Văn Phòng Phấn Hồng - Chương 2: Vì khách nhiệt tình như lửa mùa hạ từ phương xa tới (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Văn Phòng Phấn Hồng


Chương 2: Vì khách nhiệt tình như lửa mùa hạ từ phương xa tới (2)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Anh nhìn tôi cười nói: “À! vẫn biết tôi là Hứa Mạch cơ đấy”

“Không phải em đã bảo là sẽ gọi lại cho anh sau à?” Bị phát hiện rồi nên tôi không thể giả vờ không biết mà chuồn đi được, chỉ có thể mặt dây đi đến bên cạnh xe: “Lại nói, ai em cũng có thể không biết nhưng không thể không biết anh, Hứa đại soái ca” Tôi mở cửa xe ngồi vào bên trong, quay đầu lại đã thấy Hứa Mạch cũng ngồi vào ghế bên cạnh

Anh trầm mặc một lúc suy nghĩ rồi mở lời: “Hiểu Hiểu, chúng ta có thể dùng tay lại không?” Tôi liếc nhìn anh nói: “Dừng tay thì em lấy2gì mà ăn? Hơn nữa, trên đời có ba trăm sáu mươi ngành nghề, ngành nào cũng có anh tài, em cũng đang làm việc, đây cũng là một ngành nghề chính đáng mà”

Tôi nói thêm: “Hơn nữa nó lại là một ngành nghề mới đầy tiềm năng nữa ấy chứ” Anh đưa tay ra cốc vào trán tôi một cái rõ đau nói: “Trong não em nghĩ cái gì thế không biết hả? Em đang đi làm tiểu tam đấy! Không phải em khinh thường nhất là tiểu tam hay sao? Em sắp trở thành loại người mà em khinh thường nhất rồi đấy có biết không hả?”

“Gieo nhân nào gặp quả đấy, hai chuyện này hoàn toàn khác nhau

Chính7vì em ghét tiểu tam nên mới phải làm tiểu tam để đi phá hoại những tiểu tam khác” Tôi nghĩ thật khó để Hứa Mạch chấp nhận nghề nghiệp của tôi

“Lại nói, không có mua bán thì không có giết hại, không có giết hại thì cũng không có mua bán

Nếu không phải đàn ông các anh coi tình yêu như quần áo chán thì thay cái mới, biến những người phụ nữ vô tội thành bia đỡ đạn thì sẽ có người đến nhờ em giúp đỡ chắc

Anh yêu người khác thì có thể nhưng đừng có ra cái vẻ bản thân mình cao quý cao thượng, em nói có đúng không?”

Hứa Mạch bị tôi chọc tức quá hóa9cười: “Trong tình yêu, lúc nào lỗi cũng thuộc về đàn ông cả, chẳng lẽ phụ nữ các em không có một chút trách nhiệm nào sao?”

Tôi liền lắc đầu cười tươi như hoa: “Không phải như vậy! Với lại, không phải bây giờ em đang đại diện cho phái nữ đi trừng phạt những người phụ nữ đạo đức suy đồi đó đấy sao? Yêu một người không có nghĩa là cướp người trong lòng của một cô gái khác làm của riêng mình

Cái loại mà khi người ta đang yêu nhau thì lại muốn cướp bạn trai hay chống chưa cưới của người ta rồi biến thành bạn trai và chống chưa cưới của mình thật không đáng để5thông cảm

Đã làm ra việc như vậy thì nên chuẩn bị tâm lý trước, nếu cô ta đã có gan đi cướp của người khác thì người khác cũng có thể cướp của cô ta”

“Thôi đủ rồi, đủ rồi, anh nói không lại em” Hứa Mạch chán nản xua tay, “Tùy em muốn chơi thế nào thì chơi, nhưng đừng có để bản thân lún sâu vào đấy”

“Em không yêu động vật” Tôi liếc nhìn đồng hồ đã mười một giờ rưỡi rồi: “Em nói này Hứa đại soái ca, nếu anh còn không xuống xe thì em đành phải đưa anh đi cùng vậy” Anh bất lực nhìn tôi và mở cửa: “Anh biết anh không thể ngăn được em,3thôi vậy, anh đi đây, nhưng em phải cẩn thận đấy

Anh sẽ đến gặp em sau”

Tôi ra hiệu OK với anh và khởi động xe để lái xe ra khỏi bãi đậu xe của tiệm cà phê

Tôi vừa lái xe vừa ngân nga hát, chiếc xe từ từ rời khỏi trung tâm thành phố và hướng về vùng ngoại ô phía đông

Sau khoảng ba mươi phút lái xe, chiếc xe vào đến Quốc lộ Bàn Sơn

Cuối cùng, tôi lái xe vào một bãi đậu xe lớn

Hôm nay không phải ngày cuối tuần, vì vậy không có nhiều người ở đây

Nhưng ngay cả vào cuối tuần cũng không có nhiều người đến đây, bởi vì đây là một viện điều dưỡng và một môi trường yên tĩnh đối với những bệnh nhân đang điều trị bên trong là vô cùng quan trọng

Tôi mua một bó hoa bách hợp trắng ở tiệm hoa dưới chân núi, ôm vào bên trong

Đẩy cửa phòng bệnh bước vào có thể nhìn thấy một cô gái đang nằm trên giường bệnh cạnh cửa sổ, người đó là chị gái tôi

Chị gái tôi, vào ngày này một năm trước, bị anh rể bỏ rơi, không chịu nổi cú sốc và chọn cách tự tử để kết thúc tất cả

Khi Hứa Mạch phát hiện ra chị ấy và đưa đến bệnh viện thì đã quá muộn

Chị ấy đã trở thành người thực vật

Bác sĩ nói rằng khả năng chị ấy có thể tỉnh lại rất mong manh, nhưng ít nhất là chị ấy vẫn còn sống

Khi một người đặt tất cả kỳ vọng vào một người thì sự phản bội dường như không thể tha thứ

Lúc chuyện này xảy ra, tôi đang ở Hàn Quốc, là Hứa Mạch đã cho tôi biết

Hứa Mạch rất quý mến chị gái tôi, vì vậy nên anh ấy luôn chăm sóc cho tôi

Tôi cắm hoa bách hợp vào bình, thở ra một hơi thật dài và nói với chị: “Em đã trở lại rồi đấy

Tất cả những người đã làm tổn thương đến chị, em sẽ không buông tha cho một ai hết”

Tôi nói chuyện với chị tôi một lúc rồi trở ra

Bước lên xe, tối vặn loa hết cỡ rồi lái xe xuống núi

Đã đến mười hai rưỡi, tôi vẫn chưa ăn trưa, và tiếng kêu đói của bụng tối vang lên hòa lẫn theo tiếng hát từ chiếc loa phát ra từ xe ô tô

Tôi vẫn đang do dự không biết tìm tạm một quán ăn nhỏ tình cờ gặp được ven đường hay đến một nhà hàng cao cấp để ăn mừng công việc mới tôi vừa nhận được thì điện thoại vang lên

Tôi đỗ xe bên lề đường, tắt loa ô tô nghe máy: “Alo, ai vậy?” Có tiếng khóc nỉ non truyền đến tai tôi vang lên, giữa ban ngày mà tôi cảm thấy nổi hết cả da gà, nghe như âm thanh dạo đầu của một bộ phim kinh dị vậy

Ngay khi tôi chuẩn bị cúp máy, có một giọng nói lạnh lùng phát ra từ điện thoại: “Tôi là Hà Vũ Phi

Tôi muốn thu hồi lại yêu cầu muốn bọn họ chia tay trước đây

Tôi muốn cô giúp tôi làm cho bọn họ không một xu dính túi

Đổi lại, tôi sẵn sàng trào tất cả tài sản của tôi cho cô”

Tôi đang định hỏi tại sao thì bên kia đã cúp máy rồi

Tôi liếc qua nhà hàng bên đường và quyết định ngoan ngoãn quay về nhà ăn mì gói

Về đến nhà, tôi mở tủ lấy một gói mì ăn liền Khang sư phụ ra đổ nước sôi vào và bật máy tính lên định tra Baidu (một trang giống như Google của Trung Quốc) thông tin của vị nam chính mà tôi cần tiếp cận, tiện thể truy cập qua Weibo để xem có vụ làm ăn nào mới thì chợt thấy một dòng trạng thái khiến tôi đang ăn mà phun cả mì ra màn hình

Nội dung của dòng trạng thái đó là như thế này:

“Hà Vũ Phi, cô đúng là đồ mặt dày vô liêm sỉ, anh ấy đã không cần cô rồi mà cô vẫn ngày đêm gọi điện thoại quấn lấy anh ấy! Nếu cô đã không nể tình chị em như vậy thì tôi cũng sẽ vạch trần bộ mặt tiểu tam không biết xấu hổ của cô cho mọi người cùng thấy!”

Dòng trạng thái trên Weibo có đính kèm theo một bức ảnh của Hà Vũ Phi và số điện thoại di động của cô ấy

Tin Weibo này đã được chia sẻ hàng chục nghìn lần, có không ít người lên Weibo đẳng trạng thái mắng Hà Vũ Phi là đổ tiểu tam mặt dày không biết sĩ diện

Tôi nghĩ đến số điện thoại lạ mà cô ấy đã gọi cho tôi trước đây, chắc hẳn số điện thoại cũ của cô ấy đã bị người ta khủng bố đến nổ tung mất

Hà Vũ Phi chuyển tiếp dòng trạng thái ấy cho tôi kèm theo dòng tin nhắn: “Chỉ cần cô giúp tôi hoàn thành chuyện này, tất cả tiền của tôi đều là của cô, cô nhất định phải hoàn thành nguyện vọng này giúp tôi” Đây không phải tài khoản Weibo lúc trước cô ấy dùng để liên lạc với tôi

Thiết nghĩ chắc hẳn tài khoản weibo trước đây của cô ấy cũng bị đánh sập không thể sử dụng được nữa rồi

Tôi thấy trong lòng bồn chồn không yên, chẳng buồn để ý gì đến mì ăn liền nữa

Ngay lập tức, tôi rút điện thoại ra và gọi cho cô ấy nhưng chỉ có tiếng bíp bíp báo máy bận

Tôi lại vội vàng xem lại bản ghi trò chuyện QQ để tìm lại thông tin cá nhân mà cô ấy đã gửi cho tôi khi cô ấy liên lạc với tôi lần trước

Tôi vội vàng ghi lại thông tin địa chỉ của cô ấy, vơ vội lấy chìa khóa xe, chẳng kịp tắt máy tính, chạy vội ra ngoài

Bởi vì

Hà Vũ Phi, cô ấy định tự sát!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN