Vạn Lần Sủng Vợ
Chương 21: Cố tình phá rối
Do tối qua thức khuya đến hai giờ nên sáng nay khi rời giường, Quý Sênh Ca phát hiện hai mắt thâm quầng, cô phải chườm ít đá mới đỡ hơn một chút. May mắn thay da cô vốn đẹp, không cần mỹ phẩm dưỡng da mà vẫn trắng nõn mịn màng.
Dùng bữa sáng qua loa, cô sửa soạn quần áo thật kĩ càng. Hôm nay phải đưa nghệ sĩ đến Lệ Tinh thử vai, tối qua cô đã cẩn thận nghiên cứu thông tin về các ứng cử viên tham dự buổi casting, phát hiện rất nhiều người được công ty cử đến thử vai đều là tân binh, hiếm lắm mới thấy nghệ sĩ giàu kinh nghiệm. Tuy các công ty điện ảnh lớn đều muốn hợp tác với Lệ Tinh song đối với một vai phụ nho nhỏ như nữ số 3, phàm là nghệ sĩ có chút danh tiếng thì chẳng ai muốn nhận. Bình thường tần suất xuất hiện trước công chúng của Cam Giai coi như không quá tệ, mấy năm nay cũng đóng được không ít phim, mà vẻ ngoài cô ấy lại xuất chúng, buổi thử vai này chắc chắn là một cơ hội tốt.
Mở tủ giày, Quý Sênh Ca lấy ra một đôi cao gót màu đen hồng. Gót giày ước chừng khoảng tám centimet, mang trên chân cô lập tức tôn lên đường cong mảnh khảnh nơi cổ chân.
Chỉ cần lần thử vai này không có gì sai sót, cô tin tưởng Cam Giai có thể được chọn.
Ra khỏi cửa, Quý Sênh Ca nhìn đồng hồ, lập tức gọi điện thoại cho Cam Giai. Lúc này đang là giờ cao điểm buổi sáng, cô chỉ sợ đến trễ nên muốn Cam Giai ngồi xe công ty trực tiếp đến Lệ Tinh, còn cô ngồi tàu điện ngầm, hai người hẹn gặp tại Lệ Tinh.
Tám giờ sáng, đường lớn rộng rãi hoàn toàn tắc nghẽn bởi dòng xe nườm nượp. Sau khi Cam Giai chuẩn bị cẩn thận thì mới xuống tầng, đứng đợi tài xế trước cao ốc Hoàn Cẩm cùng trợ lý.
Một chiếc xe hơi màu trắng dừng phía trước tòa nhà, tài xế mở cửa xe phía sau, “Nhị tiểu thư.”
Quý Mỹ Âm cầm túi không nhanh không chậm xuống xe. Sáu giờ sáng đã phải rời giường, đối với vị tiểu thư trước kia ngủ thẳng cẳng đến khi mặt trời lên cao mà nói, quả thật rất khó thích ứng. Cô ta nhịn không được đánh cái ngáp, bàn tay vỗ nhẹ khuôn mặt.
“Nhị tiểu thư, chào buổi sáng.”
Quý Mỹ Âm xoay người, ánh mắt dừng trên khuôn mặt xinh đẹp của Cam Giai, “Cô là…”
Cô ta vừa đến Hoàn Cẩm được mấy ngày, tâm tư hoàn toàn không đặt lên công việc nên không hiểu gì về nghệ sĩ công ty.
“Tôi là Cam Giai.”
Khi nói chuyện, Cam Giai tiến lên nửa bước, tươi cười lấy lòng, “Thì ra nhị tiểu thư xinh đẹp như vậy, chẳng trách ngày nào Quý tổng cũng khen ngợi.”
Ai mà chẳng thích nghe lời nịnh nọt lấy lòng, ánh mắt Quý Mỹ Âm đảo một vòng trên người cô ấy, nói: “Cô là nghệ sĩ công ty à, bình thường ai quản lý cô?”
“Công ty sắp xếp chị Quý quản lý tôi.”
“Chị Quý?” Quý Mỹ Âm nhíu mày.
Nhìn thấy vẻ nghi hoặc của cô ta, Cam Giai lập tức giải thích: “Gần đây công ty muốn hợp tác cùng Lệ Tinh trong dự án điện ảnh Hạ Tuế, nên công việc của tôi đều do chị Quý phụ trách, hôm nay sẽ qua bên đó thử vai.”
Nghe được lời này, ánh mắt Quý Mỹ Âm tối sầm. Tối qua nghe ba kể, hôm nay Quý Sênh Ca sẽ đưa nghệ sĩ đi dự casting, nếu thành công thì hai bên có thể hợp tác.
“Thì ra là vậy.” Quý Mỹ Âm cười cười, liếc nhìn Cam Giai cùng trợ lý của cô ấy, giọng điệu đột ngột thay đổi, “Hai người sắp muộn giờ rồi, ngồi xe tôi đi kẻo không kịp.”
Xe công ty vẫn chậm chạp không đến, Cam Giai đang sốt ruột lại nghe Quý Mỹ Âm ngỏ lời như thế, “Nhị tiểu thư, thế này không phù hợp lắm.”
“Có gì không được chứ?” Quý Mỹ Âm giữ chặt cánh tay Cam Giai, kéo cô ấy đến trước cửa xe, tủm tỉm mở miệng, “Nếu đã đến thử vai thì đương nhiên không thể trễ giờ, nhanh lên xe đi.”
Cô ta không cho phép chần chừ, đẩy mạnh Cam Giai vào ghế sau, lại đưa trợ lý lên xe cùng.
“Cảm ơn nhị tiểu thư.” Hạ cửa sổ, Cam Giai cảm kích nói.
“Không cần cảm ơn.” Quý Mỹ Âm cong môi, không dấu vết dặn dò vài câu với tài xế.
Xe hơi trắng khởi động rời đi, Quý Mỹ Âm đứng trước cao ốc cười lạnh. Đừng tưởng giành được quyền phân phối của Lệ Tinh là hay ho lắm, chỉ cần cô còn ở đây, Quý Sênh Ca đừng mong ngóc đầu lên nổi!
Tám giờ bốn mươi, Quý Sênh Ca đúng giờ xuất hiện tại sảnh lớn của Lệ Tinh. Cô tìm khắp nơi mà vẫn chưa thấy bóng dáng Cam Giai đâu. Từ Hoàn Cẩm đến đây lộ trình xe chỉ có hai mươi phút, cô ấy đáng lẽ phải tới rồi chứ.
Vốn Hoàn Cẩm cách Lệ Tinh không xa nhưng tài xế lại đề nghị đi đường vòng để đảm bảo vì sợ đường lớn tắc nghẽn vào giờ cao điểm. Cam Giai tính toán thấy kịp bèn gật đầu đồng ý.
Nhưng ai biết, con đường vòng này lại kẹt xe.
“Giai Giai, chúng ta bị muộn rồi.” Trợ lý trố mắt kinh hoảng.
Cam Giai nhìn con đường kẹt cứng ngoài kia, sắc mặt khó coi, “Bác tài xế à, có thể đi đường khác không?”
“Đã đến nước này rồi thì không thể vòng lại được nữa.” Tài xế đưa tay chỉ về phía dòng xe, “Hai người xem, phía trước có tai nạn giao thông.”
Nghe vậy, lòng Cam Giai rốt cuộc cũng chùng xuống. Di động trong túi đổ chuông, người gọi đến dĩ nhiên là Quý Sênh Ca nhưng lúc này sao cô ấy dám nghe máy đây?
Điện thoại không gọi được, người lại mãi chẳng thấy đâu, Quý Sênh Ca đứng trước sảnh Lệ Tinh, mắt thấy các công ty khác đều đang đưa nghệ sĩ lên tầng chuẩn bị, mà cô từ đầu đến cuối vẫn không nhận được tin tức từ Cam Giai.
Đôi tay rũ bên người nắm chặt thành quyền, sắc mặt Quý Sênh Ca dần lạnh lẽo. Từng giây từng phút trôi qua, chỉ còn cách thời gian thử vai đúng năm phút đồng hồ.
Cửa sổ sát đất trong sảnh Lệ Tinh sáng bóng lại trong suốt, Quý Sênh Ca mím môi đứng trước cửa sổ, ánh mắt lẳng lặng dõi theo điểm nào đó, dây thần kinh khắp người chưa hề được thả lỏng.
Ngay cầu thang cách đó không xa, Cố Duy Thâm hai tai đút túi nhìn chằm chằm bóng dáng trước cửa sổ.
“Mấy giờ rồi?” Anh nhẹ giọng hỏi.
Cố Duệ đứng đằng sau anh, “Còn năm phút nữa, nghệ sĩ Hoàn Cẩm vẫn chưa tới, chỉ sợ không kịp rồi. Tam thiếu, anh có muốn…”
“Dặn bên dưới, trễ lượt không chờ.”
“Vâng.”
Cố Duy Thâm xoay người, Cố Duệ vội nhấn nút thang máy. Anh ta trộm liếc biểu cảm trên mặt người đàn ông nhưng không phát hiện chút thay đổi nào. Mấy năm nay nhờ tam thiếu quản lý Lệ Tinh, hiệu suất của công ty đã tăng gấp đôi. Có lẽ người ngoài đều nói tam thiếu từ nhỏ đã được ưu ái, phía sau có Cố lão gia chống lưng, nhưng anh ta biết rõ, tam thiếu đối với công việc xưa nay đều nghiêm túc cẩn trọng, cũng chưa từng xem đó như trò đùa.
Kim giây đảo qua bao nhiêu vòng, tâm trạng Quý Sênh Ca cũng theo đó mà lên xuống từ chút một. Cô gắt gao nhìn chằm chằm đồng hồ, rất muốn khiến nó dừng lại, ngặt nỗi cô không có khả năng đó.
Chẳng mấy chốc đã đến giờ, cô đang suy nghĩ có nên lên tầng giải thích không thì cửa kính phía trước chuyển động, một giọng nói quen thuộc từ xa truyền đến, “Chị…. chị Quý!”
Cam Giai thở hồng hộc chạy đến, Quý Sênh Ca ngẩng mặt, tảng đá đè nặng trước ngực lập tức buông lỏng.
HẾT CHƯƠNG 21.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!