Vì Sao Duy Nhất Trên Bầu Trời - Chương 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Vì Sao Duy Nhất Trên Bầu Trời


Chương 28



Đúng rồi, sao mình có thể quên đi điểm này? Giang Ngật là người rất che chở cho fan, trước đây từng có fan nữ đến đoàn phim thăm anh, kết quả bị nhân viên lừa, suýt nữa xảy ra chuyện lớn. Lần đó, Giang Ngật trực tiếp đánh tên kia một quyền, động tĩnh lớn đến mức lên báo, toàn bộ fan hâm mộ không ai không biết.

Không phải anh ấy đề phòng mình, mà đang nghĩ cách bảo vệ mình.

Chu Tĩnh ngộ ra, tức không chịu được: “Giang Ngật, rốt cuộc cậu có hiểu rõ trọng điểm hiện giờ không? Còn dùng chiêu này đùa giỡn với chị!”

Giang Ngật cũng lười giả vờ giả vịt nữa: “Em hiểu. Nhưng trọng điểm của em, có khả năng không giống với của chị.”

Chu Tĩnh giận quá hóa cười, cầm túi xách lên đập anh. Vóc dáng Giang Ngật cao, lần này chị ta đập trúng cằm anh, chiếc túi làm bằng da cá sấu rất cứng, một tiếng “Bộp” vang lên xuyên suốt cả phòng, người đàn ông ngay cả đầu cũng không nghiêng đi, cứng rắn chịu đau.

Chị ta đánh xong còn chưa nguôi giận, níu lấy cổ áo Giang Ngật một phen, “Cậu muốn làm anh hùng? Tốt, chị cho cậu làm. Dù sao Bội Bội không trở lại, tối nay cậu cũng không cần đi!”

Chu Tĩnh giơ tay, một bàn tay hướng về phía anh, lần này, bị Giang Ngật đưa tay bắt lấy. Anh mỉm cười, không cứng không mềm nói: “Chị Tĩnh khai ân, ngày mai em còn phải quay phim, trên mặt mà để lại dấu vết thì không có cách nào ăn nói với người ta.”

Chị ta thở hổn hển, trừng mắt nhìn anh không lên tiếng. Giang Ngật cũng không quay đầu lại, nói: “Em đi ra ngoài đi.”

Giản Duy có hơi sửng sốt, mới hiểu được câu này là nói với chính mình. Trong lòng có gì đó đang đấu tranh, cô không đi ngay, Lâm Hạo không kiềm chế được đẩy Giản Duy một cái.

“Đi nhanh đi.”  Cậu ta thấp giọng nói.

Cô đứng ở hành lang, sau lưng là cửa phòng nghỉ đóng chặt, ánh mặt trời chói mắt, Giản Duy không quay đầu lại, trầm mặc đi lên phía trước.

Trong đầu hiện lên cảnh tượng vừa rồi, Chu Tĩnh hung hăng đánh lên cằm Giang Ngật. Cô cảm thấy rất đau lòng, bản thân trước tiên lại không hề tin tưởng anh, mà nếu như không phải bởi vì mình, Giang Ngật cũng sẽ không chọc giận Chu Tĩnh.

Đêm hôm đó, sai lầm bị đưa lên xe Giang Ngật, Giản Duy từng may mắn chính mình có khuôn mặt này. Nhưng bây giờ, cô gần như lại muốn thống hận chính mình có khuôn mặt này.

Nếu như không phải là do có gương mặt giống Chu Bội Bội, mình sẽ không liên tiếp mang đến phiền toái cho Giang Ngật. Giản Duy có thể dùng cách thức ôn hòa, lại tự nhiên quen biết với anh, không cần trải qua sóng gió, chỉ cần có thể yên lặng nhìn anh. Hoặc là nhiều hơn một chút, cho Giang Ngật biết có một người vẫn luôn không ngừng thích anh.

Nhưng bây giờ, toàn bộ đều hỏng rồi.

Trong lòng cô hiểu rõ, cứ coi như kế tiếp còn có thể ở lại đoàn làm phim, cô cũng không có mặt mũi nói chuyện với Giang Ngật.

Nếu không phải vì gương mặt này của mình.

Nếu không phải vì Chu Bội Bội…

“Ê mày, nghĩ cái gì đấy?”

Giản Duy ngẩng đầu, Lại Hiểu Sương chau mày, vẻ mặt tràn đầy khó hiểu. Giản Duy nói: “Không có gì, mất tập trung thôi.”

“Sao mày không đeo khẩu trang? Nếu để Bạch Lộ nhìn thấy, còn tưởng rằng cô Chu lương tâm trỗi dậy chạy về đấy!”

Cô sửng sốt, Lại Hiểu Sương đã phát hiện chính mình nói lộ ra miệng, suy nghĩ một chút, vẫn là thấp giọng nói: “Haiz, mày biết không? Không phải sáng nay Chu Bội Bội không tới sao, vừa rồi tao nhận được tin tức, thì ra không thấy chị ta… Bạch Lộ cũng gấp đến phát điên rồi, còn bắt tao nghĩ cách, nhưng cô ta không nghĩ xem, tao có thể có cách gì? Tao mới làm cho Chu Bội Bội có vài ngày mà!”

Giản Duy nói: “Chị ta đúng là quá tùy hứng. Nếu như không muốn đi, thì phải nói sớm một chút, đằng này đến sát giờ mới chạy trốn, bảo người khác nên làm sao đây.”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN