Văn Phòng Phấn Hồng - Chương 37: Ai cũng phải trả giá cho sai lầm của chính mình (2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
66


Văn Phòng Phấn Hồng


Chương 37: Ai cũng phải trả giá cho sai lầm của chính mình (2


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Xuyên qua cổng hình vòm làm bằng hoa hồng, tôi và Hà Vũ Phi đi đến một góc tương đối yên tĩnh, Hà Vũ Phi thấy vẻ mặt của tôi cảnh giác như vậy thì cũng lo lắng

“Không cần lo lắng.” Tôi cười nhẹ nói một tiếng, “Chẳng qua là lúc này, tôi không muốn để cho người khác phát hiện quan hệ của chúng ta.” “Tôi biết.” Hà vũ Phi không hề ngốc, cô ấy nhanh chóng hiểu ý tôi

Tôi không muốn người ta phát hiện ra rằng chuyện lộn xộn kia có liên quan đến mình

Đúng vậy, tôi mở Văn phòng Phấn Hồng là để làm nghề tiểu tam quyến rũ bạn trai hay chồng của người khác, nhưng tôi cũng không hy vọng người khác biết điều này, cũng không phải vì quan tâm3đến cái nhìn của người khác, mà vì để đơn hàng tiếp theo của mình có thể tiến hành thuận lợi

Nếu thân phận của tôi bị lộ ra trong loại hôn lễ hoành tráng thế này thì hỏng bét

Như vậy, khi tôi tiếp nhận các mối làm ăn mới, đóng vai tiểu tam, người ta sẽ không mắc câu.

Tôi không muốn chuyện như thể xảy ra, đương nhiên cũng không để cho nó xảy ra

Từ trước tới nay, đối với Tô Thường Thụy mà nói, sự tồn tại của tôi chỉ là một người vừa mắt anh ta, một cô gái vừa mới bước chân ra ngoài xã hội ngây thơ không hiểu sự đời, đối với Trương Diệp mà nói, tôi chỉ là một tình địch thấp kém có khả năng làm ảnh hưởng tới địa0vị của cô ta mà thôi.

Thân phận và nghề nghiệp của bản thân tôi không bị lộ

“Cô còn có nhớ không, điều khoản thứ nhất của hợp đồng là phải giữ bí mật.” Tôi nhìn Hà Vũ Phi, rất nghiêm túc hỏi cô ấy

Hà Vũ Phi cũng không xem kỹ hợp đồng, có điều dường như cô ấy cũng nhớ điều này, tuy cô ấy có chút nghi hoặc nhưng vẫn gật đầu một cái tỏ vẻ bản thân nhớ rõ

“Cô không được nói với bất kỳ người nào về quan hệ người thuê và người được thuê giữa cô và tôi.” Tôi nói

“Tôi hiểu.” Hà Vũ Phi bày tỏ bản thân đã hiểu

“Một lúc nữa, cho dù có hỗn loạn tới mức nào, cô cũng không được thừa nhận là cô làm, cô chỉ đến tham5gia hôn lễ của người yêu cũ, đơn giản vậy thôi.” Tôi sợ Hà Vũ Phi không giữ vững được, cái gì cũng khai ra thì thật là phiền toái

Dù lý do tôi xen vào giữa Trương Diệp cùng Tô Thường Thụy là gì, tóm lại cũng không phải là việc có thể quang minh chính đại mà tiết lộ ra ngoài

“Hiểu Hiểu, cô không cần lo lắng.” Cô ấy nở một nụ cười nhẹ nhõm, đó là nụ cười sau khi đã vứt hết toàn bộ gánh nặng xuống, “Tôi hiểu, tôi đã không phải Hà Vũ Phi ngốc nghếch chỉ biết khóc, chỉ biết tìm đến cái chết kia nữa rồi.” “Ừ, gần đây công việc thế nào, có tin tức gì chưa?” Tôi nhìn cô ấy là thật lòng từ bỏ, không phải giả4bộ lừa gạt tôi, cũng đổi một chủ đề khác, “Mấy ngày nay bận quá nên cũng không có thời gian hỏi tới tình hình gần đây của cô.”

“Tôi đi phỏng vấn rồi, có một công ty nói cần phải suy nghĩ một chút, còn những chỗ khác đều nói tôi không thích hợp.” Hà Vũ Phi cũng không có giấu giếm tôi, lại nói: “Hứa Tổng nói tôi có thể đến làm việc ở công ty của anh ấy, nhưng dù sao tôi cũng không muốn như vậy

Lần này, tôi muốn dùng sự cố gắng của chính mình đi tìm một công việc mà mình thích.”

“Ừ.” Cách nghĩ này của Hà Vũ Phi rất tốt, “Có điều cũng đừng cố quá, đừng cự tuyệt thiện ý giúp đỡ của bạn bè nhé.” “Tôi biết, Trình Tổng9nói là có một công ty thiếu người, bảo tôi đi phỏng vấn thử xem sao.” Hà Vũ Phi nói, “Lúc nãy anh ấy vừa nói đến chuyện này với tôi.”

“Vậy ư, tốt quá, con người Trình Tổng cũng tốt thật.” Trình Dật vô cùng thông minh, anh ta không trực tiếp để cho Hà Vũ Phi đến công ty mình làm, chỉ nói cho cô ấy nơi nào thiếu người, để cô ấy tự thử sức

Tôi không khỏi không cảm khái, người vừa có EQ cao lại có IQ cao làm việc gì cũng khác người mà

Có điều, tôi cũng không ác cảm với cách làm của Trình Dật, nếu như thích, mà người kia lại độc thân, như vậy nên quyết đoán theo đuổi

Lặng lẽ đối tốt với cô ấy còn hơn làm việc gì cũng đòi tranh công lĩnh thưởng

Tôi thật sự ấn tượng với con người của Trình Dật

“Ngày đó, cô thấy con mèo kia ở nhà tôi, thật ra chính là Trình Tổng nhờ tôi chăm sóc hộ.” Hà Vũ Phi rốt cuộc vẫn là Hà Vũ Phi đơn thuần ngày trước, cô ấy vẫn kể chuyện này cho tôi

Vốn dĩ tôi tưởng rằng trải qua chuyện của Trương Diệp, cô ấy sẽ trưởng thành hơn, sẽ không dễ dàng tin tưởng người khác như vậy.

Bây giờ nhìn lại cô ấy vẫn giữ một trái tim sạch sẽ không phòng bị như vậy, cũng không rõ là chuyện tốt hay không tốt, có điều nếu như để kết bạn, tôi bằng lòng trở thành bạn bè với Hà Vũ Phi chứ không phải với người có tâm cơ thâm sâu khó lường.

“Hóa ra là vậy.” Tôi làm bộ như vừa mới biết

“Thật ra cô không cần phải nói cho tôi chuyện này, cho dù là bạn thân đi nữa, cũng không phải chuyện gì cũng nói cho đối phương biết.” “Tôi biết.” Cô ấy có chút ngượng ngùng cười một tiếng, “Nhưng..

tôi vẫn nên là mình thì tốt hơn, tôi đã từng hâm mộ cô, Hiểu Hiểu à, cảm thấy cô thông minh, dường như không gì cô không làm được, trong lòng luôn có rất nhiều chuyện cất giấu không nói

Tôi cũng muốn trở thành người giống như cô vậy, nhưng tôi cảm thấy, nếu như biến hành cô, tôi cũng không cảm thấy vui vẻ.”

“Tôi biết, dễ dàng tin tưởng người khác, dễ dàng bị người ta làm cho cảm động không phải chuyện gì tốt

Nhưng mà tin tưởng người đối tốt với mình có gì không đúng? Bị cảm động vì người khác đến ủ ấm trái tim mình thì có gì là không đúng?” Cô ấy nở nụ cười, đơn thuần sạch sẽ như đóa ulan trong tịnh thất, “Tôi không muốn trở thành người có tâm địa sắt đá, tôi cũng không muốn trở thành người như vậy.”

Không có tâm kế, rất dễ dàng bị người khác làm cảm động, rất dễ dàng tin tưởng người khác.

Đây vốn là con người đơn thuần khi mới sinh ra, vậy mà từ lúc nào chứ? Trong lúc bất tri bất giác, chúng ta mất đi phần đơn thuần ấy, biến thành mặt mũi lạnh lùng, trở thành con người vui buồn cũng không biểu lộ ra ngoài

Nhìn chuyện đời chuyện người, luôn hoài nghi thật giả, mà không dễ dàng bị cảm động, không cảm thấy người đối đãi với mình chân thành là bạn, luôn hoài nghi đối phương có mục đích khác mới tiếp cận mình.

Hà Vũ Phi đã trải qua những chuyện này nhưng vẫn có thể giữ vững cái tâm của bản thân, không thể không nói, tôi cảm thấy vô cùng kính nể cô ấy

Nếu như trên thế giới này, mỗi một người đều giống như cô ấy, đơn thuần như vậy, thế thì những chuyện bi kịch nhất định sẽ không xảy ra, sẽ không còn tồn tại những nghi kỵ hay phản bội trên đời này nữa

“Cô như vậy rất tốt, thật đó.” Hà Vũ Phi nói cô ấy hâm mộ tôi, nhưng giờ khắc này, là tôi đang hâm mộ cô ấy

Là tôi đang hâm mộ Hà Vũ Phi đã từng bị phản bội, tổn thương, lạnh lùng, vu hãm, bị người chửi rủa vẫn còn có thể giữ được trái tim trong veo như thủy tinh.

Tôi có chút hiểu ra, tại sao Trình Dật tám năm lại chỉ yêu một mình Hà Vũ Phi – trên đời này mỹ nhân ngàn vạn người, nhưng một cô gái có trái tim sạch sẽ như thủy tinh tuyệt đối không nhiều.

Nếu đã có duyên gặp được thì nên cẩn thận quý trọng, xem như bảo bối mà cất giữ, bởi một khi đã bỏ lỡ rồi thì dù muốn gặp lại lần nữa cũng rất khó

Hà Vũ Phi nghe tôi nói vậy thì hơi mất tự nhiên, ngại ngùng, cô ấy cúi đầu, gò má ửng hồng

Mà lúc này, trên lối vào sân cỏ một bóng người mặc đồ trắng xuất hiện.

Đó là nhân vật nữ chính của hôn lễ ngày hôm nay, Trương Diệp – Trường tiểu thư của chúng ta, kiếm phu nhân tương lai của Tổng giám đốc Tập đoàn Giang Hải, cô ta rốt cuộc cũng đến rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN