Vị Omega Thơm Ngon Mềm Mại Kia - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
89


Vị Omega Thơm Ngon Mềm Mại Kia


Chương 5


Hôm nay có tiết thực chiến, Dung Tiếu phát hiện trong lớp anh số lượng Alpha ngày càng đông, trong mười người thì có đến tám người cười cười chẳng mang theo ý tốt gì.

Anh miễn cưỡng hoàn thành nhiệm vụ mà giáo viên giao, kết thúc buổi học thân thể đã vô cùng suy yếu.

Thời điểm tan học bạn cùng lớp kéo nhau ra về, có người hăng hái, có người cúi đầu ủ rũ, Dung Tiếu không thuộc hai dạng này, anh mặc dù rất mệt, nhưng chưa bao giờ biểu hiện ra ngoài, trong môi trường quân đội tồn tại toàn là Alpha, nếu như biểu lộ ra một tia yếu đuối, sẽ bị cười nhạo là đồ yếu ớt, đáng sợ nhất chính là vì điều đó mà bị tất cả mọi người bắt nạt.

Việc bản thân anh che giấu giới tính đã cực kỳ nguy hiểm, nếu như bởi vì chuyện này mà phát hiện, bản thân anh cũng không dám nghĩ tới hậu quả.

Đang đi, đột nhiên, bờ vai anh bị người vỗ mạnh một cái, anh quay đầu, phát hiện một Alpha trong lớp anh có tính cách tương đối năng động dễ gần, hắn trên mặt mang theo ý cười ghét bỏ, trong giọng điệu như trêu chọc hỏi:” Cậu gần đây qua lại với tiểu O nào à?”

Dung Tiếu có điểm kinh ngạc hỏi lại “Sao cơ?”

Alpha mới đầu còn tưởng anh giả vờ, hắn thấy anh thật sự kinh ngạc, làu bàu nói: “Lạ thật”. Sau đó nghiêng đầu chỉ chỉ cổ anh, “Trên người cậu có mùi Omega, cậu không ngửi thấy à? Không thể nào, tôi ngửi đến sắp cứng rồi đây này.”

Mặt Dung Tiếu thoáng chốc tái mét.

Không thể nào, rõ ràng anh mới tiêm thuốc ức chế chưa lâu mà.

Alpha đến gần khiến anh phát hiện khứu giác có nhạy cảm hơn bình thường một chút, đại não nhanh nhẹn nói câu ứng phó: “À… Mấy hôm trước có đụng phải một Omega, chắc là vì thế nên bị dính chút mùi.”

Alpha kia đột nhiên nở nụ cười lấy lòng: “Không phải Omega của cậu?”

Dung Tiếu do dự lắc đầu một cái.

“Nếu không phải Omega của cậu…” Alpha nhịn không được quay người về phía anh hít hít, “Cậu có thể giúp tôi gặp mặt không?”

Dung Tiếu kinh ngạc, không nghĩ tới hắn sẽ yêu cầu chuyện này, dựa vào phản ứng của nhóm Alpha khi ngửi thấy mùi tin tức tố của anh, hẳn là mùi vị tin tức tố của anh rất dễ chịu.

Tuy là vậy nhưng đối với anh chỉ là một dạng chói buộc.

Anh liền lắc đầu, lần này là mang ý cự tuyệt, không để Alpha kia kịp trở mặt, anh vội vàng bổ sung: “Tôi chỉ là vô tình bị dính phải thôi, chứ không có quen biết gì vị Omega đó đâu.”

Alpha kia thoáng chốc biểu hiện cực kỳ thất vọng.

“Ra vậy ” hắn không tình nguyện nói, “Nếu lần sau có gặp lại, nhớ xin người ta phương thức liên lạc cho tôi nhé.”

Ngữ khí của như đây là điều đương nhiên, đây chính là xã hội hạ đẳng Beta, chỉ cần là Alpha bất kể Beta nào cũng có thể sai khiến, cứ cho là không chịu nghe lời, vậy thì sao chứ, đánh cho một trận không phải là được à.

Tận đáy lòng Dung Tiếu tràn ngập chán ghét, ánh mắt nghiêm túc, nhưng vẫn thủy chung cúi đầu, dùng giọng mũi đồng ý.

Alpha nhận được câu trả lời, hài lòng quay đi.

Lúc này, có chiếc xe màu đen đột nhiên dừng trước mặt hai người, chặn lại đường đi của bọn họ.

Alpha vốn định rời đi lại nhìn thấy dãy biển số xe, sắc mặt đột nhiên biến đổi, có chút kinh hoảng, có chút thấp thỏm, sợ sệt còn kèm theo chút mừng thầm, thần sắc rất là phức tạp.

Dung Tiếu thấy đường bị chặn, muốn đi qua hướng khác, còn chưa đi được mấy bước, cửa xe trước mặt đột ngột mở ra.

Bên trong xe dày đặc mùi tin tức tố Alpha ập tới, Dung Tiếu không biết chiếc xe này, nhưng đối với mùi này lại cực kỳ quen thuộc, bởi vì mấy ngày trước anh bị tin tức tố này ép tới không nhúc nhích nổi, núp trong góc tường, thiếu chút nữa bị chủ nhân nó đánh dấu.

Anh dừng lại, cứng ngắc đứng tại chỗ, đi cũng không được, ở lại cũng không xong.

Dung Tễ sau khi xuống xe hai chân mày nhíu chặt lại, giữa chân mày có chút tức giận gào lên: “Tin tức tố của anh vốn là…”

Dung Tiếu nhớ tới bạn học Alpha vẫn còn đứng ở đây, lập tức quay đầu chặn họng: “Không phải!”

Dung Tễ ý thức được điều gì, thuận theo tầm mắt của anh nhìn về Alpha đang đứng ngốc ở đó, tên Alpha kia hiển nhiên bị hắn dọa, tin tức tố trên người bị hắn áp chế thu lại, toàn thân chỉ có cặp mắt là có thể di chuyển.

Hắn lùi về sau hai bước, thu lại tin tức tố, trong lỗ mũi hừ nhẹ: “Thật vô dụng.”

Alpha rốt cuộc có thể chuyển động, tầm mắt của hắn hết nhìn Dung Tễ lại nhìn Dung Tiếu, trong não không ngừng lặp lại tên của họ, như bỗng nhiên tỉnh ngộ, hắn nhận ra cường hãn Alpha này căn bản không phải tới tìm hắn, nhớ tới thái độ của mình lúc nãy với Dung tiếu, sau lưng thoáng cái toàn mồ hôi lạnh.

Hắn thật sự muốn khóc, đối diện với Dung Tiếu, người kia hứng hắn gật đầu: “Ngại quá, cậu đi trước đi.”

Hắn nhất thời như được đặc xá, nhanh chóng xoay người chạy đi, cùng với thời điểm vênh váo dọa người ban nãy chả liên quan chút nào.

Người vừa đi, Dung Tễ nhịn không nổi nữa đưa tay khéo Dung Tiếu, hỏi: “Tin tức tố của anh như vậy là xảy ra chuyện gì, không muốn sống nữa sao?”

“Anh cũng không biết, ” Dung Tiếu chậm rì rì trả lời, “Có thể là liên quan đến thời kỳ động d*c, cho nên thuốc ức bị giảm tác dụng.”

Ngoại trừ thời kỳ động d*c, Dung Tiếu cũng không nghĩ ra nguyên nhân khác, anh có chút buồn, trước đây không nghĩ tới tình huống này, cho nên căn bản không tích trữ nhiều thuốc ức chế. Với năng lực kinh tế của anh, muốn mua được một ống cũng không dễ dàng gì, trước đây một ống có tác dụng ít nhất một tháng, gần đây tác dụng ngày càng giảm xuống, khiến anh cảm thấy thật sự thất vọng.

Dung Tễ cũng nghĩ đến điểm ấy, ánh mắt nhìn anh thoáng âm trầm, chóp mũi như có như không mùi thơm của Omega, vẫn chưa đến nỗi khiến thần trí hắn mơ hồ.

Dung Tiếu đẩy tay hắn ra, hỏi: “Em tới tìm anh hả?”

“Còn hỏi à? Ở đây còn ai khác à?” Dung Tễ có chút không vui, hơi hơi tức giận, nói, “Cha bảo tôi đến đón anh về nhà ăn cơm.”

Dung Tiếu cảm thấy khó mà tin nổi, thậm chí muốn cười: “Anh?”

Dung Tễ nói: “Anh chắc chưa đến nỗi không hiểu tiếng người chứ.”

Dung Tiếu suy nghĩ một chút: “Vậy em để anh về phòng tiêm thuốc ức chế đã.”

“Không cần” không biết có phải thật lòng hay không, Dung Tễ lập tức cự tuyệt, hắn theo bản năng thốt lên lời từ chối, liền không tìm được lý do thoái thác, nghiêm mặt nghĩ một lúc lại nói: “Họp mặt gia đình không nên đến muộn.”

Dung Tiếu: “…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN