Vệ Sĩ Ngổ Ngáo - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
31


Vệ Sĩ Ngổ Ngáo


Chương 4


“Thế nào, có vấn đề gì sao? Có phải cậu cảm thấy đãi ngộ vần chưa đủ? Chuyện này vần có thể thương lượng nữa”, Tiêu Kính cười gian xảo nói.

“Tiền tài là vật ngoài thân, một năm một triệu tệ, lại còn tính riêng chi phí khác. Như vậy đã là quá tử tế rồi! Chỉ có điều tôi phải biết người mình báo vệ

là ai. Nếu như là một con khủng long, vậy thì đừng nói là ba năm, có lẽ ba ngày tôi cũng không chịu nổil”, Tân Mặc cười nói.

“Haha, chuyện này cậu có thể yên tâm, con gái cưng của tôi thừa hưởng vẻ đẹp của Tiếu Điệp, sau khi gặp cậu tuyệt đối sẽ không thất vọng đâu! À, ở đây cũng có một bức ảnh tôi và nó chụp chung!”, Tiêu Kính hất mắt cười nói, chú Quách hiếu ý bước đến gần bàn làm việc của Tiêu Kính, lấy một khung ảnh đưa cho Tân Mặc.

Trong khung hình, đúng là Tiêu Kính cùng với một cô gái, cô gái mặc một bộ đồng phục

học sinh, dựa vào vai Tiêu Kính. Trên mòi nở một nụ cười xinh đẹp, môi đỏ răng trắng, gọn gàng sạch sẽ. Quả thực là một cò gái xinh đẹp.

Tiêu Kính chỉ vào cô gái một cách tự hào, nói: “Nhìn đi! Đây là con gái tôi!”

“Vâng, phải thừa nhận rằng con gái của bác không giống bác chút nào cả!”, Tân Mặc cười nhẹ.

“Tôi đã nói rồi mà, nó thừa hưởng vẻ đẹp của Tiểu Điệp! Bây giờ cậu còn do dự gì nữa? Nhiệm vụ lần này cực kỳ tự do, tôi chỉ cần con gái tôi an toàn là được. Bình thường cậu làm gì tòi cũng sẽ không nhúng tay vào đâu!1′, Tiêu Kính mỉm cười nói.

“Ồ? Bao gồm cả cò ấy?”, Tân Mặc chỉ vào cô gái trong ảnh phì cười hỏi!

“Đương nhiên là con gái tôi cũng không còn nhỏ nữa, vừa xinh đẹp lại còn giàu có. Tất

nhiên là trong trường sẽ có không thiếu người theo đuổi nó! Nhưng tôi vẫn đánh giá cậu rất cao! Chỉ là cậu không được khiến tôi thất vọng. Phải khiến nó cam tâm tình nguyện yêu cậu thì tôi mới đồng ý!”, Tiêu Kính vỗ vỗ vai Tân Mặc nói.

“Hả? Haha! Cứ tin ở tòi, nhất định sẽ không khiến bác thất vọng đâu! Nhân phẩm của tòi vẫn luôn rất tốt đấy!”, Tân Mặc mỉm cười, trong ba năm sống chung dưới một mái nhà với một cô gái xinh đẹp trạc tuổi, hơn nữa lại còn là mỹ nữ khiến ai cũng phải ngước nhìn, chắc chắn có thể bồi dưỡng tình cảm. Haha, Bác Tiêu ơi là bác Tiêu!

Lần này e là bác vừa mất con gái vừa mất tiền rồi.

“Ông chủ!”, Lúc này, chú Quách đưa cho Tiêu Kính một cái túi xách.

“Đây là những đồ vật và tài liệu mà cậu sẽ cần đến! Ngoài ra trong này còn có một tấm thẻ VIP của ngân hàng ICBC. Trong thẻ đã có 1,5 triệu tệ. Đây là tiền lương năm đầu tiên của cậu, ngoài ta tấm thẻ này còn có thế chi tiêu ngoài hạn mức một triệu tệ”, Tiêu Kính giải thích thêm.

Có số tiền này rồi, muốn làm gì mà chẳng được, đó không phải một cuộc đổi đời

hoành tráng từ một thằng nhà quê kiết xác thành cậu ấm nhà giàu sao. Đến lúc đó, những cò gái kia không phải sẽ ngoan ngoãn giơ tay chịu trói à! Tân Mặc thầm nghĩ một cách gian tà.

“Bác Tiêu, bác thật sự quá hào phóng rồi. Còng việc này tôi xin nhận, vừa có thể đến trường, vừa có thể tán gái! Đây mới là cuộc sống lý tưởng của tôi!”, vừa nghĩ đến người đẹp, trên mặt Tân Mặc lập tức lộ rõ vẻ vui mừng!

“ừm, lát nữa tôi còn có một cuộc họp khác, cậu xuống tầng một đợi một lúc nhé. Chú Quách

thu xếp tài liệu xong thì sẽ đưa cậu về biệt thự!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN