Vì Em Là Vợ Anh
Chương 63: Chị dâu họ! Chị quá nghịch thiên rồi đi!
Chiếc xe Bugatti Veyron màu đen bóng loáng dừng lại, Mạc Thiệu Khiêm nhanh chóng xuống xe, vòng qua cửa bên kia đỡ Giai Kỳ xuống, Giai Kỳ cũng ôm Tiểu Mạt xuống theo.
Hai người sóng vai đi vào, Mạc Khải Trạch, Cố Tịnh Hải, Mạc Tử Đồng và Trần Nguyệt Nhi nhìn đến ngây người.
“Năm mới chúc hai bác dồi dào sức khỏe, an khang thịnh vượng, làm ăn phát đạt, gặp nhiều may mắn, chúc cho Nguyệt Nhi và Tử Đồng sớm sinh quý tử.” Giai Kỳ vừa bước vào liền nói, cười đến rạng rỡ.
Lúc này mọi người mới hoàn hồn, vội vàng đi ra mời.
“Ayya! Hai cháu mau vào đây, vào đây ngồi.” Cố Tịnh Hải vui vẻ kéo tay Giai Kỳ.
“Chị dâu họ và anh rể họ uống nước đi.” Trần Nguyệt Nhi nhanh chóng rót nước.
Mạc Thiệu Khiêm cẩn thận đỡ Giai Kỳ ngồi xuống.
“Hai người…” Mạc Tử Đồng khóe môi giật giật, nhìn hai người mặc đồ đôi ngồi đối diện mình.
“Có đẹp không?” Giai Kỳ ôm tay Mạc Thiệu Khiêm, nheo mắt cười rất tươi.
Mạc Tử Đồng không nói được lời nào, thầm đau lòng cho bản thân mình, có vợ rồi mà vẫn bị ngược mù mắt.
Trần Nguyệt Nhi nhìn nhìn Mạc Thiệu Khiêm, thầm cảm thán trong lòng. Đúng là trai đẹp, dù có đánh thêm son thêm phấn cũng đẹp tới mức khiến người ta nhức mắt.
Mạc Khải Trạch vuốt vuốt cằm thô bỉ, nheo mắt nhìn chằm chằm cháu trai mình, Mạc Thiệu Khiêm chỉ cảm thấy như người mình bị đục 2 cái lỗ.
Mạc Khải Trạch vỗ ghế cười lớn: “Ha ha ha! Thật không ngờ cháu trai ta trang điểm vào lại đẹp trai như vậy. Thật không ngờ! Không ngờ!”
Cố Tịnh Hải đánh ông một cái: “Ayyo! Chẳng phải Thiệu Khiêm nhà ta vẫn luôn đẹp trai đó sao? Bây giờ trang điểm vào nhìn còn đẹp hơn! Vừa quyến rũ vừa mỵ hoặc.”
“Cái này…chắc không phải do Tiểu Kỳ Kỳ chứ!?” Mạc Tử Đồng chớp chớp mắt.
“Chị dâu họ thật khéo tay nha!” Trần Nguyệt Nhi cười tươi.
“Đúng vậy đúng vậy!” Mạc Khải Trạch vội tiếp lời.
[…] lược bỏ hơn 50 câu thảo luận.
Giai Kỳ và Mạc Thiệu Khiêm ngồi 20 phút, chủ đề duy nhất chính là khuôn mặt của Mạc Thiệu Khiêm…
Cô thầm hỏi có phải mình trang điểm cho anh quá bắt mắt không?
—-
Địa điểm tiếp theo tới là căn hộ của Dương Nhất Hàn.
Anh đang vừa uống nước ngọt vừa cắn hạt dưa thì thấy chiếc xe rất quen lái vào sân.
Người đàn ông bước xuống, áo gấm đỏ, tóc hai mái, khuôn mặt trang điểm mỵ hoặc.
Anh sặc!
Người phụ nữ bước xuống, áo gấm đỏ, tóc kẹp gọn gàng, áo bông trắng như tuyết, tay ôm một con chó.
Anh nghẹn!
Nhìn tổ hợp một nam một nữ một chó đang tiến về phía mình, Dương Nhất Hàn không thể làm gì hơn ngoài việc chạy ra đón.
“Ấy ấy! Sao năm nay Boss lại có thời gian tới thăm nhà em vậy?” Dương Nhất Hàn cười hì hì hỏi.
Mạc Thiệu Khiêm không mặn không nhạt liếc anh một cái rồi ôm vai Giai Kỳ đang cười cười đi thẳng vào.
Dương Nhất Hàn nuốt nước miếng, nhìn theo hai bóng áo gấm đỏ.
Boss và chị đại mặc đồ đôi….
Không không!! Đây không phải là trọng điểm! Trọng điểm là Boss bôi son đánh phấn như phụ nữ!?!?!?
OMG!!! Lạy chúa tôi!! Boss nhà anh đúng là có bệnh rồi!!
Mặc dù Boss trang điểm vào cũng đẹp ra phết…
Nhưng ý nghĩ này Dương Nhất Hàn chỉ dám để trong lòng, mặc dù hôm nay là đầu năm mới nhưng không có nghĩa là Boss sẽ tha cho anh…
Dương Nhất Hàn rất nhanh lấy lại vẻ mặt ngày thường, chạy đến xun xoe nói chuyện nói Giai Kỳ.
“Chị đại! Nước ngọt đây! Bánh quy nè! Kẹo dẻo nữa!” Dương Nhất Hàn rất vui vẻ ôm tới chỗ Giai Kỳ một đống đồ.
Một tia sát khí bắn thẳng vào người Dương Nhất Hàn khiến anh khẽ rùng mình một cái, vội vàng chạy về chỗ của mình, cười hì hì với Mạc Thiệu Khiêm: “Boss, em rất yên phận!”
Giai Kỳ buồn cười nhìn Dương Nhất Hàn rồi lại ngước lên nhìn Mạc Thiệu Khiêm, thầm tặc lưỡi mình quá khéo tay.
Cô mở túi rút điện thoại ra, nói: “Khiêm, quay qua đây!”
Mạc Thiệu Khiêm nghe thấy tiếng cô, quay sang nhìn.
“Tách!” một tấm hình được lưu lại, Giai Kỳ nhét điện thoại vào trong túi, cười rất tươi nhìn Mạc Thiệu Khiêm: “Không có gì! Không có gì!”
Anh đương nhiên biết cô chụp ảnh mình, nhưng cũng chỉ xoa đầu cô rồi mặc kệ.
Giai Kỳ lén lút rút điện thoại ra, nhập nhập mấy chữ rồi đăng lên.
“Ting!” thông báo bạn bè đăng ảnh mới của máy Dương Nhất Hàn vang lên, anh tiện lấy mở ra xem, suýt thì phun hết bánh quy đang ăn dở. Lại liếc mắt nhìn về phía Giai Kỳ một cái, thấy cô nín cười nhìn mình, ra hiệu im lặng.
Anh chẹp chẹp miệng, cất điện thoại đi, thầm thương thay cho Boss nhà mình, tấm ảnh này mà được lan rộng ra thì không biết vẻ mặt Boss lúc đấy sẽ thế nào nữa.
Àiii, Boss nhà mình thật đáng thương!!
—-
Hà Dung Chỉ đang cầm điện thoại lướt Weibo thì thấy con dâu đăng một ảnh mới, tiện tay bấm vào xem.
“Phụtt!!” bà không thèm để ý hình tượng, phun hết nước trà đang uống ra.
Mạc Sùng Quang và Mạc Cửu Chương khó hiểu đi tới nhìn, cả hai người đều dở khóc dở cười.
Hà Dung Chỉ lấy giấy lau lau miệng, tiện tay comment vào rồi ấn nút chia sẻ.
Con trai à, đừng trách mẹ không nghĩ tới hình tượng của con, cũng tại con quá ăn ảnh, quá đẹp mắt mà thôi!
—
Trần Nguyệt Nhi ôm gối lướt lướt Weibo, cô vô tình lướt qua bài đăng của Giai Kỳ, vội vàng lướt trở lại.
Ối giời ơi!!! Chị dâu họ không chỉ nghịch thiên mà lá gan còn rất lớn!!
“Trang điểm lên còn quyến rũ hơn cả phụ nữ?” Mạc Tử Đồng đọc dòng trạng thái của Giai Kỳ, chớp chớp mắt nhìn điện thoại của mình, sau đó dở khóc dở cười quay sang nhìn Trần Nguyệt Nhi.
Ngón tay Trần Nguyệt Nhi lướt trên màn hình, đăng một comment:
[Chị dâu họ! Chị quá nghịch thiên rồi đi!]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!