Vệ Sĩ Ngổ Ngáo - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
32


Vệ Sĩ Ngổ Ngáo


Chương 14


Có một câu nói rất hay, người sống vẫn có thể bị ngạt nước tiểu! Không phải chỉ là nhà vệ sinh thôi sao? Chỉ cần tìm một bạn học hỏi đường không phải là biết rồi sao. Lúc này đang là giờ vào học, nên vẫn có rất nhiều học sinh đang lũ lượt kéo nhau đi đến khu vực này. Tình cờ có một cậu mập đang đi trên đường chạy trước mặt Tân Mặc, hắn vội vàng lao lên hỏi: “Bạn, bạn học! Xin hỏi, nhà…nhà vệ sinh ở đâu?”, dường như chỉ cần lên tiếng thì sẽ phụt ra ngoài, sau đó bụng dạ lại truyền đến một đợt khó chịu dữ dội nên lúc này giọng nói hắn cũng có

chút run rấy.

Cậu mập chỉ tay về phía một tòa nhà cao khoảng năm sáu mét nằm phía sau sân thể thao, cách đó chưa đầy trăm mét, nói: “Cậu nhìn thấy chưa? Đó chính là nhà vệ sinh dành cho học sinh!”

Tân Mặc nói một câu cám ơn, sau đó tăng tốc chạy về phía tòa nhà thấp kia, đến nơi cũng chẳng có thời gian đâu mà nhìn bảng hiệu, trực tiếp lao vào trong.

Cậu mập hét lớn: “Bạn, bạn học! Cậu vào nhầm phòng rồi”, nhưng Tân Mặc sao có thể nghe thấy giọng nói của cậu ta chứ, cậu mập thấy vậy chỉ lặng lẽ lắc đầu bỏ đi!

Tân Mặc vừa bước vào liền tìm được một gian phòng nhỏ, đóng cửa lại, c ởi quần xuống, sau đó trực tiếp bung xỏa! Âm thanh cao vút mạnh mẽ giống như pháo nổ kia khiến cả người Tân Mặc vò cùng thoải mái!

“A, cảm giác này đã thật đấy!”, Tân Mặc không nhịn được thốt lên: “Nhưng có điều bây giờ còn có một vấn đề nghiêm trọng hơn. Lúc nãy vội quá, hình như… hình như không mang theo giấy!”, Tân Mặc nhìn chằm chằm vào hai bàn tay trống không của mình, một cảm giác trời sắp sập khiến hắn vò cùng tuyệt vọng, ánh mắt hắn liếc qua phía bên cạnh, hai mắt bỗng sáng lên, vì hắn nhìn thấy ở trên ngăn đó có một cuộn giấy và một gói DỈana.

“Haha, không hổ là một trường học xa hoa, suy nghĩ chu đáo thật đấy! Trong nhà vệ sinh nam vậy mà lại có những thứ

này!”, Tân Mặc cười nhẹ.

Tiếng xả nước bồn cầu dường như cũng cuốn trôi tất cả những phiền não của Tân Mặc! Hắn mở cửa phòng ra, đánh giá cách trang trí trong nhà vệ sinh. Các bức tường ở đây cao khoảng ba đến bốn mét, đều được ốp gạch trắng. Trước mặt hắn có một bồn rửa tay và một chiếc gương cực lớn, một thiết kế chu đáo như vậy khiến Tân Mặc không khỏi cảm thán: “Đây mới là nhà vệ sinh này! So với cái chồ dùng cỏ lợp nên ở thôn Đông thực sự là một trời một vực! Ai nói chỉ có nhà vệ sinh nữ mới có gương soi, trường học này cũng lắp gương trong nhà vệ

sinh nam đấy thôi!”

Có điều rất nhanh ngay sau đó hắn lại phát hiện ra một vấn đề khác. Thường thì nhà vệ sinh nam sinh đều sẽ có bồn tiểu đứng, dù sao đây cũng là trường học, thời gian nghỉ ngơi giữa các tiết học chỉ có mười phút! Nếu như chỉ dựa vào mấy gian phòng nhỏ này thôi thì căn bản không đủ! Mà bây giờ nơi hắn đang đứng không hề có cái bồn tiểu đứng nào cả!

Cùng lúc đó, cánh cửa của một gian vệ sinh phía sau hắn chợt mở ra. Tân Mặc bất giác quay đầu, chỉ thấy một cô gái xinh đẹp mặc đồng phục học

sinh. Khi cò gái ngẩng đầu lên, mắt cô nhìn thẳng vào người con trai xa lạ trước mặt.

“A”

Hai tiếng hét thất thanh khiến cả nhà vệ sinh chấn động! Tiếng đầu tiên là giọng nam cao, rõ ràng là do bạn học Tân Mặc phát ra, còn tiếng thứ hai mới là của bạn nữ kia!

Đại não Tân Mặc chuyển động nhanh chóng, Diana, nhà vệ sinh không có bồn tiểu đứng, gương trang điếm to lớn kia! Lẽ… lẽ nào đây chính là cấm địa của

nam sinh trong truyền thuyết? Lúc này Tân Mặc lập tức cảm thấy giống như sét đánh ngang tai, mới ngày đầu tiên đến trường hắn đã xông vào nhà vệ sinh nữ, chuyện này nếu như đồn ra ngoài, hắn nhất định sẽ mất sạch danh dự, đến lúc đó hắn đừng hòng nghĩ đến chuyện có thể cua gái nữa! Nói không chừng còn được chụp cho cái mũ háo sẳc! Không được, chuyện này tuyệt đối không được, nhiều cô gái xinh đẹp đang chờ đợi đến vậy, sao có thế rời khỏi nơi này cơ chứ! Phải nghĩ cách giải quyết mới được!

Giết người diệt khấu? Vậy sao được, đây là một cò gái xinh

đẹp rung động lòng người đấy! Sao mình có thế làm ra loại chuyện tàn nhẫn như vậy, mình là người biết thương hoa tiếc ngọc mà!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN