Văn Minh Vạn Giới
Chương 33: Phát triển quy hoạch!
May mắn mà có tài nguyên cá của Minh Kính Hồ, các thành viên bộ lạc Minh Kính tuy đã tạm thời chia tay với tình huống không có cơm ăn, nhưng cũng không đại biểu cho bọn họ có lượng lớn thực phẩm để chèo chống một nhánh chiến sĩ mỗi ngày đều cần phải tiến hành huấn luyện cường độ cao, trừ phi tìm được món chính có sản lượng cao!
Là một người hiện đại, La Tập ý thức rất rõ ràng được mình cần bột mì cùng gạo sản lượng cao để làm món chính, thời đại này, vì sao bộ lạc cuối cùng sẽ đứng trước vấn đề thiếu lương thực? Bởi vì nguồn cung cấp thức ăn chủ yếu của bọn hắn chính là săn bắn, lại hoàn toàn không có kinh nghiệm cùng ý thức tự mình trồng trọt lương thực, nhưng mà La Tập có, cho nên hắn đã để người của đội trinh sát cùng đội đi săn trên đường làm nhiệm vụ chú ý trái cây, rau xanh các loại, còn về việc có thể tìm thấy hay không, cái này cũng chỉ có thể dựa vào may mắn mà thôi.
Tuy nhiên, bản thân La Tập cũng không phải người sẽ ở đó mà chờ may mắn rơi vào đầu, tại trước khi may mắn rơi xuống, hắn sẽ cố gắng hết sức làm tốt mọi thứ có thể chuẩn bị.
Hắn đã sắp xếp lại một kế hoạch phát triển càng thêm kỹ càng ở trong đầu, đồng thời cũng tìm mảnh da thú, quy hoạch phân chia bốn phía, miếng đất để trống nào để xây dựng quân doanh, miếng đất nào giữ lấy để trồng cây nông nghiệp, hắn dự định trước đó đều quy hoạch tốt toàn bộ.
Sáng sớm hôm sau, cầm bản đồ quy hoạch trong tay, gọi theo hai người trí lực hạn mức cao nhất ba sao đi theo.
Cân nhắc đến các phương các mặt vấn đề, khu vực dự định giữ lấy tương lai trồng trọt cây nông nghiệp khẳng định không thể cách bộ lạc cùng nguồn nước quá xa…
“Ngay chỗ này đi.” – Sau khi đi một vòng xác nhận, La Tập cuối cùng tìm được một khu vực coi như thích hợp, sau đó hướng về một tiểu tùy tùng phía sau mình vẫy vẫy tay:
“Sau khi quay lại, tìm thời gian để đội đốn củi ưu tiên đem khu vực này dọn dẹp, sau đó để người trong đội bắt cá tới phụ trách đào mồi câu, đồng thời đem bùn đất xới lên một lần, à đúng, còn có sau này phân và nước tiểu của mọi người đều tập trung tưới ở trên mảnh đất này.”
Đối với phương diện tri thức giống cây trồng, La Tập hiển nhiên là tên ngoài nghề, nhưng khi hắn còn bé, ông nội trồng rau đều dùng phân để bón hắn nên cũng biết, mà cách làm hiện tại này của hắn, dùng thuật ngữ chuyên nghiệp của nông nghiệp mà nói, kỳ thật gọi là “Trữ phân bón”.
Mà người bộ lạc Minh Kính hiển nhiên cũng đã dần dần quen thuộc vị Tộc Trưởng anh minh này thỉnh thoảng nói ra một số mệnh lệnh kỳ quái, ví dụ, đoạn thời gian trước hắn tốn không ít sức lực, phát cho mỗi lều vải một cái chậu gỗ gọi là “Ống nhổ”, sử dụng để chứa phân và nước tiểu.
Tất nhiên người thời đại này sẽ không hiểu được, sẽ nghĩ là vẽ vời thêm chuyện, nhưng La Tập đã nói như vậy, bọn hắn cũng liền làm theo, sự thật chứng minh, sau khi những chậu gỗ kia được phát xuống, trong bộ lạc hoàn toàn sạch sẽ hơn không ít, La Tập cũng không gặp phải những chuyện ngoài ý muốn lúc đang bước đi trong bộ lạc.
Sau khi đem chuyện ruộng đất nói rõ, chuyện kế tiếp sẽ do tùy tùng kia chuyển lời lại, hắn cũng không có nhiều thời gian để đi làm chuyện này.
Mang theo một tiểu tùy tùng khác, La Tập cầm lấy một nhánh cây, đi tới bên ngoài doanh địa bộ lạc, hắn dự định vẽ một vòng phạm vi xây dựng phòng ngự, vật liệu gỗ cũng đã chất đống không ít, nên từ từ làm.
Vừa giải quyết xong hai chuyện này, thời gian đã gần giữa trưa, La Tập duỗi lưng một cái, sau đó uống vài ngụm nước, mà trong đầu thì tiếp tục nghĩ đến kế hoạch phát triển của mình, đối với cuộc sống như vậy, hắn ngoài ý muốn lại làm không biết mệt, hoặc là nói hắn đang hưởng thụ lấy cảm giác thành tựu bộ lạc đang lớn mạnh từng ngày này.
Thế mà, ngay tại thời điểm hắn chuẩn bị đi chọn lựa một chút nhân tuyển xây dựng công trình phòng ngự, trong đầu, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên…
Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi “La Tập” thành công chế tạo ra “Thạch Mâu”, thu hoạch được 50 điểm văn minh, 1 điểm quân sự.
“A?” Nghe được hệ thống nhắc nhở, La Tập sửng sốt một chút:
“Thạch Mâu? Đây không phải là đã sớm làm được sao?”
Cái trạng thái này kéo dài hai ba giây, giống như đột nhiên nghĩ đến cái gì, La Tập vỗ ót một cái:
“Nghĩ ra rồi, trước đó làm ra, tựa như là gọi là “Thạch Mâu thô sơ”, nói cách khác, bộ phận quân giới này vừa có tiến triển!?”
Mới vừa nghĩ tới đây, còn không đợi hắn có hành động, bên trong bộ quân giới, một tên thanh niên liền đã mặt mũi tràn đầy hưng phấn vọt tới trước mặt hắn, cho thấy thành quả mấy ngày này của bọn họ:
“Tộc trưởng, ngài nhìn này!”
Sau khi nghe nhắc nhở của hệ thống, La Tập nhận lấy thạch mâu trong tay đối phương, sau đó ánh mắt trực tiếp rơi xuống phía trên đầu mâu, lập tức, cả người lập tức hai mắt tỏa sáng, đưa thay sờ sờ đầu mâu đã được mài trơn nhẵn mà bén nhọn khác thường, sau đó nhìn thoáng qua thanh niên bên cạnh đang một mặt khẩn trương:
“Đây là ngươi làm ra?”
Hưng phấn đang hơi giảm bớt, tại thời điểm đối mặt với La Tập, thanh niên rõ ràng trở nên khẩn trương, chỉ thấy hắn dùng lực nhẹ gật đầu:
“Vâng, là ta làm ra.”
“Làm rất tốt, ta rất hài lòng!” – Không có không keo kiệt lời khen ngợi của mình, cùng với đầu mâu trước đó hắn tiện tay làm ra, thứ này càng thêm phù hợp.
Tại sau khi mừng rỡ ngắn ngủi, ánh mắt La Tập lần nữa rơi xuống trên người thanh niên:
“Thả lỏng một chút, ta nhớ được ngươi hình như gọi là “Lưu Thụ” phải không?”
“Vâng, vâng! Ta gọi là Lưu Thụ!” – Mặt mũi Lưu Thụ tràn đầy kích động, hoàn toàn không nghĩ tới Tộc Trưởng thế mà nhớ kỹ tên của hắn.
Thuận tay ấn mở giao diện thuộc tính của đối phương, năm tên thành viên của bộ quân giới đều là hắn tự mình chọn, tiêu chuẩn thuộc tính đều là sức chịu đựng, tinh lực hạn mức cao nhất hai, ba sao, những thứ này hắn đã biết, tuy nhiên có lẽ là mấy ngày nay làm việc, phía trên giao diện kỹ năng của Lưu Thụ vốn dĩ trống rỗng lại nhiều hơn một cái kỹ năng ‘Mài vũ khí’.
“Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là bộ trưởng bộ quân giới.” – Vừa nói, La Tập đem Thạch Mâu đã mài tốt kia lại nhét trong tay Lưu Thụ:
“Dựa theo Thạch Mâu này làm nhiều thêm một số, còn có mài Thạch Phủ cũng đừng giảm bớt, buổi tối hôm nay, khen thưởng cơm tối bộ quân giới các ngươi thêm nhiều một con cá, cố lên, làm cho tốt.”
“Cám ơn Tộc Trưởng, ta nhất định sẽ càng thêm nỗ lực!” – Có thể được Tộc Trưởng nhớ kỹ tên, cũng đạt được Tộc Trưởng khích lệ, đã để tâm tình Lưu Thụ phấn chấn không dứt, hoàn toàn không nghĩ tới cơm tối còn có thể lại nhiều thêm một con cá! Ở thời đại thực phẩm khan hiếm này, ăn cơm cũng chính là hưởng thụ, đây không thể nghi ngờ là phần thưởng cực lớn, nhớ lại một chút canh cá ngon cùng thịt cá trơn mềm kia, bụng của hắn liền đã kêu lên ục ục.
Nhìn thấy Lưu Thụ nhiệt tình mười phần xông về lều vải bộ quân giới, La Tập hài lòng nhẹ gật đầu, đối với vấn đề phân phối thực phẩm, hắn từ trước đến nay không nghĩ sẽ công bằng, mức độ thấp nhất chính là mọi người đều có một miếng ăn, nhưng dưới cái tiền đề này, ngươi muốn ăn càng tốt hơn hoặc là ăn càng nhiều, vậy thì phải làm ra thành tích mới được.
La Tập cũng không phải thiện nam tín nữ gì, cũng giống như đám Chu Đào, vừa gia nhập bộ lạc không bao lâu, còn không có bày ra bao nhiêu giá trị, độ trung thành đối với hắn còn thấp, vậy hơn 20 người các ngươi cũng chỉ có một nồi canh cá, chính là đơn giản như vậy.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!