Tài Phong Linh Trận.
Chẳng lẽ Lô Quan Kiệt và Quách Ngang đã bỏ cuộc nhanh như vậy?
Lăng Tiêu nghĩ nghĩ, chắc sẽ không phải như thế, khả năng duy nhất là bản thân tu luyện quá lâu.
Dù sao khi đắm chìm trong trạng thái tu luyện thì rất khó để xác nhận thời gian. Lăng Tiêu tưởng như chỉ chớp mắt nhưng thật ra là qua rất lâu.
Nghĩ tới đây, Lăng Tiêu có chút lo lắng.
Hợp Hoan Tông và Thiên Ma Điện có thể tức quá mà phát điên, trực tiếp chạy đến đánh Trường Sinh Môn không?
Trường Sinh Môn xếp cuối cùng trong ba tông môn, Hợp Hoan Tông và Thiên Ma Điện mà liên thủ vây đánh thì Trường Sinh Môn chắc chắn không chống đỡ được lâu.
Nghĩ tới đây trong lòng Lăng Tiêu cũng trở nên căng thẳng vội vã.
Hắn lập tức cất hài cốt của Thiên Phong Chân nhân, sau đó chạy ra ngoài.
“Hửm? Vẫn chưa từ bỏ ý định ở đây?”
Ánh mắt Lăng Tiêu liếc qua, hắn cười khểnh.
Xuyên qua Tam Tài Phong Linh Trận, hắn nhìn được bên ngoài màn sáng có hai người đang ngồi khoanh chân xếp bằng. Cả hai đều có tu vi là Long Hổ Cảnh tầng thứ tư, một người là của Hợp Hoan Tông, người còn lại là của Thiên Ma Điện.
Lăng Tiêu tứ suy đoán, chỉ sợ là đám người Hợp Hoan Tông và Thiên Ma Điện không phá được Tam Tài Phong Linh Trận, nhưng không muốn cứ thế phải rời đi, nên đã để hai cường giả ở lại canh.
Hơn nữa đều là Long Hổ Cảnh tầng thứ tư, đủ để xử lý Lăng Tiêu.
Nghĩ vậy, Lăng Tiêu bước một bước ra ngoài, thoát khỏi Tam Tài Phong Linh Trận.
“Lăng Tiêu, ngươi cũng dám bước ra đây?”
Lăng Tiêu vừa mới đi ra, hai người kia lập tức mở mắt, ánh mắt lạnh lùng tức giận nhìn hắn.
“Ngươi đã nhận được gì ở trong động phủ? Mau giao hết ra đây, sau đó quỳ xuống nhận lấy cái chết! Chúng ta có thể để ngươi chết thoải mái một chút. Nếu ngoan cố thì lão phu sẽ khiến ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!”
Trưởng lão của Hợp Hoan Tông nói, sự tham lam hiện rõ mồn một trên khuôn mặt.
Mặc dù lão ta không biết Lăng Tiêu làm cách nào để tiến vào bên trong nhưng có thể khẳng định rằng Lăng Tiêu đã lấy được không ít chỗ tốt ở Động Thiên Nhân. Nếu có thể bắt hắn rồi tra tấn một trận, thì ngoài trừ những thứ có thể nộp lên tông môn, bản thân mình cũng sẽ lén lấy được một ít.
Hao lão già, một trái một phải, bao vây Lăng Tiêu, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ đánh ra một kích lôi đình.
“Sau khi ta đi vào bên trong Tam Tài Phong Linh Trận thì đã trôi qua mấy ngày rồi? Lô Quan Kiệt và Quách Ngang đang ở đâu?”
Lăng Tiêu nhìn hai kẻ kia, nhăn mày rồi nói.
“Ha ha ha…nhãi con, chẳng lẽ ngươi sợ quá hóa rồ rồi sao? Đi vào mấy ngày mà cũng không biết? Không ngờ thứ như ngươi đi vào trong rồi ở đó một mạch mười ngày! Ta thấy là đầu óc ngươi không còn tỉnh táo, không chịu nổi nữa rồi?”
Lão bên Hợp Hoan Tông cười to, khuôn mặt hưng phấn.
“Nhãi con! Tên của Lô phó tông chủ và Quách phó điện chủ là để cho ngươi gọi như thế hả? Ngoan ngoãn đưa đồ trong động phủ ra đây, nếu không người sẽ phải chết! Cũng không ngại nói cho ngươi biết, Thiên Ma Điện và Hợp Hoan Tông đã liên thủ đi đánh Trường Sinh Môn. Chỉ sợ lúc này Trường Sinh Môn đã bị diệt!”
Trưởng lão của Thiên Ma Điện nói gằn lên, nhìn Lăng Tiêu chằm chằm, giống như đang nhìn con mồi.
Hai người bọn họ đều cho rằng là sau khỉ ở trong động phủ mười ngày, nhất định Lăng Tiêu không chịu nổ mới ra ngoài. Hơn nữa dù Lăng Tiêu mạnh đến mấy nhưng sức cũng có hạn, với tu vị Long Hổ Cảnh tầng thứ tư của bọn họ, chắc chắn có thể xử lý Lăng Tiêu một cách dễ dàng.
“Thiên Ma Điện và Hợp Hoan Tông đã tấn công Trường Sinh Môn? Từ khi nào?”
Sắc mặt Lăng Tiêu thay đổi lập tức, giọng nói lạnh lùng.
Trong lòng của hắn bắt đầu vô cùng bất an và lo lắng, không ngờ chuyện này vẫn xảy ra, mình ở bên trong Động Thiên Nhân tu luyện những mười ngày.
“Từ khi nào? Chính là hôm nay. Nhãi con, ta thấy người rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, không nên nói nhiều lời với hắn, cùng xông lên bắt luôn đi.”
Hai người Hợp Hoan Tông và Thiên Ma Điện nhìn nhau, quát to lên một tiếng rồi nhào về phía Lăng Tiêu.
OÀ..ÀNH!
Chân khí Tiên Thiên bùng nổ, trưởng lão của Hợp Hoan Tông vỗ ra một chưởng, sương mù màu đỏ tỏa ra khiến người nào hít phải cũng hoảng hốt, hình bàn tay xuất hiện đầy xung quanh, nhanh như tia chớp, mỗi một chưởng ấn đều chứa thần lực.
Đây là võ học Huyền cấp tuyệt phẩm của Hợp Hoan Tông – Thiên Huyễn Chưởng!
Trước đó, hai người này đã biết được sức chiến đấu của Lăng Tiêu, nên tất nhiên không hề khinh địch, vừa ra tay là đã ra sát chiêu. Muốn lấy khí thế sát đánh để Lăng Tiêu không kịp ngăn cản.
Hai cường giả Long Hổ Cảnh tầng thứ tư đồng thời ra tay, chân khí Tiên Thiên tung hoành hư không, tiếng động rất lớn.
OÀ..ÀNH!
Thiên Huyễn Chưởng và Thiên Ma Quyền có lực tấn công rất mạnh, nháy mắt đã dồn lên người Lăng Tiêu, che hết bóng dáng của hắn.
“Không ổn!”
Nhưng sau một khắc, sắc mặt của cả hai người lập tức thay đổi, cùng hô lên một tiếng.
Bởi vì thứ hai người đó đánh trúng không phải là Lăng Tiêu mà chỉ là một hư ảnh, không biết Lăng Tiêu đã biến mất từ lúc nào.
Tốc độ này thật sự kinh hãi thế tục!
Một cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt truyền đến từ sau lưng họ, hai người không cần suy nghĩ mà lập tức phi thân ra một khoảng cách xa.
“Các ngươi nếu đã không biết sống chết. Vậy thì cùng nhau chết đi.”
Bóng người Lăng Tiêu xuất hiện sau lưng hai người đó, mây mù lượn lờ vờn quanh thân hắn, từng tiếng rồng ngâm phát ra.
Nganggg!
Sức mạnh bộc phát ra, cơ thể Lăng Tiêu như hóa thành Giao Long, máu Giao Long trong người cũng bắt đầu sôi trào. Sức mạnh của thân thể bắt đầu thức tỉnh, hơn nữa còn kéo theo thần thông Long Bạo tăng gấp đôi sức mạnh!
Lăng Tiêu đấm ra một quyền!
Một quyền này khiên không gian rung động, quyền mang như có thể làm thiên địa tê liệt, không gian như sắp bị đánh tan!
Đây là một quyền mạnh nhất từ khi Lăng Tiêu trọng sinh đến nay!
Tất cả tu vi Hóa Linh Cảnh tầng thứ ba của hắn, sức mạnh bản của thân thể Giao Long, thần thông Long Bạo, Kim Cương Phục Ma Quyền. Tất cả đều tụ về một quyền này!
Một quyền này sáng như mặt trời ban trưa, uy nghiêm toát ra không thể ngăn cản, thề phải càn quét tất cả, tiêu diệt tất cả!
Bản thân Lăng Tiêu đang rất vội vã, muốn chạy về Trường Sinh Môn càng sớm càng tốt, cộng thêm hắn cũng muốn thử xem sức chiến đấu của mình khi đến cực hạn là như nào. Hai kẻ này dám động vào hắn thì tất nhiên phải chịu trận.
“Thiên Ma Quyền! Phách Thiên Kích!”
Khoảng cách của một quyền này rất gần với lão cường giả Thiên Ma Điện, lão cảm thấy một sự uy hiếp đến mạng sống, một quyền này khiến lão tê cả da đầu, cảm giác yếu đuối không có sức lực bao phủ khiến lão càng thêm hoảng sợ.
Nhưng lão ta vẫn gào lên tức giận, thi triển tuyệt chiêu Thiên ma Quyền, muốn ngăn một quyền này của Lăng Tiêu.
OÀ..ÀNH!
Hai quyền chạm nhau, tay của lão cường giả Thiên Ma Điện lập tức nổ nát, máu me be bét.
Vậy mà vẫn chưa thể cản lại sức mạnh đó, tiếp tục đánh lên ngực lão. Lão cường giả Thiên Ma Điện bay ngược hơn mười trượng, đạp thật mạnh vào vách đá xa xa, miệng phu ra máu tươi, lục phủ ngũ tạng hoàn toàn nát rồi, hơi thở ngừng hẳn!
Dưới một quyền, một Long Hổ Cảnh tầng thứ chín. Chết!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!