Văn Phòng Phấn Hồng
Chương 67: Phiền cô đừng xen vào có được không (3)
Tôi tắt trang web, lại thấy YY có người tìm tôi bèn mở ra xem, là Tô Tiểu Ái, cô ta bảo tôi vào trò chơi, lát nữa sẽ lập đội.
Tội chào Trần Lộ một tiếng, đăng nhập trò chơi, vừa vào giao diện game, Tô Tiểu Ái đã gửi lời mời gia nhập tổ đội, tôi vào đội mới phát hiện đội đã tập hợp gần đủ hai mươi lăm người,
Có bảy tám người đánh cùng hôm qua, còn lại tôi không quen, có lẽ vì phó bản lớn có độ khó cao, nếu chỉ có mấy người hôm qua đi đánh đoán chừng ăn hành là cái chắc rồi
[Đoàn đội] Buông Ra Tên Cầm Thú Kia: [Xuân Miên Bất3Giác Hiểu] là chủ à? Điểm trang bị thế này không đủ rồi
[Đoàn đội] Đội Trưởng Có Tin Vui: Ở, là một bạn nhỏ!
[Đoàn đội] Bạch Lưu Sương: Đây là đồ đệ của tôi, là chủ thuê đội đánh trang bị
[Đoàn đội] Đoán Cái Quả Bóng: Thì ra là thế, chúng ta còn thiếu hai người, tìm thêm hai tank* đi.
*Tank: tay đánh, có lực sát thương cao, có vai trò tấn công, chịu trách nhiệm tạo sát thương chủ yếu cho BOSS và quái trong phó bản.
[Đoàn đội] Xuân Miên Bất Giác Hiểu: Tam sư phụ của đồ đệ muốn đi cùng, có được không sư phụ?
[Đoàn đội] Bạch Lưu Sương: Được chứ, tam sư phụ của bạn cũng là1tank, gọi cậu ấy đến đi
[Đoàn đội] Đội Trưởng Có Tin Vui: Vậy là còn thiếu một.
Mạch Lộ Nhân gia nhập đội.
Tôi lại gọi Hứa Mạch, bảo anh mau tới chiếm một slot
Trang bị PVE trên người Hứa Mạch đầy đủ cả, anh là nhân vật nữ trưởng thành phái Thất Tú, trang bị như vậy dù là buff hay tấn công đều có hiệu quả tốt nhất.
Lúc này Trần Lộ cũng tạm thời gác 818 của cô ấy lại, vào nick Trường Ca có tên Mộ Khê Thủy để gia nhập đội
Đội trưởng vẫn là đội trưởng ngày hôm qua, chỉ huy cũng là chỉ huy ngày hôm qua, vì ban đầu Tô Tiểu Ái đã giúp tôi thuê đội6đánh trạng bị nên tôi cũng chưa cần trả tiền
Đủ người cũng đã hơn bảy giờ, dĩ nhiên là sẽ vào phó bản bắt đầu đánh quái thôi.
[Đoàn đội] Nghê Thường Nguyệt Nguyệt: Đúng rồi đội trưởng ơi, tớ nhiệt liệt đề nghị để [Xuân Miên Bất Giác Hiểu] nhặt đồ, tay cậu ấy thật sự đỏ lắm luôn! [Đoàn đội] Thu Liên Thành: Đồng ý, để đồ đệ của tôi nhặt đồ đi
[Đoàn đội] Mười Quả Dưa Hấu: Lỡ xui xẻo thì sao, ông đền tiền nhé?
[Đoàn đội] Mộ Khê Thủy: Nếu cuối cùng tiền thưởng không vượt quá mười nghìn, chỗ thiểu tối bù.
[Đoàn đội] Đội Trưởng Có Tin Vui: Tuyệt! Xin hỏi còn ai có ý kiến không?4[Đoàn đội] Bạch Lưu Sương: Không đủ tôi bù +1 [Đoàn đội] Đoán Cái Quả Bóng: Vậy cứ để đồ đệ của cô nhặt đồ đi, dù sao có tiền là được.
Bàn bạc xong, đội trưởng chỉ huy mọi người vào phó bản
[Đoàn đội] Thất Hỷ: Vào YY hết đi, còn ai chưa có YY không? Mau vào YY rồi vào phó bản.
Tôi mở YY, vào kênh chất của Đoàn đội, vào kênh YY.
Hứa Mạch và Trần Lộ cùng vào, tôi thu nhỏ giao diện, trở về giao diện game
[Mật] Bạch Lưu Sương nói thầm với bạn: Đồ đệ, theo mình nào, mình dẫn bạn vào phó bản
Cô ta đề nghị cưỡi chung, tôi nhấn chấp nhận
[Mật] Bạn nói thầm với3Bạch Lưu Sương: Sư công thì sao? [Mật] Bạch Lưu Sương nói thầm với bạn: Sư công của bạn vào rồi, mình ở đây chờ dẫn bạn vào đó
[Mật] Bạn nói thầm với Bạch Lưu Sương: Cảm ơn sự phụ! [Mật] Bạch Lưu Sương nhẹ nhàng vỗ đầu bạn [Mật] Bạch Lưu Sương nói thầm với bạn: Đồ đệ ngốc đừng nói lời ngốc vậy, bạn là đồ đệ của mình mà, đồ đệ duy nhất của mình chỉ có bạn, mình nhất định sẽ dẫn bạn theo, yên tâm, có sư phụ đây rồi
Nói thật, nghe cô ta nói đoạn này, trong lòng tôi vẫn hơi cảm động, sự quan tâm đến từ người xa lạ luôn trở nên vô cùng quý giá, hơn nữa sự quan tâm này còn tới từ một người giàu có siêu cấp vô địch nữa!
Tôi và Bạch Lưu Sương cùng cưỡi một con ngựa, cô ta dẫn tôi đi thẳng tới cửa vào phó bản, dường như chỉ tận tay dạy tôi vào phó bản thể nào, vào phó bản gì, tôi vào dựa theo lời cô ta nói, loading xong, đã thấy Bạch Lưu Sương đang ngồi trên lưng ngựa đợi ở bên cạnh.
Bây giờ dường như tôi đã hiểu được phần nào, tại sao trò chơi này còn được gọi là Kiếm Hiệp Tình Duyên 3, vì tạo hình nhân vật lung linh, nếu không để ý tới những chuyện nhỏ và hành động, thật sự rất dễ khiến người ta nảy sinh tình cảm.
Vẫn là Bạch Lưu Sương chở tôi đi về phía trước, số đông mọi người đã chạy tới chỗ BOSS đầu tiên, lúc tôi và Bạch Lưu Sương tới nơi, Nghê Thường Nguyệt Nguyệt, Bỉ Đắc Phan và Thu Liên Thành đã đứng đó từ lâu
Nghê Thường Nguyệt Nguyệt đi đến chạy vòng quanh tôi gọi tới gọi lui, Bỉ Đắc Phan trực tiếp mua một đống hồ lô đường gửi cho tôi, cho nên trên màn hình, khung trò chuyện gần như bị hồ lô đường phủ kín mít luôn
Trong trò chơi ấm áp bao nhiêu càng khiến cho thực tế tàn khốc bấy nhiêu, bao nhiêu người mê muội trong game, có phải đều bởi vì tham lam không dứt ra được khỏi cảm giác ấm áp này hay không?
Tại sao đối với người xa lạ có thể hòa hợp đến thế, đối diện với người trong đời thực lại không cách nào thấu hiểu được nhau
Tại sao lại khác xa nhau đến thế? Lòng người rốt cuộc được cất giấu ở nơi nào rồi?
Tôi nhìn tạo hình nhân vật nhảy nhót trên màn hình, bắt đầu chạy tản ra.
Trong YY nhanh chóng truyền tới giọng nói chỉ huy, đầu tiên anh ta hỏi qua xem có ai chưa đánh bao giờ không, bởi vì bây giờ mới mở tới cấp 95,mấy phó bản này cũng vừa ra không lâu, còn rất nhiều người chưa từng đánh
Trong đoàn đội này có sáu bảy người chưa đánh bao giờ, còn lại đều từng đi phó bản rồi, chủ thuê đội đánh trang bị giống tôi còn có ba người nữa, nói cách khác phần lớn mọi người đã từng đi rồi.
Chỉ huy giảng giải cặn kẽ về cách đánh BOSS này, đợi tất cả mọi người tỏ vẻ hiểu rồi mới bảo chỉ huy đi mở quái
Toàn bộ quá trình, tôi đều chạy theo mọi người, vì đã định sau khi tuyên án tử với Thư Nhã Hân sẽ không chơi game nữa, nên cũng không còn nghiên cứu nghiêm túc chân thành, dù sao tôi đã giao hẹn hai tháng, thời gian tối chơi game này sẽ không lâu lắm.
Nghê Thường Nguyệt Nguyệt luôn chú ý thêm máu cho tôi, nên mấy chủ khác đã chết cả rồi, chỉ có tôi vẫn vô cùng kiên cường
Phần lớn mọi người đều đã từng đi phó bản này, vài người chưa đi cũng không ảnh hưởng nhiều, nên đánh xong BOSS đầu tiên, trong Đoàn đội không có mấy người chết
“Tốt lắm, bây giờ cùng lùi về sau, đồ đệ của Bạch Lưu Sương nhặt trang bị.” Chỉ huy nói
Tôi bèn đi tới bên xác BOSS giữa bao đôi mắt dõi theo, sau khi nhận nhặt, một tiếng leng keng vang lên, là tiếng nhặt tiền trong túi thi thể.
[Đoàn đội] Mười Quả Dưa Hấu: Đậu xanh!!! Tay đỏ quá, còn có nhẫn cực phẩm Băng Tâm kìa! [Đoàn đội] Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt: Đương nhiên rồi, đồ đệ nhà tôi mà lị
[Đoàn đội] Thu Liên Thành: Đừng nhận vơ, rõ ràng là nhà tôi
[Đoàn đội] Bỉ Đắc Phan: Tránh hết cả ra đừng có ồn ào, rõ ràng Tiểu Xuân là tôi nhặt về! Mấy người đừng có giành với tôi.
[Đoàn đội] Bạch Lưu Sương: Há há há, ta mới là sự phụ thân truyền, mấy người đứng sang bên đi có được không hả? Đồ đệ đến cạnh mình đi, đừng để ý mấy bà dì kì cục đó, không cho mấy người dạy hư đồ đệ nam thần của tôi
[Mật] Mạch Lộ Nhân nói thầm với bạn: Sự thật, anh thấy em tài thật, đã xâm nhập vào nội bộ quân địch rồi cơ à? Em hoàn toàn nắm giữ lòng người rồi kìa
[Mật] Bạn nói thầm với Mạch Lộ Nhân: Không hẳn, không nhìn xem em là ai [icon đắc ý]
[Đoàn đội] Xuân Miền Bất Giác Hiểu: đừng cãi nữa, mọi người đều là nhà mình! [icon đáng yêu
Tôi vừa nói chuyện cùng họ trên kênh Đoàn đội, vừa chat riêng với Hứa Mạch, lúc chuyển kênh tôi còn hơi sợ, lỡ gửi sai kênh, vậy thì thú vị lắm đây.
Nhưng chuyện tôi lo lắng không xảy ra, BOSS đầu tiên chỉ rơi ra một cái đai lưng Thiên Sách, vì thuộc tính không tốt, Bỉ Đắc Phan và Bạch Lưu Sương cũng không dành cho tôi
Trang bị được phát hết, tâm trạng mọi người khá vui vẻ tới chỗ BOSS thứ hai, vì BOSS đầu đã nhả một cái thần khí, còn thêm một chiếc nhẫn phụ trợ tâm pháp thuộc tính khá ổn.
Nên trên kênh [Đoàn đội] hò reo ầm ầm, quyết định nhiệt liệt ủng hộ BOSS sau để tôi tiếp tục nhặt đồ
Có điều khi đánh tới BOSS thứ hai, khi chúng tôi đang rối rắm, vì phối hợp không được ăn ý, toàn quân bị diệt rất nhiều lần
May mà đều thường xuyên đánh PVE nên cũng không sợ rối loạn
Sau mấy lần loạn cào cào, BOSS thứ hai cũng ấm ấm ngã xuống, Mộ Khê Thủy đi tới, giành trước Tô Tiểu Ái hồi sinh cho tôi.
Môn phái Trường Ca này cũng có tâm pháp buff, còn có kỹ năng cứu người, là tâm pháp không phân biệt
Sau khi được hồi sinh tôi đi thẳng tới nhặt BOSS, BOSS thứ hai rơi ra một chiếc nhẫn Thiên Sách, thuộc tính không tồi, Bỉ Đắc Phan và Bạch Lưu Sương đã nhấn giành cho tôi.
[Mật] Bạn nói thầm với Bỉ Đắc Phan: Sư phụ, lát nữa xong mình đưa tiền cho bạn nhé.
[Mật] Bỉ Đắc Phan nói thầm với bạn: Bạn đã gọi mình một tiếng sư phụ thì đừng nói chuyện tiền nong, hồi bạn xuất sư, sư phụ chưa có quà xuất sự cho đồ đệ, hôm nay coi như quà sư phụ bù cho đồ đệ.
[Mật] Bạn nói thầm với Bỉ Đắc Phan: Vậy cảm ơn sự phụ!
[Mật] Bạn nói thầm với Bạch Lưu Sương: Sư phụ, chỗ mình cũng có tiền, bạn không cần lúc nào cũng bỏ tiền giúp mình
Đồ đệ không thể bắt sư phụ bỏ tiền cho đồ đệ mãi được
[Mật] Bạch Lưu Sương nói thầm với bạn: Đừng băn khoăn gì, mình nói rồi mà, đồ đệ là đồ đệ duy nhất của mình, đồ đệ của mình thì mình nhất định sẽ chăm sóc chu đáo
[Mật] Bạch Lưu Sương nhẹ nhàng vỗ đầu bạn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!