Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi - Chương 311: Thái hậu thọ yến (5)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
17


Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi


Chương 311: Thái hậu thọ yến (5)


Lần này thật sự Mộc Linh Nhi không có tư cách đại diện Dược thành tới.

Bởi vì lần trước nàng đại diện Dược thành mang thuốc đi Y thành cùng nhau đối phó với độc thú, nửa đường liền mất tích. Tất cả mọi người đều chờ nàng xuất hiện, nàng căn bản không có lộ mặt qua ở Y thành, còn làm hại người khắp Y thành giúp Mộc gia tìm người.

Đừng nói Vương gia và Tạ gia, ngay cả bên trong Mộc gia cũng không ít tiếng bất mãn.

Lần này Thiên Ninh Thái hậu thọ yến, ba nhà Dược thành hiệp nghị, Mộc gia cường thế vẫn nắm quyền đại biểu như cũ, có quyền đại diện Dược thành tham dự.

Mộc Anh Đông và Hàn Vân Tịch bọn họ huyên náo không vui vẻ lắm, trong thời gian ngắn đều không muốn nhìn thấy vợ chồng hai người bọn họ. Vốn dĩ muốn để đại thiếu gia Mộc gia, Mộc Lăng Vân tham dự, nhưng mà ai ngờ Mộc Linh Nhi chờ đợi tại Đế đô không đi mà chết sống muốn tham kiến, Mộc Anh Đông chỉ có thể thỏa hiệp.

Để một tiểu nha đầu đại diện Dược thành tham gia thịnh yến của một nước cũng không phải là một chuyện thỏa đáng, nhưng Mộc Linh Nhi dược học thiên phú, Mây Không đại lục người người đều biết, thân phận của Dược thành thiên tài Dược tề sư vẫn được đến trong trường hợp thế này.

Mộc Anh Đông đích thân giao quà tặng cho Mộc Linh Nhi, bàn giao dặn dò nhất định phải cẩn thận đảm bảo, lúc dâng lên trong thọ yến, nhất định phải thêm vài câu chúc mừng.

Phần quà tặng này là Dược thành tam đại gia tộc cùng nhau hiệp thương, Hộ mệnh đan đến từ rừng dược liệu, mặc dù tên là nó đan dược, lại không phải luyện chế ra được, mà là thuốc trên cây mọc ra.

Một cây thuốc có một viên hộ mệnh đan, ba mươi năm mới ra một viên, thuốc này có thể bảo vệ tâm mạch, nguyên khí trong lúc tính mạng nguy cấp, tranh thủ thời gian cho đại phu cứu chữa.

Đại lễ như thế, đối với Dược thành mà nói, là thành ý, là thể diện; đối với Mộc gia mà nói, thì là quan hệ thân thiết. Mộc Anh Đông âm thầm cấu kết với Quân Diệc Tà, bên ngoài lại muốn thân thiết với Thiên Huy Hoàng đế.

Nhất là sau khi bị Hàn Vân Tịch và Long Phi Dạ gài bẫy, hắn càng đứng bên phía Thiên Huy Hoàng đế.

Thấy Mộc Linh Nhi đứng lên, cuối cùng Thái hậu tâm phiền ý loạn, phiền muộn tích tụ cũng giữ vững tinh thần.

Bà biết quan hệ của Dược thành và Thiên Ninh không tệ, cũng biết quà tặng đến từ Dược thành nhất định sẽ gây ra kinh ngạc.

Ngoại tân đều giữ thái độ trung lập, tặng lễ chúc thọ như thường lệ, không can thiệp nội đấu của Thiên Ninh. Nhất là thế lực của Dược thành phức tạp như vậy, một đại diện cũng không quyết định được lập trường của Dược thành.

Thái hậu vô cùng có lòng tin, Mộc Linh Nhi sẽ đưa món quà lớn cho bà, rốt cuộc bà cũng có niềm tin.

Mà Thiên Huy Hoàng đế cũng tự tin hẳn lên, hắn cũng không tin ngay cả thế lực nước ngoài Long Phi Dạ cũng lôi kéo được! Hắn muốn cho Long Phi Dạ biết, hắn mới là chủ của Thiên Ninh, ngoại tân tất nhiên cũng biết hắn!

Trước đó cũng có mấy vị ngoại tân đưa món quà lớn, nhưng thế lực cũng không bằng Dược thành, hiện tại người của Dược thành đứng lên, hắn dự định sẽ khoe khoang với Long Phi Dạ.

Không phải sao, Mộc Linh Nhi còn chưa thể hiện thân phận, Thiên Huy Hoàng đế đã mở miệng trước: “Vị này chính là thiên tài Dược tề sư lừng lẫy nổi danh của Mộc gia, Linh Nhi cô nương?”

Đổi thành tên đại diện khác, hẳn là thụ sủng nhược kinh, nhưng Mộc Linh Nhi biểu lộ bình thản: “Đúng vậy.”

“Sao Mộc gia chủ không cùng đồng hành?” Thiên Huy Hoàng đế đã biết Mộc Anh Đông không đến từ lâu, cố ý đề cập đơn giản muốn nói cho Long Phi Dạ nghe.

Dược thành, thực lực hùng hậu, cũng không phải là bạn bè liên minh thông thường!

“Thân thể gia phụ khó chịu, ta đại diện ông ấy tới.” Mộc Linh Nhi nói, vội vàng bổ sung: “Cũng đại diện cho Dược thành.”

Sở Thanh Ca nghe được toàn thân đều không thoải mái, ngay cả ngồi cũng không thoải mái, nắm chặt nấm đấm để trên bàn.

Nhưng nàng không thể không thừa nhận, nói về thân phận, nàng còn không bằng tên nha đầu thối này.

Có phải bởi vì không muốn đắc tội Dược thành, cho nên ngày đó ca ca cứu nàng ở nhà nghỉ, lại không lộ diện? Nàng hỏi qua ca ca mấy lần, câu trả lời đều là ánh mắt trống rỗng.

Sở Thanh Ca nhìn qua Hàn Vân Tịch, nàng suy nghĩ Mộc Linh Nhi và Hàn Vân Tịch là quan hệ như thế nào, hai người này không phải là bạn tốt, nhưng ngày đó rõ ràng Hàn Vân Tịch đã cứu Mộc Linh Nhi.

Chỉ thấy Hàn Vân Tịch lẳng lặng nhìn Mộc Linh Nhi, ánh mắt ảm đạm, có chút ngưng trọng, có chút phức tạp.

Long Phi Dạ bên cạnh nàng lại không chú ý lắm.

“Thay mặt trẫm gửi lời thăm hỏi phụ thân ngươi.” Thiên Huy Hoàng đế chân thành nói.

“Được.” Mộc Linh Nhi gật nhẹ đầu, lúc này mới nhìn qua Thái hậu.

Thái hậu vui vẻ cười tươi, trong lòng như nở hoa, bà đang suy đoán Dược thành sẽ dâng cho bà đại lễ gì, tất nhiên là dược vật, nhưng là thuốc gì thật đúng là không dễ đoán.

Thật ra không chỉ Thái hậu đang đoán, mọi người tại đây cũng đều đang suy đoán, đồ vật Dược thành đưa ra từ trước đến nay không hề tầm thường.

Trong lúc mọi người đang chú ý, Mộc Linh Nhi từ chỗ ngồi đi ra, lúc đi ngang qua trước mặt Hàn Vân Tịch, nàng còn cố ý dùng ánh mắt khiêu khích lườm nàng một chút.

Hàn Vân Tịch mặc kệ nàng khiêu khích, vẻ mặt không đổi.

Mộc Linh Nhi đi đến trước mặt Thái hậu, không kiêu ngạo không tự ti hành lễ: “Mộc Linh Nhi tham kiến Thiên Ninh Thái hậu!”

“Bình thân, bình thân!” Thái hậu kích động đến có chút giấu không được, mặt đầy gió xuân.

Mộc Linh Nhi hành lễ lần nữa, lần này là đại lễ: “Linh Nhi đại diện Mộc gia, đại diện Dược thành, cung chúc Thiên Ninh Thái hậu ngày ngày hưng thịnh, trẻ mãi không già, hạnh phúc vui vẻ, hậu phúc vô cương, mãi mãi vui tươi!”

Nàng cao giọng chúc mừng, từng lời chúc mừng vang vọng khắp đại điện yên tĩnh, Thái hậu và Thiên Huy Hoàng đế nghe thấy đều vô cùng hài lòng.

“Tốt tốt tốt! Đứa nhỏ này miệng thật ngọt!” Thái hậu cười không khép được miệng, nhìn qua Thiên Huy Hoàng đế, Thiên Huy Hoàng đế cười gật đầu, biểu thị tán thành.

“Thái hậu nương nương quá khen rồi.” Mộc Linh Nhi khiêm tốn nói.

“Xem xem, còn khiêm tốn nữa chứ.” Thái hậu cười nói: “Nhanh chóng bình thân.”

Mộc Linh Nhi lập tức bình thân, sau đó… sau đó quay người ngồi xuống chỗ ban đầu, thoải mái ngồi xuống, sau đó… không có sau đó!

Vậy mà không có quà mừng

Dược thành có ý gì?

Nụ cười của Thái hậu cứng đờ, hai mắt đăm đăm, biểu lộ vẻ kinh hoàng.

Không hề có điềm báo trước, toàn hội trường yên tĩnh, đám người đối mặt nhìn nhau, bầu không khí quỷ dị.

Dược thành lại công khai can thiệp vào nội chính Thiên Ninh trong trường hợp như vậy, ủng hộ Tần Vương điện hạ!

Trời ạ, Dược thành đây là sao? Chẳng lẽ Tam đại gia tộc và Tần Vương điện hạ tốt hơn rồi?

Rất nhanh, tiếng bàn tán vang khắp bốn phía, Thái hậu hô hấp ngày càng nặng nề, hai tay nắm chặt, vẻ tức giận ngập trời trong lòng gần như bộc phát.

Ghê tởm!

Thật sự là quá ghê tởm!

Nha đầu thối này không có ý định tặng lễ vật sao? Không tặng lễ vật nàng còn đi tới làm cái gì, còn nói nhiều lời chúc mừng như vậy làm cái gì? Làm cái gì chứ!

Thái hậu tức giận đến sắc mặt trắng bệch, toàn thân khẽ run, mà sắc mặt Thiên Huy Hoàng đế đã biến thành bàn điều chỉnh màu sắc từ lâu, vẻ mặt không ngừng biến hóa biểu hiện vô cùng đặc sắc.

Dược thành công khai ủng hộ Long Phi Dạ như thế, nằm ngoài sự dự liệu của hắn! Mộc Anh Đông muốn làm cái gì? Vương gia Tạ gia lại muốn làm cái gì?

Mặc kệ đám người nhìn mình với ánh mắt chất vấn, Mộc Linh Nhi nhàn nhã bưng trà uống, giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.

Khóe miệng Hàn Vân Tịch chậm rãi nhếch lên tạo thành ý cười, nàng lấy cùi chỏ huýt nhẹ Long Phi Dạ: “Thiếp nói rồi nha đầu này rất đáng yêu mà.”

Long Phi Dạ không trả lời, cũng không nhìn thêm Mộc Linh Nhi lần nào.

Thật ra nếu không có Mộc Linh Nhi, hôm nay hắn cũng sẽ để Thiên Huy Hoàng đế biết trong tay hắn có thế lực nước ngoài, nếu Mộc Linh Nhi đã đánh bậy đánh bạ đại diện Dược thành như thế, hắn cũng không giải thích nữa.

Mộc Linh Nhi vừa uống trà, vừa quét mắt nhìn Hàn Vân Tịch, thấy Hàn Vân Tịch đang cười với mình, nàng lập tức thu tầm mắt lại, vẻ mặt kiêu ngạo lờ đi.

Hàn Vân Tịch lười biếng ngáp một cái, lại uống trà, không nhìn nàng nữa.

Quan hệ này khá kì lạ, e là chỉ có Hàn Vân Tịch và chính bản thân Mộc Linh Nhi hiểu, dù sao người ở chỗ này tất cả đều đang nghị luận thái độ của Dược thành, mà Thiên Huy Hoàng đế rốt cuộc cũng bắt đầu đánh giá khả năng của Long Phi Dạ lần nữa, không thể không cân nhắc Mộc Linh Nhi làm như vậy, sẽ khiến cho các ngoại tân nhìn hắn thế nào.

Thịnh yến êm đẹp còn có thể tiếp tục tiến hành sao?

Mặc dù có thể tiến hành tốt hay không, vẫn phải tiếp tục tiến hành, đây là thể diện của Thiên Ninh Hoàng gia.

Thái hậu tức giận đến muốn quẳng đồ vật rời khỏi sảnh, nhưng Thái hậu dù sao cũng là Thái hậu, bà vẫn đè ép lửa giận, đoan chính ngồi ở chỗ đó.

Thiên Huy Hoàng đế vô cùng bất an, hắn không thể không tỉnh táo, một lần nữa ước định thế lực sau lưng Long Phi Dạ, có lẽ hắn phải tạm thời buông những thứ hắn chuẩn bị để gây khó dễ cho Long Phi Dạ xuống, ép đệ đệ của hắn quá, hắn thật sự sẽ cử binh tạo phản!

Thiên Ninh dưới sự thống ngự của hắn, nhìn khá thịnh thế thái bình, thực ra loạn trong giặc ngoài, nếu lỡ Long Phi Dạ thật sự có hành động, đối với hắn không có một lợi ích nào.

Mặc dù biết ván cờ này Long Phi Dạ thắng, nhưng Thiên Huy Hoàng đế không cam tâm, nhưng sau khi cân nhắc, hắn cũng chỉ có thể tạm thời nhịn xuống!

“Hoàng Thượng, nghe nói Vũ Cơ bọn họ đã chuẩn bị cho Thái hậu một điệu Thịnh thế đào hao, để bọn họ đi lên trợ hứng nhé?” Vận quý phi vội vàng nắm lấy thời cơ mở miệng giải vây.

Hoàng hậu điên rồi, mẹ đẻ của Nhị Hoàng tử được sủng nhất, Tiêu quý phi bởi vì lập trường của Tiêu thừa tướng đoán chừng gặp phải tai ương, nàng đương nhiên muốn nắm bắt thời cơ. Nàng phải trải đường cho Thất hoàng tử nhà nàng.

Thiên Huy Hoàng đế gật nhẹ đầu: “Ừm.”

Một đám vũ cơ xinh đẹp như hoa từ trái phải hai bên luân phiên bước ra, mặt như hoa đào, áo trắng nhanh nhẹn, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Mặc dù tất cả mọi người còn đang bàn luận chuyện vừa rồi, nhưng chí ít bầu không khí bên ngoài không khẩn trương như thế.

Thái hậu âm thầm nhổ ngụm khí, đáy mắt lóe lên một vòng hung ác nham hiểm, bà nghĩ, không làm khó dễ được Tần Vương, hôm nay chí ít cũng phải để Hàn Vân Tịch khó xử, nếu không, thật sự nuốt không trôi cục tức này.

Vừa thưởng thức ca múa, những ngoại tân khác cũng lục tục ngo ngoe chúc mừng, không còn xuất hiện hành động kì lạ như Mộc Linh Nhi nữa.

Đoan Mộc Bạch Diệp đại diện cho Tây Chu dâng lên Thái hậu một phần đại lễ thật dày, nhưng cũng nằm trong dự liệu của mọi người.

Mặc dù Sở Thanh Ca rất muốn ủng hộ Tần Vương, thế nhưng nàng rất rõ ràng bàn thân không thuyết phục được Đoan Mộc Bạch Diệp, nàng nhịn không được nhìn qua Mộc Linh Nhi, lại sinh lòng hâm mộ.

Nàng nghĩ, nếu như nàng có thể đại diện Tây Chu, hoặc là đơn độc đại diện Sở gia Tây Chu, nàng nhất định sẽ đứng bên phía Long Phi Dạ.

Có chút xuất thân, biết chắc có những chuyện mình không thể quyết định được; có chút xuất thân, mặc người làm theo ý mình!

Sau khi ngoại tân chúc mừng kết thúc, cuối cùng tất cả cũng đã bình tĩnh lại.

Tất cả mọi người thanh thản ổn định thưởng thức hoa đào vũ, không phải nói chứ, Thịnh thế hoa đào này thật sự rất đẹp, không ít người xem đều bị thu hút.

Thái hậu nhìn như đang thưởng thức, thực ra đang âm thầm suy nghĩ phải làm thế nào để đối phó với Hàn Vân Tịch?

Hàn Vân Tịch cũng không biết tâm tư Thái hậu, nàng vừa nhấm nháp mỹ vị trên bàn, vừa thưởng thức ca múa, luôn bề bộn nhiều việc, khó có cơ hội hưởng thụ như thế.

Ai ngờ, lúc này Sở Thanh Ca cười mở miệng: “Tần Vương phi…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN