Vạn Lần Sủng Vợ - Chương 55: Khiến cô ta bẽ mặt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
79


Vạn Lần Sủng Vợ


Chương 55: Khiến cô ta bẽ mặt


Edit: Cynlia

Đám đông hóng chuyện dần tản đi. Một lúc sau, trợ lý trở về xách theo túi nước đá, lấy khăn bông bọc quanh rồi chườm lên khuôn mặt sưng đỏ của Cam Giai.

“Đau!”

“Nghiêm trọng lắm à?” Quý Sênh Ca nhận túi chườm từ tay trợ lý, cẩn thận chạm vào khuôn mặt cô ấy. Cam Giai lắc đầu, “Không sao đâu chị, chườm đá một chút là bớt sưng ấy mà.”

“Mẹ nó! Đây là cách hành xử của thiên kim tiểu thư hả? Có khác gì mấy mụ già đanh đá không cơ chứ?” Trợ lý bất bình thay Cam Giai.

Cam Giai cắn chặt môi, nhắm mắt lại.

Cũng may, chườm đá được một lúc thì chỗ sưng đỏ đỡ được phần nào. Trợ lý đưa cô ấy đến phòng nghỉ, phía đạo diễn hình như nghe được tin nên cho phép Cam Giai nghỉ ngơi, cảnh của cô ấy sẽ dời xuống chiều.

****

Cao ốc Lệ Tinh toạ lạc ở vị trí đắc địa là trung tâm thành phố phồn hoa, Quý Sênh Ca đứng trước cửa sổ sát đất, dõi mắt ra xa là đường phố nhộn nhịp, những chiếc cầu vượt bắc ngang, dòng xe nườm nượp đông đúc, tất cả đều chân thực.

Đúng là bộ phim mới này được chăm chút rất cẩn thận. Đứng trước cảnh đẹp như vậy, không cần phải ấp ủ cảm xúc, các diễn viên tự nhiên sẽ bị cảnh tượng phồn hoa này mê hoặc.

Trước giờ Quý gia và Ngu gia chưa từng qua lại. Ở Vân Giang, bối cảnh của Ngu gia tuy không bì được với trăm năm Cố gia, nhưng cũng khiến những gia tộc khác không dám trèo cao. Dù rất ít khi gặp Ngu Uyển, trong ấn tượng của Quý Sênh Ca, cô ta luôn xuất hiện với dáng vẻ của một tiểu thư khuê các được giáo dục nghiêm khắc cùng dung mạo xinh đẹp.

Bất kể là Hoàn Cẩm hay Quý gia đều không được đắc tội với Ngu gia, Quý Sênh Ca tự nhủ. Thế nhưng người có thân phận như Ngu Uyển từ bao giờ lại để ý đến loại chuyện xích mích vặt vãnh giữa nghệ sĩ với nhau như vậy? Thậm chí còn tát Cam Giai trước bàn dân thiên hạ!

Quý Sênh Ca cụp mắt, dường như nghĩ đến gì đó, mí mắt không khỏi giật giật.

****

Sáng sớm hôm sau.

Vừa đến Hoàn Cẩm không lâu, Quý Sênh Ca nhận được điện thoại của trợ lý. Hơn mười phút sau, cô đứng dưới chung cư nhà Cam Giai.

Trợ lý ôm bình giữ nhiệt chạy tới, “Chị Quý, em gọi cho Giai Giai không được. Chiều nay cô ấy mới có cảnh quay nên buổi sáng ở nhà nghỉ ngơi, thế mà em nấu canh mang đến lại không gọi được cho cô ấy.”

Cam Giai không phải là người thành phố Vân Giang mà xuất thân tỉnh lẻ, bình thường không qua lại với nhiều bạn bè lắm. Đặc biệt là từ sau khi đóng phim, cô ấy càng không có thời gian kết giao bạn bè. Quý Sênh Ca gọi cho Cam Giai, quả thật không ai bắt máy.

Nhớ tới tâm trạng tồi tệ của Cam Giai từ hôm qua, sắc mặt trợ lý hoảng hốt, “Cô ấy sẽ không nghĩ quẩn đấy chứ?”

Nhìn bức màn đóng kín trên cao căn hộ, Quý Sênh Ca nhận bình giữ nhiệt từ trợ lý, “Đừng đoán mò, em đến phim trường tìm xem, để chị lên lầu thử.”

“Vâng ạ.”

Trợ lý nhanh chóng rời đi, Quý Sênh Ca lên đến căn hộ, lấy chìa khoá dự phòng mở cửa. Trước tủ giày đặt một đôi giày nam, trên sàn nhà còn vương vãi quần jeans và áo lông của đàn ông…

Cô biến sắc, đặt bình giữ nhiệt lên tủ giày rồi cầm chìa khoá bước nhanh vào trong. Cửa phòng ngủ khép hờ, tiếng trò chuyện đứt quãng truyền đến tai cô.

“Giai Giai, tính tình chị anh không tốt, em đừng giận chị ấy nữa.”

“Em không giận chị ta.”

“Vậy để anh hôn một chút đi.”

“Đừng, không được cắn em, chiều nay còn phải quay phim nữa…”

Nhận ra giọng nói không mấy xa lạ kia, Quý Sênh Ca hắng giọng: “Khụ khụ!”

Bốn phía chợt lặng ngắt như tờ, kế đó có tiếng sột soạt vang lên. Cô đi ra phòng khách, kéo bức màn vừa dày vừa nặng ra, vừa xoay người đã nhìn thấy Phong Thái ăn mặc chỉnh tề đứng trước mặt.

Cam Giai đi đằng sau cậu, giọng nhỏ như muỗi kêu, “Chị Quý.”

Đúng lúc này, điện thoại trong túi đổ chuông, Quý Sênh Ca nhấn nút nghe, “Alo.”

“Chị Quý, Cam Giai không có ở phim trường, có khi nào cô ấy gặp chuyện rồi không?”

Giọng điệu của trợ lý không giấu được sự gấp gáp, Cam Giai nghe được bèn khom người cầm lấy di động dưới gầm sô pha, đầu càng cúi thấp hơn.

Cô ấy khom lưng để lộ một vùng trắng nõn dày đặc dấu đỏ.

Quý Sênh Ca cảm thấy ngực nặng như đeo chì, “Giai Giai ngủ rồi, em ấy không sao hết, không cần lo lắng.”

Tút!

Cúp điện thoại, Quý Sênh Ca bước về phía hai người, “Cậu Phong, nếu có người phát hiện ra chuyện của hai người, khoan hẵng nói đến việc danh tiếng Cam Giai sẽ bị ảnh hưởng thế nào, chỉ riêng đám fan não tàn của cậu cũng đủ để nuốt sống cô ấy rồi.”

Nghe vậy, Phong Thái lập tức biết sắc, ôm chặt người trong lồng ngực, “Tôi rất cẩn thận, sẽ không bị phát hiện đâu.”

Ha ha.

Trong cái vòng giải trí này làm gì có chuyện gì bí mật? Phong Thái đang lên như diều găp gió, mỗi ngày có biết bao paparazzi nhìm chằm chằm nhất cử nhất động của cậu.

Phong Thái kéo tay Cam Giai ngồi xuống, “Quan hệ của chúng tôi, trừ chị ra, không ai được phép biết.”

“…”

Không lâu sau, Phong Thái vội vã lái xe rời đi. Quý Sênh Ca đứng trước cửa số, nhìn theo chiếc xe dần khuất dạng, “Hai đứa quen nhau bao lâu rồi?”

“Không lâu lắm,” Cam Giai cúi đầu ngồi trên sô pha, “Thái nói hiện tại không thể công khai quan hệ. Chị Quý, chị giữ bí mật giúp bọn em được không?”

Quý Sênh Ca thở ra một hơi song sắc mặt vẫn rất khó coi. Lời thỉnh cầu này cô đồng ý không được, mà không đồng ý cũng không xong. Nếu là người khác đã đành, đằng này lại Phong Thái, người trước nay vẫn gắn liền với hình tượng nam thần lạnh lùng cấm dục. Vận khí của cậu tốt như vậy, có thể lăng xê giúp Cam Giai thì được quá rồi, nhưng cậu lại là nghệ sĩ dưới trướng Lệ Tinh, là ảnh đế trẻ tuổi tương lai được đích thân Cố Duy Thâm bồi dưỡng, làm gì có ai dám cả gan trêu chọc!

****

Sáng hôm sau, Cam Giai tới đoàn phim đúng giờ. Cô ấy thay xong trang phục thì chủ động sáp lại gần Quý Sênh Ca, “Chị Quý.”

Quý Sênh Ca liếc biểu cảm trên khuôn mặt cô ấy, nói: “Em có mối quan hệ cá nhân của em, miễn đừng để ảnh hưởng đến công việc là được.”

“Chắc chắn không đâu ạ.”

Quý Sênh Ca tin lời cam đoan của Cam Giai. Cam Giai vẫn luôn nỗ lực đóng phim, vì cô ấy muốn nổi tiếng.

“A —-“

Đột nhiên, một tiến hét chót tai làm kinh động đến cả đoàn phim, mọi người đồng loạt quay sang nhìn xem, chỉ thấy Phong Thái đang cầm cái ly trống không, mà đối diện cậu là Tôn Băng chật vật vì bị hắt nước.

“Anh… anh Thái.”

Chiếc ly thuỷ tinh bị ném mạnh xuống ngay dưới chân Tôn Băng, khiến cô ta sợ đến mức nhảy dựng lên, “Anh Thái, em đã đắc tội gì với anh sao?”

Phong Thái lạnh lùng trừng mắt nhìn cô ta, “Cô không đắc tội tôi, nhưng tôi thấy cô khó ưa được không.”

“Phì!”

Xung quanh có không ít người bật cười thành tiếng, cô Tôn Băng này nhập đoàn chưa được mấy ngày đã ỷ mình là nghệ sĩ Ngu thị mà vênh váo khắp nơi, mọi người đều không ưa gì cô ta.

Tô Băng bị bẽ mặt trước bao nhiêu con mắt, khóc lóc chạy đi.

Lúc Quý Sênh Ca quay đầu lại, đúng lúc thấy Cam Giai đưa tay sờ mặt, còn đôi môi đỏ cong một nụ cười thoả mãn.

Cảm giác nặng nề trong cô ngực lập tức biến mất. Một cô gái nhỏ không quyền không thế, một mình lăn lộn trong vòng giải trí thực sự rất vất vả. Nếu có Phong Thái che chở cô ấy, sau này con đường của Cam Giai cũng thuận lợi hơn phần nào.

Bữa trưa cả đoàn phim ăn cơm hộp, còn mình Quý Sênh Ca an tĩnh ngồi trong góc, dùng bút dạ quang đánh dấu lời thoại quan trọng.

“Này, các cô nhìn xem, cô ấy có phải người phụ nữ kia không?”

“Shit! Đúng là giống thật đấy!”

“Chậc chậc, thảo nào cô ta có thể tranh thủ được nhiều cơ hội tốt cho “gà” mình, hoá ra là có chỗ dựa cả.”

Vài người đi ngang qua đều nhìn cô bằng ánh mắt tò mò khác thường. Quý Sênh Ca hơi khó hiểu nhưng cũng không nghĩ nhiều. Mãi đến khi Cam Giai hấp tấp từ phòng trang điểm chạy ra, mở hot search đưa cho Quý Sênh Ca xem, “Chị Quý, người này có phải là chị không?”

Nhìn thấy trên bảng xếp hạng hot search có một clip đạt lượt xem khủng, tim Quý Sênh Ca hẫng một nhịp. Clip đang phát lúc này là cảnh đêm đó cô bị Phương Triển đè trong xe.

Thấy sắc mặt cô khác thường, Cam Giai lập tức biết ý im lặng.

****

Trên tầng cao nhất của Lệ Tinh, người đàn ông ngồi sau bàn làm việc đang xem video, sắc mặt không nhìn rõ cảm xúc vui giận.

“Tam thiếu, anh có muốn xoá clip đi không?”

Cố Duy Thâm hất hàm, “Là ai làm?”

“…Ngu tiểu thư.” Cố Duệ không dám giấu diếm.

Điện thoại nội tuyến chợt đổ chuông, Cố Duệ bước đến nhấc máy rồi báo cáo, “Quý tiểu thư đang ở dưới tầng.”

Cố Duy Thâm cong môi, “Để cô ấy lên đây.”

HẾT CHƯƠNG 55.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN