Vị Ngọt Của Chocolate Đen - Phần 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
243


Vị Ngọt Của Chocolate Đen


Phần 2


Bóng lưng người đàn bà thất thểu bước đi xuất hiện trước mắt Long , như 1 cái xác vô hồn không còn chút sức lực phải bám vào người bạn bên cạnh . Sao lại giống nhau đến thế ? Sao bóng dáng này quen thuộc đến vậy ? Cái bóng dáng cứ vật vờ đi qua đi lại, cái vẻ mặt thẫn thờ ám ảnh Long cho tới tận bây giờ . Long vứt vội điếu thuốc đang hút dở , chạy theo bóng hình ấy .
Đèo mẹ !!! Bây giờ mà vác con Ducati v4S 4 xilanh 214 mã lực để đi theo siêu xe ninja Lead với bà đầm LX thì khác méo nào chúa tể sơn lâm thi chạy với loài ốc sên , mà tổ sư chúa sơn lâm bắt buộc phải thua ốc sên mới nhục !!! Chỉ kịp nghĩ đến vậy , Long nhảy vội lên con xe đạp điện của thằng nhân viên nào đó phóng theo My .

– dkm thằng chó ! Nó dám tát mày vì 1 con phò à??? Mà mày thế đéo nào , ăn có 1 cái tát mà đã lăn cụ ra , nhục vcđ!!!
Cố gắng kìm chế lắm rồi mà không được , Phượng gào lên giữa đường làm cho mọi người đi ngang qua cứ nhìn chằm chằm vào My . Ánh mắt đờ đẫn chỉ chực nhắm lại , My thều thào
– tao không biết ! Tao thấy rất mệt !
– thôi tao cũng không biết khuyên mày cái gì , chuyện gia đình mày tao ko thể can thiệp , tiếp tục ở hay đi là lựa chọn của mày , chứ với cái tính của tao thì next cụ nó luôn , đéo phải lằng nhằng !
Tính Phượng thế ! Thẳng tính đến độ nghĩ cái gì trong lòng là phải nói ra cho bằng hết , bất chấp những câu nói đó sẽ làm người nghe ko dễ chịu tí nào , thế nên anti-fan nhiều lắm , đôi lúc bị chửi bóng gió ” như thế ko phải thẳng tính mà là vô giáo dục ” , Phượng cũng chẳng thèm để tâm mà bốp chát luôn , vô giáo dục thì cũng chẳng đi xin tiền thằng nào con nào để sống ! Nhưng Phượng thương My lắm , bất cứ lúc nào My gặp chuyện gì Phượng cũng có mặt , hồi đẻ con Lạc đã 2 giờ đêm mà Phượng cũng tức tốc vào ngay với My , tình cảm còn hơn chị em ruột .

Phượng và My quen nhau khi 2 đứa cùng làm tại 1 cửa hàng quần áo trên phố hàng Bông . Cùng 18t, cùng mới tốt nghiệp, cũng cùng trượt đại học ! Thật ra chỉ có mỗi Phượng đi thi thôi, My chẳng thèm thi, My bảo, xác định là trượt cmnr đi làm gì cho nó tốn thời gian, mà có đỗ đi nữa, cũng chẳng có tiền mà học! My ở với ngoại , sinh ra đã là kẻ không có bố, còn mẹ thì sang Đức đã có gia đình riêng , tiền mẹ gửi về, chỉ đủ ăn, lấy méo đâu ra tiền mà học , còn Ngoại cũng già lắm rồi!
My không xinh, cũng chẳng xấu , được cái nước da trắng ngần mịn màng , sống giữa cái phố hàng Ngang , cũng mang danh gái phố cổ đấy , chẳng son phấn loè loẹt , chẳng áo 2 dây váy ngắn quần cũn cỡn , đến xe máy còn chẳng biết đi . Lúc đầu gặp , Phượng còn nghĩ My là gái làng , trong tưởng tượng của Phượng gái phố cổ phải ăn chơi lắm ý , ko ít ra cũng quần là áo lượt sành điệu son phấn ngập mặt, tối tối là vác ghế ra vỉa hè ngắm đường phố buôn dưa lê, hay là kéo nhau đi bar quẩy, còn My , lành , lúc nào cũng quần jean áo phông sơmi kẻ , nói chung là , còn phènnnn!
22 tuổi , My thông báo có bầu ! Lúc đó nhìn cái mặt nó còn xanh hơn đít nhái . Chưa chồng mà có bầu , đời My chẳng nhẽ lại đâm vào vết xe đổ của mẹ . My cuống cuồng hỏi Phượng
– làm sao bây giờ ?
– ô hay , tao có làm mày chửa đéo đâu mà mà hỏi tao ??? Thế thằng kia biết chưa ?
– biết rồi !
– rồi nó bảo sao ?
– thì cưới thôi !
Ờ , ít ra còn có trách nhiệm , nhưng mà cái hoàn cảnh My bây giờ công ăn việc làm thì tạm bợ , nhà cũng chẳng có gì… , còn ăn cơm trước kẻng , liệu nhà chồng nó đón nhận thế nào ?
Bỗng Phượng nhớ ra , mấy đứa Phượng quen cũng ăn cơm trước kẻng rồi dính bầu , chúng nó ko muốn cưới , lại kéo nhau ra viện bỏ cái thai đi .
– hay là bỏ ?
– tao cũng nghĩ đến chuyện đó ! My gật gù – giờ mà đẻ , tao chả biết chăm sóc kiểu gì nữa , thà là bỏ , còn hơn đẻ nó ra mà ko nuôi được nó . Mà bây giờ cưới như vậy , xấu hổ lắm !
Mấy hôm nhìn con bạn lo lắng đến rạc cả người , vốn đã gầy sẵn rồi , khuôn mặt lại càng hốc hác
– tao sợ lắm mày ơi !
– mẹ thế lúc sướng thì đéo ai sướng hộ , mày thử nghĩ xem , chồng thì chưa có việc làm , mày thì cũng chả có gì , lấy về rồi người ta dị nghị , cũng khó sống , nếu mày sợ thì tao đi cùng mày ! Phượng quả quyết
My nhìn xuống dưới bụng mắt ngấn nước !

Vài ngày sau , hai con quyết tâm đi tới cái nhà hộ sinh B để giải quyết , nắm tay nhau run lẩy bẩy , khẩu trang bịt kín mít , mắt lấm la lấm lét sợ gặp người quen đi qua nhìn thấy thì chỉ có nước độn thổ , thằng người yêu cũng lẽo đẽo đằng sau .
– cái bọn trẻ bây giờ , cứ thích là dắt nhau vào khách sạn , cứ làm cho sướng đi , đến lúc ễnh ra lại đi phá ! Rồi có ngày ko đẻ được lại hối ko kịp !!!
– chúng nó bây giờ dễ dãi quá , mà ít ra cũng phải có chút hiểu biết chứ , sướng trước rồi khổ sau thôi ! Rồi quả báo chứ đừng đùa , tội giết người ấy chứ !!!
Tiếng 2 bác bán hoa quả ở cổng nói chuyện mà cứ như nhắm thẳng vào 2 đứa , bỗng My khịu xuống , mặt tái mét . Thằng người yêu chạy lên đỡ nó rồi hỏi ra chiều quan tâm , mà bố ý hỏi cái chuyện tế nhị mà cứ như nói cho cả thế giới biết , thiếu điều bắc mỗi cái loa mà kê lên mồm
– mệt à ?! Hay thôi hôm nay chưa làm vội , mai khoẻ thì đến làm ???
2 bà bác bán hoa quả nghe thấy tiếng , đoán mùi ngay , lăng xăng chạy tới hỏi , mà cũng chả khác cái loa phường
– cháu vào nạo à ? Thế đã mua hoa quả tiền vàng thắp hương chưa , chưa thì mua rồi bác hoá hộ cho đứa bé nó sớm siêu thoát !!!
Thằng người yêu ú ớ định nói gì , My bám chặt tay kéo lại
– à ko ạ , cháu vào khám thôi , nhưng hơi chóng mặt !
– à , thế khám thai hả , chắc là nghén đấy mà , chịu khó tẩm bổ vào , bác tưởng lại vào nạo như mấy đứa trước , phải tội lắm cháu ạ ! Mà mua hoa quả đi , ăn hoa quả nhiều nó mới tốt !!! Bà bác vẫn ko quên nhiệm vụ chính
– dạ thôi cháu mua rồi ! Lí nhí trong mồm , My kéo xềnh xệch thằng người yêu đang trợn mắt lên nhìn nó , quên mẹ cả con bạn đang đứng đực ra bên cạnh .
Ngồi với nhau trong quán cà phê , My đặt tay lên cái bụng , nước mắt giọt ngắn giọt dài . Bây giờ mà ko bỏ thì phải cưới thôi , chứ làm mẹ đơn thân có mà chết à , méo dám ngẩng mặt lên nhìn ai , mà cưới về nhà chồng dị nghị , cũng phải cúi gằm mặt mà sống , chợt My ngước lên, ánh mắt lại nhìn về nơi nào xa lắm
– tao đã từng ao ước có cuộc sống đủ cha đủ mẹ biết bao , giàu nghèo gì cũng được , miễn là cả nhà ở bên nhau , khổ mấy cũng chịu được !!! Chắc rằng đứa bé này cũng mong muốn như thế !!! Nói rồi My lại nhìn xuống xoa xoa cái bụng .
Rồi My bước lên xe về nhà chồng khi cái bụng được gần 5 tháng . Ngày ăn hỏi , bố chồng chẳng thèm tới , chỉ có bà mẹ chồng , lễ 3 cái tráp xinh xinh bằng cái mũ cối .
Ngày cưới mẹ My cũng kịp bay về . Hai mẹ con ôm nhau mừng mừng tủi tủi
– con nhớ về nhà chồng rồi phải biết kính trên nhường dưới , dù thế nào cũng giữ đạo , ko được để họ coi thường nghe con !
My vâng dạ , đôi mắt đỏ hoe …

Hồi đó lương đi làm có 2 triệu rưỡi , từ khi về nhà chồng , tháng nào My cũng đưa cho mẹ chồng 1 triệu rưỡi chi tiêu , bà mẹ chồng bảo , 2 vợ chồng ăn thùng uống vại mà đóng triệu rưỡi sao đủ . Lúc đó thằng chồng đã đi làm đâu , mọi thứ đổ dồn lên vai My , My cũng chẳng biết kiếm ở đâu thêm tiền , đành báo không ăn cơm ở nhà . Phượng thương lắm , lúc nào cũng mang nhiều cơm rủ bạn ăn cùng . Bà mẹ chồng có vẻ không hài lòng về người con dâu này , bất cứ hành động nào của My cũng làm bà ngứa mắt . Thấy con dao cũ trong nhà đã cùn , My mua dao mới lại bị bảo là muốn đẽo gọt cái nhà này , lúc thì mang đồ lên máy giặt để giặt , mẹ chồng lại bảo ko biết dùng hỏng ra đấy có đền được không , rồi lại mỉa mai mới ở sung sướng mấy ngày mà đã lười , My đành tự giặt quần áo bằng tay . Còn ông bố chồng không bao giờ nhìn con dâu lấy 1 cái , kệ cho My có chào hỏi thế nào cũng chẳng thèm trả lời . My cũng biết phận mình ở trong cái hoàn cảnh tội lỗi ấy , chẳng bao giờ dám hé răng 1 câu ! Còn thằng chồng cứ cắm mặt vào cái máy tính từ sáng tới đêm , chẳng cần biết trong nhà có chuyện gì .

Rồi bé Lạc chào đời ! Trộm vía , dễ ăn dễ ngủ kinh khủng , lớn nhanh như thổi mà suốt mấy năm chỉ hắt hơi sổ mũi vặt vãnh , có lẽ ông trời cũng thương My lắm mà ban cho 1 em búp bê biết nói như vậy . Khi Lạc được 5 tháng thì ông bố chồng mắc bệnh ung thư mà qua đời , bà mẹ chồng đau đớn đi kể với khắp làng xóm rằng My là cái thứ đồ sao quả tạ , mới lấy về đã khiến bố chồng phải chết , My chỉ biết cắn răng ôm con mà khóc .
Lúc con bé được 1 năm tuổi , thằng chồng xin làm việc trong 1 công ty xây dựng , được cái dẻo mỏ , biết luồn lách mà chẳng mấy chốc thành trưởng phòng , còn My cũng xin được công việc quản lý shop hàng hiệu trên Lý Thái Tổ , lương cũng khá hơn trước nhiều , cuộc sống kinh tế cũng dư dả hơn , tiền đóng góp cho mẹ chồng nhiều hơn nên bà cũng chẳng nói được gì . Có điều , từ khi làm ở đây My thường về tối muộn , không cơm nước cho gia đình được , mỗi lần về nhà nhìn mâm cơm cả nhà phần mà chẳng buồn nhấc đũa . Cả cái mâm cơm đủ đĩa đủ bát nhưng rải rác vài cọng rau , ít thịt vương vãi , xương cá xương sườn bày đầy trên mâm , bát canh thì toe toét , có khi cơm cũng chỉ còn nửa bát . Những lúc ấy My cũng chỉ biết lặng lẽ dọn dẹp rồi lên phòng luôn mà chẳng than vãn nửa lời , cũng quen rồi , cái tính nhẫn nhịn nó đã ăn sâu vào máu rồi .
My chẳng dám kể cho Phượng , nó biết rồi nó còn chửi thêm cho , đằng nào cũng vẫn phải sống như vậy , cứ im đi cho lành tính !

***

My như không nhấc nổi chân để bước vào nhà nữa . Biết phải đối mặt sao với chồng mình , biết phải nói sao với bé Lạc đây ! Nỗi đau này , nên đau luôn 1 thể rồi thôi , 2 mẹ con My sẽ thuê nhà ở riêng , nhưng đứa bé sẽ chính thức là kẻ không cha , cuộc đời nó lại tiếp diễn như mẹ nó ư??? Hay tiếp tục ở lại , nín nhịn để con mình có cha có mẹ đầy đủ ??? Cả cái tuổi thanh xuân không cha không mẹ của cô cay đắng đến thế nào , lấy chồng xong cũng vẫn phải nhịn nhục thế nào , không , cô không muốn Lạc đi vào vết xe đổ ấy , cô không muốn con gái mình phải thiệt thòi như mình ! Đúng ! Mình phải ở lại ! Mình phải nhịn vì cuộc đời của con ! Làm như vậy là đúng !

– Mày có cần tao vào cùng không ??? Tiếng Phượng cất lên cắt ngang dòng suy nghĩ của My
– ko cần đâu ! Tao nghĩ rồi ! Tao sẽ bỏ qua vì Lạc !
– tuỳ mày ! Phượng chao chát trả lời
My biết Phượng giận hờn , từ điển của Phượng không có từ nhẫn nhịn hay bỏ qua gì hết , nên cứ khi nào My nói từ bỏ qua , Phượng sẽ vùng vằng quay thẳng đít đi mà ko thèm tạm biệt ! My biết thái độ đó của Phượng là vì quá thương My , ko muốn My tiếp tục chịu khổ , nhưng My vẫn là My , không thể hoá thân thàng Phượng được .
Nhưng thật trớ trêu , khi con người ta quyết tâm nhẫn nhịn thì ông trời lại càng muốn thử thách sự quyết tâm ấy !
Vừa mở cửa bước vào nhà , mẹ chồng My từ đâu bổ nhào tới , sấn sổ chỉ thẳng mặt My
– thằng nào? Thằng nào dám đánh con trai tôi ??? Chồng đi làm đi ăn mà cô còn không tha , cô còn gọi người đến đánh nó , cô có còn là người nữa không ? Ối giời ơi , sao nhà tôi bất hạnh thế này , lại rước ngay cái thứ sao quả tạ vào nhà !
My sững sờ lắp bắp mà không thể thốt lên câu nào thanh minh , tiếng bà rú rít lên cả vú lấp miệng em làm My không thể chen nổi thêm từ ngữ nào . Bỗng bé Lạc chạy từ trong phòng ra kéo tay bà nội nó
– nội ơi bố không đi làm , con thấy bố bước vào nhà nghỉ Mai Hạnh cùng 1 cô , bố đèo cô ấy , 2 người ôm nhau mà !
Bà mẹ chồng trợn mắt quát con bé
– con vào phòng ngay , người lớn đang nói chuyện không được chen vào ! Hư!!
Rồi bà quay ra nghiến răng ken két , tiếng bà rít lên qua kẽ răng như sợ làng xóm nghe thấy lại tưởng nhà này bắt nạt con dâu
– nó cặp bồ thì sao ? Đàn ông 5 thê 7 thiếp thì sao ? Cô là vợ phải biết thông cảm cho chồng mình chứ , nó đi làm đi ăn mệt mỏi , phải có lúc thư giãn đầu óc ! Cô ác như con rắn độc vậy , lại đánh chồng mình , thử hỏi loại như cô có xứng đáng làm vợ làm mẹ ko ???
My chết đứng , đôi mắt ầng ậc nước nhìn mẹ chồng đang rủa xả mình , đàn ông 5 thê 7 thiếp là bình thường ư ? Thử hỏi bố chồng cô khi xưa mà như vậy , bà có tốc váy lên mà xé nát tình địch ko??? Mà thôi , người đã khuất rồi , ko thể lôi vào những chuyện thế này , cũng xác định là phải nhịn , nhịn hết . My nuốt nước miếng mà ngỡ đang nuốt cả 1 cái dây gai trong họng , mắt cụp xuống , nói với mẹ chồng bằng thứ âm điệu nhẹ nhàng nhất có thể
– con xin lỗi mẹ , con thực sự ko biết ai đã đánh chồng con , con cũng không có ý làm to chuyện này , con vẫn mong muốn con Lạc có đầy đủ cha và mẹ ! Con xin phép vào phòng !
– cô đừng tưởng cô xin lỗi thế là xong à ? Cô giết người xong cô đi xin lỗi có được không ???
– con xin lỗi mẹ ! Con cũng sẽ xin lỗi chồng con …
Nói rồi My bước chân về phòng , bà mẹ chồng vẫn the thé phía sau lưng
– đúng là nuôi ong tay áo , cõng rắn về cắn gà nhà mà , ôi giời đất ơi sao tôi bất hạnh thế này , sao con trai tôi lại bất hạnh thế này !
My đóng cửa phòng rồi ngồi sụp xuống , ôm lấy mặt , không dám cả gây tiếng động , chỉ nấc lên nghẹn ngào , con bé Lạc chạy lại xoa xoa đầu mẹ nó
– mẹ ơi đừng khóc nữa , con thương , con thương mà !

***
Vừa nhìn thấy Phượng phóng xe tít mù đi về , bỏ lại bạn mình đi vào nhà , Long đoán đấy chính xác là nhà chồng My , đứng nán lại 1 lúc không thấy có vấn đề gì , hắn thầm mắng mình nhiều chuyện , làm toàn việc dở hơi cám hấp , rồi hắn quay đi định chạy xe về
Tít …. tít …. Tạch !
Tiếng con xe nấc lên vài cái rồi lịm hẳn ! Cái mẹ gì nữa đây ??? Chưa bao giờ đi cái con xe ruồi bay này trước đó nên Long ngơ ngác , mặt đần thối . Bình thường hắn chỉ đi dòng tốc độ phân khối lớn như con Ducati của hắn , dân phượt có thâm niên nên mấy cái vấn đề về xe cộ hắn am hiểu lắm , có tháo cả con Ducati ra thì hắn cũng lắp lại được , nhưng còn cái của nợ này thì chịu , đừng bảo bố phải dắt mày đi về nhà đấy nhá ! Bấm máy gọi mấy thằng nhân viên , Long gầm lên
– dm cái xe củ c này của đứa nào , đéo hiểu sao ko đi được đây này !
– làm sao thế anh Long?!
– thế tao biết làm sao tao lại phải hỏi mày nữa à ?
– thế nó hiện tượng thế nào ạ ?
– khởi động xong nó kêu tit tit rồi tạch cmnl rồi ! Đéo đi được nữa !
– thế anh có thấy mấy cái vạch sáng ở đầu xe ko ?
– đéo thấy cái vạch nào cả !
– A…há…. há… há , hết điện anh oi , anh chịu khó đạp về đây vậy !
Tiếng thằng nhân viên cười rách cả mõm
– Dí L ! Mày có biết tao đang ở đâu ko mà đạp đạp cái con c ! Dm mua con cụ nó xe máy hết xăng còn đổ , hết điện cắm sạc vào mõm à , dm , chúng mày ko lên đây mà vác về tao vứt cmn ở đây thì đừng có trách !!!!
– ấy ấy anh đợi em , em lên ngay , cả gia tài của em , 1 đống tiền đấy , mất nó con bồ nó xé nhỏ em chấm muối ớt thì chết !
– ts sao dính vào chúng mày hãm thế ko biết !

Long rê cái xe tạt tạm vào hàng nước gần đó ngồi chờ .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN