Vạn Kiếp Nhất Mộng - Chương 8: Các ngươi đánh ,ta bình loạn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
126


Vạn Kiếp Nhất Mộng


Chương 8: Các ngươi đánh ,ta bình loạn


[Chúng ta bắt đầu từ sàn đấu số hai.Bất Diệt Thần Tướng đang tung ra những chiêu kiếm Mạnh Mẽ.Vâng,tại vì anh ta nghĩ ra một bộ kiếm pháp và gọi là Mạnh Mẽ nên ta xin phép gọi các chiêu thức là Mạnh Mẽ.Một kiếm Mạnh Mẽ chém ngang,Yasuo Ma Kiếm nhảy lên tránh được rồi,không những thế Yasuo còn phản đòn bằng một cú chém thẳng từ trên xuống.Cực kì linh động thưa quý vị,anh ấy như một chú chim ưng vậy.Tôi xin phép gọi thế kiếm này là Ưng Kích Trường Không.Thế nhưng đã bị Thần Tướng đỡ được.Quá hay,tuy nhiên Thần Tướng lại bị đánh văng ra khoảng năm mét.Vâng,hai đối thủ lại đứng nhìn nhau âu yếm và trao nhau những ánh mắt hình viên kẹo.]

[Tiếp theo hãy tạm chuyển sang Đông Phương Sắp Bại và Chí Tôn Cao Thủ.Về thanh niên Sắp Bại thì phong độ của anh ấy đang rất tốt,mới vừa bắt đầu anh ấy đã tung liên hoàn kiếm khiến Chí Tôn cực kì chật vật.Chí Tôn ơi là Chí Tôn,gặp liên chiêu thì nên chạy ngay đi chứ đỡ làm gì cho mẻ kiếm.Ồ vâng,Chí Tôn dường như đã nghe được và lập tức lộn mèo ra ngoài.Liên chiêu của Sắp Bại đánh vào khoảng không,anh ấy đang mất rất nhiều thể lực,Chí Tôn cũng đang mất sức,hai người lại nhìn nhau.Thật không biết là các đối thủ đang đọ kiếm hay đọ mắt nữa.]

[Tiếp đến…]

Bỗng Tiêu Viêm nhổm dậy nhưng ngay lập tức bị Thanh Dương túm tay áo giữ lại,gã gằn giọng:

– Muội còn dung túng cho nó?Chẳng lẽ muội không nghe thấy nó hồ ngôn loạn ngữ cái gì?

– Kìa sư huynh,tiểu bảo bối đang rất cố gắng mà!

Phía dưới bỗng có người hô to:

– Làm cái gì vậy?Tiếp tục đi chứ!

– Nói to lên.Lão tử chẳng nghe thấy cái gì sất!

– Nhanh nhanh lên không hết trận bây giờ!

Thanh Dương mỉm cười nhìn sư huynh,trên mặt không giấu nổi một tia đắc ý:

– Đó,huynh thấy chưa?

Tiêu Viêm suy sụp cực độ ngồi phịch xuống,cảm giác bản thân bắt đầu không hiểu nổi thế giới này.

Hắn buồn bực nhìn lão chưởng môn.Đang yên đang lành ngươi sồn sồn lên cái gì chứ,suýt thì doạ bể quả tim nhỏ của ta rồi!

[Tiếp tục là sàn đấu của Cẩu Tạp Chủng và Minh Thần.Vâng,sư huynh quốc dân đang có những pha né chiêu cực kì đẹp mắt.Anh ấy đang di chuyển như một vũ công balê để tránh những chiêu Khoái Kiếm Loạn Xạ của Cẩu Tạp Chủng.Dường như cái tên đã phần nào thể hiện được sự độc đáo của anh ấy,kiếm pháp cực kì ảo diệu và hoa mắt chóng mặt.Những pha vung kiếm cực kì nông thôn của thanh niên Cẩu Tạp Chủng…Ô thế nhưng lại hiệu quả,nông thôn nhưng lại rất hiệu quả đối với Minh Thần,tay áo của anh đã bị chém rách thưa quý vị.]

Hắn hít một hơi để khôi phục sức lực,Thanh Dương thấy vậy thì trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.Nàng rất sợ tiểu bảo bối của nàng bị mệt mỏi:

– Con có tiếp tục được không?Hay để ta thay con?

Hắn lắc đầu:

– Sư nương thân phận tôn quý sao có thể nói mấy thứ nhảm nhí này.Cơ mà cổ ta có chút mỏi,nếu tiếp tục sợ rằng sẽ không duy trì được.

Dứt lời liền rất tự nhiên ngồi lên đùi Thanh Dương,cái đầu dựa vào bộ ngực đầy đặn của nàng sau đó trên mặt hiện rõ vẻ thoả mãn:

– Ân,tốt hơn nhiều lắm.

– Sư huynh!Huynh không thể ngồi yên xem đấu được sao?!

[Vâng,trở lại với trận đấu.Có vẻ Minh Thần đã nổi giận rồi,bị rách mất chiếc áo vía khiến anh cực kì phẫn nộ và anh đã bắt đầu tung chiêu.Một chiêu kiếm đâm ra sau đó móc ngược rất âm hiểm,tiếp đó là hư chiêu,Cẩu Tạp Chủng bị lừa và ăn ngay một vụt vào tay.Rất đau thưa quý vị,tuy vụt bằng thân kiếm nhưng với tu vi Luyện Khí tầng chín thì nó cũng không khác bị chém trúng là bao.Trả thù được rồi thế nhưng Minh Thần vẫn rất hăng máu,anh đang chém ra những cú cực kì mạnh bạo khiến Cẩu Tạp Chủng phải bước lui liên tục.Quá nhiều hành thưa quý vị,quá nhiều hành cho một trận đấu!]

[Có lẽ mọi người đang rất bất ngờ vì sự có mặt của thanh niên Cẩu Tạp Chủng này,vậy thì tôi xin giải đáp luôn.Lẽ ra vị trí này là của Ngạo Nam nhị thế tổ,à không,nhị sư huynh,thế nhưng vì chưởng môn nhân đoán trước là gã sẽ không tham gia thế nên đã sáng suốt chiêu mộ được thanh niên Cẩu Tạp Chủng này.Trong hồ sơ anh ấy ghi là ngủ quên nên không tham gia được vòng Khảo Hạch và muốn vào đấu để giao lưu,học hỏi.Vâng,thế nhưng ai cũng thừa biết là thanh niên này chỉ muốn la liếm giải thưởng thôi.Tuy nhiên thanh niên Cẩu Tạp Chủng lại đang thể hiện rất tốt dưới vai trò một diễn viên đóng thế,anh đang liên tục chống đỡ kiếm chiêu của Minh Thần và…Gạt được rồi!Anh đã gạt được kiếm của Minh Thần ra và bắt đầu phản chiêu,khán giả đang hò reo vì phấn khích.]

[Vâng,kiếm chiêu rất ảo diệu,liệu có lật kèo được không?Không được rồi,không hay rồi,Minh Thần bất ngờ sử dụng chiêu kiếm trấn phái là Tụ Vạn Lạc Thiên.Ách,chưởng môn nhân vừa đính chính rằng đây không phải chiêu kiếm trấn phái.Nếu ai chưa biết thì chiêu này là kiếm pháp cao cấp,ngự kiếm phi hành tấn công chớp nhoáng kẻ địch.Cẩu Tạp Chủng không ngờ Minh Thần chỉ mới Luyện Khí đã có thể ngự kiếm,anh ấy đang rất hoảng sợ và bắt đầu vung kiếm loạn xạ.Vâng,kiếm của Minh Thần đã đâm gãy kiếm của Cẩu Tạp Chủng rồi.Cũng phải thôi,kiếm được truyền pháp lực thì sắt thép đỡ thế quái nào được.Cẩu Tạp Chủng bị kiếm chém sượt qua eo và ngã xuống rồi.Lúc đầu tôi thấy đường kiếm đâm vào ổ bụng của Cẩu Tạp Chủng,có vẻ như Minh Thần đã nương tay.Vâng,may mắn cho anh,bằng không thì trưa nay ăn cơm không ngon rồi.]

[Trở về sàn đấu số hai,Yasuo Ma Kiếm đang thể hiện đẳng cấp kiếm thuật của mình.Anh đang dùng hành động để chứng minh cho câu nói:Phong độ là nhất thời,đẳng cấp là mãi mãi.Mặc dù tu vi chỉ mới là Luyện Khí tầng bốn thôi nhưng anh đánh rất nhiệt,Thần Tướng đang bị đánh tối tăm mặt mũi và chỉ biết đỡ mà thôi.Lại nói qua một chút,Yasuo là đệ tử Kiếm Phong còn Thần Tướng là đệ tử Dược Phong thưa quý vị,nhờ cắn đan dược mà anh ấy đã lên được Luyện Khí tầng sáu rồi,thế nhưng kiếm chiêu không bằng thì rất khó để anh ấy đánh lại Yasuo.Vâng,tu vi cao thì cao cũng không có mài ra thành bột để ném vào mắt đối phương được thưa quý vị.Quá buồn cho anh khi đang liên tục bị đối thủ có tu vi thấp hơn đánh cho bờm đầu.]

[Ở sàn đấu số ba,Đông Phương Sắp Bại đang dồn Chí Tôn Cao Thủ về phía góc võ đài.Có vẻ phong độ của Chí Tôn hôm nay hơi bị kém,không biết có phải anh ấy đã ăn may trong vòng Khảo Hạch hay không.Trả đòn rồi,Chí Tôn đang vung kiếm rất nhiệt thưa quý vị.Vâng,kiếm của anh ấy quay vòng vòng trên đầu như chong chóng vậy.Ta tạm thời chưa nhận ra đây là chiêu thức gì nhưng không thể phủ nhận là nó đang tỏ ra cực kì hiệu quả.Chí Tôn đang quạt rất căng,quạt rất là mát.Và Đông Phương Sắp Bại phải chạy rồi,bỏ của chạy lấy người,bán nhà không sổ đỏ rồi.Vâng,chuồn chuồn có cánh thì bay,có chân thì chạy,quay đầu là ngu.Đột nhiên Đông Phương Sắp Bại ngã xuống,Chí Tôn đang truy sát,kiếm vẫn đang quay rất mát.Liệu trận đấu đã đến hồi kết hay chưa?Bất ngờ Đông Phương Sắp Bại xoay người,anh ấy đang lăn lê bò toài dưới mặt đất,trường kiếm vung lên.Vâng,một pha lật kèo ngoạn mục,một chiêu vung kiếm có trường lớp của Đông Phương Sắp Bại đã chém trúng đai lưng của Chí Tôn Cao Thủ.Quần của Chí Tôn tụt xuống rồi,anh ấy đang cúi xuống kéo lại quần.Đã có tín hiệu đầu hàng từ phía Chí Tôn Cao Thủ.]

[Ở sàn đấu số hai thì chiến đấu vẫn chưa kết thúc.Bất Diệt Thần Tướng đang tỏ ra rất lầy lội khi liên tục lôi đan dược ra cắn.Ngay lúc này anh ấy đang cắn một viên Bổ Huyết Đan để khôi phục lượng máu đã mất,vết thương trên người khá nhiều nhưng mặt thanh niên này vẫn đang rất vênh.Yasuo Ma Kiếm đuối rồi,tay cầm kiếm của anh ấy đang run rẩy.Một cú đá đến từ Bất Diệt Thần Tướng.Vâng,thanh niên Thần Tướng vừa tung ra một đòn rất bẩn thỉu,từ chém chuyển thành đạp.Yasuo Ma Kiếm lảo đảo rồi,anh ấy đang cố đấm ăn xôi bằng cách chém loạn xạ.Bất Diệt Thần Tướng lạnh lùng đánh bay kiếm của Yasuo.Vâng,một đá cực kì thô bạo đạp bay Yasuo ra khỏi võ đài.Quả là một trận chiến nhảm nhí và xốn mắt thưa quý vị,thế nhưng đó chính là cuộc đời.Chúng ta hãy dành một phút mặc niệm cho Yasuo,anh ấy đã thi đấu rất tốt.Ân,ngươi làm cái…]

Cảnh vật trước mắt bỗng hoa lên sau đó một bàn tay chộp tới trước mặt hắn,thế nhưng khi bàn tay chỉ còn cách mặt hắn vài centimet thì bị chặn lại.Thanh Dương giữ lấy tay vị cao thủ kia,trên mặt không giấu nổi vẻ tức giận:

– Lão Tam,ngươi làm vậy sẽ khiến hắn hoảng sợ!

Người gọi là Lão Tam cũng chính là người vừa rồi nhờ hắn lên nói hộ.Có lẽ sau khi gã xả cức xong xuôi hí hửng trở về thì liền bắt gặp hắn đang casting,vậy nên mới vội vàng vận dụng toàn thân công phu lao tới định bịt miệng hắn lại.

– Không sao đâu,sư nương.Ta đã mệt,đây cũng vốn không phải công việc của ta.

Hắn vịn vào tay ghế ngồi dậy,có chút tiếc nuối cảm giác mềm mại khi ngồi trên đùi sư nương.Đang định bước xuống thì sư nương bỗng níu lấy vai hắn,trên mặt tràn đầy lo sợ cùng không đành lòng:

– Tiểu bảo bối…

Hắn nắm lấy bàn tay thon dài của nàng,tinh tế cảm nhận sự mát lạnh trên đó một chút rồi mỉm cười,ý cười nhẹ như mây,thế nhưng trong mắt lại hiện lên một cỗ chiến ý.

Tựa như tại chín tầng mây bồng bềnh bỗng xuất hiện một đoá hoả vân đốt cháy cả bầu trời.

– Sư nương yên tâm,trước khi chiến thắng ta sẽ không để bị thương.Sư nương vì ta không tiếc danh dự,thế nhưng ta tiếc danh dự của người.

Nói xong liền phi thân lao xuống,khéo léo nhảy vài cái đã vượt qua vài trăm bậc thang bằng đá sau đó hạ cánh tại sàn đấu số bốn.

Xin xỏ nhiều hắn cũng thấy mệt lắm,tốt nhất là cứ trực tiếp chiếm dụng.

Lão Tam hắng giọng hô lớn:

– Vòng bán kết!

Ở sàn đấu số một,Đông Phương Sắp Bại đối chiến Minh Thần.

Ở sàn đấu số bốn,Bất Diệt Thần Tướng đối chiến Đại Anh Hù…Chưởng môn có gì sai bảo?Dạ,tiểu đệ đã biết.

Sàn đấu số bốn,Bất Diệt Thần Tướng đối chiến Tinh Vũ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN