Vẽ Khói
Phần 22
Đối với tôi gặp gỡ và nhìn người đàn ông đó dù cho là lần đầu hay hiện tại thì cảm giác vẫn nguyên vẹn…cảm giác có gì đó rất muốn chạm vào nhưng lại chẳng dám…
Hà nấu xong đồ ăn cô quay lại đã thấy Kha Vũ nằm nhắm mắt…cô đi lấy chiếc chăn mỏng đắp lên người Kha Vũ…ông ta vẫn nhắm mắt nhưng cất lời
-Cô ấy có trở lại lần nào nữa không vậy
-Anh tới đây chủ yếu để hỏi điều đó sao?
-Tôi chỉ muốn chắc chắn rằng cô ấy liệu còn có thể quay về
Kha Vũ mở mắt ra nhìn Hà…
-Cô ấy k có trở lại lần nào nữa,anh ăn xong thì có thể về được rồi
Hà vào trong phòng đóng cửa lại cô ôm bụng rồi ngồi khóc vì tủi thân “ Người đó chỉ thấy hình bóng của cô ấy trong mẹ ,thậm chí ngay cả khi ngủ với mẹ người ấy chỉ luôn miệng gọi tên cô gái tên Hiền…tình yêu của họ là bất diệt vậy mà mẹ lại trót…trót dính vào người có tình yêu như vậy”…
Kha Vũ rời khỏi căn nhà đó,ông ta vẩy ma kết quanh căn nhà …Hoa Ka cúi đầu
-Người xin đừng làm tổn thương cô gái ấy
-Ta đang nghe ý gì từ cô vậy Hoa Ka
-Ngài rồi sẽ thích cô ấy
-Thật sao
-Tôi nhìn thấy điều đó ở tương lai
-Sai rồi,ta chỉ vì lũ trẻ và ta sẽ chịu trách nhiệm cho hành vi của mình chứ kp chịu trách nhiệm với cô ta.
-Người đừng để mất rồi mới hối hận
-Ta chưa bao giờ hối hận vì những gì mình làm…nếu cứ ngủ với ai ta cũng phải yêu thì ta k còn là ta nữa rồi Hoa Ka…
Vua vụt biến mất…Hoa Ka thở dài vì tính cố chấp của nhà vua…
Anh ta biến mất hoàn toàn kể từ sau ngày đó…tôi đã cận kề ngày sinh nở…tôi cố gắng nghĩ đến những điều tích cực nhất vì con…
Hôm nào Kha Vũ cũng đứng bên ngoài cửa sổ nghe Hà đọc sách cho con nghe…đến khi cô ngủ gật quên k đóng cửa sổ…Kha Vũ tiến tới đóng cửa sổ rồi kéo chăn lên người Hà…ông ta ngồi trong góc tối cứ nhìn Hà cho đến lúc sáng…khi Hà mở mắt dậy đã thấy có đồ ăn sáng đầy đủ chất dinh dưỡng…
-Mẹ mình tới à …
Hà gãi đầu rồi cô thật sự lúc này cơ thể chỉ còn da bọc xương…cô đi lại khó khăn dáng vẻ mệt mỏi…
Tại Cung Vua Mèo…
Hoàng Hậu quỳ xin Đức Vua…
-Em muốn ngài nạp thêm thê thiếp,hậu cung quá ít người em và Hoàng Phi đều đã có tuổi nên khẩn mong người nạp thêm ạ
-Hoàng Hậu nói vậy hẳn là có ý trung nhân cho ta rồi
-Dạ vâng là em họ của em,tài sắc vẹn toàn rất xứng với quân chủ
-Hoàng Hậu em vẫn còn trẻ đẹp lắm nên ta nghĩ chuyện nạp thêm chúng ta sẽ nói sau…
Vua bước qua khiến Hoàng Hậu tỏ vẻ lo lắng sau khi do thám được hầu gái báo lại cuộc nói chuyện của Hồ Khải và Hoa Ka…
“con nhỏ đó mang thai con của người,sớm muộn người cũng sẽ đưa nó về ,em k thể để người lại si mê nó được,giết nó thì k giết được giờ quân chủ bảo vệ nó rất chặt…”
Hoàng Hậu gian xảo đứng dậy cô ta vừa nghĩ ra cách hay hơn…” mềm nắn rắn buông”
Tôi thấy chuông cửa …ngó ra thấy cô gái lạ tôi liền hỏi “ Ai vậy”
-Ta là Hoàng Hậu vợ ngài Kha Vũ
-Tôi không biết chị là ai thật đấy,chị…chị nhầm rồi
-Mở cửa đi chúng ta nói chuyện nếu k đừng trách tôi phá cửa…
Hà ấn tạch cửa…Hoàng Hậu trong bộ váy trắng dáng vẻ như công chúa đứng cười ở góc nhà nhìn ngó xung quanh…
-Chị uống gì ạ
-Ta đến đây k phải để uống nước,như cô đã biết Kha Vũ ngài ấy đã có vợ vậy mà cô lại chửa đẻ với ngài ấy khi không có danh phận như vậy là xúc phạm tôi ,cô có hiểu ý tôi nói không.
-Lũ trẻ là con của tôi chứ không phải ai khác nên xin cô k cần quá lo lắng
-Lo chứ,tôi và ngài ấy chưa có con nên nếu ngài Kha Vũ có con với cô trước thì cô nghĩ xem cô đáng sống hay chết…nhưng mÀ cô yên tâm,tôi ngu gì làm hại cô…tôi nghĩ cô nên rời khỏi đây vì khi sinh con xong lũ trẻ chắc chắn sẽ được đưa đi…hãy để chúng có mẹ hơn là ở đó mà lại được tôi chăm sóc…
-Tôi nghĩ anh ta sẽ k làm vậy đâu,anh ta k có quyền gì cả
-Đoán xem …chi bằng hỏi trực tiếp…ta có hai giải pháp cho cô…chỉ cần đeo cái này lên cô và lũ trẻ thì ngài ấy sẽ k thể tìm thấy …cô có thể sống ở bất kì đâu cùng con của cô mà k sợ chúng bị đưa đi mất…
Hoàng Hậu đưa vào tay Hà 3 chiếc vòng đeo cổ…cô ta rời đi trong khi Hà ngồi ngẩn ngơ nhìn ba chiếc vòng…
Tôi ngồi nhìn trời mưa rồi suy nghĩ về chuyện đối đầu khi bố biết mình sinh con…tôi sợ áp lực và mệt mỏi…đột nhiên có cơn co thắt bụng…tôi đứng dậy đi đi lại lại thấy cơn đau ngày một nhiều hơn…ở quần tôi ộc ra nước tôi nghĩ là nước ối…Tôi vội vã đến bệnh viện…vừa ra bên ngoài tôi thấy Kha Vũ ngồi trên xe ô tô chờ sẵn…
-Lên đi
Tôi mở cửa xe đi lên ôm bụng vì cơn đau ngày một nhiều hơn…
-Khi tôi sinh con xong hãy để cho chúng tôi yên
-Chắc chắn rồi ,ta chỉ đến đón lũ trẻ chứ k phải cô…sinh con xong cô có thể tự do trở lại cuộc sống bình thường vốn có và hãy quên sự tồn tại của lũ trẻ đi sẽ tốt cho cô hơn
-Tôi k thể sống thiếu con của mình được
-Vậy ý cô là muốn sống bên cạnh ta …
-Không…không bao giờ
-Nghĩ vậy là tốt vì nhóc k có cửa đâu …
Tôi k nói thêm câu gì lẳng lặng đi vào viện…bác sỹ mổ đêm đó là bạn thân của tôi tên Lan
-Mày có thai sao tao k biết,giấu gia đình hay sao
-uk…tao có chuyện nhờ mày…hãy để tao đi lối khác vì bố đứa trẻ sẽ cướp chúng đi…
-vậy ý là mày k sinh con ở đây
-Đúng vậy giờ tao sẽ tới viện khác,hãy giữ chân anh ta ở đây dùm tao
-đi đi …tao tin mày có lý do của mày…Tao sẽ gọi điện cho bên kia…Đến đó là được…
Đức Vua ngồi ở hành lang nhìn những đứa trẻ được bế ra lần lượt…ông ta nhìn đồng hồ đã hơn 2 tiếng…
-Hồ Khải mau kiểm tra xem ta thấy có gì đó k ổn
-Vâng…
Hồ Khải hớt hải đi ra “ Quân chủ k thấy cô Hà đâu cả ,hỏi mấy người đều nói k có ai vừa sinh mổ tên Hà”
-Chết tiệt cô ta dám qua mặt ta…
Hà nhìn hai đứa con sau khi sinh mổ xong…cô lập tức gọi cho mẹ đẻ “ Con cần mẹ thuê xe cho con đi ngay bây giờ”
Hà đeo lên cổ cô và hai em bé chiếc bùa gì đó mà Hoàng Hậu đưa…cô quyết định bỏ trốn…
Kha Vũ đứng trên đỉnh núi nhìn xuống phía dưới ông ta k cảm nhận được Hà giống như Hiền khi xưa…Kha Vũ liền tức giận tới chỗ mẹ nuôi ở Quỷ thần
-Bà lại động đến người bên cạnh tôi lần nữa
-Con nói gì mẹ k hiểu
-Nếu bà muốn chúng ta cắt đứt quan hệ thì đây là thời điểm tốt nhất …nói đi làm cách nào để thấy cô ta
-Con lại yêu con người đến cuồng điên rồi chăng
-Tôi yêu con của chính mình,cô ta đang mang con tôi đi bà hiểu không
-Mẹ k có làm mẹ thề đấy,có lần lên thăm con mẹ cho Hoàng Hậu 10 cái vì cô ta xin có việc trừ quỷ ma tà nên mẹ…
-Bà điên rồi sao khi chính tôi là quỷ …lẽ nào bà nghĩ cô ta sẽ trốn tránh tôi…Hoàng Hậu …cô ta sẽ phải trả giá cho sai lầm của mình…
Cánh cửa mở ra cô bác sỹ bị trói trên cây và một đống rắn xanh bò lổm ngổm bên dưới…cô bác sỹ sợ đến nỗi mệt mỏi…Hoa Ka gằn giọng
-Cô Hà đi đâu nói…
-Tôi chỉ biết cô ấy nhờ tôi đi lối khác và sinh con ở viện khác…tôi k có làm gì sai xin hãy thả tôi về với…
Kha Vũ ngồi uống trà nhìn lên chỗ vị bác sỹ rồi cười nhẹ “ Cô có thể gọi điện cho Hà được chứ”
-Tôi có gọi khi nãy nhưng tắt máy rồi ,tôi kb gì đâu xin hãy tha cho tôi …
Kha Vũ đổi sắc mặt,ông ta hất tay dây trói rơi xuống cô gái bị cả đám rắn bu vào cắn…ông ta gương măt lạnh tanh đứng dậy “ Tất cả những kẻ nào trái máu của ta giết sạch sẽ”…
Hồ Khải lo lắng bản tính máu lạnh của quân chủ lại trỗi dậy…định lên tiếng thì Hoa Ka bịt miệng nói vào tai Hồ Khải “ Hãy chỉ làm theo lệnh và đừng nói gì lúc này”…
Vua tới chỗ Hoàng Hậu rồi yêu cầu cô ta đánh piano
-Ta lâu rồi k nghe em đánh piano ,có thể đánh piano cho ta nghe không?
-Dạ vâng tất nhiên là được rồi ạ
Đàn du dương…bàn tay Vua đập nhẹ xuống bàn …ông ta hỏi nhẹ
-Hoàng Hậu bao tuổi rồi nhỉ
-em 21 rồi ạ
-Vậy quá trẻ rồi,thật đáng tiếc cho em đã dành tuổi xuân cho ta một cách lãng phí
-Em k hối hận vì những gì mình đã làm cho người đâu ạ
-Nhìn em ta cũng biết là em luôn k hối hận vì những gì đã làm…
Vua trở thành mặt Quỷ rồi bóp cổ Hoàng Hậu nhấc lên
-Nghe này chuyện quá khứ ta nghe nói Hiền chết có sự nhúng tay của em chỉ tiếc ta k có bằng chứng nhưng sự việc về Hà lại một lần nữa em nhúng mũi vào việc của ta…định giết con của ta thì em đáng tội gì…
Vua hất Hoàng Hậu lăn vào góc phòng…Hoàng Hậu khóc đau đớn …
-Em xin người hãy nghe em nói
-Ô kha la ka…
Đám đầu lâu xuất hiện Hoàng Hậu sợ van xin
-Em sai rồi a em k nên đưa lá bùa đó cho cô ấy ,em sai rồi ạ
-Treo cổ cô ta lên
Hồ Khải van xin thay cho Hoàng Hậu “ Quân chủ làm vậy sẽ khiến Hoa Lạc và tộc mèo giao tranh,tôi xin ngài hãy bình tĩnh”
-Hồ Khải này…ta hy vọng được gặp con của mình dù cho cô gái đó kp người ta yêu nhưng linh hồn của Hiền đã tồn tại ở trong cô ta…ta lấy đó làm niềm tin vào cuộc sống
-Quân chủ,cô Hiền đã chết thật rồi xin người hãy tỉnh táo
-Ta hoàn toàn tỉnh táo…treo cổ cô ta lên
-Quân chủ tạm thời hãy nhốt thôi dc k ạ,xin hãy từ từ dù sao cũng là Hoàng Hậu…xin người soi xét
Hoàng Hậu ngồi đừ người vì sợ bản tính máu lạnh của Đức Vua đang trỗi dậy…
-Nhốt cô ta lại k cho ai tới gần …
6 tháng sau …
Tôi tới nhà cô gái tên Thảo mà tôi từng đỡ đẻ và cứu sống khi ở trong rừng…nhà Thảo nguyên một quả đồi,bố mẹ cô lại còn rất chu đáo cho tôi ăn ở…tôi xin làm bác sỹ trực ở trạm y tế…hằng ngày vẫn có vài ca đến trạm y tế sinh con do dân đồn có bác sỹ đỡ đẻ mát tay…Thảo gọi lớn
-Chị Hà đi tắm đi nay e nướng gà mật ong đấy
-Cám ơn em nhé
-Mẹ em chắc lại đẩy lũ trẻ đi chơi rồi,hai đứa nhà chị ngoan thật đấy chứ quấy khóc như con em thì k làm ăn dc gì chịu chết luôn…
-Trộm vía ăn ngủ tốt k ốm là chị vui rồi
-Chị ở lại đây luôn đi
-Cái đó tính sau…chị còn ở ẩn tránh bố lũ trẻ một thời gian nữa
-khổ thân chị
-Có con làm chị yêu đời hơn…chị nhìn thấy chúng là quên hết mọi chuyện buồn
-Chị có hay nghĩ về bố lũ trẻ k
-Thi thoảng có nhưng kp là tình yêu nên chị k có cảm thấy đau khổ ,anh ta xuất hiện vào cuộc đời chị quá nhanh…đi đón lũ trẻ thôi nào
-Vâng ở cánh đồng hoa cải ý…
-Uk để chị ra
Trên xe của Kha Vũ ông ta vừa họp sau 9 tiếng …vẻ mệt mỏi lộ rõ …nhìn màn hình trên xe đang nói “ Cánh đồng hoa cải nơi điểm đến của giới trẻ”…
Vua mở mắt ra rót rượu uống thì thấy trên màn hình sau lưng phóng viên thấp thoáng dáng vẻ của Hà…cô hai tay bế hai đứa bé rồi đang cười rạng rỡ…
Hồ Khải và Hoa ka ngồi trước thấy Kha Vũ cười lớn vẻ mỉa mai “ Chúng ta đi đón con của ta thôi nào”…
Cả hai đều ngạc nhiên k hiểu Vua thấy ở đâu…
Bố mẹ của Thảo về trước nói tôi cho lũ trẻ ở đây cho rạn nắng gió…Nhìn những đôi bạn trẻ ở đây chụp ảnh yêu nhau tôi thấy yêu đời như họ vậy…cơn gió lạnh thoảng qua tôi quay lại nhìn vào xe nôi thấy hai con ngủ say xưa…Tôi ngẩng lên đẩy xe nôi đi thì thấy trước mặt Kha Vũ đang đứng…tay chân tôi bủn rủn
-Trò chơi kết thúc rồi cô gái…
Giữa cánh đồng hoa cải Hà tay đẩy xe đứng nhìn vị Vua uy quyền máu lạnh…ông ta đã tìm thấy cô sau 6 tháng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!