Vạn Dặm Tìm Chồng - Quyển 3 - Chương 29
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
144


Vạn Dặm Tìm Chồng


Quyển 3 - Chương 29


Lần này Nguyệt Lão ấn chuông, tìm đến tận cửa.

Anh ta cúi đầu ủ rũ, trông chẳng còn chút tinh thần. Tô Tiểu Bồi vốn ôm một bụng thắc mắc muốn hỏi anh ta, còn lên kế hoạch phải giải thích thế nào về vấn đề khó khăn gặp phải và trải nghiệm ở thế giới bên kia, kết quả nhìn thấy bộ dạng này của anh ta, mọi điều thắc mắc đều tiêu tan quá nửa. Làm ngành nghề phục vụ mà trưng biểu cảm này đi gặp khách hàng cũng được sao?

Nguyệt Lão vừa vào cửa liền buông tiếng thở dài, sau khi thở dài hai tiếng thì nói: “Tô Tiểu Bồi, chuyện này của cô, thực sự rất khó thực hiện.”

“Ừm.” Tô Tiểu Bồi thầm cảnh giác.

“Tại sao cô lại lạnh nhạt như vậy chứ, chuyện này không những liên quan đến đại sự trọn đời của cô, mà còn ảnh hưởng tới hạnh phúc mấy đời, cô cũng phải nỗ lực một chút cho bản thân mình chứ!” Nguyệt Lão số 2238 tấm tức nói.

Tô Tiểu Bồi không đáp lại.

Nguyệt Lão số 2238 lại thở dài, sáng hôm nay anh ta vừa nhận được tin nhắn nhắc nhở của hệ thống, rằng Tô Tiểu Bồi đã quay lại, nhưng Trình Giang Dực vẫn bặt vô âm tín. Anh ta đã dùng mọi biện pháp điều tra tình trạng của nhiệm vụ, phát hiện kết quả vẫn giống như trước, Tô Tiểu Bồi một mình quay về, còn Trình Giang Dực không chút tăm hơi. Anh ta cảm thấy rất lạ, rõ ràng trước đó có một lần hệ thống hiển thị bọn họ sắp cùng nhau quay về rồi, nhưng cuối cùng lại không thực hiện được. Điều này chứng tỏ Tô Tiểu Bồi đã tìm được anh ta, có điều không biết đã bị Bug ở đâu nữa, nhưng bây giờ vì sao trong hệ thống lại không có chút tin tức gì về Trình Giang Dực chứ?

“Cô tìm được Trình Giang Dực rồi chứ?”

“Tôi đã yêu người khác rồi.”

Hai người đồng thời lên tiếng, sau đó phản ứng hoàn toàn bất đồng trước lời đối phương nói. Tô Tiểu Bồi rất bình tĩnh, lắc đầu với Nguyệt Lão số 2238. Còn Nguyệt Lão số 2238 thì đờ người ra.

“Cô… cô nói cái gì?”

“Tôi đã yêu người khác.”

Nguyệt Lão số 2238 tiếp tục đần ra, không phải chứ, sao có thể xảy ra chuyện này? Cho nên đây chính là nguyên nhân khiến hệ thống ra thẻ? Cô lại không chịu sự dắt lối của dây tơ hồng mà yêu người khác rồi?

“Ai vậy?” Câu hỏi hết sức ngốc nghếch, cô có nói thì chắc anh ta cũng chẳng biết, nhưng anh ta vẫn phải hỏi, rốt cuộc thì tại sao việc này lại xảy ra chứ? Bảo cô ấy xuyên không qua đó để tìm Trình Giang Dực, chứ không phải bảo cô ấy thay lòng đổi dạ đi yêu người khác. Đợi chút, không thể dùng từ thay lòng đổi dạ này được, vì trước đó cô ấy không hề quen biết Trình Giang Dực. Nhưng nói gì thì nói, việc này vẫn có chỗ không đúng.

“Anh ấy tên là Nhiễm Phi Trạch, là một nam tử hán rất lương thiện, rất có trách nhiệm, anh ấy đối với tôi rất tốt…”

“Đợi chút, đợi chút.” Nguyệt Lão số 2238 móc cuốn sổ tay ra. “Anh ta tên là gi? Là ba chữ nào?” Sau khi ghi lại, anh ta hỏi tiếp: “Anh ta làm nghề gì?”

“Ừm…” Miễn cưỡng coi như thợ rèn nhỉ?

“Phải nghĩ lâu như vậy sao? Không nghề nghiệp à hay là đang đợi việc?” Nguyệt Lão hết sức buồn rầu, không phải chứ, đồng chí Tô Tiểu Bồi, chẳng phải cô luôn mắt cao quá đỉnh đầu, khá là kén chọn sao? Tại sao đến bên đó lại yêu đương dễ dãi như vậy?

“Tóm lại anh ấy rất tốt.” Biểu cảm chê bai của Nguyệt Lão đối với Nhiễm Phi Trạch khiến Tô Tiểu Bồi cảm thấy không vui, không muốn nói với anh ta nữa.

“Được rồi!” Nguyệt Lão sô 2238 lại thở dài. “Vậy Trình Giang Dực thì sao? Cô đã làm gì anh ta? Đúng rồi, vì sao cô lại chết vậy?”

“Trình Giang Dực? Tôi vẫn chưa gặp được anh ta. Hoàn toàn không có manh mối nào về anh ta cả.”

“Trước đó chẳng phải cô nói anh ta để lại thư cho cô rồi sao? Có điều cô lại chết mà quay lại, không thì suýt chút nữa đã gặp được anh ta, tại sao bây giờ cô lại nói là hoàn toàn không có manh mối.”

“Kẻ đó không phải là anh ta, mà là một kẻ xuyên không khác, là tên tội phạm có vấn đề về tâm lý.”

Lần này Nguyệt Lão không chỉ đờ đẫn, mà còn suýt rớt cằm xuống đất. “Có một người xuyên không khác?” Anh ta nói to đến mức suýt thủng cả trần nhà.

Tô Tiểu Bồi kìm chế không bịt tai lại. “Đúng, là một người xuyên không khác, không phải Trình Giang Dực. Hơn nữa hắn ta xuyên qua đó đã mười bốn năm rồi, theo tôi suy đoán, ở bên này chắc hắn bị bệnh mà chết, đại khái cũng phải là chuyện của hai, ba năm trước.”

Nguyệt Lão số 2238 há hốc miệng, hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào mới được. “Sao có thể chứ, một người xuyên không khác ư?”

Tô Tiểu Bồi nhíu mày. “Rốt cuộc anh muốn lặp lại câu này mấy lần nữa đây?”

“Đợi chút, đợi chút.” Nguyệt Lão đi đi lại lại một vòng trong phòng. “Để tôi sắp xếp một chút, sự tình có phải như thế này không. Cô không tìm được Trình Giang Dực, mà đã yêu một người khác. Cô gặp được một người xuyên không khác, còn là một tên tội phạm, hắn có lẽ đã qua đời ở bên này từ hai, ba năm trước, sau đó xuyên không qua đó đã được mười bốn năm?”

“Đúng.” Tô Tiểu Bồi trả lời một cách dứt khoát.

“Nhưng hai việc này đều là chuyện không có khả năng xảy ra mà.” Nguyệt Lão số 2238 lẩm bẩm, liếc thấy ánh mắt của Tô Tiểu Bồi, liền sửa lời: “Ý tôi là, cứ coi như có khả năng xảy ra thì tỷ lệ đó nhất định cũng rất thấp…” Rồi anh ta bỗng dưng nhảy dựng lên. “Không được, tôi phải lập tức quay về tra một chút xem rốt cuộc là chuyện gì, điều này không đúng, quá là không đúng.”

“Đợi chút.” Tô Tiểu Bồi chặn Nguyệt Lão lại. “Khi nào thì tôi lại có thể qua đó?”

Nguyệt Lão số 2238 ngẩn ra. “Cô nghiện xuyên không rồi sao? Lúc đầu chẳng phải không muốn đi sao?”

“Tôi có rất nhiều việc chưa làm xong. Tôi đã đồng ý với Nhiễm Phi Trạch nhất định sẽ quay lại, tôi không thể thất hứa. Còn có một bằng hữu nữa, khi tôi rời đi, cô ấy không biết sống chết ra sao, tôi phải quay lại thăm cô ấy. Còn nữa, kẻ tội phạm xuyên không kia, tôi cùng hắn lăn xuống vách núi, cũng chẳng biết hắn đã chết chưa, không thể để hắn tiếp tục hại người được. Còn nữa, nếu như hắn chết rồi, có phải cũng sẽ xuyên về giống như tôi không?”

“Đợi chút!” Nhất thời Nguyệt Lão cũng không tính toán cách dùng từ của cô, chỉ nói: “Hắn ta làm sao có thể xuyên không quay lại được, chẳng phải hắn qua đời rồi sao? Nếu ở bên này không còn thể xác thì hắn cũng thể quay lại được, hơn nữa không phải cứ tìm bừa một thân thể là được, cần phải có tỷ lệ phối hợp cực chuẩn. Đợi chút, tôi nói với cô điều này cũng vô ích. Hắn căn bản là không nên xuyên qua đó, hơn nữa độ chênh lệch về thời gian lại có thể dài như thế, cách nhau cả chục năm. Trong nhật ký hệ thống hoàn toàn không thấy nhắc đến, tôi phải quay về tra một chút, điều tra rõ sự tình rồi nói lại cho cô.”

“Tra về một người khác làm thế nào xuyên không qua đó ư? Chuyện này cũng thuộc sự quản lý của anh sao? Anh phải gấp rút lo chuyện của tôi trước đi, khi nào tôi có thể quay sang đó? Tôi sốt ruột rồi!”

“Không phải là tra về một người khác xuyên không, mà là phương thức xuyên không của hắn ta không thuộc loại có trong nhật ký hệ thống của tôi, cũng chính là nói, hiểu biết trước đó có nhầm lẫn, nếu như hắn có thể xuyên không với khoảng cách hơn chục năm, vậy Trình Giang Dực thì sao? Nếu như anh ta căn bản không có ở cùng một thời đại với cô, vậy thì đơng nhiên cô làm sao có thể tìm và cũng chẳng thể nào tìm được anh ta. Tôi đi tra một chút, xem xem rốt cuộc chuyện này là sao.”

“Đợi một chút, bây giờ đối với tôi mà nói, trọng điểm không phải là Trình Giang Dực, tôi không quan tâm đến anh ta, tôi quan tâm đến Nhiễm Phi Trạch. Khi nào tôi có thể quay lại đó?”

Nguyệt Lão số 2238 nhìn chằm chằm vào Tô Tiểu Bồi rồi hỏi: “Tô Tiểu Bồi, cô biết cô và Nhiễm Phi Trạch gì đó là người của hai thế giới khác nhau chứ? Bọn cô không thể nào ở bên nhau, không có kết quả gì đâu.”

Tô Tiểu Bồi mím môi. “Tôi biết, nhưng có phải anh cũng biết loại cảm giác cứ coi như không có kết quả cũng cam tâm đưa ra lời hứa với đối phương không?”

Nguyệt Lão trầm mặc. Anh ta là Nguyệt Lão, cái anh ta quản chính là chuyện tình cảm, sao có thể không biết loại cảm giác đó!

“Tôi và anh ấy đều biết sẽ không được dài lâu, nhưng chúng tôi đã nói rồi, được bao lâu thì được. Số 2238, bây giờ tôi vẫn chưa tìm được Trình Giang Dực, chắc tôi vẫn có thể quay lại đó, đúng không? Khi tôi rời khỏi, là chết ngay trước mặt Nhiễm Phi Trạch, tôi không thể để lại ấn tượng cuối cùng của anh ấy về mình lại là bộ dạng thảm thương như vậy. Tôi không chịu nổi điều này, xin hãy để tôi quay lại đó, để tôi quay lại đó đi.”

Nguyệt Lão không thốt nên lời, anh ta không thể nói nổi trong ghi chép của anh ta, nhiệm vụ Tô Tiểu Bồi xuyên không tìm lang quân đã kết thúc rồi, thất bại, nhưng thực sự đã kết thúc. Cho nên anh ta mới sốt ruột cả một ngày tra tìm tiến độ và tình trạng của toàn bộ nhiệm vụ, muốn xem xem chỗ nào đã xảy ra vấn đề. Có điều anh ta không tìm được, nhưng bây giờ anh ta có manh mối mới rồi, anh ta cần phải tìm hiểu tiếp.

“Cũng giống như lần trước, đúng không? Tôi đợi các anh đắp hình xong, sau đó lại có thể qua đó. Tôi cần phải gặp lại anh ấy, thực sự đó.”

Nguyệt Lão đột nhiên cảm thấy rất buồn bã, đây là lần đầu tiên anh ta thấy Tô Tiểu Bồi khẩn thiết nói về một người đàn ông như vậy. Anh ta là Nguyệt Lão, anh ta hy vọng mỗi người đều có được tình yêu của riêng mình, nhưng vì sao có người có được tình yêu mà lại khiến anh ta buồn bã như này? Tô Tiểu Bồi, vì sao cô lại yêu người khác chứ, tôi sao giúp được cô đây? Hai thế giới, cứ coi như là Nguyệt Lão thì cũng phải bất lực thôi.

“Tôi quay về tra lại một chút trước. Tra được rồi, tôi sẽ lập tức thông báo cho cô.”

Nguyệt Lão số 2238 rời khỏi nhà Tô Tiểu Bồi như thể đang chạy trốn. Anh ta đứng ở cửa thang máy, quay đầu nhìn, thấy Tô Tiểu Bồi đứng trước của nhà, nhìn theo anh ta với ánh mắt hy vọng và nhờ cậy. Anh ta đã gặp qua cô mấy lần, từ trước đến giờ, cô chưa từng bộc lộ biểu cảm này với anh ta, cô vốn không hề tín nhiệm anh ta, cảm thấy anh ta không đáng tin cậy, anh ta biết. Thậm chí cô còn hỏi anh ta số điện thoại khiếu nại của bọn họ, nếu như khiếu nại thực sự có thể khiến tình yêu của bọn họ trở nên vĩnh cửu, cuộc sống được hạnh phúc, anh ta nguyện ý để bọn họ khiếu nại.

Anh ta là Nguyệt Lão, anh ta thực sự hy vọng mọi người đều có hạnh phúc.

Thang máy mở ra, Nguyệt Lão số 2238 rầu rĩ đi vào, lại liếc nhìn cửa phòng của Tô Tiểu Bồi lần nữa, cô đã vào trong nhà rồi. Anh ta đóng cửa thang máy lại, nhưng không đóng nổi biểu cảm của Tô Tiểu Bồi trong đầu, cô là case khó nhất mà anh ta gặp phải, nhưng anh ta không vứt bỏ cô, bây giờ sự việc càng trở nên khó hơn, anh ta cũng không muốn vứt bỏ. Anh ta phải dốc hết sức tra lại hệ thống, nhất định là có chỗ nào đó đã xảy ra vấn đề.

Anh ta là Nguyệt Lão nghiêm túc, nỗi lực, gắng hết sức mình giữ đúng chức nghiệp, tuy thường xuyên có người không tin tưởng, nhưng anh ta vẫn phải làm đúng trách nhiệm của mình.

Nguyệt Lão số 2238 đi đến tổng bộ, đó là một tòa nhà cũ kĩ, ở địa chỉ cũng rất hẻo lánh. Số 2238 từng tự cười nhạo hóa ra Nguyệt Lão lại làm việc một cách lén lút thế này, ngành dịch vụ đúng là không dễ làm.

Nguyệt Lão số 2238 hôm nay đã ở lại trong tòa nhà này hơn nửa ngày rồi, bây giờ muộn như vậy lại còn chạy đến. Người giữ của nhìn anh ta chằm chằm. Số 2238 mặt mày nghiêm túc, kiểm tra vân tay, quẹt thẻ đi qua cửa, sống lưng vẫn thẳng tắp. Nhưng vừa vào cửa chưa được bao lâu liền gặp ngay phải sự chọc ghẹo: “Ôi, 2238, câu đã yêu chỗ này rồi hay là bị giáng quyền vậy? Nếu như không làm nổi người dẫn duyên thì gay rồi, chỉ có thể quay lại làm chân quét dọn thôi.”

Người đang nói chính là số 1149. 2238 phớt lờ anh ta, đi thẳng lên lầu. Nơi tổng bộ này, chỉ có hai loại tình huống bọn họ mới quay về. Một là bị chủ quản triệu hồi, hai là case xảy ra vấn đề, vấn đề đó dùng sổ ghi chép không giải quyết nổi, bắt buộc phải liên hệ với trạm công tác ở tổng bộ.

Số 1149 đi theo số 2238 lên lầu, anh ta cùng quay về để xử lý case. Hai người cùng nhau lên tầng ba, chỗ đó không có phòng, cả tầng thông nhau, rất rộng, nhưng nếu cẩn thận nhìn kĩ, có thể thấy những chùm sáng trong suốt khổng lồ phân bố rải rác, trong chùm sáng có rất nhiều ánh sáng li ti giống như dây tơ hồng đỏ.

Số 2238 đi đến một điểm sáng trong số đó, đó là trạm công tác chứa sợi dây tơ hồng của Tô Tiểu Bồi. Số 1149 cũng đi đến một điểm khác. Số 2238 nhìn anh ta, không nói gì, chỉ lấy sổ ghi chép của mình ra, ấn tay lên mấy xác nhận, dùng sổ nhật ký quét qua chùm sáng, một sợi tơ màu đỏ thoắt cái sáng lên. Số 2238 thở phào một hơi, còn may, dây tơ hồng hoàn hảo, chưa bị đứt, có lẽ vẫn còn hy vọng. Anh ta chuyển sổ ghi chép qua đó, sợi tơ nhanh chóng hút lấy cuốn sổ. Số 2238 điểm vào mấy nút ấn, từ giữa không trung hiện ra một màn hình, vô số mã hóa, phù hiệu loạt xoạt chạy trên màn hình, 2238 nhíu mày, tỉ mỉ xem xét, ngón tay thỉnh thoảng điểm điểm.

Số 1149 ở bên cạnh nhìn anh ta một lát, cười, nói: “Vẫn là case đến thế giới khác đó à? Loại tình huống này không cách nào cứu vẫn được, cậu chỉ làm thêm việc không cần thiết, đáng ra không nên thừa lời nhiều như thế, trực tiếp cắt đứt dây tơ hồng, để bọn họ tự chạy theo tiền đồ nhân duyên của mình. Cậu làm thế này là tự làm khổ chính mình, khách hàng cũng vất vả, cuối cùng đều chẳng có kết quả tốt, người ta còn trách cậu. Hà tất phải khổ như vậy?”

Số 2238 phớt lờ anh ta, nhập một hàng chữ vào, màn hình đó lại loạt xoạt chạy ra số liệu.

Số 1149 thấy vậy thì rất không vui, anh ta lấy sổ ghi chép của mình ra, rút sợi dây tơ hồng anh ta muốn tìm, sau đó sợi tơ hồng nối liền lên sổ ghi chép, bên phía anh ta cũng hiện ra một màn hình. Anh ta thao tác nhanh như bay trên màn hình, chẳng mấy chốc trên đó vang lên tiếng tít tít nhắc nhở xác nhận.

Số 2238 nghe thấy âm thanh này liền nhìn qua đó, kinh ngạc. “Anh muốn cắt đứt nó sao?”

Số 1149 quay đầu nhìn anh ta. “Đúng.” Anh ta ấn xuống chứ “Yes” xác nhận trên bàn phím, màn hình nhanh chóng hiện ra một cửa sổ xác nhận lần thứ hai, hỏi xem đã chắc chắn với thao tác này chưa.

Số 2238 nhìn theo, rồi nói: “Cắt đứt rồi, bọn họ sẽ mất nhau.”

Số 1149 lắc đầu. “Case này của tôi, bọn họ đã là oan gia hai đời rồi, không cứt đứt, sẽ giày vò lẫn nhau, hà tất phải khổ như vậy chứ!”

“Dây tơ hồng buộc hai bên lại chắc chắn là có nguyên do, huống hồ đã buộc đến hai đời. Dây tơ hồng không tự đứt được, chúng minh tình cảm của bọn họ vẫn còn, vì sao không cho bọn họ thêm một cơ hội nữa chứ?”

“Case của tôi hay là của cậu chứ?” Số 1149 lườm số 2238, ý nói cậu quản nhiều quá đó.

“Trên sách hướng dẫn nói chưa đến mức vạn bất đắc dĩ thì không được cưỡng chế, cắt đứt dây tơ hồng, duyên phận tự có an bài, mọi người sẽ tự phán đoán giữ hay bỏ.”

Số 1149 mất kiên nhẫn, nói: “2238, cậu đang dạy tôi làm việc sao? Trên sách hướng dẫn nói như vậy, nhưng tình huống vạn bất đắc dĩ thì lại là do chúng ta phán đoán. Tôi phán đoán hiện tại đôi oan gia này đã đến lúc vạn bất đắc dĩ, bắt buộc phải cắt đứt dây tơ hồng, cậu có ý kiến khác sao?”

Số 2238 không nói gì, anh ta không hiểu nội tình của case, đương nhiên không thể có ý kiến khác, nhưng vẫn không kìm được nói: “Từ trước đến nay tôi chưa từng cắt đứt dây tơ hồng, tôi cảm thấy, mỗi cặp đều cần có cơ hội để học được sự bao dung và trân trọng.”

“Vậy thì mỗi cặp cũng đều cần gánh vác hậu quả của việc không việc không biết bao dung và trân trọng.” Số 1149 lại lần nữa ấn vào chữ “Yes” trên cửa sổ xác nhận. Số 2238 đành nhìn sợi dây tơ hồng kia đứt lìa. Sổ ghi chép của số 1149 treo lơ lửng giữa không trung, anh ta với tay lấy xuống, để phần đầu của sổ ghi chép đối diện với chiếc màn hình lớn đó, số liệu của hai thiết bị nối liền với nhau, cập nhật trạng thái mới.

Số 2238 đột nhiên thấy hơi buồn, cặp đôi bị cắt dây tơ hồng kia có biết bọn họ đã mất đi thứ gì không nhỉ? Làm oan gia là đau khổ, nhưng có lúc đến oan gia cũng không làm nổi nữa, sẽ càng đau khổ hơn. Anh ta thở dài, thôi vậy, có lẽ chia cách nhau sẽ tốt hơn, ít nhất họ cũng sẽ có được những khởi đầu mới. Hy vọng họ sẽ có cơ hội buộc dây tơ hồng với người thực sự mang đến cho họ sự hạnh phúc.

Số 1149 đã hoàn tất công việc, anh ta thu màn hình lại, bỏ sổ ghi chép vào túi, quay đầu thì thấy số 2238 đang đờ người ra. Anh ta chẳng vui vẻ gì, nói: “2238, có biết vì sao cậu luôn làm việc không mấy hiệu quả như thế này không? Người khác hoàn thành ba vụ, cậu mới làm xong một vụ, là vì phương pháp làm việc của cậu có vấn đề. Cậu xui xẻo nên mới nhận được khách hàng xuyên không này, nhưng cậu có thể để cô ta không xuyên không cơ mà, chúng ta hoàn toàn lựa chọn kết quả hệ thống đưa ra, nếu sợi dây tơ hồng giữa bọn họ thực sự đủ chắc, phía nam vẫn còn cơ hội được kéo về. Thậm chí cậu cũng không cần phải đi gặp khách hàng, để sợi tơ hồng tự xử lý.”

“Tôi đã tra qua rồi, khả năng kéo được phía nam quay lại chỉ là 1,2%, nhưng khả năng phía nữa qua đó tìm được anh ta và đưa anh ta quay về thì là 98,8%. Hơn nữa bảo phía nữ qua đó cũng là đề nghị của hệ thống, đã là đề nghị ưu tiên lựa chọn thì đương nhiên là khả năng thành công sẽ cao hơn. Nếu như bọn họ nỗ lực có thể tìm được hạnh phúc, vì sao không để bọn họn thử xem sao? Huống hồ sau khi Tô Tiểu Bồi qua đó cũng thích ứng rất tốt, hệ thống không làm sai, có lẽ người khác không được nhưng Tô Tiểu Bồi lại làm được. Cho nên cô ấy mới có thể xuyên không hết lần này đến lần khác. Nếu không, hệ thống sớm đã đóng việc xuyên không của cô ấy lại rồi.”

2238 vẫn muốn phân tích thêm, số 1149 thì lại không muốn nghe nữa. “Tôi nói cậu đó, căn bản chẳng làm rõ tình hình. Trọng điểm chính là hệ thống đưa ra lựa chọn, cậu lại cứ lựa chọn cái phức tạp nhất, khó làm nhất. Thực ra đến thời điểm quy định mà phía nam không quay lại, case này không còn hy vọng nữa, cậu cắt đứt dây tơ hồng đi, như vậy là xử lý xong một chuyện rồi. Thời gian cậu giày vò một case này đủ để tôi hoàn thành hai cái, còn số 2200 thậm chí đã hoàn thành tới bốn cái. Cậu nói xem, có phải là rất vất vả nhưng chẳng thu được kết quả tốt nào không? Không khách khí một chút thì đúng là đồ ngu.”

“Case khác nhau, đương nhiên có phương pháp xử lý khác nhau.”

“Cậu cứ tiếp tục cứng miệng đi.” Số 1149 thực sự không chịu nổi nữa. “Ban ngày tôi đến nhận một case dây tơ hồng mới buộc đã gặp cậu, tối đến để kết thúc một case khác lại nhìn thấy cậu, cậu nói xem cậu đang làm gì vậy? Lật đi bới lại, dằn vặt chỉ vì một việc, còn điều gì nghĩ không thông sao? Hai khách hàng đó của cậu căn bản là không hề gặp nhau, còn cách nhau đến một vạn tám nghìn dặm, cậu cứ phải giày vò bọn họ đến được với nhau mới thôi à?”

“Bọn họ được buộc bằng dây tơ hồng, tôi có trách nhiệm phải giày vò cho bọn họ đến được với nhau mới thôi.” Khẩu khí của 2238 rất cứng rắn, anh ta bị nói khiến cho bực bội.

“Nếu là tình huống bình thường, có thể giải quyết được thì thôi cho qua, đằng này mọi người đều biết case trong tay cậu là nút thắt chết, không thể gỡ được. Cậu hết lần này đến lần khác thả phía nữ đi xuyên không, cậu đã từng cân nhắc đến cảm nhận của đối phương chưa? Còn nữa, cậu tiếp xúc quá nhiều với khách hàng, nhất định sẽ xảy ra chuyện. Cuối cùng xui xẻo chẳng phải chính là bản thân cậu sao? Cậu nói lựa chọn khả năng thành công lớn, nhưng kết quả thì sao? Chẳng phải vẫn là thất bại sao? Loại tình huống này, cậu đừng có chiếm nguồn tài nguyên của hệ thống nữa, cắt đứt dây tơ hồng, thả tự do cho đôi nam nữ mệnh khổ này đi, phía nam không cứu được nữa rồi, phía nữ vẫn còn trẻ, dây tơ hồng có thể buộc được với người có duyên hay không thì còn phải xem tự bản thân cô ta cố gắng.”

“Tô Tiểu Bồi rất kiên cường, cô ấy có thể gánh vác được việc xuyên không, cho nên tôi mới để cô ấy đi. Hậu quả của việc dây tơ hồng đứt rất nghiêm trọng, nếu họ có thể làm được thì vì sao không ép họ nỗ lực một chút? 1149, tuổi nghề của anh nhiều hơn tôi, mã số của anh trước tôi cả nghìn số, nhưng đến giờ vẫn còn làm người dẫn duyên, sự khảo nghiệm của anh mãi vẫn chưa kết thúc, anh có biết vì sao không? Bởi vì anh không hiểu sự trân trọng, cho dù chỉ là một cơ hội rất nhỏ cũng phải biết trân trọng. Nhiệm vụ anh hoàn thành có nhiều hơn nữa thì cũng có tác dụng gì, tất cả các case, anh đều chọn lựa cái dễ dàng, anh căn bản không biết vì sao chúng ta làm Nguyệt Lão.”

“Cậu…” 1149 bị chọc đúng chỗ đau, bỗng chốc tắc nghẹn. Anh ta đã hoàn thành được rất nhiều case, nhiều người làm cùng thời điểm với anh ta đều kết thúc cuộc khảo nghiệm và quay về rồi, còn anh ta vẫn đang làm Nguyệt Lão. Anh ta cảm thấy không phục, nhưng hiện trạng không tồi, anh ta cũng thích ứng rất tốt, có điều nghe người khác nói tới việc này quả thực cũng rất mất thể diện. Mỗi lần có Nguyệt Lão mới làm quen với anh ta, câu cửa miệng của họ luôn là: “Woa, mã số của anh ở mãi tít phái trên à?”

Thực sự rất mất mặt.

1149 không muốn nói nhiều với 2238 nữa, quay đầu rời đi. 2238 vẫn đang tức giận, còn cố nói với theo: “Anh căn bản không biết vì sao anh phải làm Nguyệt Lão. Anh không hiểu thì mãi mãi chỉ có thể là Nguyệt Lão, mãi làm chân chạy vặt mà thôi. Có một ngày đến người dẫn duyên anh cũng không thể làm được thì chỉ có thể quay về quét dọn thôi.”

Bóng lưng của 1149 sớm đã biến mất, 2238 vẫn còn giận, ghét nhất là người khác chỉ tay khua chân với case của anh ta, anh ta làm việc có chậm chút, anh ta không nỡ cắt đứt dây tơ hồng, nhưng hệ thống đã đưa ra lựa chọn, đương nhiên là có đạo lý. Bạn làm sao biết được người ta không muốn chịu khổ, không muốn nỗ lực duy trì mối quan hệ của hai bên, bạn nhìn Tô Tiểu Bồi xem, cô ấy kiến trì vượt qua khó khăn, không những đã làm được, mà còn muốn quay lại đó. Đúng rồi, Tô Tiểu Bồi còn muốn quay lại.

2238 nhanh chóng tập trung tinh thần tìm kiếm tư liệu. Anh ta mặc kệ điều kiện hạn định trên sổ ghi chép, tình trạng của Tô Tiểu Bồi nói đã mang đến gợi ý cho anh ta, anh ta mở rộng tìm kiếm về niên đại và thời gian, cũng mở rộng phạm vi của những người sắp chết có thể để cho Trình Giang Dực lựa chọn ký gửi thân thể. Năm tháng dài lâu, biển người mênh mang, chứng tỏ phạm vi hệ thống cần phải tra tìm vô cùng lớn, rà soát một lượt cũng mất rất nhiều thời gian. 2238 một mực đứng đợi trước màn hình, dò không được, anh ta lại cài đặt lại điều kiện rồi dò tiếp. Ở đây không có ghế, bởi vì thời gian thao tác công việc của Nguyệt Lão có hạn, chiếm dụng thời gian của hệ thống quá dài thì không thích hợp. Nhưng mà kệ xác nó, trên sách hướng dẫn chỉ nói phải nhanh chóng xử lý, chứ đâu có nói hạn định dùng trong bao lâu. Anh ta đã xử lý rất nhanh rồi, có điều số lần xử lý hơi nhiều một chút mà thôi.

Số 2238 làm việc một mạch đến khi trời sáng, hoàn thành xong hai việc. Việc thứ nhất, anh ta xác định người xuyên không tên Đỗ Thành Minh kia chỉ là một sự việc ngẫu nhiên có tỷ lệ cực nhỏ, hắn ta không hề xuyên quay lại nữa. Việc thứ hai, cuối cùng anh ta đã tìm được Trình Giang Dực, rốt cuộc cũng làm sáng tỏ được chuyện vì sao Tô Tiểu Bồi yêu Nhiễm Phi Trạch.

Hai người có đầy đủ tố chất đặc biệt hấp dẫn đối phương gặp được nhau, chỉ cần các nhân tố như hoàn cảnh, điều kiện, sự việc,… đều thích hợp, thì bọn họ sẽ yêu nhau.

Dây tơ hồng không hề nhầm, Tô Tiểu Bồi cũng không hề nhầm. Chỉ là, như thế này thực khiến người ta buồn quá!

Số 2238 cảm thấy rất mệt, anh ta ngồi xuống đất, đờ đẫn nhìn màn hình, lần đầu tiên không biết nên làm thế nào. Bởi trên nhật ký công việc không có chỉ thị, trong hệ thống cũng không hiển thị các mục để anh ta lựa chọn quyết định. Case của Tô Tiểu Bồi này, trong hệ thống đã kết thúc rồi. Hơn nữa còn với kết cục là thất bại.

Nếu một trong hai người có duyên với nhau qua đời, dây tơ hồng sẽ lấy tình trạng của bên kia để phán đoán xem đứt hay không đứt. Ví dụ trước khi mất, hai người đó yêu nhau rất sâu đậm, sau đó tình cảm của người ở lại không hề thay đổi, dây tơ hồng sẽ không đứt được. Nếu như quan hệ tình cảm của hai người là mong manh, như vậy sau khi một phía mất đi, dây tơ hồng sẽ đứt. Nhưng cũng có một vài trường hợp ngoại lệ, giống như tình huống của Tô Tiểu Bồi này, không qua đời, cũng rất yêu nhau, nhưng có điều lại không thể ở bên nhau, tuyệt đối không có khả năng ở bên nhau. Theo lý thì xem ra dây tơ hồng sẽ không thể đứt, anh ta cần phải cắt đứt nó, cho bọn họ cơ hội để bắt đầu lại từ đầu.

Số 2238 ủ rũ, anh ta thu màn hình lại, lấy sổ ghi chép về, kiểm tra hành tung của Tô Tiểu Bồi. Anh ta đến dưới khu chung cư nhà cô, muốn tìm cô nói qua về kết quả, anh ta thực sự lực bất tòng tâm, không có cách gì giúp được. Anh ta cảm thấy rất có lỗi.

Số 2238 ngồi trên chiếc ghế dưới đại sảnh khu nhà rất lâu, cuối cùng nhìn thấy Tô Tiểu Bồi xuống lầu, nhưng anh ta không đứng lên nổi, cũng không có cách nào mở miệng gọi cô, vì không biết phải nói với cô thế nào. Anh ta thực sự cảm thấy vô cùng buồn bã.

Tô Tiểu Bồi không nhìn thấy anh ta, nhìn tinh thần của cô có vẻ không tốt lắm, cứ như vậy mà đi qua trước mặt anh ta.

Nguyệt Lão số 2238 cứ nhìn mãi cho đến khi bóng lưng của cô biến mất, nhớ lại chuyện cô nói với anh ta muốn cô quay lại đó, ấn tượng cuối cùng cô lưu lại cho Nhiễm Phi Trạch là cảnh tượng cô chết ngay trước mắt anh ta, cô không cách nào tiếp nhận nổi điều này, hy vọng sẽ có thể quay lại đó. Cô nhất định phải quay lại.

Nguyệt Lão số 2238 bỗng nhảy bật dậy, anh ta là Nguyệt Lão, anh ta hiểu rất rõ vì sao anh ta lại làm Nguyệt Lão. Tô Tiểu Bồi nỗ lực như vậy, Nhiễm Phi Trạch lại một mực thâm tình, bọn họ nên có được một cơ hội.

Nguyệt Lão số 2238 lại quay về tổng bộ, anh ta lần nữa tìm ra sợi dây tơ hồng của Tô Tiểu Bồi và Trình Giang Dực, kết nối với sợi ở trên, màn hình lập tức hiện ra. Anh ta nhập mã số của case vào một hạng mục “xin phép khẩn cấp” trên hệ thống, viết lời xin phép để Tô Tiểu Bồi xuyên không lần nữa vào trong nội dung xin trợ giúp.

Hệ thống rất nhanh đã trả lời. “Thao tác bị lỗi, đề nghị đưa ra mã số chính xác.”

Case này đã kết thúc trong hệ thống rồi, không thuộc phạm vi có thể xin phép trợ giúp khẩn cấp. Mã số của case trong hạng mục này, hệ thống căn bản là không nhận.

Số 2238 điểm vào phần xác định, sau đó tiếp tục giao đề nghị.

Hệ thống lại trả lời rất nhanh. “Thao tác bị lỗi, đề nghị đưa ra mã số chính xác.”

Số 2238 điểm vào phần xác định, lại lần nữa tiếp tục giao đề nghị.

“Thao tác bị lỗi, đề nghị đưa ra mã số chính xác.”

Số 2238 một mực kiên trì giao đề nghị xin phép.

Từ xin phép cho Tô Tiểu Bồi lại lần nữa xuyên không đến xin phép thay đổi tiến độ của case giải khóa khỏi trạng thái kết thúc, lại đến xin phép cung cấp mục lựa chọn mới để có thể thực hiện, vân vân, phàm là biện pháp có thể nghĩ đến, anh ta đều thử qua. Anh ta giao đề nghị hết lần này đến lần khác, cho đến khi không đến nổi đã thao tác bao nhiêu lần. Những Nguyệt Lão khác trong tầng này hoàn thành công việc đến đến đi đi, chỉ có một mình anh ta kiên trì đứng như trời trồng ở đó không ngừng ấn “xác đinh”, “giao đề nghị”, cũng chẳng biết đã qua bao lâu, hệ thống đột nhiên phát ra tiếng vang “tít tít” cực lớn, cả tầng lầu vang vọng âm thanh cảnh báo chói tai này.

Tất cả các màn hình đang thao tác bỗng chốc biến mất, sổ nhật ký đã bị dây tơ hồng quăng ra. Các Nguyệt Lão đều giật nảy mình, số 2238 sững sờ đứng đó, trong lòng dấy lên một dự cảm chẳng lành.

Hai người mặc đồng phục đột nhiên xuất hiện, đi thẳng đến chỗ Nguyệt Lão số 2238. 2238 vừa nhìn thấy bọn họ, vô cùng căng thẳng, anh ta nhanh chóng thu sổ ghi chép của mình lại, như thể đang cất giữ bảo bối, nỗ lực ngẩng đầu, ưỡn ngực. Anh ta không nhớ tới bất cứ thứ gì trong quá khứ nữa, nhưng vẫn nhớ khi bắt đầu trở thành Nguyệt Lão, cũng có hai người mặc đồng phục như thế này áp giải anh ta đến.

Hai người đàn ông mặc đồng phục không nói một lời, đứng im bên cạnh số 2238, ra hiệu bảo anh ta đi cùng bọn họ. Số 2238 không dám không nghe theo, anh ta lén lút nhìn xung quanh, có ba Nguyệt Lão đang làm việc ở cùng tầng này, lúc này bọn họ cũng chẳng buồn nhặt sổ ghi chép bị rơi dưới đất lên, chỉ há hốc miệng, kinh ngạc nhìn anh ta. Làm hỏng hệ thống và bị cấp trên tóm đi, hai việc này đều là đại sự trước nay chưa từng xảy ra. Thực sự không biết nên đồng cảm với 2238 hay là khinh bỉ anh ta nữa.

Số 2238 rất căng thằng, cũng rất buồn bã. Anh ta bị đưa đến tầng 5. Anh ta mới chỉ lên tầng này đúng một lần, đó là khi trở thành Nguyệt Lão và được đặt mã số 2238. Tầng lầu này không có kết cấu và bố cục rõ ràng, như thể có một màn sương mỏng, mơ mơ hồ hồ, không nhìn rõ bất cứ thứ gì. Hai người đàn ông áp giải anh ta cũng biến đâu mất, sau đó Nguyệt Lão số 2238 nhìn thấy Chủ quản đại nhân đứng ngay trước mặt.

Nguyệt Lão số 2238 nuốt nước bọt, không biết phải làm thế nào. Anh ta mới chỉ gặp vị Chủ quản đại nhân này một lần. Trong truyền thuyết, chỉ có ba cơ hội để gặp được Chủ quản đại nhân: nhận chức, xử phạt, mãn nhiệm. Trong lòng số 2238 biết rõ, với thành tích của anh ta, mãn nhiệm vẫn còn cách một cự ly rất dài, cho nên anh ta đến đây chỉ có một khả năng – bị xử phạt.

“Số 2238.” Chủ quản đại nhân đột nhiên lên tiếng.

“Có thuộc hạ.” Số 2238 cảm thấy giọng nói của mình hơi run, liền đứng thẳng, cố gắng trấn tĩnh.

“Ta làm chủ quản nhân duyên rất lâu rồi, lâu đến mức không đếm rõ được số năm nữa.” Chủ quản vừa nói vừa đưa tay ra giữa không trung kéo một cái, một màn hình đang chạy lệnh xin phép anh ta đề nghị trước đó, số trang cứ vun vút chạy qua, như thể chẳng bao giờ ngừng. “Từ trước đến nay, cậu là Nguyệt Lão đầu tiên làm cho hệ thống dây tơ hồng phải phát lệnh cảnh báo. Cậu có suy nghĩ gì?”

Lời này nghe có vẻ khá nghiêm khắc, số 2238 lại nuốt nước bọt, lí nhí nói: “Case kia của tôi, Tô Tiểu Bồi và Trình Giang Dực, bọn họ…, tôi muốn cho bọn họ thêm cơ hội nữa.”

“Cơ hội gì chứ?” Chủ quản hỏi. Ông ta duỗi ngón tay búng một cái, trong không trung lại hiện ra một màn hình, bên trên hiển thị một trong những đơn xin phép của 2238 đề nghị. “Để Tô Tiểu Bồi xuyên không lần nữa?” Chủ quản hỏi: “Xuyên không rồi gặp lại anh ta thì có thể thay đổi được gì chứ?”

Số 2238 không trả lời được, đúng là không thay đổi được gì….

Chủ quản vẫy vẫy tay, gạt đơn xin phép này đi, sau đó đơn khác lại hiện ra. “Giải khóa trạng thái kết thúc, để case này vẫn đang trong quá trình tiến hành, nhưng cậu còn có thể làm gì chứ?” Tô Tiểu Bồi và Trình Giang Dực có thể làm được gì? Tiếp tục vật lộn nhưng cuối cùng kết quả không phải vẫn vậy sao?

Đúng là vậy. Giải khóa rồi, 2238 cũng không biết mình còn có thể thay đổi được gì.

“Anh ta không quay lại được nữa, cậu cũng biết rõ, phải không?”

“Biết ạ.” Tối qua anh ta đã tra được rồi.

“Bất luận các cậu làm gì, anh ta cũng không thể quay lại được nữa. Nếu như anh ta qua đời ở thế giới bên kia thì sẽ không liên quan gì đến thế giới bên này, cậu biết rõ đúng không?”

“Thuộc hạ biết.” Vì thế nên anh ta mới buồn bã như vậy.

“Vậy cậu làm những việc điều này thì có tác dụng gì chứ?”

Số 2238 cắn răng, trầm mặc hồi lâu rồi mới thốt lên một câu: “Bọn họ đã yêu nhau, đúng như sự chỉ dẫn của dây tơ hồng.” Anh ta thực sự rất buồn cho họ. Anh ta có thể hiểu được nỗi đau khổ khi đột nhiên mất đi tình yêu.

“Số 2238, cậu hối hận với quyết định ban đầu mình đưa ra rồi phải không? Cậu thực sự tin tưởng kỳ tích sẽ xuất hiện, hay chỉ cảm thấy áy náy vì việc mình làm, hy vọng bù đắp được phần nào?”

Số 2238 sững sờ. Đúng vậy, lúc đầu trên sổ ghi chép hiển thị hệ thống cho hai sự lựa chọn, một là cắt đứt dây tơ hồng, để Tô Tiểu Bồi và Trình Giang Dực tự tìm nhân duyên lại từ đầu. Hai là để Tô Tiểu Bồi xuyên không qua đó, đưa Trình Giang Dực quay về, hai người tiếp tục phát triển tình cảm vốn có.

Sau khi cắt đứt dây tơ hồng, trong biển người mênh mông, tỷ lệ tìm đến được với người có duyên là rất thấp, cũng rất tốn thời gian. Có lẽ qua vài đời cũng chẳng có được tình yêu đích thực, phải sống trong trống trải, cô liêu. Số 2238 cảm thấy hậu quả này vô cùng nghiêm trọng, vì thế đã lựa chọn xuyên không cho Tô Tiểu Bồi. Anh ta từng quan sát cô, cảm thấy cô có đủ kiên cường, có đủ năng lực phấn đấu vì tình yêu của mình. Xuyên không hơi vất vả nhưng cô ấy sẽ có kết quả tốt, thế là được rồi. Nhưng khi anh ta nói sự lựa chọn đó với những Nguyệt Lão khác thì đều gặp phải sự phản đối gắt gao, mọi người nói đây là thế cục chết, cuối cùng chắn chắn sẽ rất khó giải. “Hơn nữa đời người có nhiều lựa chọn như vậy, vì sao cậu lại muốn thay người ta chọn thứ gian khổ nhất chứ?! Cậu cắt đứt dây tơ hồng, căn bản khách hàng không thể biết. Cậu lựa chọn xuyên không, sẽ chỉ khiến khách hàng ghi hận. Cuối cùng khiến đối phương phải khổ sở một phen rồi, liệu cậu có yên lòng được không?”

Nhưng số 2238 vẫn lựa chọn xuyên không. Đương nhiên anh ta không đi hỏi ý kiến của Tô Tiểu Bồi, vì đã từng tiếp xúc với quá nhiều người chưa một mảnh tình vắt vai như cô, họ hoàn toàn không biết cách trân trọng tình yêu, nhưng anh ta là Nguyệt Lão, anh ta biết. Anh ta nghĩ nếu đổi lại là anh ta, để bảo vệ tình yêu, anh ta nguyện ý nỗ lực hết mình. Cho nên các Nguyệt Lão thường sẽ đưa ra quyết định mà không hỏi ý kiến của thân chủ. Nhưng chuyện xuyên không này từ trước đến giờ chưa từng xảy ra, cho nên số 2238 vẫn cảm thấy hơi thấp thỏm.

Đến giờ nhiệm vụ thấy bại, số 2238 không nói rõ được rốt cuộc trong lòng mình có áy náy hay không.

“Cho nên, số 2238, cậu có suy nghĩ gì đây?” Chủ quản đại nhân hỏi.

Số 2238 ngước lên nhìn Chủ quản, nghĩ lại case của Tô Tiểu Bồi một lượt từ đầu đến cuối, đúng là anh ta đã quá kích động, những lệnh xin phép đó thực sự chẳng thể thay đổi được gì. Nguyệt Lão số 2238 vô cùng cùng buồn bã. “Tôi chỉ muốn hai người có tình cuối cùng cũng được về với nhau mà thôi.”

Chủ quản không nói gì. Đối với Nguyệt Lão, việc này vừa nghiêm túc vừa khó khăn. “Không phải case nào cũng sẽ thành công.” Cuối cùng ông ta thốt một câu như vậy.

“Nhưng mà…”

Nhưng mà cái gì chứ? Nguyệt Lão số 2238 ngẫm nghĩ hồi lâu rồi nói: “Nhưng mà rất hiếm có được người có tình như vậy.” Đối tượng Nguyệt Lão cần giúp đỡ chẳng phải chính là những người như Tô Tiểu Bồi và Trình Giang Dực kia sao?

“Không phải sự nỗ lực nào cũng thu được kết quả tốt.” Chủ quản nói: “Cứ lấy ví dụ như trường hợp của cậu, số 2238, cậu biết rõ là thao tác sai mà vẫn cố tình nhập chỉ thị không ngừng nghỉ, khiến hệ thống dây tơ hồng phải đưa ra lời cảnh báo, làm phiền và ảnh hưởng đến công việc của các Nguyệt Lão khác, cậu buộc phải chịu xử phạt, điểm số kinh nghiệm trước đó cậu đạt được giảm đi một nửa, tư chất giảm đi hai cấp.”

Số 2238 cúi đầu thật thấp, buồn bã vô hạn. Điểm số anh ta vất vả giành được đã giảm đi một nửa, còn bị giáng cấp nữa.

“Số 2238, cậu còn điều gì muốn nói không?”

Số 2238 ngẫm nghĩ rồi lí nhí hỏi: “Vậy Tô Tiểu Bồi và Trình Giang Dực thực sự chỉ có thể đến đây thôi sao? Quyền hạn của tôi không đủ, không thể làm nhiều hơn cho họ, nhưng quyền hạn của Chủ quản ngài chắc hẳn rất lợi hại, ngài có thể giúp họ một chút không, khóa giải case của họ, cho họ thêm một cơ hội nữa.”

“Gặp nhau rồi thì có tác dụng gì chứ?” Chủ quản hỏi.

“Dù sao thì cũng không đứt gánh giữa chừng, lưu lại nhiều tiếc nuối như thế này.” Số 2238 cúi đầu. “Tôi chỉ hy vọng có thể giúp được họ thêm chút gì đó.”

Chủ quản chăm chú nhìn anh ta, sau đó đột nhiên nói: “Sổ ghi chép của cậu.”

“Hả?” Số 2238 ngẩng đầu lên.

“Ta nói, đưa sổ ghi chép của cậu cho ta.” Chủ quản đưa tay ra.

Số 2238 vội lôi cuốn sổ ghi chép của mình, đưa qua.

Chủ quản nhanh chóng điểm mấy cái xuống màn hình. Những con số lại bắt đầu chạy, ông ta đón lấy sổ ghi chép của số 2238, một tiếng “tít” vang lên, tiếp nhận số liệu. Số 2238 vui mừng khôn xiết, tất cả các mục xin phép anh ta giao lên lúc trước đều được thông qua, tiến độ nhiệm vụ đang tiến hành cập nhật mới số liệu trên sổ ghi chép của anh ta.

Chủ quản liếc nhìn biểu cảm của số 2238, mím môi, nửa cười nửa không. “Không phải sự nỗ lực nào cũng sẽ có được kết quả tốt, nhưng mọi nỗ lực đều được báo đáp. Số 2238, đây là sự báo đáp cậu đáng được nhận.” Ông ta đưa sổ ghi chép đã hoàn tất cập nhật mới cho số 2238. “Đi làm việc cậu có thể làm đi.”

Số 2238 hết sức vui mừng, sự báo đáp này đúng là niềm an ủi nhỏ bé cho trái tim thương tổn vì bị phạt của anh ta. Anh ta liên miệng nói cảm ơn, cúi người, nói câu “bái bai”, sau đó quay người muốn chạy ra ngoài, bỗng “rầm” một tiếng, đâm vào tường, anh ta xoa xoa đầu, cười hì hì, nói: “Tôi xin lỗi!” Vừa quay đầu, lại va phải người khác. Anh ta ngước mắt lên, chính là người mặc đồng phục lúc trước dẫn anh ta đến. Số 2238 cười hì hì, cũng không biết nên nói gì nữa. Hai người đàn ông mặc đồng phục mặt không biểu cảm, giống như lúc đến, một trước một sau áp giải anh ta ra ngoài.

Nguyệt Lão số 2238 xuống dưới lầu, vội vàng chạy đến phía trước trạm công tác của anh ta, lấy ra sợi dây tơ hồng của Tô Tiểu Bồi, kết nối với sổ ghi chép của anh ta, lôi màn hình ra, cẩn thận xem xét số liệu một lượt. Trạng thái nhiệm vụ – đang tiến hành. Lựa chọn thực hiện: 1. Khởi động xuyên không, 2. Cắt đứt dây tơ hồng.

Nguyệt Lão số 2238 thở phào một hơi, anh ta kiểm tra tất cả nội dung một lượt nữa, xác nhận hoàn toàn không có vấn đề gì, chi tiết cũng không bỏ sót, lại nhìn trạng thái của dây tơ hồng một lần nữa, kết nối vẫn rất tốt. Anh ta thu sổ ghi chép lại, định lập tức đi tìm Tô Tiểu Bồi.

Lúc này sổ nhật ký vang lên tiếng nhắc nhở, anh ta cúi xuống nhìn, thời gian thực hiện của một case khác đã đến. Số 2238 nhanh chóng chạy đi, chạy được một lát mới nhớ, ui da, hai chân mỏi nhừ, bụng cũng đói ngấu. Nghề dịch vụ này đúng là không dễ làm.

Khi số 2238 có thời gian rảnh để đi tìm Tô Tiểu Bồi thì đã là buổi tối. Anh ta đến trước cửa nhà Tô Tiểu Bồi, gõ liền ba hồi.

“Tôi có thể quay lại đó chưa?” Vừa nhìn thấy anh ta, Tô Tiểu Bồi đã hỏi như vậy.

Trước khi gõ cửa, số 2238 đã điều chỉnh cảm xúc của mình, nghiêm túc mà chân thành nói: “Tô Tiểu Bồi, trước khi cô đưa ra quyết định cuối cùng là có thực sự muốn quay lại đó hay không, tôi có vài chuyện bắt buộc phải nói cho cô biết.”

Thái độ của anh ta khiến Tô Tiểu Bồi vô cùng căng thẳng, cô mời anh ta vào phòng, hai người ngồi xuống, mặt đối mặt. Sau đó số 2238 bắt đầu giải thích về phương thức vận hành hệ thống của bọn họ, dây tơ hồng buộc hai người thích hợp nhất, có duyên nhất nó có thể tìm thấy được trong điều kiện hiện có lại với nhau, dẫn dắt để bọn họ gặp được nhau, hệ thống dây tơ hồng cung cấp chỉ là các loại khả năng, kết quả cuối cùng thế nào vẫn phải dựa vào nỗ lực cá nhân. Cứ coi như hai người yêu nhau rồi, nhưng có thể duy trì được bao lâu còn phải xem sự bao dung lẫn nhau trong quá trình tiếp xúc. Còn Nguyệt Lão bọn họ, với tư cách là người dẫn duyên, có nhiệm vụ thực hiện lựa chọn mà hệ thống dây tơ hồng đưa ra, giúp những người có duyên có được kết quả tốt nhất.

“Cho nên có vài điều kiện khách quan mà Nguyệt Lão chúng tôi cũng không cách nào thay đổi được.”

Tô Tiểu Bồi nhíu chặt hàng mày, lắng nghe hồi lâu, sau đó ngập ngừng hỏi: “Cho nên, anh định nói cho tôi biết là tôi không thể quay lại đó nữa? Điều kiện khách quan không cho phép?”

Sự thấp thỏm và bất an của cô đã lọt vào tầm mắt của số 2238. Anh ta đột nhiên cảm thấy rất mừng vì đã làm hỏng hệ thống, giành được cơ hội lựa chọn này cho Tô Tiểu Bồi.

“Cô có thể quay lại đó, nhưng tôi buộc phải nói cho cô biết…” Anh ta ngừng một chút, cảm thấy rất khó mở lời. “Điều kiện khách quan mà tôi nói không cách nào thay đổi được, rằng Nhiễm Phi Trạch không thể cùng cô quay về đây, mà cô cũng không thể ở lại bên đó cùng anh ta bách niên giai lão.”

“Tôi biết điều đó.” Tô Tiểu Bồi cười gượng, vẻ đau buồn trong nụ cười đó giống như một vết dao cứa lên trái tim số 2238. “Đây chẳng phải là chuyện đã sớm biết rồi hay sao?! Tôi biết vậy, anh ấy cũng biết vậy, tôi đã nói với anh ấy rồi, chúng tôi đều biết rõ sẽ chẳng có tương lai dài lâu, nhưng chúng tôi đã giao hẹn, có thể ở bên nhau được bao lâu thì được. Chỉ là… phương thức rời đi của tôi không được ổn lắm, tôi đã chết trước mặt anh ấy, nhất định anh ấy sẽ rất buồn, tôi không thể tưởng tượng nổi. Tôi chỉ hy vọng có thể quay lại đó, gặp lại anh ấy một lần, nói cho anh ấy biết tôi sống rất tốt, tôi không lừa anh ấy.” Cô nhìn sang số 2238, giọng nói rất nhẹ: “Tôi chỉ muốn như vậy mà thôi.”

Số 2238 cảm thấy tròng mắt hơi nóng lên, liền gật đầu.

“Anh gật đầu có nghĩa là tôi có thể quay lại đó gặp anh ấy phải không?” Tô Tiểu Bồi hỏi. Số 2238 lại gật đầu.

Tô Tiểu Bồi quan sát biểu cảm của anh ta rồi hỏi: “Anh có chuyện cần nói cho tôi biết, là chuyện gì vậy?”

Số 2238 há há miệng, những lời đã nghĩ trước đó bỗng chốc rối tung lên. Tô Tiểu Bồi nói: “Để tôi rót cho anh cốc nước.” Sau đó cô rời đi, để số 2238 ngồi lại một mình.

Số 2238 thở phào một hơi, thầm cảm thấy may mắn vì Tô Tiểu Bồi là nhà tâm lý học, rất biết an ủi, điều tiết đối thoại, lúc này anh ta phải chịu áp lực rất lớn, thực sự cần ở lại một mình. Khi anh ta đã bình tĩnh hơn thì Tô Tiểu Bồi cũng quay lại. Cô đặt cốc nước xuống trước mặt anh ta, không thúc giục, chỉ yên lặng chờ anh ta mở lời.

Số 2238 xoa xoa hai bàn tay, cầm cốc nước lên uống một hớp, lúc sau mới nói: “Tô Tiểu Bồi, tôi đã tra ra rồi, kẻ xuyên không Đỗ Thành Minh kia chỉ là một trường hợp ngoài ý muốn, tình huống xuyên không của hắn ta có xác suất vô cùng nhỏ, có thể bỏ qua không tính đến. Nhưng lại trùng hợp đụng trúng cô. Ở bên này hắn đã tử vong, ở bên kia vừa khéo có một vỏ bọc cực phù hợp về tất cả các phương diện, thế là hắn trùng sinh ở bên đó. Đây là chuyện có xác suất cực thấp, sự cân bằng giữa hai thế giới rất an toàn, thông thường không có chuyện ngoài ý muốn này. Ừm, cho nên, cô không cần lo lắng chuyện ở bên này hắn sẽ sống lại. Hắn không thể xuyên quay lại đây được.”

Tô Tiểu Bồi gật đầu. Nguyệt Lão số 2238 xốc lại dũng khí, tiếp tục nói: “Trình Giang Dực cũng vậy, khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bên kia vừa khéo có một vỏ bọc phù hợp về tất cả các phương diện, cho nên anh ta mới có thể tiếp tục duy trì sự sống ở bên đó, hơn nữa, anh ta còn có dây tơ hồng bảo vệ. Ừm, cái này thì Đỗ Thành Minh không có. Nhờ vào sự bảo vệ của dây tơ hồng, cho nên Trình Giang Dực ở bên này vẫn còn sống. Tôi đã nói, dây tơ hồng giữa hai người bọn cô buộc rất chặt, nó dẫn dắt hai người đến với nhau, hơn nữa còn bảo vệ hai người.”

Tô Tiểu Bồi gật gật đầu, cô nhìn số 2238, trong lòng dấy lên dự cảm chẳng lành. Cô thấy hơi sợ khi phải nghe tiếp, nhưng lại rất muốn nghe.

“Có điều khi Trình Giang Dực xuyên không, vừa khéo có người phụ nữ sinh con, anh ta liền chui vào làm con bà ta, trở thành một con người hoàn toàn khác.”

Tô Tiểu Bồi sững sờ.

Số 2238 không nhìn cô, cúi đầu thật thấp rồi nói tiếp: “Cũng giống như việc xuyên không của Đỗ Thành Minh vậy, khoảng cách thời gian rất dài, ở đây, thời gian của Trình Giang Dực còn dài hơn. Thời điểm anh ta xuyên không đến đó sớm hơn thời gian cô đến khoảng gần ba mươi năm. Nhờ có sự dẫn dắt của dây tơ hồng nên hai người vẫn sẽ gặp nhau trong khoảng thời gian và không gian đó, và vì có đủ các tố chất đặc biệt hấp dẫn nhau, nên khi tiếp xúc, bọn cô sẽ yêu nhau.”

Tô Tiểu Bồi không thốt nổi nên lời, cô ngồi đờ đẫn ở đó, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.

“Tô Tiểu Bồi, thực sự xin lỗi. Trình Giang Dực chính là Nhiễm Phi Trạch, sự chỉ dẫn của dây tơ hồng không hề bị lỗi, nó đã đưa cô đến bên cạnh anh ta, nhưng anh ta đã không phải là anh ta nữa rồi, anh ta không phải là Trình Giang Dực nữa, anh ta đã biến thành Nhiễm Phi Trạch. Anh ta sinh ra ở thế giới đó nên đã là người của thế giới đó. Tôi xin lỗi!”

Trong căn phòng lặng ngắt như tờ. Đầu óc Tô Tiểu Bồi rối tinh rối mù. Xin lỗi là có ý gì chứ?

“Anh ấy chính là người tôi cần tìm, chẳng phải tốt rồi sao?” Cô lẩm bẩm. Trong lòng dường như đã hiểu rõ nhưng đầu óc thực sự đã đông cứng, không vận hành nổi nữa.

“Anh ta là người của thế giới đó, anh ta không thể quay về.” Nguyệt Lão giải thích một cách khó khăn, thấy sắc mặt trắng bệch, biểu cảm không tài nào tin được của Tô Tiểu Bồi, tròng mắt anh ta nóng lên. Nếu mà khóc trước mặt đương sự thì có phải không được thích hợp lắm không?”

“Anh ta là người của thế giới đó, giống như Đỗ Thành Minh vậy, cứ coi như chết đi rồi, cũng chẳng thể nào xuyên không quay về như cô được. Đối với anh ta mà nói, chết chính là chết.” Vì để kìm nén không bật khóc, số 2238 định nói tiếp, nhưng bỗng thấy Tô Tiểu Bồi hơi run rẩy, liền ngậm ngay miệng lại.

Căn phòng lần nữa rơi vào trạng thái im lìm.

“Xin lỗi, Tô Tiểu Bồi.” Số 2238 vẫn không thể kìm nén, lén lút đưa tay quệt nước mắt.

“Tại sao anh lại muốn nói cho tôi biết những điều này? Dù sao thì anh ấy cũng không thể quay về được nữa, biết anh ấy là Trình Giang Dực so với việc anh ấy là Nhiễm Phi Trạch càng khiến tôi buồn hơn, hà tất anh phải nói cho tôi biết chứ!” Cô đã sớm xác đinh, Nhiễm Phi Trạch không thể đến được bên này, cô cũng không thể ở lại bên đó, cho nên đã chuẩn bị tâm lý từ lâu. Giờ biết Nhiễm Phi Trạch chính là Trình Giang Dực, chẳng phải giống như cho cô một tia hy vọng rồi ngay lập tức lại hủy diệt nó hay sao?

“Xin lỗi!” Số 2238 quệt nước mắt, rút khăn giấy ra.

“”Đừng tưởng anh khóc lóc rồi thì tôi sẽ không oán anh.” Tô Tiểu Bồi nghiến chặt răng.

Số 2238 ngước mắt lên nhìn cô, lúc này đương nhiên không tiện đề nghị cô khóc cùng, chỉ có thể cố kìm nén cảm xúc, nói lời thực lòng: “Chỉ là tôi cảm thấy, cô cần biết anh ta là ai, cô cần được biết.”

Tô Tiểu Bồi không nói gì, hồi lâu sau tròng mắt đã đỏ sọng. “Anh nói rất đúng, tôi cần phải biết. Tôi đã yêu một người, không thể đến anh ấy là ai tôi cũng không biết. Dù sao thì kết cục vẫn vậy mà thôi.”

Số 2238 vặn tờ khăn giấy trong tay, nghĩ nếu bây giờ cô rơi nước mắt, anh ta sẽ đưa nó qua cho cô, nhưng cô lại kìm nén được, không bật khóc. “Tôi vẫn muốn quay lại đó gặp anh ấy một lần.”

“Tô Tiểu Bồi.” Số 2238 khịt khịt mũi, cuối cùng cũng ổn định được cảm xúc, đối phương kiên cường như vậy, anh ta cũng không thể yếu đuối quá. Anh ta rút cuốn sổ ghi chép của mình ra, điều chỉnh chỉ lệnh lựa chọn cho cô xem. “Những mã hóa này, cô có đọc cũng không hiểu, tôi sẽ giải thích cho cô nghe. Mục lựa chọn này biểu thị thực hiện quá trình xuyên không, tôi có thể lại đưa cô qua đó một lần nữa. Còn mục lựa chọn này biểu thị tôi có thể cắt đứt dây tơ hồng, để hai người bọn cô tự đi tìm duyên phận mới. Cái này giống hệt như lúc tôi mới tiếp nhận case của cô. Có điều lúc đó chi tiết hiển thị, khi xuyên không cô có thể đưa Trình Giang Dực trở về, nhưng lần này hệ thống lại chỉ để cô qua đó một thời gian mà thôi.”

Tô Tiểu Bồi nhìn thẳng vào màn hình, không nói gì.

Số 2238 thầm thở dài, tiếp tục giải thích: “Mà cắt đứt dây tơ hồng, đối với tình trạng hiện tại của bọn cô mà nói là một tình huống tương đối tốt, vì bọn cô thân ở hai thế giới khác nhau, vốn đã không nên gặp nhau, chỉ dựa vào sức mạnh dẫn dắt của dây tơ hồng, nếu như dây tơ hồng đứt rồi, tình cảm và ký ức về đối phương của bọn cô cũng sẽ dần tan biến. Thậm chí mọi việc của cô ở thế giới bên kia và tất cả những ký ức lưu lại cho người khác cũng sẽ tan biến hết.”

“Anh ấy sẽ quên mất tôi sao?” Giọng nói của Tô Tiểu Bồi nhỏ đến mức chẳng thể nhỏ hơn nữa.

“Cô cũng sẽ quên anh ta.” Điều này có thể coi là một sự an ủi không? Số 2238 cảm thấy khóe mắt lại cay sè.

“Tô Tiểu Bồi, lần trước, tôi giúp cô lựa chọn xuyên không, việc cắt đứt dây tơ hồng chỉ bất đắc dĩ lắm mới dùng đến. Lần này, tôi để cô lựa chọn, bất luận cô có quay về đó hay không thì khi cắt đứt dây tơ hồng, anh ta cũng sẽ dần quên lãng cô. Chuyện của thế giới đó tôi không quản được, nhưng nhân duyên của cô, tôi ghi nhớ trong lòng, nhất định sẽ nỗ lực giúp cô tìm được người có duyên thích hợp, giúp cô nối lại sợi dây tơ hồng mới. Việc tôi có thể làm được không nhiều, nhưng tôi sẽ cố hết sức.”

Tô Tiểu Bồi không nói gì nữa, cô nắm chặt hai tau, đờ đẫn ngồi ở đó. Số 2238 nhìn cô, đợi một hồi lâu, bỗng thấy nước mắt của cô bắt đầu trào ra, chảy xuống gò má.

“Tôi lựa chọn xuyên không, đi gặp anh ấy lần cuối.” Cô ngước mắt lên nhìn anh ta, đôi mắt sáng như ánh sao mai, cả cơ thể giống như được bao bọc trong một vòng năng lượng. “Tôi muốn đi gặp anh ấy một lần nữa.” Cô cao giọng lặp lại.

“Được!” Nguyệt Lão số 2238 gật đầu.

“Tôi có thể đi bao lâu?”

“Không rõ nữa. Phần chi tiết chỉ nói khi bọn cô đã chuẩn bị xong tất cả mọi chuyện, cô sẽ quay về. Tất cả vẫn phải xem bản thân hai người.”

“Khi chuẩn bị xong? Nếu như vĩnh viễn không chuẩn bị xong thì sao?” Cô cười khổ, sau đó mỉm cười. “Chúng tôi sẽ chuẩn bị xong, chẳng có gì to tát cả.”

“Ừm.” Nguyệt Lão số 2238 cắn răng, cảm thấy Tô Tiểu Bồi đúng là rất kiên cường, còn kiên cường hơn anh ta nhiều. Mũi anh ta lại cay sè rồi.

“So với việc chờ đợi bị chia lìa, chẳng thà bản thân chúng tôi chuẩn bị tâm lý trước, anh nói xem có đúng không?” Tô Tiểu Bồi không đợi Nguyệt Lão trả lời, lại nói: “Đợi tôi quay về, anh sẽ cắt đứt dây tơ hồng chứ? Để anh ấy quên tôi đi cũng tốt, tôi mong anh ấy vui vẻ hơn.”

“Ừm ừm.” Nguyệt Lão gật đầu. “Vậy, cô sẽ nói cho anh ta biết chứ?”

“Nói cho anh ấy biết anh ấy chính là Trình Giang Dực ư?” Tô Tiểu Bồi mỉm cười, lắc đầu. “Đương nhiên là không. Vì sao phải khiến anh ấy bị tổn thương nhiều hơn chứ! Anh ấy biết mình là ai, biết được chúng tôi là hai người không cùng một thế giới, biết tôi đã giữ đúng lời hứa quay lại tìm anh ấy, biết tôi yêu anh ấy, bấy nhiêu là đủ rồi.”

Khi Nguyệt Lão số 2238 rời đi, còn nghe thấy Tô Tiểu Bồi nói: “Số 2238, cảm ơn anh. Nếu như lúc đầu anh không lựa chọn xuyên không cho tôi thì tôi sẽ không được hưởng tất cả những điều này. Anh không biết việc xuyên không có ý nghĩa quan trọng với tôi như thế nào đâu. Cảm ơn anh!”

Số 2238 ngẩn ra một lát, sau đó cũng lên tiếng: “Cám ơn cô, Tô Tiểu Bồi!” Anh ta biết lần xuyên không vừa rồi, Tô Tiểu Bồi đã phải trải qua rất nhiều chuyện. Anh ta rất vui vì cô đã kiên cường vượt qua. Việc của anh ta chỉ là đưa ra sự lựa chọn, còn sự lựa chọn đó đạt được thành quả gì thì lại là chuyện của bản thân cô. Anh ta cảm tạ Tô Tiểu Bồi vì chính cô đã khiến cho lựa chọn của anh ta không lưu lại nỗi hối hận, nhưng vẫn tiếc nuối vì kết quả cuối cùng không được như mong đợi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN