Vì Con - Phần 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1794


Vì Con


Phần 3


Chỉ vì chữ Tin mà tôi đang dùng cả thanh xuân để chờ đợi người chồng mà tôi hết mực yêu thương…hiện tại với tôi anh ấy là cả thế giới …

Tôi hằng ngày quần quật với việc nhà và chăm lũ trẻ…sau khi Đức về thông báo rằng anh sẽ thi lên cao hơn là phi công vì anh đủ điều kiện,chỉ có điều anh sẽ phải sang nước ngoài một năm để học tập…

-Ở nhà chờ anh,chỉ một năm thôi khi nào anh về chúng ta sẽ ra ở riêng lúc đó anh sẽ lo được cho ba mẹ con

-Anh cứ yên tâm đi học ở nhà em sẽ chờ anh về

Đức cầm bàn tay chai xạm của vợ và sờ lên gương mặt gầy rộc đi của Trà…

-Cố gắng chịu đựng ít ngày nữa thôi ,khi đó con cũng cứng cáp hơn và gia đình chúng ta sẽ đoàn tụ…

-Anh nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé

-Uk

Chúng tôi cứ như vậy chia tay nhau…tôi ở nhà khóc hết nước mắt khi đêm ôm con vì nhớ chồng…

Ngồi giặt giữa mùa đông hai bàn tay tôi lạnh cong ,chiếc áo vứt xuống chậu bắn cả xà phòng lên mặt tôi ,chị chồng nói xít răng nghiến chặt

-Có mấy cái áo mà cũng để rơi ở dưới ,nhà tao k biết phải nuôi báo cô mày đến khi nào đây…xong xuống pha cho tao cốc chanh leo,đang nhiệt hết miệng rồi đây

-Vâng,chị qua phòng ngó xem cháu dậy chưa thì ới em nhé

-Mệt bỏ mẹ dậy nó khóc tự biết…

Tôi cúi đầu giặt giũ mà không nói câu gì…đi qua phòng nhìn con ngủ tôi cười nở nụ cười của một người mẹ khi thấy con ngủ,nụ cười bình yên đến lạ…

Tiếng quát của mẹ chồng

-Con trà đâu,xuống tao bảo ,tao bảo mày đi ngâm chanh với mật ong để tao ngậm cho khỏi viêm họng mà mày quên à

-Dạ con đây con làm rồi mẹ

-Thế mày làm xong cất đi đâu,cất thế thì mả bố tao cũng k thấy,con cái lớn rồi lựa mà đi làm đi,tao tóc trắng lại phải nuôi đứa tóc đen có thấy nhục k…

-Con cũng tính đi làm nhưng con muốn cho bọn nhỏ cứng cáp thêm chút nữa

-10 tháng rồi còn k cứng gì nữa mang đi mà gửi trẻ

-Con sợ lương con k đủ trả tiền nhà trẻ nên

-Làm mẹ mà k lo dc cho con thì làm mẹ làm gì,đẻ ra làm gì để rồi kêu k nuôi được …

-Vâng con sẽ cố…

Tôi gửi con rồi xin vào được làm công nhân ở xưởng may ,cũng may mắn tôi gửi dc cô gần nhà,cô trông giúp tôi bằng cả tâm mình,cứ tăng ca rồi về đón lũ trẻ lúc nào cũng được…làm hết việc nhà rồi tôi mới đi làm,đi làm về đặt con ngủ rồi lại tranh thủ dọn dẹp nhà cửa…

Tôi khóc lớn khi nhận được tin của chồng,anh ấy đang trên đường về…

Đức ở trên máy bay nhìn ảnh vợ con trên điện thoại rồi mỉm cười vì sắp được về nhà…vừa xuống máy bay đi trước Đức là cô gái đu guốc cao gót suýt trượt ngã may có Đức tóm tay giữ lại…

-Cô có sao không

-Cám ơn…cám ơn anh ngại quá…

-Sau cô nên đi đôi thấp hơn sẽ an toàn…

Đức mỉm cười rồi đi qua cô gái,cô gái nhìn Đức rồi cười nhẹ…

Về tới nhà Đức hét to “ Anh về rồi “…

Mẹ Đức chạy ra ngoài ôm con trai

-Con trai mẹ đã về rồi,ăn đồ tây có khác cao to đẹp trai hẳn lên

-Vợ con đâu mẹ

-Cái thằng vừa về đến nhà đã hỏi vợ,nó đi làm rồi tí về giờ ý mà

-Đi làm vậy lũ trẻ ai trông

-Đi gửi chứ mẹ trông làm sao được

Đức đổi sắc mặt k nói năng gì đi đón con rồi thấy hai đứa đã hơn 2 tuổi lớn phổng gọi Bố rất to …( hình ảnh Trà đưa ảnh bố cho con xem rồi chỉ “ bố đấy”)…Đức ôm con rồi cười rạng rỡ

-Đúng rồi bố đây,bố về đây rồi …

Tôi về nhà thấy Đức ngồi hút thuốc dưới nhà rồi như đang chờ tôi

-Anh về khi nào vậy,em lại quên điện thoại ở nhà

-Em ngày nào cũng đi làm muộn thế này à

-Em làm thêm ca …chà anh nhìn khác hẳn nhỉ

Đức với tay ôm vợ

-Có vất vả và mệt mỏi không,nếu có thì từ giờ cứ tựa vào vai anh

Tôi đứng bật khóc trong lòng Đức…mệt mỏi có lẽ sẽ xua tan chỉ cần có chồng bên cạnh…

1 năm sau Đức giờ kiếm được tiền với mức lương rất cao,còn tôi vẫn đi làm dù cho anh ngăn cản…giờ ăn trưa của công nhân thấy anh là 1 trong 5 phi công trẻ xuất sắc của Việt Nam là tôi lại thấy tự hào…mấy chị trong tổ may cùng chỉ trỏ

-Lương phi công thì cao rồi…

Tối về tôi thấy mẹ chồng đau bụng quằn quại…Tôi vội vã cõng bà

-Mẹ đau quá

-Con đưa mẹ đi viện…

Mẹ Đức thấy con dâu cõng chạy bộ trên đường vẻ lo lắng rồi khi bà mổ u sơ đi ra bên ngoài thấy con dâu nấu sẵn cháo…” con nấu cháo rồi mẹ ăn đi cho nóng”

-Thấy thằng Đức đòi ra ngoài ở riêng sao con k ra ở riêng

-Ở nhà vẫn hơn mẹ ạ,lũ trẻ cần có bà nội,ít hay nhiều vẫn quan trọng tình cảm ,con sống ở nhà quen rồi cũng không muốn đi đâu…Để con đi lấy khăn lau người cho mẹ…

Mẹ Đức nhìn thấy Trà rửa ráy cho bà vệ sinh sạch sẽ…bà chợt chảy nước mắt…có lẽ trong thâm tâm bà thật sự hối hận khi vẫn thấy con dâu dù đối xử không ra gì nhưng vẫn hết mực vì nhà chồng…

Sau ngày đó mẹ chồng và tôi rất hợp nhau,hôm nào đi làm về bà cũng chuẩn bị sẵn đồ ăn cho tôi…con cái bà đi đón rồi tắm rửa sạch sẽ …tôi nhìn lịch đã 2 tháng rồi Đức chưa về nhà…

Hôm sau tại nhà ,mẹ Đức khi thấy Đức về nhà vội hỏi

-Sao dạo này bận thế hả con

-Có hai ông nghỉ vì chê lương thấp nên tần xuất làm của con nhiều hơn mẹ ạ…

-Uk mẹ hỏi thế thôi đi nghỉ đi

Mẹ Đức nghe thấy Đưc nói chuyện điện thoại…

-Anh sẽ gọi cho em khi nào anh chủ động còn em đừng gọi cho anh vợ anh biết thì chấm hết…

Bà ôm miệng lo sợ Đức giống bố anh ta bồ bịch lăng nhăng…bà ngồi chờ Trà đi làm về…khi Trà mở đèn lên thấy mẹ chồng liền giật mình…

-Mẹ…sao mẹ chưa ngủ…

-Con nghỉ việc ở đấy đi rồi vào sài gòn ở vs ck đi ở nhà mẹ lo cho hai đứa nhỏ cho

-Sao vậy mẹ

-Thay đổi đi con cẩn thận mất chồng,phụ nữ quan trọng là gia đình,con nên chú ý ăn mặc ấm bản thân một tí đừng hì hục làm như thế …

-Có phải anh Đức có chuyện gì không mẹ …

-Không…k có mẹ chỉ sợ nó vào ý lắm gái đẹp khiến nó k làm chủ được bản thân…

-Anh ấy con tin hoàn toàn mẹ yên tâm…

-Mẹ nói thì nghe đi ,mẹ đi ngủ đây

Tôi tự suy nghĩ lời nói của mẹ chồng làm tôi thấy chắc chắn đã có chuyện…
.
.
– [ ]

Yêu thích: 4.3 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN