Vạn Thần Hệ Thống: Khuynh Đảo Vũ Trụ - Chương 17: Kim chủ, bao nuôi đi!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
149


Vạn Thần Hệ Thống: Khuynh Đảo Vũ Trụ


Chương 17: Kim chủ, bao nuôi đi!


Tác giả: Họa Thiên

—oOo—

Mấy ngày sau, Lam Hàn Kì tiếp tục quay, rảnh rỗi thì đeo kính râm đi ăn vặt, còn buổi tối lại viết truyện. Thời gian tiến vào 《 Thịnh Thế Phồn Hoa 》cũng không có, Lam Hàn Kì nghĩ rồi, sai lầm là 18 tuổi tiến vào giải trí, chôn vùi thanh xuân tươi đẹp.

Hệ thống mấy ngày vắng mặt đột nhiên thân tình nhắc nhở.

[Bao giờ Diêm vương ôm ngài về Âm phủ thì lúc đó mới hết thanh xuân.]

Lam Hàn Kì đau khổ ôm Yêu Yêu và Nhạc Nhạc, đưa chúng vào Hệ thống yêu cầu chỉnh chết tên Hệ thống kia đi!

Mấy ngày nay lại có thêm kẻ không mời mà đến khiến Lam Hàn Kì giận đến nghiến răng. Nhìn ảnh hậu Lưu Tiểu Tuyết đi đi lại lại trong phòng không ngừng ra oai.

“Lam Hàn Kì cô đừng tưởng mình xinh đẹp liền bám vào Triệu ảnh đế. Nói cho cô biết, Lưu ca là của tôi – của ảnh hậu Lưu Tiểu Tuyết này. Chỉ có ảnh hậu với ảnh đế mới xứng với nhau!”

Lam Hàn Kì rầu rĩ ôm trán, nhìn con khổng tước trước mắt kiêu ngạo nói, trong đầu tự động gắn mác danh cho ảnh hậu là “hoang tượng thần kinh giai đoạn cuối“. Thở dài, Triệu Lưu cô còn chưa một lần nói chuyện ngoài lúc có mấy cảnh trong《 U Linh 》ra. Con mắt nào của Ảnh hậu đại nhân nhìn thấy cô quyến rũ ảnh đế đại nhân vậy.

Cứ để cho ảnh hậu đại nhân tự biên tự diễn, rồi đúng lúc Ảnh hậu thét một tiếng, hung hăng lao lên định tát cô thì Lam Hàn Kì lúc này mới tránh ra.

Môi đỏ mọng khẽ cười, mắt mị hoặc nhìn Ảnh hậu đang sắp đâm sầm xuống đất, Lam Hàn Kì khẽ nói: “Ảnh hậu đại nhân, ngại quá, tôi từ bé đã học võ.”

Lưu Tiểu Tuyết tức đến nghiến răng nghiến lợi, the thé gào lên mấy tiếng: “Tiện nhân, xem tôi chỉnh cô như thế nào! Để xem, tiểu minh tinh không danh khí mà cũng đòi so với Ảnh hậu tôi sẽ có kết cục như thế nào!”

Nói rồi ưu nhã xoay người, bước ra khỏi phòng trang điểm.

Ngay sau đó, All lại bùng nổ tin tức “Ảnh hậu bị người mới chỉnh, đáng thương ngồi khóc.”

Tiếp theo, lại thêm một vị Ngọc nữ màn ảnh Du Vân Vân đến tìm chuyện.

Du Vân Vân mặc một chiếc váy xanh ngọc thanh khiết, tóc xõa sau lưng. Khuôn mặt ửng đỏ bất thường, môi chỉ tô chút son hồng nhạt. Cô ta mỉm cười nhìn Lam Hàn Kì.

“Kì Kì, chị biết em ghen tức với chị Lưu. Nhưng sao em có thể làm thế chứ! Như vậy là không đúng, em phải biết tôn trọng tiền bối chứ!”

Lam Hàn Kì vẫn khoác trên người bộ cổ trang của Huyết Lệ U. Vẻ mặt không lạnh không nhạt nhìn Du Vân Vân. Môi không son nhưng đỏ hồng nhếch lên cười.

“Ha, Du tiểu thư, cơ sở nào nói tôi ghen tức với Lưu ảnh hậu chứ? Cơ sở nào nói tôi không tôn trọng tiền bối chứ? Vị tiểu thư này, cô không khỏi tự suy diễn quá!”

Du Vân Vân có chút cứng ngắc, không nghĩ tới Lam Hàn Kì lại hỏi thẳng như vậy… Liền có chút luống cuống, mất tự nhiên trả lời: “Tại… tại tôi đọc được báo sáng nay!”

Lam Hàn Kì có chút giễu cợt nhìn Du Vân Vân: “Không nghĩ tới Du đại minh tinh cũng thích bát quái nha!”

Du Vân Vân căm tức bỏ đi. Phần sau chính là gọi cho kim chủ đại nhân. All lại có tin tức động trời: “Sốc: Lam Hàn Kì muốn tuyên chiến với Ngọc nữ Du. Kèm ảnh. Kèm link!”

Lam Hàn Kì từ chối cho ý kiến, giao một đoạn video cho “chó săn” Phi Tình nổi tiếng trong Bát Quái. Lập tức video tung ra, phía bên chị Mạn đòi khởi kiện tòa báo Bà Tám. Fans của ảnh hậu lúc đầu còn bao che, nhưng ngày càng nhiều tin đồn có ảnh như “ảnh hậu dùng quy tắc ngầm”, “Ảnh hậu tiểu tam”,… khiến fans hâm mộ ảnh hậu tan rã.

Chẳng mấy chốc, Ảnh hậu bị chỉ trích không ra gì. Kim chủ sau lưng ảnh hậu lập tức “xuất chiêu” làm tin đồn “lặn” xuống một thời gian.

Còn phía bên Ngọc nữ Du Vân Vân thì không thấy Lam Hàn Kì phản ứng. Mọi chuyện cũng lặn xuống, đều là bị chuyện của Ảnh hậu đại nhân nhảy lên top đầu.

Cùng lúc đó,《 U Linh 》quay được gần nửa, tiến độ nhanh hơn dự đoán, cũng chuẩn bị bước vào giai đoạn tuyên truyền. Áp phích của nam nữ chính cùng nữ phụ công bố ra lại khiến Lưu Tiểu Tuyết lên như diều gặp gió.

Mọi tin tức ngày xưa chỉ trích hầu như không còn, cuối cùng thì làng giải trí vẫn chân chính coi trọng thực lực. Lưu Tiểu Tuyết nhìn cư dân mạng không ngớt khen mình, cô ta hả hê nghĩ.

Còn Du Vân Vân căm tức nhìn Lam Hàn Kì, nếu vai diễn ấy là của cô ta thì bây giờ cô ta cũng đã nổi tiếng như Lam Hàn Kì. Nào để bây giờ bị cư dân mạng chửi thậm tệ.

“Ngọc nữ Du đột phá làm độc ác tiểu tam Ly Nhược!”

“Ngọc nữ Du bản chất thật? Đóng không khỏi quá lên chứ?”

Lam Hàn Kì lập tức hết sống những ngày tự do, bây giờ ra ngoài đường là phải cẩn thận che mặt lại. Đi cũng là đi xe ô tô, muốn đến KFC ăn cũng khó, Lam Hàn Kì đau khổ nhìn quán KFC nổi tiếng ở đằng sau.

Fans hâm mộ của Lam Hàn Kì đều mong chờ tác phẩm đầu tiên của nữ thần nhà mình, lên All yêu cầu ảnh.

Kì Kì, Ngươi Là Bản Mạng Của Ta: “Kì Kì, cầu ảnh cầu ảnh.”

Huyết Lệ U, Ta Nguyện Chết Vì Ngươi: “Cầu u linh tỷ tỷ bao nuôi, bao giờ có trailer《 U Linh 》, ta không chịu được nữa!”

“Cầu ảnh, cầu ảnh.”

“Mai 12 giờ đêm xuất trailer《 U Linh 》! Mai 12 giờ đêm có trailer《 U Linh 》, 12 giờ đêm trailer 《 U Linh 》! Chuyện quan trọng nhắc lại ba lần!”

Lam Hàn Kì đau đầu nhìn người đứng trước mặt mình, lại ngao ngán nhìn trời. Sao dạo này vận mệnh cứ thấy kì kì sao…《 Thịnh Thế Phồn Hoa 》từ lúc khai máy cho đến giờ chưa chơi được lần nào, hết lần này đến lần khác gặp phiền toái.

Nghi hoặc nhìn nam nhân mặc sơ mi trắng, quần đen trước mặt mình, Lam Hàn Kì càng nhìn càng tò mò.

“Nga, vị bạn học…. không, vị tiên sinh này, phiền toái đứng qua một bên.”

Thế nhưng hắn ta dám dựa vào xe của cô. Bảo bối yêu quý, em chịu ủy khuất rồi.

Khuôn mặt Quý Đoạn Nghiêu âm trầm đến đáng sợ, nhìn nữ nhân hai năm anh không gặp mà đã quên khiến Quý Đoạn Nghiêu đau đầu. Tuy đã cho người theo dõi suốt hai năm qua, nhưng đó là đơn phương. Đó là Quý Đoạn Nghiêu đơn phương nhìn Lam Hàn Kì. Còn vị mỗ nữ nào đó vô tâm mặc kệ.

Xung quanh không khí chợt giảm, Quý Đoạn Nghiêu mạnh mẽ kéo lấy tay của Lam Hàn Kì vào xe của anh ở ngay cạnh đó.

Lam Hàn Kì nhìn chằm chằm tay của mình, tay còn lại lấy khăn tay ra, đưa ra cho Quý Đoạn Nghiêu, nhẹ giọng nhắc nhở: “Vị tiên sinh này, cầm tay thì cầm thoải mái. Bất quá, trước khi cầm thì cần ngăn cách bởi khăn tay này.” Như vậy tay bổn tiểu thư mới không bẩn…

Lam Hàn Kì không dám nói vế sau ra vì bản thân cô ngửi được mùi nguy hiểm. Quý Đoạn Nghiêu nhìn bàn tay trắng nõn nhỏ bé trong bàn tay mình, đột nhiên động tác cũng hơi nhẹ xuống sợ làm cô bị thương.

Lam Hàn Kì rất ngoan ngoãn ngồi im trong xe, tay kia cầm khăn tay lau cẩn thẩn tay mình. Chờ một lúc vẫn không thấy Quý Đoạn Nghiêu lên tiếng liền lấy mấy gói ăn vặt từ trong balo ra, tay kia cầm điện thoại đọc bát quái.

Trong xe im ắng đến kì dị, ngoài tiếng nhai ròn tan của Lam Hàn Kì và tiếng “tinh” của All ra thì cũng chỉ có hơi thở đều đều của một người lạnh lùng một người lạnh nhạt.

Quý Đoạn Nghiêu thở dài, xoa đầu Lam Hàn Kì rồi ôm cô vào lòng. Đến giờ, Lam Hàn Kì quả thực cũng không hiểu tại sao Quý Đoạn Nghiêu lại ôm mình.

Lam Hàn Kì mắt dời khỏi màn hình, mặt ngu ngơ nhìn khuôn mặt yêu nghiệt của Quý Đoạn Nghiêu, “Ây, người anh nhiều bụi bẩn mà dám ôm tôi….”

Quý Đoạn Nghiêu mặt trầm lại, khẽ thổi khí vào tai Lam Hàn Kì: “Tiểu Kì, em dám quên anh sau 2 năm không gặp.”

Lam Hàn Kì dừng lại động tác ăn, nghe Hệ thống quân nhà mình thân tình nhắc nhở.

[Thần chủ, người ta là Quý Đoạn Nghiêu đó!]

Cô day day mi tâm, trong đầu chỉ còn lại chút kí ức ít ỏi ở căn nhà lần đó. Hoàn toàn không nhớ được đây là Quý Đoạn Nghiêu. Hơi ôm lấy đầu mình, than thở nói: “Tôi quả thực không nhớ. Dạo này tôi mắc chứng đau đầu.”

Quý Đoạn Nghiêu nhìn Lam Hàn Kì, khuôn mặt quanh năm đóng băng có mấy tia mềm mại không dễ bắt gặp, “Tiểu Kì, anh sẽ khiến em nhớ anh mãi mà không quên.” Vị mỗ nam nào đó kiêu ngạo nói.

Lam Hàn Kì đã kịp nói thêm một câu khiến anh cảm thấy buồn cười.

“Nhìn vị tiên sinh này có vẻ rất giàu. Làm kim chủ tôi đi! Đúng lúc thiếu.”

Sau đó bày ra bộ mặt “Kim chủ, bao nuôi đi!”, không kịp phản ứng liền bị Quý Đoạn Nghiêu hôn.

Không hiểu nổi suy nghĩ của tiểu tâm can này.

Nhưng nghe được câu của Lam Hàn Kì, Quý Đoạn Nghiêu có vẻ rất hưởng thụ, “ừ” một tiếng. Tiểu tâm can muốn dựa vào anh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN