Văn Phòng Phấn Hồng - Chương 70: Cái gọi là đồng đội như thần, đối thủ như heo (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
42


Văn Phòng Phấn Hồng


Chương 70: Cái gọi là đồng đội như thần, đối thủ như heo (1)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bài viết dùng ngôi thứ nhất, toàn bộ cái nhìn đều là góc nhìn của đồ đệ, trong mắt đồ đệ, sư phụ là người như thế nào, sư nương là người ra sao, thật ra cũng rất nghiêng về ý nghĩ trực quan của bản thân.

Kiểu tự xưng như thế này rất dễ khiến người xem đi theo cái nhìn của chủ bài viết

Có thể nói nội dung bài viết rất đặc sắc, giả giả thật thật, thật thật giả giả đan xen với nhau, khiến cho toàn bộ bài viết đều trở thành sự thật, dường như chỉ là một câu chuyện, nhưng mà lại có thể khiến người khác tìm được nhân vật chính trong câu chuyện là ai.

Ít nhất Thẩm Thần Đồng cắn câu rồi.

Sau đó, tôi chỉ cần khiến Tô Tiểu Ái chú3ý đến bài viết này là được, muốn làm chuyện này cũng không khó, thậm chí cũng không cần tôi ra tay, tin rằng bạn tốt Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt của Tổ Tiểu Ái sẽ gánh vác trách nhiệm vĩ đại này

Quả nhiên, khoảng ba bốn giờ chiều, trong diễn đàn xuất hiện một bài viết khác, tiêu đề là:

[818] Đồ đệ trong bài viết bên cạnh kia, làm tiểu tam thất bại thì đi bêu xấu sư phụ bêu xấu sư nương, còn cần thể diện nữa không vậy? Lại xem người viết bài, là một nick phụ, nhưng sau khi ẩn mở xem, tôi lập tức khẳng định, bài viết này là do Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt đăng

Những người liên quan đến chuyện kia, thật ra khi xem bài viết sẽ theo ý nghĩ chủ quan1mà lập tức phán định người trong tin đồn đó là ai, ai là người tung tin đồn, và tại sao phải tung tin đồn

Người trong cuộc còn chưa ra một thừa nhận, Nghê Thường Nguyệt Nguyệt đã vội vã giải thích giúp bạn tốt rồi

Tôi không nhịn được thở dài một hơi, lấy tay che mắt, tôi cũng không còn mặt mũi xem nữa

Lúc này tôi càng hiểu rõ hơn, có một đồng đội như thần là chuyện quan trọng cỡ nào, IQ của đồng đội không cao, thật sự hỏng bét

Đương nhiên lần này đồng đội như thần là ở nhà tôi, đồng đội như heo là quân bên địch.

Mà tình trạng cũng tốt đến không thể nào tốt hơn, vốn dĩ tôi còn dự định, nếu như không có người đăng bài viết đáp lại,6tôi sẽ âm thầm tự tạo một acc nhỏ đóng giả.

Bây giờ không cần phải đóng giả, vì đã có người không chờ kịp mà nhảy ra trước rồi.

Tôi xem qua loa hết bài viết của Nghệ Thường Nguyệt Nguyệt đăng, thật muốn cảm thán một câu chị em tình thâm”, sao có thể thiểu năng đến vậy.

Tôi mở trò chơi ra, loading xong, quả nhiên kênh Thế giới đã bùng nổ.

Một số người vẫn đang ân cần hỏi thăm vị sư nương có tâm cơ kia, tôi xem danh sách bảo hữu, phát hiện Nghê Thường Nguyệt Nguyệt không online

Tuy nhiên có một người trong cuộc khác đang online, người này là Thu Liên Thành.

Tôi nhìn vị trí của anh ta, là ở trong lãnh địa của bang hội

Tôi lập tức vội vàng trở về bang hội,4thời điểm này, thân là đồ đệ, đương nhiên tôi phải quan tâm đến họ một chút, không chừng sau đó còn có thể mọi được một vài tin tức có ích, dù sao vào lúc như thế này, người liên quan đến chuyện này rất muốn thổ lộ hết những gì trong lòng

Muốn giải thích với người khác, lại không biết phải bắt đầu nói từ đâu, chỉ cần dùng đúng phương thức, tìm đúng điểm khởi đầu, như vậy đối phương sẽ không ngừng nói với bạn rằng chuyện không phải như vậy, là như thế này như thế này..

Tôi tìm một vòng, cuối cùng tìm được Thu Liên Thành tại địa điểm câu cá trong lãnh địa bang hội, anh ta đang cầm cần câu cá

Tôi đi đến hỏi thăm một tiếng.

[Gần]Xuân Miên Bất Giác3Hiểu: Sư công, bạn đang ở đây à, mình đọc bài viết kia, hình như là đại sư nương viết, xảy ra chuyện gì vậy?

[Gần] Thu Liên Thành: Không có chuyện gì, tin đồn nhảm nhí mà thôi.

[Gần]Xuân Miền Bất Giác Hiểu: Mình thấy quả thật rất nhảm nhí, thật quá đáng, lại nói sư phụ và sự công như vậy, thật quá đáng, nếu như sư phụ nhìn thấy nhất định sẽ tức giận.

[Gần]Xuân Miên Bất Giác Hiểu: Mình hi vọng sư phụ và sự công luôn luôn hòa thuận, như vậy mình cũng sẽ rất vui vẻ.

[Gần] Thu Liên Thành: Chút tin đồn đó không ảnh hưởng đến bọn tôi, tôi với sư phụ của cậu là người yêu ngoài đời mà

[Gần] Xuân Miên Bất Giác Hiểu: Như vậy thật tốt! Oa thật hạnh phúc, thì ra sư phụ và sự công đã phát triển ra bên ngoài rồi

Cái gọi là phát triển ra bên ngoài, chính là tình yêu trong trò chơi phát triển ra ngoài hiện thực

[Gần] Thu Liên Thành: Không phải như vậy, không phải tôi và sư phụ cậu quen nhau trong game

Hả? Bàn tay đặt trên bàn phím của tôi bỗng nhiên cứng đờ, không phải quen biết trong game sao? Mặc dù tôi biết thời điểm này đến tỏ ra quan tâm có thể hỏi ra rất nhiều chuyện đặc biệt, nhưng mà tôi không nghĩ đến có thể biết được tin tức quan trọng như vậy.

Thu Liên Thành và Bạch Lưu Sương, Tô Tiểu Ái và Thẩm Thần Đông, tôi vốn cho rằng họ là từ trong trò chơi phát triển ra ngoài hiện thực, mà bây giờ Thu Liên Thành nói cho tôi biết không phải như vậy!

Chuyện này quả thật quá ngoài dự liệu.

[Gần]Xuân Miến Bất Giác Hiểu: Hai người là sau khi quen biết ở hiện thực rồi cùng nhau chơi game sao? Vậy thì chắc chắn sẽ không vì một chút chuyện bịa đặt như vậy mà dao động, thể thì tốt quá rồi

[Gần] Thu Liên Thành: Đúng vậy, tôi và sư phụ cậu cùng nhau đi qua rất nhiều, cũng trải qua rất nhiều chuyện

Suýt nữa chúng tôi đã bỏ lỡ nhau, cũng rất vất vả mới có thể ở bên nhau.

Tinh thần tôi lập tức tỉnh táo, lúc này chính là thời cơ tốt nhất moi móc chuyện của Thu Liên Thành và Tô Tiểu Ái!

[Gần] Xuân Miên Bất Giác Hiểu: Nghe ra hình như có không ít chuyện? Muốn hóng hớt, muốn nghe kể chuyện sự công ơi? [Gần] Thu Liên Thành: Cũng không có chuyện gì, tôi và sư phụ cậu quen biết ba năm, một năm gần đây mới ở cùng nhau.

Ba năm!

Trong lòng tôi hơi hồi hộp, tôi đã bảo có chuyện quan trọng gì đó tôi đã bỏ quên mà

Ngày đó Hà Vũ Phi nói cho tôi biết, ba năm trước Tô Tiểu Ái về nước, cô ta vẫn luôn sống ở nước ngoài, thời gian có thể gặp gỡ Thẩm Thần Đông cũng chỉ có thể là ba năm trước, thời điểm Tô Tiểu Ái về tham gia tang lễ của bà nội.

Chỉ là tôi vẫn chưa thông, khi đó làm sao Tô Tiểu Ái và Thẩm Thần Đông quen biết nhau.

Dù có ở trong nước, một người trong xã hội thượng lưu, một người ở tầng dưới cùng của xã hội, khoảng cách khác biệt như ngày và đêm thể này phải thế nào mới có thể bị phá vỡ.

Vốn dĩ tôi đã cảm thấy kỳ lạ, một bên là cô gái nhỏ hô mưa gọi gió, cái gì cũng có, cái gì cũng có thể tùy tiện lấy được, vì sao phải tranh giành Thẩm Thần Đông với Thư Nhã Hân

Nếu như là ba năm trước, Tô Tiểu Ái đã yêu Thẩm Thần Đông, như vậy tất cả đều có thể giải thích rồi

[Gần]Xuân Miên Bất Giác Hiểu: Ba năm! Thật lâu, lúc nào hai người uống rượu mừng nhất định phải nói cho mình biết, mình sẽ tặng một bao lì xì thật to

[Gần] Thu Liên Thành: Ừ, nếu như chúng ta có thể đi đến ngày đó

Câu nói này của Thu Liên Thành khiến tôi cảm thấy kỳ lạ, có chút không chắc chắn, hoặc là vì quá chắc chắn

Trước đó tôi đã biết Tô Tiểu Ái và Thẩm Thần Đông xảy ra vấn đề, nhưng hôm qua thấy họ chơi cùng nhau vui vẻ, tôi cho rằng vấn đề đã không còn

Chẳng lẽ vấn đề vẫn luôn không biến mất, thậm chí bản thân Thẩm Thần Đông cũng biết vấn đề đó sao? Anh ta hoàn toàn không có quyết tâm và tự tin sẽ đi tới cuối con đường với Tô Tiểu Ái, nếu như có, sẽ không nói ra một câu đó.

Nói cho cùng, Thẩm Thần Đồng vẫn sợ, không muốn gánh vác, cũng không muốn cố gắng

Vì vậy mới nói lập lờ nước đổi như vậy, giống như không hề có lòng tin, [Gần] Xuân Miên Bất Giác Hiểu: Là nhất định sẽ đi đến ngày đó phải không, đúng rồi sư công, bạn làm nhiệm vụ hàng ngày chưa? [Gần] Thu Liên Thành: Vẫn chưa, bây giờ tôi vừa đi ra ngoài sẽ bị báo thù ngay.

[Gần]Xuân Miên Bất Giác Hiểu: Không sao, lát nữa mình sẽ bảo vệ sự công, tuy không thể giết chết đối phương, nhưng mình có thể cùng chết với bạn mà

[Gần] Thu Liên Thành: Cảm ơn đồ đệ, sư phụ cậu có một đồ đệ như cậu thật tốt

[Gần]Xuân Miên Bất Giác Hiểu: [icon thẹn thùng sự công cứ khen mình thế, mình ngượng lắm đó.

Bởi vì Thu Liên Thành không thể ra ngoài, tuy anh ta không sợ bị người khác báo thù, nhưng bị báo thù liên tục vẫn thấy phiền đúng không? Thế là cả một buổi chiều, tôi đều ngồi cạnh ao nói chuyện với Thu Liên Thành đang câu ca.

Từ trời nam đến đất bắc, từ thiên văn đến địa lý, dù sao cái gì cũng nói, chỉ cần có thể giết thời gian.

Tôi nói xen lẫn chuyện mình muốn biết vào trong đó, thật thật giả giả hỏi mấy vấn đề, cuối cùng tôi cũng hiểu được bảy tám phần chuyện của anh ta với Tô Tiểu Ái.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN