Vết Bớt Màu Cà Phê Sữa - Chương 35
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
65


Vết Bớt Màu Cà Phê Sữa


Chương 35


Mãi muộn tối hôm đó Erlendur mới về đến nhà. Ông định đến nhà Katrín sáng hôm sau và nói chuyện với bà về giả thuyết của ông. Ông hy vọng là người ta sẽ nhanh chóng tìm ra con trai bà. Một cuộc điều tra kéo dài sẽ rất dễ dẫn đến nguy cơ bị báo chí đăng tin giật gân, và ông muốn tránh chuyện đó.

Eva Lind không có nhà. Con bé đã dọn bếp sạch sẽ sau cơn giận của Erlendur. Ông đặt một trong hai phần ăn mua tại một cửa hàng bán đồ ăn đêm vào lò vi sóng và nhấn nút khởi động. Erlendur nhớ lại lúc Eva Lind đến nhà ông cách đây mấy đêm, khi ông cũng đang đứng cạnh lò vi sóng như thế này, và con bé nói với ông là nó có thai, ông cảm giác như cả một năm đã trôi qua kể từ hôm đó. Erlendur vẫn còn gặp ác mộng, ông chưa bao giờ mơ nhiều và chỉ nhớ những đoạn ngắn khi thức giấc, nhưng một cảm giác khó chịu vẫn cứ ngây ngất trong ông khi tỉnh dậy và ông không thể rũ bỏ nó đi. Lại thêm chuyện cơn đau ngực luôn giày vò nữa, một nỗi đau như xé mà ông không thể xoa bóp cho hết được.

Erlendur nghĩ về Eva Lind và đứa bé, về Kolbrún, Audur và Elín, về Katrín và những người con của bà, về Holberg và Grétar, về Ellidi và nhà tù, về cô gái đến từ Gardabaer và lão bố, về bản thân mình và các con, Sindri Snaer – thằng con mà ông hiếm khi gặp mặt, và Eva – đứa đã cố gắng đi tìm ông, đứa mà ông thường tranh cãi kịch liệt mỗi khi không vừa ý với những gì con bé làm. Con bé đã đúng, ông là ai mà có quyền la rầy, trách mắng nó?

Ông nghĩ về những người mẹ và con gái, về những người cha và con trai, về những người cha và con gái, về cả những đứa trẻ được sinh ra chẳng ai mong muốn cũng như những đứa bé đã chết trong cái cộng đồng nhỏ bé này, Iceland, nơi mà tất cả mọi người dường như có liên quan hoặc liên hệ với nhau.

Nếu Holberg là cha của người con trai út của Katrín, thế thì có phải ông ta đã bị chính con mình giết hại không? Người đàn ông trẻ đó có biết Holberg là bố ruột mình không? Làm thế nào mà anh ta biết được? Katrín đã nói với anh ta ư? Khi nào? Tại sao? Anh ta đã biết cả rồi ư? Anh ta có nghe về vụ hiếp dâm không? Katrín có nói rằng Holberg đã cưỡng hiếp bà ta và bà ta có thai với Holberg không? Đó là loại cảm giác nào nhỉ? Anh sẽ trải qua loại cảm giác như thế nào nếu phát hiện ra anh không phải là người mà bấy lâu nay anh nghĩ? Không phải là chính anh? Rằng bố của anh thực ra không phải là bố ruột, anh không phải là con trai ông ấy mà là người con của một người khác anh không hề biết trên đời. Một người nào đó hung tợn: một kẻ hiếp dâm.

Cảm giác đó như thế nào nhỉ? Erlendur nghĩ ngợi. Làm thế nào anh có thể chấp nhận nổi chuyện đó? Anh có đi tìm bố anh và giết ông không? Và sau đó viết lại rằng: “Tôi là ông ta?”

Và nếu như Katrín không nói cho con trai mình biết về Holberg, làm thế nào anh ta có thể lần ra sự thật? Erlendur lật đi lật lại các câu hỏi. Ông càng nghĩ về vấn đề và càng cân nhắc các lựa chọn, suy nghĩ của ông lại càng hướng đến cái cây nhắn gửi ở Gardabaer. Chỉ còn một cách duy nhất khác mà người con trai đó có thể tìm ra sự thật và Erlendur dự định sẽ kiểm tra điều đó vào ngày hôm sau.

Và Grétar đã nhìn thấy điều gì? Tại sao gã phải chết? Có phải gã đã tống tiền Holberg không? Người phụ nữ ngồi nói chuyện với Holberg trong bức ảnh là ai? Nó được chụp khi nào? Grétar mất tích vào mùa hè năm diễn ra đại lễ quốc gia, vậy thì chuyện này phải xảy ra trước đó. Erlendur băn khoăn không biết Holberg còn có các nạn nhân khác – những người chưa bao giờ nói ra điều gì không.

Erlendur nghe tiếng chìa khóa tra vào ổ bèn đứng dậy. Eva Lind đã về.

“Con đi về Gardabaer với cô gái kia” con bé nói khi thấy Erlendur bước ra khỏi bếp rồi đóng cửa lại. “Cô ta nói rằng mình sẽ kiện lão già bẩn thỉu đó vì suốt bao nhiêu năm hắn đã ngược đãi con gái mình. Mẹ cô ta bị suy sụp trầm trọng. Sau đó chúng con ra đi”.

“Đến gặp người chồng à?”

“Vâng, quay trở về cái ổ ấm áp nhỏ bé của họ” Eva Lind nói, đá giầy vào cánh cửa. “Anh ta nổi điên lên, nhưng rồi cũng bình tĩnh lại sau khi nghe cô ta giải thích”.

“Anh ta chấp nhận chuyện đó thế nào?”

“Đó là một người đàn ông tốt. Khi con đi, anh ta đang trên đường đến Gardabaer để nói chuyện với lão khốn kia”.

“Hay thật”.

“Bố có nghĩ là việc kiện tụng lão con hoang đó có ích gì không?” Eva Lind hỏi.

“Có những vụ rất khó. Những gã đàn ông sẽ phủ nhận mọi việc và không hiểu tại sao chúng lại có thể thoát khỏi chuyện đó. Có thể là chuyện này phụ thuộc vào người mẹ, vào những điều bà ta nói. Có thể cô ta sẽ phải đến trung tâm xử lý các vụ hiếp dâm. Thế còn con thế nào?”

“Tốt thôi” Eva Lind đáp.

“Con có nghĩ đến việc đi siêu âm hay một việc gì tương tự như thế không?” Erlendur hỏi. “Bố có thể đi cùng con”.

“Rồi sẽ đến lúc phải làm việc đó mà” cô trả lời.

“Thật không?”

“Thật”.

“Tốt rồi” Erlendur nói.

“Công việc của bố tiến triển đến đâu rồi?” Eva Lind hỏi trong khi đặt một phần ăn khác vào lò vi sóng.

“Mấy ngày nay bố chẳng nghĩ đến gì khác ngoài những đứa con cả” Erlendur nói. “Và cái cây nhắn gửi nữa, đó cũng là một loại cây phả hệ: nó có thể chứa đựng tất cả những lời nhắn cho chúng ta nếu chúng ta biết phải tìm thứ gì. Và bố đang nghĩ về sự ám ảnh của việc sưu tầm các đồ vật. Các bài hát về xe ngựa như thế nào ấy nhỉ?”

Eva Lind nhìn cha. Ông biết rằng con gái mình biết rất nhiều bài hát.

“Ý bố là bài hát ‘Cuộc sống giống như cái xe ngựa’ hả?” cô hỏi.

“Đầu của nó được nhồi bằng cỏ khô” Erlendur nói.

“Trái tim của nó là một khối rắn”.

“Và bộ não của nó đã đi chệch đường” Erlendur đọc nốt câu hát, rồi ông đội mũ lên đầu và nói rằng mình sẽ không đi lâu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN